"Ai, cảm giác tớ cũng có chút muốn chuyển ngành học khác, học lượng tử cơ học có chút đau đầu." Lý Dục Nhàn thở dài, chuyên ngành chọn sai a, cảm giác đầu có chút đau đầu.
"Tới khoa máy tính?" Lục Hòa Ngọc cười hỏi.
"Vẫn là thôi đi, lượng tử cơ học xem nhiều đều đau đầu, còn máy tính liền càng đau đầu hơn." Lý Dục Nhàn vội xua tay, tuy rằng thỉnh thoảng cũng chơi game nhưng cô không phải thiếu nữ nghiện game.
"Vậy tới khoa luật, bảo đảm cậu không cần mỗi ngày ngồi với máy tính." Phương Thi Ý nói.
Lý Dục Nhàn ai thán, khoa luật mỗi khi kì thi đến phải đọc rất nhiều sách chuyên ngành, tuyệt đối không đi.
Cố Vi liếc xéo cô liếc mắt một cái nói "Khoa vật lý cùng khoa toán học không khác nhau ấy, năm hai lại chuyển ngành lại đây đi, tớ sẽ hỗ trợ cậu."
"Tớ cảm thấy vẫn là học vật lý đi, tớ sợ cậu hỗ trợ lắm." Lý Dục Nhàn vừa nghe xong liền túng quẫn, như thế nào cũng cảm thấy vẫn là khoa vật lý tốt.
Lục Hòa Ngọc nhịn không được cười ra tiếng, bốn người sau khi thân thiết lên, đột nhiên liền phát hiện kỳ thật bọn họ cao lãnh cũng chỉ là bên ngoài, trên thực tế bọn họ cũng không có cao lãnh như vậy mà tương phản tính cách lại thật sự rất đáng yêu.
"Lúc học năm ba cao trung, chủ nhiệm lớp có nói chờ bọn tớ lên đại học liền tùy tiện chơi! Cao tam phải nghiêm túc ôn tập! Sự thật chứng minh đại học chỉ tự do hơn một chút nhưng đối với việc học mà nói cũng không nhẹ a." Lý Dục Nhàn thở dài, đương nhiên cô cũng chỉ là ca thán một chút, cô cảm thấy mình chính là vẫn rất yêu học tập.
"Không nói như vậy làm sao có thể đốc xúc các cậu thi đại học đâu, ngóng trông học sinh của mình dạy ra có thể thi đậu đại học, cũng sẽ cảm thấy có mặt mũi hơn." Lục Hòa Ngọc cười nói, chuyện này đại khái đều là nhân chi thường tình* đi, có lão sư nào không hy vọng học sinh mình dạy ra thành tài? Nếu không sao lại có nhiều lão sư có nhiều học sinh ưu tú khắp nơi như vậy? * nhân chi thường tình = bản tính bình thường của con người
"Cũng đúng, giống như chủ nhiệm lớp của bọn tớ, ông ấy nói mỗi năm ít nhất có một cái thủ khoa của thành phố và nó nằm trong tay của tớ, nhưng không những thế tớ cũng phấn đấu trở thành thủ khoa cả nước, ở trong bữa tiệc tạ sư, ông ấy đều uống đến say." Cố Vi nhớ tới chủ nhiệm cao tam liền nhịn không được cảm kích, ông ấy chỉ là một lão đầu gầy gầy lùn lùn nhưng chất lượng dạy học thật đúng là không thể chê, lớp học kia của cô có 30 người đều học một quyển sách của ông ấy, có thể thấy được lời ông ấy nói cũng không phải là hư danh.
Hơn nữa, mỗi năm có rất nhiều nổi đàn anh, đàn chị thăm ông ấy, làm ông ấy cả ngày đều vui tươi hớn hở, bất quá một khi nghiêm túc lên, cho dù là Thiên Vương lão tử ông cũng không sợ.
"Phàn lão sư xác thật rất giỏi, bất quá tớ lúc trước khi tớ thi vào cao nhất phát sốt nên kết quả không tốt, không thi được vào trường trung học trực thuộc." Phương Thi Ý thở dài, cũng may thi đại học không xuất hiện ngoài ý muốn, bằng không lúc này lại không biết nên ở nơi nào.
"Các cậu lúc học cao trung có đối tượng không?" Lý Dục Nhàn bỗng nhiên nhảy qua đề tài khác trực tiếp hỏi.
Lục Hòa Ngọc mấy người tức khắc bị vấn đề này của cô làm cho sửng sốt, nhịn không được lại cười, Phương Thi Ý dẩu môi cười nói "Nói chuyện luyến ái gì chứ, tớ có anh trúc mã là được."
"Ừ, tớ cũng là người đã có gia đình." Cố Vi nhấp môi cười nói.
Lý Dục Nhàn đợi một lúc lâu sau không nghe được Lục Hòa Ngọc nói chuyện, tức khắc phản ứng lại đây, tốt xấu cũng đã xem qua thông tin của cô, ở dưới tình huống như vậy sao có thể có tâm tình đi tìm người yêu, thời điểm cô đang muốn há mồm nói xin lỗi.
Lục Hòa Ngọc liền cười nói, "Tớ không có người yêu, bất quá chính cậu còn không có nói có hay không đâu."
"Có, tớ gặp phải tra nam, cũng may sau khi khai giảng liền phát hiện, sau đó tớ nảy sinh ác độc ý tưởng muốn lấy cái thành tích tốt tới tạp chết đôi cẩu nam nữ kia, không nghĩ tới thi được thành tích tốt như thế tên tra nam kia còn muốn cùng tớ quay lại, tớ nhổ vào." Lý Dục Nhàn ngữ khí có chút hung hăng thật đúng là nhổ một hơi, nhớ tới chuyện lúc trước đương nhiên cũng có chút nghẹn khuất, bất quá hai người kia thi đại học thi rớt, chính mình lại vào đại học thủ đô, nhìn đến ánh mắt trốn tránh kia của bọn họ liền cảm giác dương mi thổ khí*.
* dương mi thổ khí = tâm tình sảng khoái, sung sướng
Mọi người nghe cô nói như vậy đều nhịn không được bật cười nhưng đều cảm thấy cô ấy đây là tình trường thất ý, việc học đắc ý cũng khá tốt, ít nhất không phải vì một cái tra mà từ bỏ việc học.
Lục Hòa Ngọc mỉm cười nhìn bọn họ thảo luận những việc này, hồi tưởng lại một năm trong quá khứ, cô giống như trừ bỏ học tập, chơi chứng khoán, cái gì cũng chưa làm, Chung Cảnh Tri không xem như là người yêu của cô, Đường Việt Ninh là Trì Tiểu Vãn tiểu ca ca, cô ở trong thế giới này có một cuộc sống mới đã hơn một, có thể nói là rất xa lạ.
Đương nhiên, cũng có thể nói tâm hồn của thiếu nữ thật cùng thiếu nữ giả là không giống nhau, ý nghĩ của bọn họ còn rất đơn thuần, ít nhất Lục Hòa Ngọc hâm mộ bọn hộ, trong trí nhớ của cô trừ bỏ học tập vẫn là học tập, cuộc sống ngày qua ngày không có gì thú vị.
"312 Cố Vi bên ngoài có người tìm." Bỗng nhiên nghe được bên ngoài ký túc xá có người hô một tiếng. Tức khắc mọi người đều nhìn về phía Cố Vi, trong mắt đều phảng phất đang nói ' người yêu của cậu đúng là tào tháo vừa nói liền đến.', Cố Vi xua xua tay lắc đầu mà nói "Đừng bổ não quá nhiều."
Lục Hòa Ngọc bọn họ tuy rằng có chút tò mò nhưng không thật sự đi theo ra ngoài xem náo nhiệt.
Vì thế, không đến mười phút, Cố Vi lên đây còn nâng một cái thùng lớn, thở hồng hộc kéo lê trên mặt đất, đem đồ vật mang vào tới giữa phòng ký túc xá nói "Không sợ béo thì tới ăn chocolate đi."
".. Không phải đâu, một thùng đều là chocolate?" Lý Dục Nhàn tuy rằng rất thích ăn, nhưng một thùng nầy nếu ăn xong, về sau cô chỉ sợ ngửi được vị chocolate đều sẽ muốn nôn đi.
"Ừ, từ nước Đức gửi lại đây." Cố Vi cười nói.
Lục Hòa Ngọc nhìn dáng vẻ cô ấy cười ngọt ngào, hiển nhiên là bạn trai cô ấy từ nước Đức gửi về cho.
"Bạn trai của cậu ở Đức?" Phương Thi Ý vừa nghe lời này của cô, tức khắc suy đoán nói. Ngôn Tình Xuyên Không
"Ừ, sang năm anh ấ tốt nghiệp liền sẽ về nước." Cố Vi gật gật đầu, lấy ra một con dao nhỏ cắt băng keo rồi mở thùng ra.
Cái thùng vừa mở ra, Lục Hòa Ngọc bọn họ đã ngửi được hương vị chocolate thơm ngọt bay ra. Trên cùng có để một phong thư, Cố Vi rất nhanh lấy ra thu hồi tới, chỉ thùng chocolate kia nói với các cô "Các cậu không sợ béo liền ăn."
Sau đó liền cầm lấy thư trốn vào nhà vệ sinh. Ba người còn lại hai mặt nhìn nhau, lần đầu tiên cảm thấy thời đại nà còn có người gửi thư mà không gọi điện thoại, các cô cũng không từ chối, bất quá nhìn thoáng qua nhãn hiệu bên trong không khỏi táp lưỡi, bạn trai Cố Vi hiển nhiên là đem Ritter Sport 25 mỗi loại khẩu vị đều đem đóng gửi trở về a, điều này cũng thật không dễ dàng đâu.
"Bạn trai như vậy cho tớ một tá đi." Lý Dục Nhàn nhìn liền hâm mộ, việc ăn chocolate có béo hay không không tính, nhưng muốn gom đủ 25 loại khẩu vị này, chậc, thật đúng rất có lòng nha, hơn nữa rất yêu Cố Vi.
"Một tá, cậu thèm muốn đến vậy sao?" Lục Hòa Ngọc nhịn không được cười.
"Trong mộng a, khẳng định có hai tá dành cho cậu." Phương Thi Ý phun tào.
"Hiện tại không phải là ban ngày sao, không đúng lúc, bất quá nhiều loại khẩu vị như vậy, lựa chọn như thế nào a?" Lý Dục Nhàn cảm thấy mình mỗi loại khẩu vị đều muốn nếm thử, nhưng điều này căn bản là không có khả năng thực hiện, lúc này lựa chọn liền khó khăn.
"Hoặc là chọn chocolate đen thuần vị, hoặc là chọn vị sữa bò." Phương Thi Ý đề nghị nói.
"Được rồi, tớ cảm thấy chocolate đen thuần vị cái này sẽ ngon hơn." Lý Dục Nhàn gật gật đầu.
Cố Vi lúc này đi ra, thấy bọn họ còn vây quanh xem, nhịn không được cười nói "Các cậu làm gì còn không bóc ra ăn đi?"
"Chính cậu đến xem lựa chọn như thế nào.." Lục Hòa Ngọc cảm thấy cô cũng thật sự rất khó khăn khi lựa chọn, nhìn cái nào đều ăn ngon.
"Vậy trước bóc ra bốn cái vị đi, chúng ta không phải có bốn người sao, phần còn lại để trong ký túc xá ngày thường cũng có thể ăn đỡ thèm, tớ không định mang về nhà." Cố Vi cũng không nghĩ 25 loại khẩu vị đều được gửi lại đây.
"Để lâu có thể chảy ra hay không.." Lục Hòa Ngọc cảm thấy mùa hè này không đem chocolate bỏ vào tủ lạnh, rất nhanh sẽ bị tan chảy.
"..."