Lại một canh giờ trôi qua, sữa đậu nành cuối cùng cũng tràn đầy chậu.
Tô Điềm vỗ tay:
"Cha cùng nhị bá vất vả rồi, hiện tại đã xay được nhiều sữa như vậy, trước hết chúng ta tự mình nếm thử hương vị sữa như thế nào đã.", nàng nói xong liền bê chậu sữa vào trong bếp.
"Để ta nhóm lửa." Lý Hồng Nguyệt cũng theo vào.
Tô Điềm dùng vải xô tinh tế lọc sữa, rồi đổ chúng vào trong nồi, thỉnh thoảng khuấy một chút. Sữa đậu nành dần dần bốc lên khói trắng, rất nhiều bọt khí ùng ục nổi lên, Tô Điềm dùng muôi vớt bọt... nhìn lướt qua, mùi sữa đậu thơm bùi dần dần lan toả, mùi béo ngậy nhàn nhạt, vừa mở nắp thôi mà đám người họ đã muốn nếm thử.
"Thật không nghĩ rằng sữa đậu nành làm từ đậu tương lại thơm đến như vậy.", Lý Hồng Nguyệt dập tắt củi lửa, đứng dậy nhìn vào trong nồi sữa đậu nành mà mở miệng cười: "Ta dám cá là ngoài kia chắc chắn chưa ai được uống thứ này đâu!"
Tô Điềm đổ sữa đậu nành vào trong bát, nhìn Lý Hồng Nguyệt cười nói:
"Nương có lòng tin vào con quá đấy, vị còn chưa nếm, người đã bắt đầu mạnh miệng rồi."
Lý Hồng Nguyệt nhận lấy bát sữa:
"Vậy thì đã sao, chính là khuê nữ của ta có bản lĩnh lớn."
Bên trong nhà chính, mọi người đã ngồi kín, Ngô Phân liền ôm Tô Nhân ngồi trước bàn.
"Tới đây, tới đây, mọi người đều nếm thử đi, uống xong thì nhất định phải đưa ra đánh giá khách quan, việc này có thể liên quan đến kế sinh nhai sau này của Tô gia chúng ta", Tô Điềm cũng bê một cái bát lên uống.
Tô Đại Thụ nhẹ tay chạm vào bát gỗ nóng, khẽ gật đầu:
"Uống đi, tất cả hãy nếm thử."
Tô Văn Thần gấp không chờ nổi mà bưng bát lên, cúi đầu thổi, rồi chu miệng ra uống một ngụm. Sữa đậu nành còn nóng hổi làm nó phải nhíu mày, nhưng vẫn cứ tiếp tục uống, một ngụm rồi lại một ngụm
“Tỷ tỷ, uống ngon lắm nha." Nó buông bát xuống, rồi xoa xoa đôi bàn tay, hướng về phía Tô Điềm mà le lưỡi.
Người Tô gia ai cũng nuốt nước miếng, họ cũng lần lượt bưng bát lên nhấm nháp nếm thử.
"Ôi, hương vị này, ta chưa từng có nếm qua lần nào, xác thực là có mùi vị của đậu tương, nhưng so hạt đậu tương bình thường thì uống vào ngon hơn nhiều." Tô Văn Hải nếm thử một chút nói.
"Đúng vậy, đúng vậy, sữa rất mịn mượt, thơm ngon, không có thấy lợn cợn khi uống, dễ uống hơn cháo nhiều!" Tô Vạn Thanh cũng gật đầu tỏ vẻ tán thành.
Ngô Phân sau khi lau miệng cho Tô Nhân, cũng uống một ngụm sữa đậu nành: “Quả nhiên, tiểu Nhân nhi cũng có thể uống được. Nó còn vội vàng uống kìa."
Tựa hồ thừa nhận lời nói của nương, cả khuôn mặt nhỏ của Tô Nhân núp hẳn vào trong bát. Những người còn lại đang uống sữa đậu nành, cũng gật đầu tán thành.
Tô Điềm thấy yên lòng khi nhìn phản ứng của mọi người: “Loại sữa đậu nành này cũng không chỉ có mỗi vị này, lúc xế chiều, con đi huyện thành có mua đường, bỏ đường vào uống cũng rất ngon.” Nói rồi, trong bát mỗi người đều bỏ chút đường, đoán chừng ai cũng có thể nếm ra vị ngọt.
Trương Quế Hoa bỏ thêm đường vào sữa đậu nành rồi khuấy lên: “Sữa đậu nành có thêm đường đúng là tinh tuý."
Tô Điềm vỗ tay:
"Cha cùng nhị bá vất vả rồi, hiện tại đã xay được nhiều sữa như vậy, trước hết chúng ta tự mình nếm thử hương vị sữa như thế nào đã.", nàng nói xong liền bê chậu sữa vào trong bếp.
"Để ta nhóm lửa." Lý Hồng Nguyệt cũng theo vào.
Tô Điềm dùng vải xô tinh tế lọc sữa, rồi đổ chúng vào trong nồi, thỉnh thoảng khuấy một chút. Sữa đậu nành dần dần bốc lên khói trắng, rất nhiều bọt khí ùng ục nổi lên, Tô Điềm dùng muôi vớt bọt... nhìn lướt qua, mùi sữa đậu thơm bùi dần dần lan toả, mùi béo ngậy nhàn nhạt, vừa mở nắp thôi mà đám người họ đã muốn nếm thử.
"Thật không nghĩ rằng sữa đậu nành làm từ đậu tương lại thơm đến như vậy.", Lý Hồng Nguyệt dập tắt củi lửa, đứng dậy nhìn vào trong nồi sữa đậu nành mà mở miệng cười: "Ta dám cá là ngoài kia chắc chắn chưa ai được uống thứ này đâu!"
Tô Điềm đổ sữa đậu nành vào trong bát, nhìn Lý Hồng Nguyệt cười nói:
"Nương có lòng tin vào con quá đấy, vị còn chưa nếm, người đã bắt đầu mạnh miệng rồi."
Lý Hồng Nguyệt nhận lấy bát sữa:
"Vậy thì đã sao, chính là khuê nữ của ta có bản lĩnh lớn."
Bên trong nhà chính, mọi người đã ngồi kín, Ngô Phân liền ôm Tô Nhân ngồi trước bàn.
"Tới đây, tới đây, mọi người đều nếm thử đi, uống xong thì nhất định phải đưa ra đánh giá khách quan, việc này có thể liên quan đến kế sinh nhai sau này của Tô gia chúng ta", Tô Điềm cũng bê một cái bát lên uống.
Tô Đại Thụ nhẹ tay chạm vào bát gỗ nóng, khẽ gật đầu:
"Uống đi, tất cả hãy nếm thử."
Tô Văn Thần gấp không chờ nổi mà bưng bát lên, cúi đầu thổi, rồi chu miệng ra uống một ngụm. Sữa đậu nành còn nóng hổi làm nó phải nhíu mày, nhưng vẫn cứ tiếp tục uống, một ngụm rồi lại một ngụm
“Tỷ tỷ, uống ngon lắm nha." Nó buông bát xuống, rồi xoa xoa đôi bàn tay, hướng về phía Tô Điềm mà le lưỡi.
Người Tô gia ai cũng nuốt nước miếng, họ cũng lần lượt bưng bát lên nhấm nháp nếm thử.
"Ôi, hương vị này, ta chưa từng có nếm qua lần nào, xác thực là có mùi vị của đậu tương, nhưng so hạt đậu tương bình thường thì uống vào ngon hơn nhiều." Tô Văn Hải nếm thử một chút nói.
"Đúng vậy, đúng vậy, sữa rất mịn mượt, thơm ngon, không có thấy lợn cợn khi uống, dễ uống hơn cháo nhiều!" Tô Vạn Thanh cũng gật đầu tỏ vẻ tán thành.
Ngô Phân sau khi lau miệng cho Tô Nhân, cũng uống một ngụm sữa đậu nành: “Quả nhiên, tiểu Nhân nhi cũng có thể uống được. Nó còn vội vàng uống kìa."
Tựa hồ thừa nhận lời nói của nương, cả khuôn mặt nhỏ của Tô Nhân núp hẳn vào trong bát. Những người còn lại đang uống sữa đậu nành, cũng gật đầu tán thành.
Tô Điềm thấy yên lòng khi nhìn phản ứng của mọi người: “Loại sữa đậu nành này cũng không chỉ có mỗi vị này, lúc xế chiều, con đi huyện thành có mua đường, bỏ đường vào uống cũng rất ngon.” Nói rồi, trong bát mỗi người đều bỏ chút đường, đoán chừng ai cũng có thể nếm ra vị ngọt.
Trương Quế Hoa bỏ thêm đường vào sữa đậu nành rồi khuấy lên: “Sữa đậu nành có thêm đường đúng là tinh tuý."