Chỉ mấy chốc, trước cửa ra vào của quán liền tụ tập không ít người.
Tô Điềm hắng giọng một cái:
"Các vị khách quan, tiểu điếm hôm nay mở cửa, mong rằng các vị đến ăn ủng hộ, hôm nay giá tất cả món ăn trong quán đều giảm đi hai phần!"
"Ai ui! Đây không phải tiểu nương tử bán tào phớ trước đó sao!" Trong đám đông có người nhận ra Tô Điềm, “mùi vị tào phớ nhà nàng bán trước đó không tệ! Vậy nên hương vị các món ăn trong tiệm khẳng định không thể dở được."
Tô Điềm nhìn thấy có người nhận ra mình, mím môi cười một tiếng:
"Khách quan mời ngài vào bên trong."
"Đi, vừa lúc cũng đã đến giờ cơm trưa, chúng ta vào nếm thử luôn tay nghề của tiểu cô nương đi!"
Tất cả mọi người rất khách khí, chỉ trong chốc lát mọi người đã ngồi đầy trong tiệm.
"Cô nương, ở tiệm của ngươi. . . Những món ăn trên thực đơn, ta đều chưa bao giờ thấy." Có khách nhân ở một bàn gần cửa nhìn thấy thực đơn mà không khỏi sững sờ.
"Khách quan, bàn chỗ ngài tổng cộng có bốn người, nên gọi ba món mặn thêm một món canh là đủ rồi."
"Thành giao! Cho bọn ta một phần thịt luộc giã tỏi, tôm sốt cay, cà tím ngư hương (cà tím vị cá), rồi thêm một bát canh cá viên Thất Tinh đi!"
Tô Điềm cười tiếp nhận yêu cầu rồi nàng quay người đi vào bếp.
Món thịt luộc giã tỏi sớm đã làm xong, Ngô Phân trực tiếp cắt thịt thành miếng để lên đĩa, thêm hai thìa rau trộn ở trên, rồi đưa cho Tô Văn Tổ để bưng đồ ăn lên, món tôm cũng sớm được sơ chế xong.
Lý Hồng Nguyệt đi lóc xương cá, sau đó băm nhỏ thịt cá. Còn Tô Điềm bắc một cái chảo lên bếp, đun nóng dầu, rồi thả tôm vào trong chảo sôi, khi tôm chuyển màu thì vớt ra cho ráo dầu, nàng múc hết dầu thừa ra, chỉ để lại một chút trong chảo, rồi cho gừng, tỏi và ớt cắt nhỏ vào phi thơm, sau đó đổ chỗ tôm chiên lúc đó vào trong chảo đảo cùng, rồi thêm chút muối, chút tiêu, đảo cho đều gia vị rồi múc ra.
Tô Điềm đổ tôm sốt cay ra đĩa rồi rải một ít hành lá lên trên, xong xuôi thì đưa cho Tô Văn Tổ bê đi.
Nàng quay người đem vung nồi rửa sạch sẽ, loại bỏ hết mùi cay nồng, rồi đổ mỡ cho hành vào phi thơm, sau đó đổ một bát nước lạnh vào trong, nhân lúc đợi nước sôi, Tô Điềm lại bắc một cái nồi khác lên để rán trứng.
Chỗ thịt cá đã băm nhỏ, bỏ thêm chút bắp bột ngô, một chút xíu rượu, cùng muối ăn vào trong, Tô Điềm dùng sức khuấy đều hỗn hợp này, nồi nước khi nãy đã sôi, Tô Điềm liền dùng tay trái nhẹ nhàng nắm thịt thành viên, tay phải dùng thìa vo tròn cá viên rồi thả vào trong nồi.
Cuối cùng Tô Điềm đậy vung lên. Ở bên kia, Ngô Phân đã đem cà tím bổ thành miếng, Tô Điềm liền bỏ thêm một thìa bột bắp ngô lắc đều. Nàng đổ dầu vào chảo đun sôi, thả hết chỗ cà tím đã thái lúc đó vào chiên qua rồi vớt ra, cũng chỗ dầu đó thì cho tỏi, gừng, ớt đã băm nhỏ vào phi thơm, sau đó cho thịt lợn băm vào xào chín, Tô Điềm lại nêm thêm một muỗng nước tương tự làm trước đó vào đảo cho ngấm vị, cuối cùng bỏ cà tím chiên vào xào cùng một lúc, om cho đến khi nước sốt sệt lại, rồi nêm chút gia vị đơn giản là đã hoàn thành xong món cà tím ngư hương.
Canh cá viên đã đun được một lúc, Tô Điềm liền đem trứng gà vừa chiên bỏ vào.
"Đại ca." Tô Điềm bưng hai phần đồ ăn đến cửa sổ, hô một tiếng gọi Tô Văn Tổ.
Tô Điềm hắng giọng một cái:
"Các vị khách quan, tiểu điếm hôm nay mở cửa, mong rằng các vị đến ăn ủng hộ, hôm nay giá tất cả món ăn trong quán đều giảm đi hai phần!"
"Ai ui! Đây không phải tiểu nương tử bán tào phớ trước đó sao!" Trong đám đông có người nhận ra Tô Điềm, “mùi vị tào phớ nhà nàng bán trước đó không tệ! Vậy nên hương vị các món ăn trong tiệm khẳng định không thể dở được."
Tô Điềm nhìn thấy có người nhận ra mình, mím môi cười một tiếng:
"Khách quan mời ngài vào bên trong."
"Đi, vừa lúc cũng đã đến giờ cơm trưa, chúng ta vào nếm thử luôn tay nghề của tiểu cô nương đi!"
Tất cả mọi người rất khách khí, chỉ trong chốc lát mọi người đã ngồi đầy trong tiệm.
"Cô nương, ở tiệm của ngươi. . . Những món ăn trên thực đơn, ta đều chưa bao giờ thấy." Có khách nhân ở một bàn gần cửa nhìn thấy thực đơn mà không khỏi sững sờ.
"Khách quan, bàn chỗ ngài tổng cộng có bốn người, nên gọi ba món mặn thêm một món canh là đủ rồi."
"Thành giao! Cho bọn ta một phần thịt luộc giã tỏi, tôm sốt cay, cà tím ngư hương (cà tím vị cá), rồi thêm một bát canh cá viên Thất Tinh đi!"
Tô Điềm cười tiếp nhận yêu cầu rồi nàng quay người đi vào bếp.
Món thịt luộc giã tỏi sớm đã làm xong, Ngô Phân trực tiếp cắt thịt thành miếng để lên đĩa, thêm hai thìa rau trộn ở trên, rồi đưa cho Tô Văn Tổ để bưng đồ ăn lên, món tôm cũng sớm được sơ chế xong.
Lý Hồng Nguyệt đi lóc xương cá, sau đó băm nhỏ thịt cá. Còn Tô Điềm bắc một cái chảo lên bếp, đun nóng dầu, rồi thả tôm vào trong chảo sôi, khi tôm chuyển màu thì vớt ra cho ráo dầu, nàng múc hết dầu thừa ra, chỉ để lại một chút trong chảo, rồi cho gừng, tỏi và ớt cắt nhỏ vào phi thơm, sau đó đổ chỗ tôm chiên lúc đó vào trong chảo đảo cùng, rồi thêm chút muối, chút tiêu, đảo cho đều gia vị rồi múc ra.
Tô Điềm đổ tôm sốt cay ra đĩa rồi rải một ít hành lá lên trên, xong xuôi thì đưa cho Tô Văn Tổ bê đi.
Nàng quay người đem vung nồi rửa sạch sẽ, loại bỏ hết mùi cay nồng, rồi đổ mỡ cho hành vào phi thơm, sau đó đổ một bát nước lạnh vào trong, nhân lúc đợi nước sôi, Tô Điềm lại bắc một cái nồi khác lên để rán trứng.
Chỗ thịt cá đã băm nhỏ, bỏ thêm chút bắp bột ngô, một chút xíu rượu, cùng muối ăn vào trong, Tô Điềm dùng sức khuấy đều hỗn hợp này, nồi nước khi nãy đã sôi, Tô Điềm liền dùng tay trái nhẹ nhàng nắm thịt thành viên, tay phải dùng thìa vo tròn cá viên rồi thả vào trong nồi.
Cuối cùng Tô Điềm đậy vung lên. Ở bên kia, Ngô Phân đã đem cà tím bổ thành miếng, Tô Điềm liền bỏ thêm một thìa bột bắp ngô lắc đều. Nàng đổ dầu vào chảo đun sôi, thả hết chỗ cà tím đã thái lúc đó vào chiên qua rồi vớt ra, cũng chỗ dầu đó thì cho tỏi, gừng, ớt đã băm nhỏ vào phi thơm, sau đó cho thịt lợn băm vào xào chín, Tô Điềm lại nêm thêm một muỗng nước tương tự làm trước đó vào đảo cho ngấm vị, cuối cùng bỏ cà tím chiên vào xào cùng một lúc, om cho đến khi nước sốt sệt lại, rồi nêm chút gia vị đơn giản là đã hoàn thành xong món cà tím ngư hương.
Canh cá viên đã đun được một lúc, Tô Điềm liền đem trứng gà vừa chiên bỏ vào.
"Đại ca." Tô Điềm bưng hai phần đồ ăn đến cửa sổ, hô một tiếng gọi Tô Văn Tổ.