Cảnh tượng trước mắt làm Sở Tiêu Hành hoảng hốt trong nháy mắt.
Nhưng anh rất nhanh đã hiểu ra, Đường Đường chính là Quý Thanh Đường.
Tối nay cô xuất hiện ở chỗ này, bởi vì cô chính là nhân vật chính của bữa tiệc sinh nhật ngày hôm nay.
Sở Tiêu Hành đứng ở chỗ đó, rất nhanh đã có người phát hiện.
Quý Minh Vũ đi đến trước mặt Sở Tiêu Hành, mời anh qua cùng nhau ăn bánh kem.
Sở Tiêu Hành đi đến bên cạnh Quý Thanh Đường, đem chiếc bánh kem vẫn luôn cầm ở trong tay đưa cho cô, nhìn vào đôi mắt cô, nói: “Sinh nhật vui vẻ.”
Quý Thanh Đường không nghĩ tới anh sẽ còn quay lại, hơn nữa còn mang theo một chiếc bánh kem đến.
Trái tim như một mặt hồ phẳng lặng có ai đó ném đá vào, nhưng sau một hồi gợn sóng, chợt khôi phục bình tĩnh.
Cô nhận lấy bánh kem, nhàn nhạt nói: “Cảm ơn.”
Cô tuỳ ý đặt chiếc bánh kem ở một bên bàn.
“Đường Đường, cắt một miếng bánh kem cho Sở tổng đi.” Mạnh Trân nói.
Quý Thanh Đường cắt một miếng bánh kem nhỏ, đặt lên trên đĩa, đưa cho Sở Tiêu Hành.
Sở Tiêu Hành nhận lấy bánh kem, đang muốn nói cái gì, lại có người tiếp đón Quý Thanh Đường.Cô cười cười xin lỗi anh, xoay người đi tiếp đãi những người khác.
Không biết là ai bày trò trước, bôi bánh kem lên trên mặt Quý Thanh Dương, sau đấy liền trở nên hỗn loạn, mọi người ném bánh bôi kem vài nhau, một đám người trẻ tuổi đùa nghịch. Quý Thanh Đường là thọ tinh, tất nhiên không tránh khỏi trận hỗn loạn này, nhưng Quý Thanh Dương với Cố Diệc Hoằng tạo thành một hàng phòng tuyến ở trước mặt cô. Mới đầu Quý Thanh Đường còn bó tay bó chân, ở dưới sự bảo vệ của hai người kia, cô bắt đầu chủ động xuất kích.
Sở Tiêu Hành đứng ở một bên, anh không thể hoà nhập với đám người này được, cũng không có người dám kéo anh xuống nước.
Anh nhìn về phía Quý Thanh Đường trong đám người, lại nhìn miếng bánh kem trong tay……
Sinh nhật trước đây của cô đều chỉ có hai người bọn họ, sau khi thổi nến xong,cô sẽ quấn lấy đòi anh ăn bánh kem cùng cô. Cho dù anh cứ nhấn mạnh nhiều lần là anh không thích ăn đồ ngọt, cô vẫn luôn có biện pháp để thực hiện ý đồ, ví dụ như cô dùng miệng để đút anh……
Khi đó, thế giới của cô chỉ có anh, trong ánh mắt cô cũng chỉ có anh.
Sở Tiêu Hành yên lặng đứng ở một bên. Quý Minh Vũ không muốn bỏ lỡ cơ hội, hai nhà sau này còn có hợp tác. Ông đi đến bên cạnh anh, cùng anh nói chuyện phiếm.
Sở Tiêu Hành thuận miệng nói: “Quý tổng phát hiện ra thiên kim nhà mình lưu lạc bên ngoài từ khi nào vậy?”
Quý Minh Vũ nói: “Chỉ mới gần đây.”
Tuy rằng bọn họ luôn canh cánh trong lòng vì phát hiện ra muộn, nhưng cũng còn may là chưa quá muộn. Ít nhất hiện tại cô còn trẻ, tương lai mới vừa bắt đầu, hết thảy đều có khả năng.
“Nga.” Sở Tiêu Hành nhàn nhạt lên tiếng.
Trong khoảng thời gian này tính tình lớn như vậy chẳng lẽ là do đột nhiên phát hiện ra thân thế của mình?
“Quý tổng về sau tính để cô ấy vào công ty rèn luyện sao?”
Quý Minh Vũ cười cười, nói: “Cái này còn phải xem ý của con bé đã, tôi không miễn cưỡng nó.”
12 giờ qua đi, bữa tiệc sinh nhật hoàn toàn kết thúc.
Người hầu Quý gia giúp Quý Thanh Đường bưng quà nhận được lên trên xe. Có người nhìn thấy hộp bánh kem kia,nhớ ra là của Sở Tiêu Hành đưa, hỏi Quý Thanh Đường một câu: “Cái bánh kem này xử lý như thế nào?”
“Mọi người đều đã ăn bánh kem rồi, cái này cứ để ở đây đi, bên tổ chức tiệc sẽ xử lí.”
“……” Ý này là coi nó như là rác, thích làm gì thì làm?
Tuy rằng một cái bánh kem không đáng giá gì, nhưng này dù sao cũng là Sở tổng của Sở Hoa tặng riêng, đánh chó còn phải xem chủ nhân, vứt quà cũng phải xem là ai tặng, như vậy có phải không cho người ta mặt mũi không?
Cậu ta sợ đại tiểu thư là không biết thân phận với địa vị của Sở Tiêu Hành, đang tính nhắc nhở một câu, Quý Thanh Đường đã tránh sang bên, khoác tay Mạnh Trân, chào tạm biệt khách mời.
Không lâu sau Quý Thanh Đường cùng người nhà rời đi.
Sở Tiêu Hành ra bên ngoài hút nửa bao thuốc mới có thể áp xuống cảm giác phiền muộn.
Chờ đến khi anh quay trở lại đại sảnh, chỉ còn lại mấy người quét dọn vệ sinh.
Anh liếc mắt một cái liền nhìn thấy chiếc bánh kem vẫn còn nguyên trong hộp chưa bóc đặt ở trên bàn.
Trên bàn vẫn còn sót lại bơ và những dải pháo hoa giấy, những thứ còn sót lại sau một cuộc vui.
Chỉ có cái bánh kem kia như nằm ngoài sự náo nhiệt, còn nguyên vẹn nằm lẻ loi ở đó.
Khi nhân viên công tác dọn dẹp đến bên đấy, xách hộp bánh kem lên……
Sở Tiêu Hành cất bước tiến lên, nhưng anh còn chưa kịp đến gần, cái kia bánh kem kia đã bị ném vào thùng rác.
Anh dừng bước lại, đôi tay nắm thành quyền, giấu ở sau lưng.
Bánh kem rơi vào thùng, phát ra một tiếng vang nhỏ.
Sắc mặt anh ẩn ẩn trắng bệch, trong lòng giống như bị một thứ gì đó hung hăng đấm một cái.
…………
Bữa tiệc sinh nhật tối nay của Quý Thanh Đường có thể nói là vô cùng nổi tiếng, các trang mạng xã hội đều xoát bạo.
Sau khi ảnh sinh nhật Quý Thanh Đường được chiếu trên official weibo của tập đoàn Húc Vũ, lại làm dấy lên dư luận.
“Trời má, chị gái này sao lại xinh đẹp thế?”
“Đúng là người đứng trên đỉnh mà! Hâm mộ muốn khóc!”
“Học bá của C đại, lại còn mang vẻ đẹp tiên nữ nữa chứ!”
“Nghe nói là lưu lạc ở bên ngoài hơn hai mươi năm, ôi chị gái đáng thương quá~”
“Này không phải Đường Đường, hoa khôi C đại sao? Học tỷ năm nay mới tốt nghiệp!”
Sau khi ảnh chụp của Quý Thanh Đường được công bố, trên diễn đàn của C đại cũng gần như nổ tung.
《Hoa khôi Đường Đường là thiên kim của sản nghiệp Húc Vũ Quý gia để lạc vào nhà dân? 》 Sau khi bài post được đăng lên, nhận được mấy ngàn comment, còn có người thả ra ảnh chụp Sở Tiêu Hành cùng Quý Thanh Đường khiêu vũ tại bữa tiệc tối.
Khi mọi người đang bàn tán sôi nổi, lại có người đào lại bài viết mắng cô là tiểu tam kia lên.
“Hiểu rồi, bức ảnh chụp ở khách sạn hôm ấy, người ở bên cạnh cô ấy chính là ba cô ấy, Quý Minh Vũ!”
“Đại tiểu thư cũng thảm thật, khó khăn lắm mới đoàn tụ được với người nhà, còn bị người ta bôi nhọ là tiểu tam……”
“Mấy người trước đây điên cuồng bôi nhọ cô ấy, hận không thể để cô ấy bị đuổi khỏi C đại bị vả mặt có đau không? Ha hả!”
“Đúng là cú lội ngược dòng, tiểu tam cái gì!Người ta là thiên kim hào môn!!!”
“Quý Thanh Đường có xuất thân khủng, nhận được 10% cổ phần Húc Vũ, tính sương sương giá trị con người ít nhất lên đến chục tỷ.”
“Thiên kim giá chục tỷ, hâm mộ ghê……”
“Haizz, những ai từng chê bai xuất thân của cô ấy giờ ra ngoài chạy hai vòng đi?”
“Aaaa,tôi ship CP Sở thần với hoa khôi xinh đẹp!”
“Tôi cũng thế, bọn họ chụp chung cùng một khung hình thật sự quá bắt mắt……”
“Bây giờ còn có người nào dám nói DD không xứng với Sở thần sao? Nếu cô ấy còn không xứng, thì ai có thể xứng chứ? Xã hội thượng lưu không thiếu thiên kim danh viện, nhưng người giống như DD, giá trị nhan sắc cùng chỉ số thông minh cao, thật sự là không có mấy người đâu?”
“Vào làm ở một xưởng lớn, vốn định nỗ lực phấn đấu mười năm, định đến khi tiết kiệm được nhàn vạn đi tìm hoa khôi cầu hôn…… Nga, vỡ mộng!”
“Sở thần với DD mới là chân ái! Tiệc tối tốt nghiệp còn đến hậu trường tìm cô ấy, sau lại lại đến dưới ký túc xá nữ tìm, tiệc sinh nhật anh ấy cũng tham gia, còn cùng nhau khiêu vũ…… Bảo đây không phải là yêu sao, tôi không tin!”
“Từ lần Sở thần từ hôn, tôi đã cảm thấy người anh ấy thật sự thích là DD ~~”
“Lúc trước tôi cứ cho rằng Sở thần với Hứa Tri Li là một đôi, kỳ thật trong lòng tôi vẫn luôn thấy bài xích…… Nói dễ nghe một chút là chân ái gương vỡ lại lành, nói khó nghe thì không phải là Sở thần nhai lại đồ cũ sao?Người ta đã đối xử với anh ấy như vậy mà còn đâm đầu vào?”
“LS, tôi thì khác gì! Lúc ấy tôi vô cùng ghét luôn,sau khi biết tin buổi tiệc đính hôn bị huỷ bỏ tôi hận không thể bắn pháo hoa!”
“Ánh mắt của Sở thần không tồi nha ~~”
“Hì hì, chờ mong Sở thần với hoa khôi phát đường ~~”
Sở Mạt cũng thấy được mấy tin này, bạn bè trong đám danh viện của cô cũng đang thảo luận về Quý Thanh Đường trong nhóm chat.
Tuy rằng cô ta là người Sở gia, nhưng ba cô ta không phải người cầm quyền của Sở gia, cùng lắm cũng chỉ được cầm một số cổ phần, nhà bọn họ còn không được mời đến bữa tiệc sinh nhật kia. Ai biết được,cô thiên kim Quý gia đang làm xôn xao khắp nơi kia cư nhiên là người cô ta ghét nhất, Đường Đường!
Sở Mạt nhìn mấy cái bình luận điên cuồng khen ngợi Quý Thanh Đường trên mạng, còn có tin tức cô nắm được 10% cổ phần……
Cô tức giận quăng điện thoại đi.
Cô đã từng rất tự hào rằng ít ra gia thế của cô hơn cô ấy. Tuy rằng người cô thích, có mắt như mù, bị sắc đẹp của Đường Đường mê hoặc…… Nhưng tương lai mà tìm bạn đời, với gia thế của cô, cô nhất định sẽ tìm được một người chồng xuất sắc hơn Đường Đường.
Nhưng hiện giờ ngay cả gia thế cô cũng không bằng.
Anh cô với Hứa Tri Li không thành đôi…… Nếu tương lai anh với Đường Đường lại ở bên nhau, không, là Quý Thanh Đường, nếu tương lai bọn họ quang minh chính đại ở bên nhau, chồng của cô vĩnh viễn sẽ kém hơn cô ấy!Cả đời này cô sẽ luôn thua cô ấy!Cô không cam lòng!
…………
Sau khi Quý Thanh Đường về nhà, quản gia đem quà cáp vào trong phòng cho cô.
Cô ngồi bóc quà ở trên thảm, Quý Thanh Dương cũng ngồi bên cạnh bóc quà cùng cô.
Nhìn thấy chiếc đồng hồ mìn tặng, Quý Thanh Dương nói: “Anh không biết em thích cái gì nên liền mua một cái đồng hồ, sau này cũng là một món đồ cần thiết trong công việc.”
Quý Thanh Đường đeo đồng hồ lên tay, nói với Quý Thanh Dương: “Cảm ơn anh.”
Quý Thanh Dương xoa đầu cô, cười nói: “Em nói trước với anh em thích quà sinh nhật gì để anh chuẩn bị cho năm sau.”
“Em thích bánh sinh nhật.” Quý Thanh Đường buột miệng thốt ra.
“Bánh sinh nhật?” Quý Thanh Dương hơi giật mình.
“Ân.” Quý Thanh Đường như là nghĩ đến cái gì, lại cười cười, “Nhưng mà đó là trước kia, bây giờ đã trưởng thành nên không còn thích như thế nữa.”
Quý Thanh Dương đột nhiên nhớ đến lúc Sở Tiêu Hành quay lại có mang theo một cái bánh kem.
Quý Thanh Dương hỏi: “Vì sao em lại thích bánh sinh nhật?”
Động tác bóc quà của Quý Thanh Đường chậm lại, cười nói, “…… Bởi vì ngọt, bởi vì ăn ngon a.”
Bởi vì khi cô còn nhỏ chưa từng có lấy một cái, sau khi Đường Thần sinh ra, mỗi lần sinh nhật cậu đều có thể có một cái bánh sinh nhật. Nhưng cô chưa từng có, bỗng dưng vô cùng ao ước, vẫn luôn đè ở đáy lòng, biến thành một loại chấp niệm.Tựa như vào ngày sinh nhật chỉ cần có được một cái bánh kem chính là được yêu thương.
“Được,anh sẽ nhớ kỹ.” Quý Thanh Dương gật đầu.
Trầm mặc một lát, anh nhịn không được lại hỏi: “Sở Tiêu Hành…… Có phải chính là Tiêu Hành ca ca của em không?”
“……”Cô đang dùng kéo, không cẩn thận bị kéo xẹt qua một chút, cô khẽ hít vào một hơi.
Quý Thanh Dương vội vàng đứng dậy, rút tờ khăn giấy ở trên bàn đưa cho cô, “Cẩn thận một chút.”
“Không có việc gì.” Quý Thanh Đường cười cười, “Chỉ bị xước một chút thôi, vận khí tốt, không chảy máu.”
Quý Thanh Dương cảm giác được cô thất thố, không tiếp tục đề tài vừa rồi nữa nhưng trong lòng anh đã có đáp án.
Chỉ là anh cảm thấy rất kỳ quái, Sở Tiêu Hành sao có thể có quan hệ gì với cô, lúc trước bọn họ hẳn là người hai thế giới……
Ngày hôm sau, khi người Quý gia đang cùng nhau ăn tối, quản gia tới thông báo, nói Sở tổng của tập đoàn Sở Hoa cho người đưa tới mấy rương đồ đạc.
Sắc mặt Quý Thanh Đường biến đổi.
Quý Thanh Anh lại tò mò, “Sở Tiêu Hành?Anh ấy tặng đồ? Cư nhiên còn đưa đến nhà của chúng ta?”
Quý Thanh Dương hỏi: “Cho ai?”
Quản gia liếc mắt nhìn Quý Thanh Đường một cái, trả lời: “Người đưa tới nói rằng đây là Sở tổng đưa cho đại tiểu thư.”
Quý Minh Vũ nói: “Lấy vào nhìn xem.”
Một lát sau, người hầu bê mấy cái rương lớn tiến vào, ra ra vào vào, ước chừng có mười rương.
Quý Thanh Dương nhìn mấy cái rương có ấn hàng xa xỉ này, mày nhăn lại.
Đây là có ý gì? Đưa sính lễ sao?
Quý Minh Vũ phân phó nói: “Đem cái rương mở ra.”
Nhưng anh rất nhanh đã hiểu ra, Đường Đường chính là Quý Thanh Đường.
Tối nay cô xuất hiện ở chỗ này, bởi vì cô chính là nhân vật chính của bữa tiệc sinh nhật ngày hôm nay.
Sở Tiêu Hành đứng ở chỗ đó, rất nhanh đã có người phát hiện.
Quý Minh Vũ đi đến trước mặt Sở Tiêu Hành, mời anh qua cùng nhau ăn bánh kem.
Sở Tiêu Hành đi đến bên cạnh Quý Thanh Đường, đem chiếc bánh kem vẫn luôn cầm ở trong tay đưa cho cô, nhìn vào đôi mắt cô, nói: “Sinh nhật vui vẻ.”
Quý Thanh Đường không nghĩ tới anh sẽ còn quay lại, hơn nữa còn mang theo một chiếc bánh kem đến.
Trái tim như một mặt hồ phẳng lặng có ai đó ném đá vào, nhưng sau một hồi gợn sóng, chợt khôi phục bình tĩnh.
Cô nhận lấy bánh kem, nhàn nhạt nói: “Cảm ơn.”
Cô tuỳ ý đặt chiếc bánh kem ở một bên bàn.
“Đường Đường, cắt một miếng bánh kem cho Sở tổng đi.” Mạnh Trân nói.
Quý Thanh Đường cắt một miếng bánh kem nhỏ, đặt lên trên đĩa, đưa cho Sở Tiêu Hành.
Sở Tiêu Hành nhận lấy bánh kem, đang muốn nói cái gì, lại có người tiếp đón Quý Thanh Đường.Cô cười cười xin lỗi anh, xoay người đi tiếp đãi những người khác.
Không biết là ai bày trò trước, bôi bánh kem lên trên mặt Quý Thanh Dương, sau đấy liền trở nên hỗn loạn, mọi người ném bánh bôi kem vài nhau, một đám người trẻ tuổi đùa nghịch. Quý Thanh Đường là thọ tinh, tất nhiên không tránh khỏi trận hỗn loạn này, nhưng Quý Thanh Dương với Cố Diệc Hoằng tạo thành một hàng phòng tuyến ở trước mặt cô. Mới đầu Quý Thanh Đường còn bó tay bó chân, ở dưới sự bảo vệ của hai người kia, cô bắt đầu chủ động xuất kích.
Sở Tiêu Hành đứng ở một bên, anh không thể hoà nhập với đám người này được, cũng không có người dám kéo anh xuống nước.
Anh nhìn về phía Quý Thanh Đường trong đám người, lại nhìn miếng bánh kem trong tay……
Sinh nhật trước đây của cô đều chỉ có hai người bọn họ, sau khi thổi nến xong,cô sẽ quấn lấy đòi anh ăn bánh kem cùng cô. Cho dù anh cứ nhấn mạnh nhiều lần là anh không thích ăn đồ ngọt, cô vẫn luôn có biện pháp để thực hiện ý đồ, ví dụ như cô dùng miệng để đút anh……
Khi đó, thế giới của cô chỉ có anh, trong ánh mắt cô cũng chỉ có anh.
Sở Tiêu Hành yên lặng đứng ở một bên. Quý Minh Vũ không muốn bỏ lỡ cơ hội, hai nhà sau này còn có hợp tác. Ông đi đến bên cạnh anh, cùng anh nói chuyện phiếm.
Sở Tiêu Hành thuận miệng nói: “Quý tổng phát hiện ra thiên kim nhà mình lưu lạc bên ngoài từ khi nào vậy?”
Quý Minh Vũ nói: “Chỉ mới gần đây.”
Tuy rằng bọn họ luôn canh cánh trong lòng vì phát hiện ra muộn, nhưng cũng còn may là chưa quá muộn. Ít nhất hiện tại cô còn trẻ, tương lai mới vừa bắt đầu, hết thảy đều có khả năng.
“Nga.” Sở Tiêu Hành nhàn nhạt lên tiếng.
Trong khoảng thời gian này tính tình lớn như vậy chẳng lẽ là do đột nhiên phát hiện ra thân thế của mình?
“Quý tổng về sau tính để cô ấy vào công ty rèn luyện sao?”
Quý Minh Vũ cười cười, nói: “Cái này còn phải xem ý của con bé đã, tôi không miễn cưỡng nó.”
12 giờ qua đi, bữa tiệc sinh nhật hoàn toàn kết thúc.
Người hầu Quý gia giúp Quý Thanh Đường bưng quà nhận được lên trên xe. Có người nhìn thấy hộp bánh kem kia,nhớ ra là của Sở Tiêu Hành đưa, hỏi Quý Thanh Đường một câu: “Cái bánh kem này xử lý như thế nào?”
“Mọi người đều đã ăn bánh kem rồi, cái này cứ để ở đây đi, bên tổ chức tiệc sẽ xử lí.”
“……” Ý này là coi nó như là rác, thích làm gì thì làm?
Tuy rằng một cái bánh kem không đáng giá gì, nhưng này dù sao cũng là Sở tổng của Sở Hoa tặng riêng, đánh chó còn phải xem chủ nhân, vứt quà cũng phải xem là ai tặng, như vậy có phải không cho người ta mặt mũi không?
Cậu ta sợ đại tiểu thư là không biết thân phận với địa vị của Sở Tiêu Hành, đang tính nhắc nhở một câu, Quý Thanh Đường đã tránh sang bên, khoác tay Mạnh Trân, chào tạm biệt khách mời.
Không lâu sau Quý Thanh Đường cùng người nhà rời đi.
Sở Tiêu Hành ra bên ngoài hút nửa bao thuốc mới có thể áp xuống cảm giác phiền muộn.
Chờ đến khi anh quay trở lại đại sảnh, chỉ còn lại mấy người quét dọn vệ sinh.
Anh liếc mắt một cái liền nhìn thấy chiếc bánh kem vẫn còn nguyên trong hộp chưa bóc đặt ở trên bàn.
Trên bàn vẫn còn sót lại bơ và những dải pháo hoa giấy, những thứ còn sót lại sau một cuộc vui.
Chỉ có cái bánh kem kia như nằm ngoài sự náo nhiệt, còn nguyên vẹn nằm lẻ loi ở đó.
Khi nhân viên công tác dọn dẹp đến bên đấy, xách hộp bánh kem lên……
Sở Tiêu Hành cất bước tiến lên, nhưng anh còn chưa kịp đến gần, cái kia bánh kem kia đã bị ném vào thùng rác.
Anh dừng bước lại, đôi tay nắm thành quyền, giấu ở sau lưng.
Bánh kem rơi vào thùng, phát ra một tiếng vang nhỏ.
Sắc mặt anh ẩn ẩn trắng bệch, trong lòng giống như bị một thứ gì đó hung hăng đấm một cái.
…………
Bữa tiệc sinh nhật tối nay của Quý Thanh Đường có thể nói là vô cùng nổi tiếng, các trang mạng xã hội đều xoát bạo.
Sau khi ảnh sinh nhật Quý Thanh Đường được chiếu trên official weibo của tập đoàn Húc Vũ, lại làm dấy lên dư luận.
“Trời má, chị gái này sao lại xinh đẹp thế?”
“Đúng là người đứng trên đỉnh mà! Hâm mộ muốn khóc!”
“Học bá của C đại, lại còn mang vẻ đẹp tiên nữ nữa chứ!”
“Nghe nói là lưu lạc ở bên ngoài hơn hai mươi năm, ôi chị gái đáng thương quá~”
“Này không phải Đường Đường, hoa khôi C đại sao? Học tỷ năm nay mới tốt nghiệp!”
Sau khi ảnh chụp của Quý Thanh Đường được công bố, trên diễn đàn của C đại cũng gần như nổ tung.
《Hoa khôi Đường Đường là thiên kim của sản nghiệp Húc Vũ Quý gia để lạc vào nhà dân? 》 Sau khi bài post được đăng lên, nhận được mấy ngàn comment, còn có người thả ra ảnh chụp Sở Tiêu Hành cùng Quý Thanh Đường khiêu vũ tại bữa tiệc tối.
Khi mọi người đang bàn tán sôi nổi, lại có người đào lại bài viết mắng cô là tiểu tam kia lên.
“Hiểu rồi, bức ảnh chụp ở khách sạn hôm ấy, người ở bên cạnh cô ấy chính là ba cô ấy, Quý Minh Vũ!”
“Đại tiểu thư cũng thảm thật, khó khăn lắm mới đoàn tụ được với người nhà, còn bị người ta bôi nhọ là tiểu tam……”
“Mấy người trước đây điên cuồng bôi nhọ cô ấy, hận không thể để cô ấy bị đuổi khỏi C đại bị vả mặt có đau không? Ha hả!”
“Đúng là cú lội ngược dòng, tiểu tam cái gì!Người ta là thiên kim hào môn!!!”
“Quý Thanh Đường có xuất thân khủng, nhận được 10% cổ phần Húc Vũ, tính sương sương giá trị con người ít nhất lên đến chục tỷ.”
“Thiên kim giá chục tỷ, hâm mộ ghê……”
“Haizz, những ai từng chê bai xuất thân của cô ấy giờ ra ngoài chạy hai vòng đi?”
“Aaaa,tôi ship CP Sở thần với hoa khôi xinh đẹp!”
“Tôi cũng thế, bọn họ chụp chung cùng một khung hình thật sự quá bắt mắt……”
“Bây giờ còn có người nào dám nói DD không xứng với Sở thần sao? Nếu cô ấy còn không xứng, thì ai có thể xứng chứ? Xã hội thượng lưu không thiếu thiên kim danh viện, nhưng người giống như DD, giá trị nhan sắc cùng chỉ số thông minh cao, thật sự là không có mấy người đâu?”
“Vào làm ở một xưởng lớn, vốn định nỗ lực phấn đấu mười năm, định đến khi tiết kiệm được nhàn vạn đi tìm hoa khôi cầu hôn…… Nga, vỡ mộng!”
“Sở thần với DD mới là chân ái! Tiệc tối tốt nghiệp còn đến hậu trường tìm cô ấy, sau lại lại đến dưới ký túc xá nữ tìm, tiệc sinh nhật anh ấy cũng tham gia, còn cùng nhau khiêu vũ…… Bảo đây không phải là yêu sao, tôi không tin!”
“Từ lần Sở thần từ hôn, tôi đã cảm thấy người anh ấy thật sự thích là DD ~~”
“Lúc trước tôi cứ cho rằng Sở thần với Hứa Tri Li là một đôi, kỳ thật trong lòng tôi vẫn luôn thấy bài xích…… Nói dễ nghe một chút là chân ái gương vỡ lại lành, nói khó nghe thì không phải là Sở thần nhai lại đồ cũ sao?Người ta đã đối xử với anh ấy như vậy mà còn đâm đầu vào?”
“LS, tôi thì khác gì! Lúc ấy tôi vô cùng ghét luôn,sau khi biết tin buổi tiệc đính hôn bị huỷ bỏ tôi hận không thể bắn pháo hoa!”
“Ánh mắt của Sở thần không tồi nha ~~”
“Hì hì, chờ mong Sở thần với hoa khôi phát đường ~~”
Sở Mạt cũng thấy được mấy tin này, bạn bè trong đám danh viện của cô cũng đang thảo luận về Quý Thanh Đường trong nhóm chat.
Tuy rằng cô ta là người Sở gia, nhưng ba cô ta không phải người cầm quyền của Sở gia, cùng lắm cũng chỉ được cầm một số cổ phần, nhà bọn họ còn không được mời đến bữa tiệc sinh nhật kia. Ai biết được,cô thiên kim Quý gia đang làm xôn xao khắp nơi kia cư nhiên là người cô ta ghét nhất, Đường Đường!
Sở Mạt nhìn mấy cái bình luận điên cuồng khen ngợi Quý Thanh Đường trên mạng, còn có tin tức cô nắm được 10% cổ phần……
Cô tức giận quăng điện thoại đi.
Cô đã từng rất tự hào rằng ít ra gia thế của cô hơn cô ấy. Tuy rằng người cô thích, có mắt như mù, bị sắc đẹp của Đường Đường mê hoặc…… Nhưng tương lai mà tìm bạn đời, với gia thế của cô, cô nhất định sẽ tìm được một người chồng xuất sắc hơn Đường Đường.
Nhưng hiện giờ ngay cả gia thế cô cũng không bằng.
Anh cô với Hứa Tri Li không thành đôi…… Nếu tương lai anh với Đường Đường lại ở bên nhau, không, là Quý Thanh Đường, nếu tương lai bọn họ quang minh chính đại ở bên nhau, chồng của cô vĩnh viễn sẽ kém hơn cô ấy!Cả đời này cô sẽ luôn thua cô ấy!Cô không cam lòng!
…………
Sau khi Quý Thanh Đường về nhà, quản gia đem quà cáp vào trong phòng cho cô.
Cô ngồi bóc quà ở trên thảm, Quý Thanh Dương cũng ngồi bên cạnh bóc quà cùng cô.
Nhìn thấy chiếc đồng hồ mìn tặng, Quý Thanh Dương nói: “Anh không biết em thích cái gì nên liền mua một cái đồng hồ, sau này cũng là một món đồ cần thiết trong công việc.”
Quý Thanh Đường đeo đồng hồ lên tay, nói với Quý Thanh Dương: “Cảm ơn anh.”
Quý Thanh Dương xoa đầu cô, cười nói: “Em nói trước với anh em thích quà sinh nhật gì để anh chuẩn bị cho năm sau.”
“Em thích bánh sinh nhật.” Quý Thanh Đường buột miệng thốt ra.
“Bánh sinh nhật?” Quý Thanh Dương hơi giật mình.
“Ân.” Quý Thanh Đường như là nghĩ đến cái gì, lại cười cười, “Nhưng mà đó là trước kia, bây giờ đã trưởng thành nên không còn thích như thế nữa.”
Quý Thanh Dương đột nhiên nhớ đến lúc Sở Tiêu Hành quay lại có mang theo một cái bánh kem.
Quý Thanh Dương hỏi: “Vì sao em lại thích bánh sinh nhật?”
Động tác bóc quà của Quý Thanh Đường chậm lại, cười nói, “…… Bởi vì ngọt, bởi vì ăn ngon a.”
Bởi vì khi cô còn nhỏ chưa từng có lấy một cái, sau khi Đường Thần sinh ra, mỗi lần sinh nhật cậu đều có thể có một cái bánh sinh nhật. Nhưng cô chưa từng có, bỗng dưng vô cùng ao ước, vẫn luôn đè ở đáy lòng, biến thành một loại chấp niệm.Tựa như vào ngày sinh nhật chỉ cần có được một cái bánh kem chính là được yêu thương.
“Được,anh sẽ nhớ kỹ.” Quý Thanh Dương gật đầu.
Trầm mặc một lát, anh nhịn không được lại hỏi: “Sở Tiêu Hành…… Có phải chính là Tiêu Hành ca ca của em không?”
“……”Cô đang dùng kéo, không cẩn thận bị kéo xẹt qua một chút, cô khẽ hít vào một hơi.
Quý Thanh Dương vội vàng đứng dậy, rút tờ khăn giấy ở trên bàn đưa cho cô, “Cẩn thận một chút.”
“Không có việc gì.” Quý Thanh Đường cười cười, “Chỉ bị xước một chút thôi, vận khí tốt, không chảy máu.”
Quý Thanh Dương cảm giác được cô thất thố, không tiếp tục đề tài vừa rồi nữa nhưng trong lòng anh đã có đáp án.
Chỉ là anh cảm thấy rất kỳ quái, Sở Tiêu Hành sao có thể có quan hệ gì với cô, lúc trước bọn họ hẳn là người hai thế giới……
Ngày hôm sau, khi người Quý gia đang cùng nhau ăn tối, quản gia tới thông báo, nói Sở tổng của tập đoàn Sở Hoa cho người đưa tới mấy rương đồ đạc.
Sắc mặt Quý Thanh Đường biến đổi.
Quý Thanh Anh lại tò mò, “Sở Tiêu Hành?Anh ấy tặng đồ? Cư nhiên còn đưa đến nhà của chúng ta?”
Quý Thanh Dương hỏi: “Cho ai?”
Quản gia liếc mắt nhìn Quý Thanh Đường một cái, trả lời: “Người đưa tới nói rằng đây là Sở tổng đưa cho đại tiểu thư.”
Quý Minh Vũ nói: “Lấy vào nhìn xem.”
Một lát sau, người hầu bê mấy cái rương lớn tiến vào, ra ra vào vào, ước chừng có mười rương.
Quý Thanh Dương nhìn mấy cái rương có ấn hàng xa xỉ này, mày nhăn lại.
Đây là có ý gì? Đưa sính lễ sao?
Quý Minh Vũ phân phó nói: “Đem cái rương mở ra.”