Ba người bọn họ đi đến phố Đông Nhai, Tô Điềm liếc mắt liền thấy được ngay bảng hiệu của Lăng Vân Lâu. Tiến vào trong lâu, Tô Điềm đột nhiên nhìn thấy món đậu phụ xuất hiện trên bàn khách nhân ở sảnh chính, trong lòng càng chắc chắn thêm mấy phần.
Gã sai vặt trực tiếp dẫn hai người lên phòng ở lầu ba, phía sau cánh cửa một nam tử trung niên phúc hậu đã ngồi trước bàn đang chờ.
Thấy có người đến, nam tử lập tức đứng lên chào đón:
"Đây chắc hẳn chính là Tô cô nương, nghe danh đã lâu, mau ngồi mau ngồi, không cần khách sáo"
Tô Điềm cũng không khách khí, nếu như nàng đoán không sai, hành vi của chưởng quầy lần này là vì công thức làm đậu phụ của nàng.
Quả nhiên, nam tử ra hiệu cho gã sai vặt dâng trà cùng với điểm tâm, sau đó mới mở miệng:
"Tô cô nương, tại hạ là chưởng quầy của Lăng vân Lâu, họ Trương, ngươi có thể gọi ta Trương chưởng quầy."
"Trương chưởng quầy." Tô Điềm gật đầu: "Không biết Trương chưởng quầy mời tiểu nữ đến đây là có việc gì?"
Trương chưởng quầy chắp tay:
"Thực không dám giấu giếm, Tô cô nương, ta cảm thấy hứng thú với tay nghề làm đậu phụ của người.", nói xong, ông uống một ngụm trà.
Tô Điềm cùng Tô Văn Tổ liếc nhau, hiểu rõ biểu tình của Tô Văn Tổ, Tô Điềm khách khí nói:
"Ta là vô tình phát hiện ra cách làm thôi, không sánh bằng tay nghề các đầu bếp trong lâu của chưởng quầy."
Trương chưởng quầy cười ra tiếng:
"Tô cô nương, chúng ta quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, ta ra giá năm mươi lượng mua công thức làm đậu phụ của ngươi, người thấy như thế nào?"
"Năm mươi lượng?"
"Không sai, năm mươi lượng cho một phương thức nấu ăn." Trương chưởng quầy lại uống một ngụm trà: "Tô cô nương thông minh như thế, chắc hẳn cũng chú ý tới, tửu lâu bọn ta đã thêm món đậu phụ của ngươi vào thực đơn, không chỉ mùi vị, mà đậu phụ kết hợp với thực phẩm khác đều khiến đồ ăn ngon hơn một bậc."
Tô Điềm gật đầu.
Trương chưởng quầy vuốt râu:
"Vì lẽ đó, Tô cô nương, chẳng lẽ cô không chấp nhận vụ mua bán này?"
"Trương chưởng quầy, bán với giá năm mươi lượng là thiệt cho ta quá." Tô Điềm cười khanh khách nói.
Trương chưởng quầy nhướng mày:
"Chê thấp? Đầu bếp ở chỗ ta đã nếm qua hương vị đậu phụ của ngươi, nếu như bọn ta không đoán sai, hẳn là làm từ đậu tương."
Tô Điềm không phủ nhận:
"Đúng vậy, như chưởng quầy nói, ông có biết đậu phụ cùng tào phớ đều làm từ sữa đậu nành? Vì thế, Trương chưởng quầy muốn mua công thức làm đậu hũ, nhưng trên thực tế muốn lấy được toàn bộ ba công thức làm sữa đậu nành, đậu phụ và tào phớ, tính theo cách này ta thấy mình rất lỗ vốn?"
"Ồ?" Người Trương chưởng quầy không tự chủ mà nghiêng về phía trước: "Thì ra ba món đó lại có liên hệ với nhau."
Trương chưởng quầy cẩn thận định giá lại:
"Nếu đã như vậy, chi bằng Tô cô nương tự mình báo giá, rồi chúng ta tiếp tục thương thảo."
"Trương chưởng quầy cũng có tình người đấy" Tô Điềm nhấp một ngụm trà thấm giọng nói: "Ba công thức này ta lấy tám mươi lượng, chưởng quầy cảm thấy thế nào?"
Gã sai vặt trực tiếp dẫn hai người lên phòng ở lầu ba, phía sau cánh cửa một nam tử trung niên phúc hậu đã ngồi trước bàn đang chờ.
Thấy có người đến, nam tử lập tức đứng lên chào đón:
"Đây chắc hẳn chính là Tô cô nương, nghe danh đã lâu, mau ngồi mau ngồi, không cần khách sáo"
Tô Điềm cũng không khách khí, nếu như nàng đoán không sai, hành vi của chưởng quầy lần này là vì công thức làm đậu phụ của nàng.
Quả nhiên, nam tử ra hiệu cho gã sai vặt dâng trà cùng với điểm tâm, sau đó mới mở miệng:
"Tô cô nương, tại hạ là chưởng quầy của Lăng vân Lâu, họ Trương, ngươi có thể gọi ta Trương chưởng quầy."
"Trương chưởng quầy." Tô Điềm gật đầu: "Không biết Trương chưởng quầy mời tiểu nữ đến đây là có việc gì?"
Trương chưởng quầy chắp tay:
"Thực không dám giấu giếm, Tô cô nương, ta cảm thấy hứng thú với tay nghề làm đậu phụ của người.", nói xong, ông uống một ngụm trà.
Tô Điềm cùng Tô Văn Tổ liếc nhau, hiểu rõ biểu tình của Tô Văn Tổ, Tô Điềm khách khí nói:
"Ta là vô tình phát hiện ra cách làm thôi, không sánh bằng tay nghề các đầu bếp trong lâu của chưởng quầy."
Trương chưởng quầy cười ra tiếng:
"Tô cô nương, chúng ta quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, ta ra giá năm mươi lượng mua công thức làm đậu phụ của ngươi, người thấy như thế nào?"
"Năm mươi lượng?"
"Không sai, năm mươi lượng cho một phương thức nấu ăn." Trương chưởng quầy lại uống một ngụm trà: "Tô cô nương thông minh như thế, chắc hẳn cũng chú ý tới, tửu lâu bọn ta đã thêm món đậu phụ của ngươi vào thực đơn, không chỉ mùi vị, mà đậu phụ kết hợp với thực phẩm khác đều khiến đồ ăn ngon hơn một bậc."
Tô Điềm gật đầu.
Trương chưởng quầy vuốt râu:
"Vì lẽ đó, Tô cô nương, chẳng lẽ cô không chấp nhận vụ mua bán này?"
"Trương chưởng quầy, bán với giá năm mươi lượng là thiệt cho ta quá." Tô Điềm cười khanh khách nói.
Trương chưởng quầy nhướng mày:
"Chê thấp? Đầu bếp ở chỗ ta đã nếm qua hương vị đậu phụ của ngươi, nếu như bọn ta không đoán sai, hẳn là làm từ đậu tương."
Tô Điềm không phủ nhận:
"Đúng vậy, như chưởng quầy nói, ông có biết đậu phụ cùng tào phớ đều làm từ sữa đậu nành? Vì thế, Trương chưởng quầy muốn mua công thức làm đậu hũ, nhưng trên thực tế muốn lấy được toàn bộ ba công thức làm sữa đậu nành, đậu phụ và tào phớ, tính theo cách này ta thấy mình rất lỗ vốn?"
"Ồ?" Người Trương chưởng quầy không tự chủ mà nghiêng về phía trước: "Thì ra ba món đó lại có liên hệ với nhau."
Trương chưởng quầy cẩn thận định giá lại:
"Nếu đã như vậy, chi bằng Tô cô nương tự mình báo giá, rồi chúng ta tiếp tục thương thảo."
"Trương chưởng quầy cũng có tình người đấy" Tô Điềm nhấp một ngụm trà thấm giọng nói: "Ba công thức này ta lấy tám mươi lượng, chưởng quầy cảm thấy thế nào?"