Thật ra vừa rồi nhìn hai người như đang tranh cãi vì vị trí thứu nhất, nhưng thực chất đang so đấu tâm tính. Mượn cãi lộn, nhiễu loạn tâm tính của đối phương.
Như vậy dù đối phương có thuật luyện đan tinh diệu đi nữa, nhưng tâm tính bất ổn thì về sau cũng rất khó luyện thành linh đan.
Vừa rồi Độc Thủ Dược Vương đã bị thái độ cuồng ngạo của Trác Phàm chọc giận quá sức, suýt nữa thì làm nhiễu loạn tâm tính bình ổn. Nhưng dù sao ông ta cũng là cao thủ luyện đan nhiều năm, rất nhanh đã phát hiện điểm này, sau đó nỗ lực áp chế lửa giận trong lòng xuống.
Cạnh tranh đan vẫn tiến hành như cũ, ngay tếp theo, Đào Đan nương cùng Nghiêm Phục cũng theo thứ tự hoàn thành đan dược, Lưu Nhất Chân và những luyện đan sư còn lại trong hai mươi người đứng đầu, dần dần cũng đều hoàn thành.
Theo thời gian, người hoàn thành càng ngày càng nhiều, âm thanh chuông nhẹ vang lên không ngừng. Mà chuông càng vang, lòng người đang luyện đan càng lo lắng.
Cho dù là nhất phẩm đan, tỷ lệ luyện hỏng cũng tăng lên rất nhiều. Vì vậy rất nhiều người sau khi thất bại, lại ảo não luyện chế lại một lần, nhưng thời gian đã qua quá lâu.
Đinh!
Rốt cục, âm thanh của cái chuông thứ một trăm phát ra, Tiểu Nhã tuyên bố vòng thứ nhất của cạnh tranh đan kết thúc, luyện đan giả vẫn chưa luyện thành công, toàn bộ đều bị đào thải.
Nghe đến quyết định này, những luyện đan sư còn đang liều mạng luyện chế, bất giác giật mình, tiếp đó cô đơn buồn bã dập tắt hỏa diễm, lê lết cơ thể mệt mỏi rời khỏi sân đấu, đi lên lầu trên làm khán giả.
Thật ra trong số họ có không ít luyện đan sư tam phẩm thực lực mạnh mẽ, nhưng đáng tiếc, tâm tính không đủ, dưới hoàn cảnh khẩn trương nên ngay cả nhất phẩm đan bọn họ cũng không thể luyện xong.
Đến lúc này, một trăm cạnh đan giả đứng đầu tiến vào vòng thứ hai. Sự khác biệt duy nhất là người đứng tại vị thứ nhất, không còn là luyện đan sư đệ nhất Thiên Vũ, Độc Thủ Dược Vương. Mà chính là một thiếu niên xuất thân tam lưu gia tộc, Trác Phàm.
Bởi vậy, trong hai mươi người đứng đầu lúc trước, có một vị luyện đan sư liền rất cực khổ bị đá ra.
Nương hắn, trước đây tên nào nói hai mươi người đứng đầu bền lòng vững dạ. Đây mới chỉ vòng thứ nhất, đã bị một con ngựa ô đá cho một cái. Đến Độc Thủ Dược Vương đảm bảo có khả năng xếp thứ nhất lâu dài, cũng chuyển xuống thứ hai, cả đám người toàn bộ đều lần lượt chuyển xuống.
Nói không chừng Vòng thứ hai, còn có nhiều cao thủ luyện đan hơn bị đá ra đấy!
Rốt cuộc còn có hắc mã nào như Trác Phàm xuất hiện nữa không, tất cả mọi người ở đây đều không khỏi cảnh giác cao độ, mỏi mắt mà trông.
“Bình phán!”
Lúc này, Độc Thủ Dược Vương đột nhiên nhìn về Tiểu Nhã trên đài trưng bày, thản nhiên nói: “Lão phu muốn xem thử đan dược tiểu tử kia luyện chế, đến cùng có phải là nhất phẩm đan hay không. Bởi vì lão phu không tưởng tượng nổi, có ai có tốc độ luyện đan, vượt qua cả lão phu!”
Đúng thế, tiểu tử kia sẽ không gian lận chứ!
Lời vừa nói ra, mọi người đều quần tình phấn chấn. Độc Thủ Dược Vương chính là luyện đan sư đệ nhất Thiên Vũ, ai có thể đánh bại ông ta, quả thực thật không thể tin nổi, đặc biệt đó là một tên tiểu tử thúi miệng còn chưa dứt sữa, sao có bản lĩnh này được?
Nhất là những kẻ suýt được lọt vào vòng thứ hai càng ồn ào lên tiếng, yêu cầu đòi nghiệm minh đan dược của hắn, muốn cho mọi người một cái công đạo.
Tiểu Nhã không có cách nào, đành phải nhìn Trác Phàm vẫn đang một mặt thờ ơ nói: “Tống công tử, không biết ngài có thể luyện lại một lần không, để bọn hắn nhìn xem tốc độ luyện đan của công tử?”
Trác Phàm khẽ liếc nhìn nàng ta một chút, không thèm để ý nói: “Không cần!”
Nghe vậy mọi người lần nữa ồn ào kêu lên.
“Nhìn đi, hắn chột dạ. Một cái nhất phẩm đan mà thôi, hắn cũng không dám luyện lại một lần trước mặt chúng ta!”
“Ta đã biết hắn có vấn đề rồi mà, hắn làm sao có thể thắng nhiều luyện đan đại sư như vậy được?”
“Hắc hắc hắc... Tiểu tử này lần này xong đời, dám ở đây gian lận, Hoa Vũ Lâu sẽ không bỏ qua cho hắn!”
...
Mọi người đồng thanh lên án, Độc Thủ Dược Vương và đồ đệ Nghiêm Phục của ông ta, thì cười lạnh thành tiếng. Đào Đan nương nhìn Trác Phàm, bất đắc dĩ lắc đầu.
Tuy bà biết tiểu tử này có lòng giúp Hoa Vũ Lâu, nhưng loại sự tình gian lận luyện đan này, nếu bị bắt tại chỗ thì Hoa Vũ Lâu cũng không bảo vệ được hắn a.
“Tiểu tử, tâm phải ngay thẳng, đừng luôn nghĩ xấu xa, quanh co vòng vò!
Nếu không, chính ngươi mới là người chịu thiệt!” Đào Đan nương ân cần dạy bảo, sau đó nhìn Tiểu Nhã nói: “Vậy thì hủy bỏ tư cách đứng đầu của hắn đi, để người tiếp theo thay thế.”
Tiểu Nhã gật đầu, mọi người cũng vui vẻ đồng ý, nhưng Độc Thủ Dược Vương lông mày nhíu lại, cười lạnh nói: “Bách đan thịnh hội xuất hiện hành động gian lận, thế mà chỉ hủy bỏ tư cách liền xong việc sao, quy củ của Hoa Vũ Lâu từ lúc nào lại buông lỏng như vậy?”
Nghe được lời này, giữa sân lần nữa ồn ào lên. Tiểu Nhã không có cách nào đành nhìn về phía Sở Khuynh Thành ở trên lầu.
Sở Khuynh Thành khẽ thở dài, bất đắc dĩ lắc đầu, tiểu tử này thật không khiến người ta bớt lo, lần này lại bị Độc Thủ Dược Vương bắt được đằng chuôi, thật sự muốn không xử lý hắn cũng khó.
Bọn Long Cửu thì không khỏi sững sờ, lấy trí thông minh lanh lợi của tiểu tử này sao lại phạm phải loại sai lầm này được?
Trác Phàm lạnh nhạt quét mắt nhìn mọi người ở đó một vòng, lại thấy nhàm chán ngáp một cái, cười khẽ: “Ai nói với các ngươi ta gian lận, lão tử chỉ nói không cần luyện lại mà thôi.”
“Ngươi không luyện, chứng tỏ ngươi chột dạ!”
Nghiêm Phục cười lạnh, thừa cơ bỏ đá xuống giếng.
Trác Phàm cười nhạt một tiếng, khinh thường liếc nhìn tất cả mọi người, rồi cười nhạo nói: “Một đám ngu ngốc, tình huống luyện đan vừa rồi các ngươi cũng không phải không biết, bên người lão tử còn một mỹ nữ đứng giám thị đấy, làm sao gian lận? Ta nói là, chỉ cần nghe đến cái tên đan dược mà lão tử luyện thành, các ngươi liền biết vì sao lão tử có thể luyện xong trong thời gian ngắn như thế.”
Nói xong, Trác Phàm vẫy tay với người đang đứng ở đài lyện đan mà hắn thi đấu trước đó: “Mỹ nữ, báo một chút tên gọi của đan dược ta vừa mới luyện, để bọn hắn mở mang kiến thức cho tốt, cái gì gọi là thực lực.”
Soạt soạt!
Ngay lập tức, mọi người đều nhìn về phía đó...