Ngọn đèn thắp sáng sàn nhảy.
Sau khi Sở Tiêu Hành đi vào đại sảnh, khiến cho không ít người chú ý.
Vị công tử Sở gia này mấy năm nay vô cùng phất lên, tựa như sau lần đính hôn thất bại kia, anh như phản công, một đường vút bay lên.Kể cả là sản nghiệp truyền thống hay là trong lĩnh vực mới phát triển, đều là nhân vật hô mưa gọi gió.
Một tháng trước, trước tối anh cùng thiên kim Hứa gia đính hôn, các danh viện trong giới đều thổn thức vì lại mất đi một đỉnh cấp cao phú soái chưa lập gia đình.
Ai ngờ, tiệc đính hôn lại một lần nữa thất bại. Tuy rằng Hứa Tri Li bị mất hết mặt mũi, nhưng người ngoài cuộc càng cảm thấy trước kia vào lúc Sở Tiêu Hành khó khăn nhất bị Hứa Tri Li vứt bỏ, hiện giờ màn đáp trả nho nhỏ ấy không tính là cái gì. Huống chi, vào lúc việc làm ăn của Hứa gia xuất hiện vấn đề, là Sở Tiêu Hành ra tay nhận lấy một hạng mục lớn. Mặc dù chia tay, đây cũng tính là có tình có nghĩa có đảm đương.
Lúc này nhìn thấy Sở Tiêu Hành, các thiên kim danh viện đều có chút nhảy cẫng lên muốn thử.
Loại nam thần đỉnh cấp hào môn tinh anh này, bỏ lỡ một lần là thiếu một lần, bỏ lỡ cơ hội này sẽ không có cơ hội thứ hai.
Sở Tiêu Hành đứng ở một góc đại sảnh, khi người hầu đi ngang qua,anh bưng một ly rượu, tay lắc ly rượu, đưa đến bên môi nhấp một ngụm.Ánh mắt anh trước sau vẫn luôn nhìn chằm chằm hai người đang khiêu vũ kia, trên mặt không có cảm xúc gì, ngũ quan phá lệ sắc bén, làm người ta nhìn đến phát sợ.
“Sở tiên sinh……” Có một cô gái đi đến bên cạnh anh, cùng anh chào hỏi.
Sở Tiêu Hành liếc mắt nhìn cô ấy một cái, thu hồi ánh mắt.
Cô gái bị khí thế của anh làm cho đứng hình,
mấy lời đang tính nói ở trong đầu bỗng trống rỗng, chỉ nhớ nói ra được một câu, “Có thể cùng nhau nhảy một điệu không?”
Sở Tiêu Hành nhàn nhạt nói: “Xin lỗi, hiện tại không tiện lắm.”
Mắt thấy Đường Đường cùng Quý Thanh Dương sắp kết thúc điệu nhảy kia, anh uống một hơi hết sạch ly rượu, tuỳ tiện đưa ly không cho người phục vụ đi qua, cất bước đi trước.
Cô gái kia đứng sững sờ tại chỗ, thấy Sở Tiêu Hành đi về phía thiên kim Quý gia ở giữa sàn nhảy, bất mãn hừ nhẹ một tiếng.
Đường Đường cùng Quý Thanh Dương kết thúc điệu nhảy đầu tiên, Cố Diệc Hoằng tay mắt lanh lẹ đi lên trước, mời Đường Đường nhảy điệu nhảy thứ hai.
Mấy bọn công tử đang đợi Đường Đường khiêu vũ xong khác chỉ có thể chờ tiếp tục xếp hàng.
“Có thể mời em nhảy điệu nhảy không?” Cố Diệc Hoằng vươn tay về phía Đường Đường.
Sau chuyến du lịch một tháng kia, quan hệ hai người thân hơn không ít, xem như là bạn bè.
Đường Đường khẽ mỉm cười, đang muốn đặt tay lên tay anh, bỗng thoáng nhìn thấy một bóng hình quen thuộc, biểu tình cứng đờ trong nháy mắt.
“Không thể.” Giọng người đàn ông trầm thấp truyền đến.
Tay Đường Đường cứng đờ lại giữa không trung, bị một bàn tay khác bắt lấy, nắm chặt ở lòng bàn tay.
Đường Đường kinh ngạc, muốn thoát ra.
Sở Tiêu Hành giữ chặt lấy tay cô, nhìn về phía Cố Diệc Hoằng, nói: “Ngại quá, cô ấy là bạn nhảy của tôi.”
Nói xong, còn không đợi Cố Diệc Hoằng phản ứng lại, ôm lấy eo Đường Đường bước vào sàn nhảy, nhìn trông rất phong độ nhưng lại âm thầm tăng lực khống chế Đường Đường.
Cố Diệc Hoằng sững sờ tại chỗ: “??”
Bạn Cố Diệc Hoằng đi đến bên cạnh anh ta, trêu chọc nói: “Sao mày lại để Sở tổng giành trước chứ?”
Cố Diệc Hoằng khôi phục lại tinh thần, lại nhìn về phía hai người kia, “Tao tưởng hai người họ đã hẹn nhau trước rồi……”
“Sở Tiêu Hành mới đến chưa được bao lâu, hẹn thế nào được?”
“…………”
“Aishh,mày đúng là đồ chậm tiêu mà.”
Cố Diệc Hoằng xác thật có chút ảo não.Chỉ là, anh có cảm giác Đường Đường lúc ấy có một tia khác thường, đang suy nghĩ liệu có phải bọn họ quen nhau hay không thì cô đã bị lôi đi……
Ở giữa sàn nhảy, Sở Tiêu Hành dùng một tay ôm eo Đường Đường, một tay nắm lấy tay cô.
Đường Đường cao 1m68, cho dù đi giày cao gót cao mười centimet, vẫn lùn hơn Sở Tiêu Hành mười cm.
Anh rũ mắt nhìn cô, mắt đen thâm thúy lại sắc bén, mang theo một tia mỉa mai nói: “Anh không biết em còn biết khiêu vũ đấy.”
Đường Đường nhếch môi, mỉm cười, “Còn có nhiều chuyện mà anh không biết lắm.”
“Đúng là vậy.” Sở Tiêu Hành cười thấp một tiếng, “Anh còn không biết, em quen Quý Thanh Dương từ khi nào.”
“……” Trên mặt Đường Đường hiện lên một tia cổ quái,anh không biết?
Đường Đường không để ý xem Quý gia mời những ai đến, kể cả Sở Tiêu Hành có được mời đến đây cô cũng thấy bình thường.
Không nghĩ tới, người ta tới, cư nhiên còn không biết cô là ai?
Bất quá ngẫm lại, Quý gia và Sở gia vũng chỉ là mối quan hệ làm ăn bình thường, khả năng đối với anh mà nói, tối nay tham dự cũng như là một buổi xã giao thông thường.
Đường Đường không thèm giải thích với anh, cười lạnh một tiếng, “Có liên quan gì đến anh chứ?”
“Trước đây thật sự không phát hiện, tính tình em lớn như vậy.” Sở Tiêu Hành cười khẽ.
Đường Đường nở nụ cười, một nụ cười châm chọc, tựa như trải qua một giấc mộng hoang đường.
Sở Tiêu Hành càng nhìn càng khó chịu, lạnh nhạt nói: “Có bệnh à?”
Đường Đường giương mắt nhìn anh, đôi mắt còn mang theo ý cười, cô cười đáp, “Đúng vậy, tôi trước đây chính là có bệnh, bằng không sao có thể thích anh chứ?”
Sở Tiêu Hành: “…………”
“Chỉ là tôi hiện tại hết bệnh rồi.” Đường Đường thu lại nụ cười, nói, “Sở tiên sinh, mỗi một lần anh xuất hiện, liền tựa như đang nhắc nhở tôi, trước đây tôi ngu ngốc biết nhường nào. Cho nên, tôi hy vọng chúng ta cứ nhắm mắt làm ngơ như không biết đi.”
Ở trên sân thượng, Quý Thanh Anh ngồi ở
bên một cái bàn tròn nhỏ, một mình uống rượu.
Ngụy Viên đi xuống ngồi cạnh cô, bất mãn nói: “Mày ngồi một mình ở chỗ này làm gì?”
Quý Thanh Anh liếc mắt nhìn cô ấy một cái, “Thế tao nên ở đây?”
“Ây, mày xem, người đang khiêu vũ cùng Quý Thanh Đường ấy, có quen không?” Ngụy Viên hất cằm, nhìn về phía đó.
Ánh mắt Quý Thanh Anh xuyên qua đại sảnh, thấy được hai người đang ở giữa sàn nhảy, cô nhẹ nhàng hít một hoi, nói: “Sở Tiêu Hành……Anh ấy cư nhiên tới……”
Cô vẫn luôn biết Sở Tiêu Hành, Sở Tiêu Hành không giống mấy tên phú nhị đại ăn chơi trác táng kia, rất thành công trong sự nghiệp của mình. Khá vậy bởi vì anh khác xa với bọn họ, không tham gia vào nhóm những người ăn nhậu chơi bời nên cô vẫn chưa từng có cơ hội chính thức làm quen với anh.
“Đúng không?Anh ấy tới, mày còn không chủ động đi, ở chỗ này ngồi ngây ra làm gì?” Ngụy Viên ghé sát vào Quý Thanh Anh nói, “Anh ấy chính là hào môn của giới hào môn, nếu mày có thể gả cho anh ấy, địa vị ở Quý gia nhất định có thể lên.”
Quý Thanh Anh nhìn về bên kia, hứ một tiếng, “Không thấy anh ấy đang khiêu vũ cùng Quý Thanh Đường sao?”
Ngụy Viên nói: “Chỉ là nhảy một điệu nhảy mà thôi, kết thúc điệu nhảy này mày có thể qua đấy a.”
Quý Thanh Anh lắc đầu, “Hiện tại không thích hợp.”
“Vì cái gì?”
“Đêm nay Quý Thanh Đường mới là vai chính, tao nên giảm sự tồn tại của tao càng thấp càng tốt.” Quý Thanh Anh giải thích nói.Bộ đồ cô mặc trên người cũng là màu sắc và kiểu dáng không quá nổi bật.Cô muốn cho ba mẹ và anh trai biết, cô rất hiểu chuyện, tối nay sẽ để Quý Thanh Đường làm chủ, ngoan ngoãn đóng một vai phụ.
Mặc dù có người bạn lại đây hỏi cô, vì sao hôm nay cũng là sinh nhật cô nhưng tựa như bị lãnh quên, cô chỉ cười cười nói, “Tôi đã tổ chức sinh nhật nhiều năm như vậy rồi, chị năm nay vừa mới trở về, đương nhiên muốn để chị gái làm trọng rồi.”
Ngụy Viên nhìn cô một lúc lâu, tiếc hận lắc lắc đầu nói, “Mày thật đúng là không còn giống như trước kia.”
Quý Thanh Anh bị chọc đến chỗ đau, lập tức không vui nói: “Đặt mày vào vị trí của tao,mày có thể giống như trước đây không?Mày dám giống trước đây sao?”
Ngụy Viên: “…………”
Quý Thanh Anh cười nhạt một tiếng, “Chuyện không xảy ra trên người mình thì sẽ không biết đau.Mày đi chơi đi, để tao một mình yên tĩnh một chút.”
“Mày đừng không cao hứng, tao cũng chỉ là vì suy nghĩ cho mày.” Ngụy Viên an ủi nói.
Quý Thanh Anh xua tay, “Được rồi được rồi, tao biết, để tao yên tĩnh một mình.”
Ngụy Viên đi rồi, Quý Thanh Anh lại lần nữa nhìn về phía hai người đang khiêu vũ kia, cười tự giễu, thu hồi ánh mắt, uống một ngụm rượu. Hiện tại ánh mắt mọi người đều ở trên người cô thiên kim đã mất mà tìm lại được của Quý gia, cô là thiên kim từng được vạn người sủng ái đã tính là cái gì a.
Tất cả mọi người đã từng hâm mộ cô ấy còn đi học mà đã cầm trong tay 3% cổ phần Húc Vũ, hiện giờ thì sao, Quý Thanh Đường trở về liền nhận được 10%, làm 3% này của cô trở thành trò chê cười.Chỉ là cô biết, cô căn bản không có tư cách để ý.
Sau khi kết thúc một điệu nhảy, Đường Đường muốn rút tay ra, vẫn là bị Sở Tiêu Hành bắt lấy.
Sở Tiêu Hành nhìn cô nói: “Em cho rằng em trả hết tiền lại cho anh thì chúng ta liền kết thúc sao?”
“Bằng không thì sao?” Đường Đường nói, “Ba phần lợi tức cũng không trả đủ mối nợ nhân tình sao?”
Sở Tiêu Hành lạnh nhạt nói: “Anh nhưng thật ra cần phải biết rõ ràng, tiền là em lấy từ đâu mà có.”
Sau khi hai người kết thúc điệu nhảy, Ngụy Viên lập tức đi qua mời Sở Tiêu Hành.
Cô chủ động níu lấy cánh tay Sở Tiêu Hành, “Sở tiên sinh, chúng ta có thể cùng nhau nhảy một điệu không?”
Sở Tiêu Hành nhíu mày, ánh mắt lạnh lùng quét, Ngụy Viên rùng mình, lập tức buông lỏng tay.
Đường Đường nhân cơ hội này, nhanh chóng hất tay Sở Tiêu Hành ra, xoay người đi sang một bên.
Cố Diệc Hoằng vẫn luôn đang chờ cơ hội, lập tức đi đến trước mặt Đường Đường. Hai người dắt tay, bắt đầu điệu nhảy tiếp theo.
Sở Tiêu Hành đứng tại chỗ, lạnh lùng nhìn hai người kia.
Ngụy Viên thấy Quý Thanh Đường đi rồi, cho rằng mình có cơ hội, lại đưa ra lời mời với Sở Tiêu Hành.
Sở Tiêu Hành trong lòng nghẹn một cục tức, liếc mắt nhìn cô ta một cái, mỉm cười nói: “Xấu xí.”
“…………” Thẳng đến khi Sở Tiêu Hành cất bước rời đi, Ngụy Viên mới lấy lại tinh thần sau cái nụ cười làm người ta thần hồn điên đảo kia, chậm chạp nhận ra, anh cự tuyệt cô ta, anh còn mắng cô ta xấu!
…… Ô ô ô tra nam! Cho rằng mình đẹp trai lại có tiền là ghê gớm lắm sao?
Khi Đường Đường cùng Cố Diệc Hoằng khiêu vũ, Cố Diệc Hoằng nhịn không được hỏi một câu, “Em quen Sở Tiêu Hành sao?”
Đường Đường gật đầu, “Anh ấy là học trưởng của em, trước kia anh ấy từng tham gia hoạt động của trường nên có nói chuyện vài câu.”
“Nga, cũng phải, anh ấy cũng tốt nghiệp C đại.” Cố Diệc Hoằng gật gật đầu. Sở Tiêu Hành tốt nghiệp từ C đại là chuyện mọi người đều biết, bởi vì anh làm trong lĩnh vực đầu tư nguy hiểm, bồi dưỡng không ít đàn em từ C đại, còn hình thành một nhóm những sinh viên của C đại thành trợ thủ đắc lực.
Cố Diệc Hoằng khẽ đặt tay ở bên hông Đường Đường, bàn tay căn bản không dám đụng vào eo của cô. Tuy rằng cái đường cong eo thon nhỏ kia phá lệ mê người, nhưng tâm tư càng bị dao động,anh ta càng không dám đụng vào cô. Hai người mới chỉ đan tay đã làm lòng bàn tay anh ta ngày càng nóng lên.
Hơi thở như có như không của người thiếu nữ bay tới, rũ mắt liền nhìn thấy khuôn mặt gần trong gang tấc của cô,anh ta cảm thấy hai chân của mình như không còn đứng trên nền đá cẩm thạch nữa mà như là đang đứng trên mây.
Cố Diệc Hoằng tìm đề tài để dời đi lực chú ý của mình, hỏi: “Về sau em tính vào Húc Vũ công tác sao?”
Đường Đường nói: “Không chắc nữa.Em không học nhiều về lĩnh vực nông nghiệp.”
“Kỳ thật có thể đi thử xem, tìm hiểu về nó một chút.” Cố Diệc Hoằng cảm thấy, chỉ cần Đường Đường vào Húc Vũ, hai người có thể có thêm nhiều cơ hội tiếp xúc hơn, hơn nữa anh ta cũng muốn giúp cô nhiều hơn.
Qua bữa tiệc sinh nhật này,anh ta càng thấy nguy cơ Quý Thanh Đường có thể bị đoạt đi mất.
Đường Đường nói giỡn: “Đến lúc đó thiếu tiền cho anh thêm phiền phức thì phải làm sao bây giờ?”
“Sẽ không nha, bọn anh vốn dĩ chính là cho người ta vay tiền.” Cố Diệc Hoằng nói.Anh ta tựa như đã quên mình trong một cuộc họp cách đây không lâu, còn nhấn mạnh đi nhấn mạnh lại chuyện muốn buộc chặt hoạt động tín dụng.
“Vậy em phải cảm ơn anh trước rồi.” Đường Đường cười nói.
Điệu nhảy này kết thúc, lại có người tới mời Đường Đường.
Đường Đường cự tuyệt lời mời, bày tỏ mình muốn nghỉ ngơi một chút.
Cô đi đến bên sân, cầm một ly rượu vang đỏ, đảo mắt nhìn xung quanh, phát hiện Sở Tiêu Hành đã rời đi, thở ra một hơi.
Cô không sợ nhìn thấy anh, chỉ là cô nhìn thấy anh liền cảm thấy rất phiền lòng. Cô chưa thể bình thản đối mặt với anh.
Khi gương mặt nóng lên, Đường Đường đi ra đại sảnh, muốn đi ra ngoài hóng gió.
Tối nay phải làm quen với quá nhiều người, xác thật cảm thấy có chút mệt.
Đi đến hoa viên không người, trước mắt có bóng dáng một người đàn ông mờ ảo được phác hoạ dưới đêm tối.
Đường Đường dừng bước, xoay người liền đi.
“Chạy cái gì?” Cánh tay đột nhiên bị bàn tay của người đàn ông bắt lấy, cả người cũng bị xoay qua.
Đường Đường lạnh mặt nói: “Sở Tiêu Hành, chúng ta đã thanh toán xong rồi.”
“Em nói thanh toán xong liền thanh toán xong à?” Sở Tiêu Hành như là nghe được một chuyện cười, hỏi ngược lại: “Em còn chưa có trả lời anh, số tiền đấy em lấy từ đâu ra?”
Số tiền đó với cô mà nói không phải là con số nhỏ,cô vẫn luôn không có lấy tiền của anh, thế tiền từ đâu ra?
Đường Đường hỏi lại: “Có liên quan gì tới anh sao?”
Sở Tiêu Hành nhìn chằm chằm cô, nói: “Đường Đường,giận dỗi cũng phải có mức độ thôi. Có chuyện gì em cứ nói rõ với anh, đừng có tự chủ trương.”
“Tôi lặp lại lần nữa, không có liên quan tới anh.”Cô đón nhận lấy ánh mắt của anh, không hề sợ hãi chút nào.
Sở Tiêu Hành bỗng dưng nắm chặt lấy cánh tay của cô, trên làn da trắng nõn hiện ra một vệt đỏ, Đường Đường nhíu mày.
Sở Tiêu Hành thả lỏng ra, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve làn da cô, nhìn khuôn mặt xinh đẹp lại quật cường dưới ánh trăng kia, trong lòng lại nhiều thêm vài phần trìu mến,anh mềm giọng nói “Em muốn thế nào mới có thể nguôi giận, hửm?”
Đường Đường quay mặt đi, “Chỉ cần anh đừng lại phiền tôi nữa.”
Biểu tình trên gương mặt kia vô cùng lạnh nhạt, lại dường như có chút mệt mỏi.
Tim Sở Tiêu Hành như bị ai bóp lấy,anh tình nguyện cô ầm ĩ với anh, oán trách anh không đúng, cũng không muốn thấy dáng vẻ này của cô, cái biểu tình này càng làm cho anh chịu không nổi hơn. Trong lòng anh thậm chí còn dâng lên một loại cảm giác bất an lạ thường.
Sở Tiêu Hành duỗi tay ôm Đường Đường vào trong lòng, nhẫn nại dỗ dành: “Đường Đường, đừng nóng giận nữa được không?”
“……Anh buông tôi ra!”Cô giãy giụa ở trong lòng ngực anh.
Cánh tay Sở Tiêu Hành khoá chặt lấy cô, cô càng giãy giụa anh càng là tâm phù khí táo, không biết nên làm gì với cô bây giờ.
Bỗng dưng anh nâng cằm cô lên, cúi đầu hôn lên môi cô.
Trong nháy mắt khi hai cánh môi chạm nhau, cả người Đường Đường run lên theo bản năng, không thể khống chế được.
“Bang ——” một tiếng thanh thúy vang lên.
Đường Đường run rẩy, tát lên mặt Sở Tiêu Hành một cái.
Sau khi Sở Tiêu Hành đi vào đại sảnh, khiến cho không ít người chú ý.
Vị công tử Sở gia này mấy năm nay vô cùng phất lên, tựa như sau lần đính hôn thất bại kia, anh như phản công, một đường vút bay lên.Kể cả là sản nghiệp truyền thống hay là trong lĩnh vực mới phát triển, đều là nhân vật hô mưa gọi gió.
Một tháng trước, trước tối anh cùng thiên kim Hứa gia đính hôn, các danh viện trong giới đều thổn thức vì lại mất đi một đỉnh cấp cao phú soái chưa lập gia đình.
Ai ngờ, tiệc đính hôn lại một lần nữa thất bại. Tuy rằng Hứa Tri Li bị mất hết mặt mũi, nhưng người ngoài cuộc càng cảm thấy trước kia vào lúc Sở Tiêu Hành khó khăn nhất bị Hứa Tri Li vứt bỏ, hiện giờ màn đáp trả nho nhỏ ấy không tính là cái gì. Huống chi, vào lúc việc làm ăn của Hứa gia xuất hiện vấn đề, là Sở Tiêu Hành ra tay nhận lấy một hạng mục lớn. Mặc dù chia tay, đây cũng tính là có tình có nghĩa có đảm đương.
Lúc này nhìn thấy Sở Tiêu Hành, các thiên kim danh viện đều có chút nhảy cẫng lên muốn thử.
Loại nam thần đỉnh cấp hào môn tinh anh này, bỏ lỡ một lần là thiếu một lần, bỏ lỡ cơ hội này sẽ không có cơ hội thứ hai.
Sở Tiêu Hành đứng ở một góc đại sảnh, khi người hầu đi ngang qua,anh bưng một ly rượu, tay lắc ly rượu, đưa đến bên môi nhấp một ngụm.Ánh mắt anh trước sau vẫn luôn nhìn chằm chằm hai người đang khiêu vũ kia, trên mặt không có cảm xúc gì, ngũ quan phá lệ sắc bén, làm người ta nhìn đến phát sợ.
“Sở tiên sinh……” Có một cô gái đi đến bên cạnh anh, cùng anh chào hỏi.
Sở Tiêu Hành liếc mắt nhìn cô ấy một cái, thu hồi ánh mắt.
Cô gái bị khí thế của anh làm cho đứng hình,
mấy lời đang tính nói ở trong đầu bỗng trống rỗng, chỉ nhớ nói ra được một câu, “Có thể cùng nhau nhảy một điệu không?”
Sở Tiêu Hành nhàn nhạt nói: “Xin lỗi, hiện tại không tiện lắm.”
Mắt thấy Đường Đường cùng Quý Thanh Dương sắp kết thúc điệu nhảy kia, anh uống một hơi hết sạch ly rượu, tuỳ tiện đưa ly không cho người phục vụ đi qua, cất bước đi trước.
Cô gái kia đứng sững sờ tại chỗ, thấy Sở Tiêu Hành đi về phía thiên kim Quý gia ở giữa sàn nhảy, bất mãn hừ nhẹ một tiếng.
Đường Đường cùng Quý Thanh Dương kết thúc điệu nhảy đầu tiên, Cố Diệc Hoằng tay mắt lanh lẹ đi lên trước, mời Đường Đường nhảy điệu nhảy thứ hai.
Mấy bọn công tử đang đợi Đường Đường khiêu vũ xong khác chỉ có thể chờ tiếp tục xếp hàng.
“Có thể mời em nhảy điệu nhảy không?” Cố Diệc Hoằng vươn tay về phía Đường Đường.
Sau chuyến du lịch một tháng kia, quan hệ hai người thân hơn không ít, xem như là bạn bè.
Đường Đường khẽ mỉm cười, đang muốn đặt tay lên tay anh, bỗng thoáng nhìn thấy một bóng hình quen thuộc, biểu tình cứng đờ trong nháy mắt.
“Không thể.” Giọng người đàn ông trầm thấp truyền đến.
Tay Đường Đường cứng đờ lại giữa không trung, bị một bàn tay khác bắt lấy, nắm chặt ở lòng bàn tay.
Đường Đường kinh ngạc, muốn thoát ra.
Sở Tiêu Hành giữ chặt lấy tay cô, nhìn về phía Cố Diệc Hoằng, nói: “Ngại quá, cô ấy là bạn nhảy của tôi.”
Nói xong, còn không đợi Cố Diệc Hoằng phản ứng lại, ôm lấy eo Đường Đường bước vào sàn nhảy, nhìn trông rất phong độ nhưng lại âm thầm tăng lực khống chế Đường Đường.
Cố Diệc Hoằng sững sờ tại chỗ: “??”
Bạn Cố Diệc Hoằng đi đến bên cạnh anh ta, trêu chọc nói: “Sao mày lại để Sở tổng giành trước chứ?”
Cố Diệc Hoằng khôi phục lại tinh thần, lại nhìn về phía hai người kia, “Tao tưởng hai người họ đã hẹn nhau trước rồi……”
“Sở Tiêu Hành mới đến chưa được bao lâu, hẹn thế nào được?”
“…………”
“Aishh,mày đúng là đồ chậm tiêu mà.”
Cố Diệc Hoằng xác thật có chút ảo não.Chỉ là, anh có cảm giác Đường Đường lúc ấy có một tia khác thường, đang suy nghĩ liệu có phải bọn họ quen nhau hay không thì cô đã bị lôi đi……
Ở giữa sàn nhảy, Sở Tiêu Hành dùng một tay ôm eo Đường Đường, một tay nắm lấy tay cô.
Đường Đường cao 1m68, cho dù đi giày cao gót cao mười centimet, vẫn lùn hơn Sở Tiêu Hành mười cm.
Anh rũ mắt nhìn cô, mắt đen thâm thúy lại sắc bén, mang theo một tia mỉa mai nói: “Anh không biết em còn biết khiêu vũ đấy.”
Đường Đường nhếch môi, mỉm cười, “Còn có nhiều chuyện mà anh không biết lắm.”
“Đúng là vậy.” Sở Tiêu Hành cười thấp một tiếng, “Anh còn không biết, em quen Quý Thanh Dương từ khi nào.”
“……” Trên mặt Đường Đường hiện lên một tia cổ quái,anh không biết?
Đường Đường không để ý xem Quý gia mời những ai đến, kể cả Sở Tiêu Hành có được mời đến đây cô cũng thấy bình thường.
Không nghĩ tới, người ta tới, cư nhiên còn không biết cô là ai?
Bất quá ngẫm lại, Quý gia và Sở gia vũng chỉ là mối quan hệ làm ăn bình thường, khả năng đối với anh mà nói, tối nay tham dự cũng như là một buổi xã giao thông thường.
Đường Đường không thèm giải thích với anh, cười lạnh một tiếng, “Có liên quan gì đến anh chứ?”
“Trước đây thật sự không phát hiện, tính tình em lớn như vậy.” Sở Tiêu Hành cười khẽ.
Đường Đường nở nụ cười, một nụ cười châm chọc, tựa như trải qua một giấc mộng hoang đường.
Sở Tiêu Hành càng nhìn càng khó chịu, lạnh nhạt nói: “Có bệnh à?”
Đường Đường giương mắt nhìn anh, đôi mắt còn mang theo ý cười, cô cười đáp, “Đúng vậy, tôi trước đây chính là có bệnh, bằng không sao có thể thích anh chứ?”
Sở Tiêu Hành: “…………”
“Chỉ là tôi hiện tại hết bệnh rồi.” Đường Đường thu lại nụ cười, nói, “Sở tiên sinh, mỗi một lần anh xuất hiện, liền tựa như đang nhắc nhở tôi, trước đây tôi ngu ngốc biết nhường nào. Cho nên, tôi hy vọng chúng ta cứ nhắm mắt làm ngơ như không biết đi.”
Ở trên sân thượng, Quý Thanh Anh ngồi ở
bên một cái bàn tròn nhỏ, một mình uống rượu.
Ngụy Viên đi xuống ngồi cạnh cô, bất mãn nói: “Mày ngồi một mình ở chỗ này làm gì?”
Quý Thanh Anh liếc mắt nhìn cô ấy một cái, “Thế tao nên ở đây?”
“Ây, mày xem, người đang khiêu vũ cùng Quý Thanh Đường ấy, có quen không?” Ngụy Viên hất cằm, nhìn về phía đó.
Ánh mắt Quý Thanh Anh xuyên qua đại sảnh, thấy được hai người đang ở giữa sàn nhảy, cô nhẹ nhàng hít một hoi, nói: “Sở Tiêu Hành……Anh ấy cư nhiên tới……”
Cô vẫn luôn biết Sở Tiêu Hành, Sở Tiêu Hành không giống mấy tên phú nhị đại ăn chơi trác táng kia, rất thành công trong sự nghiệp của mình. Khá vậy bởi vì anh khác xa với bọn họ, không tham gia vào nhóm những người ăn nhậu chơi bời nên cô vẫn chưa từng có cơ hội chính thức làm quen với anh.
“Đúng không?Anh ấy tới, mày còn không chủ động đi, ở chỗ này ngồi ngây ra làm gì?” Ngụy Viên ghé sát vào Quý Thanh Anh nói, “Anh ấy chính là hào môn của giới hào môn, nếu mày có thể gả cho anh ấy, địa vị ở Quý gia nhất định có thể lên.”
Quý Thanh Anh nhìn về bên kia, hứ một tiếng, “Không thấy anh ấy đang khiêu vũ cùng Quý Thanh Đường sao?”
Ngụy Viên nói: “Chỉ là nhảy một điệu nhảy mà thôi, kết thúc điệu nhảy này mày có thể qua đấy a.”
Quý Thanh Anh lắc đầu, “Hiện tại không thích hợp.”
“Vì cái gì?”
“Đêm nay Quý Thanh Đường mới là vai chính, tao nên giảm sự tồn tại của tao càng thấp càng tốt.” Quý Thanh Anh giải thích nói.Bộ đồ cô mặc trên người cũng là màu sắc và kiểu dáng không quá nổi bật.Cô muốn cho ba mẹ và anh trai biết, cô rất hiểu chuyện, tối nay sẽ để Quý Thanh Đường làm chủ, ngoan ngoãn đóng một vai phụ.
Mặc dù có người bạn lại đây hỏi cô, vì sao hôm nay cũng là sinh nhật cô nhưng tựa như bị lãnh quên, cô chỉ cười cười nói, “Tôi đã tổ chức sinh nhật nhiều năm như vậy rồi, chị năm nay vừa mới trở về, đương nhiên muốn để chị gái làm trọng rồi.”
Ngụy Viên nhìn cô một lúc lâu, tiếc hận lắc lắc đầu nói, “Mày thật đúng là không còn giống như trước kia.”
Quý Thanh Anh bị chọc đến chỗ đau, lập tức không vui nói: “Đặt mày vào vị trí của tao,mày có thể giống như trước đây không?Mày dám giống trước đây sao?”
Ngụy Viên: “…………”
Quý Thanh Anh cười nhạt một tiếng, “Chuyện không xảy ra trên người mình thì sẽ không biết đau.Mày đi chơi đi, để tao một mình yên tĩnh một chút.”
“Mày đừng không cao hứng, tao cũng chỉ là vì suy nghĩ cho mày.” Ngụy Viên an ủi nói.
Quý Thanh Anh xua tay, “Được rồi được rồi, tao biết, để tao yên tĩnh một mình.”
Ngụy Viên đi rồi, Quý Thanh Anh lại lần nữa nhìn về phía hai người đang khiêu vũ kia, cười tự giễu, thu hồi ánh mắt, uống một ngụm rượu. Hiện tại ánh mắt mọi người đều ở trên người cô thiên kim đã mất mà tìm lại được của Quý gia, cô là thiên kim từng được vạn người sủng ái đã tính là cái gì a.
Tất cả mọi người đã từng hâm mộ cô ấy còn đi học mà đã cầm trong tay 3% cổ phần Húc Vũ, hiện giờ thì sao, Quý Thanh Đường trở về liền nhận được 10%, làm 3% này của cô trở thành trò chê cười.Chỉ là cô biết, cô căn bản không có tư cách để ý.
Sau khi kết thúc một điệu nhảy, Đường Đường muốn rút tay ra, vẫn là bị Sở Tiêu Hành bắt lấy.
Sở Tiêu Hành nhìn cô nói: “Em cho rằng em trả hết tiền lại cho anh thì chúng ta liền kết thúc sao?”
“Bằng không thì sao?” Đường Đường nói, “Ba phần lợi tức cũng không trả đủ mối nợ nhân tình sao?”
Sở Tiêu Hành lạnh nhạt nói: “Anh nhưng thật ra cần phải biết rõ ràng, tiền là em lấy từ đâu mà có.”
Sau khi hai người kết thúc điệu nhảy, Ngụy Viên lập tức đi qua mời Sở Tiêu Hành.
Cô chủ động níu lấy cánh tay Sở Tiêu Hành, “Sở tiên sinh, chúng ta có thể cùng nhau nhảy một điệu không?”
Sở Tiêu Hành nhíu mày, ánh mắt lạnh lùng quét, Ngụy Viên rùng mình, lập tức buông lỏng tay.
Đường Đường nhân cơ hội này, nhanh chóng hất tay Sở Tiêu Hành ra, xoay người đi sang một bên.
Cố Diệc Hoằng vẫn luôn đang chờ cơ hội, lập tức đi đến trước mặt Đường Đường. Hai người dắt tay, bắt đầu điệu nhảy tiếp theo.
Sở Tiêu Hành đứng tại chỗ, lạnh lùng nhìn hai người kia.
Ngụy Viên thấy Quý Thanh Đường đi rồi, cho rằng mình có cơ hội, lại đưa ra lời mời với Sở Tiêu Hành.
Sở Tiêu Hành trong lòng nghẹn một cục tức, liếc mắt nhìn cô ta một cái, mỉm cười nói: “Xấu xí.”
“…………” Thẳng đến khi Sở Tiêu Hành cất bước rời đi, Ngụy Viên mới lấy lại tinh thần sau cái nụ cười làm người ta thần hồn điên đảo kia, chậm chạp nhận ra, anh cự tuyệt cô ta, anh còn mắng cô ta xấu!
…… Ô ô ô tra nam! Cho rằng mình đẹp trai lại có tiền là ghê gớm lắm sao?
Khi Đường Đường cùng Cố Diệc Hoằng khiêu vũ, Cố Diệc Hoằng nhịn không được hỏi một câu, “Em quen Sở Tiêu Hành sao?”
Đường Đường gật đầu, “Anh ấy là học trưởng của em, trước kia anh ấy từng tham gia hoạt động của trường nên có nói chuyện vài câu.”
“Nga, cũng phải, anh ấy cũng tốt nghiệp C đại.” Cố Diệc Hoằng gật gật đầu. Sở Tiêu Hành tốt nghiệp từ C đại là chuyện mọi người đều biết, bởi vì anh làm trong lĩnh vực đầu tư nguy hiểm, bồi dưỡng không ít đàn em từ C đại, còn hình thành một nhóm những sinh viên của C đại thành trợ thủ đắc lực.
Cố Diệc Hoằng khẽ đặt tay ở bên hông Đường Đường, bàn tay căn bản không dám đụng vào eo của cô. Tuy rằng cái đường cong eo thon nhỏ kia phá lệ mê người, nhưng tâm tư càng bị dao động,anh ta càng không dám đụng vào cô. Hai người mới chỉ đan tay đã làm lòng bàn tay anh ta ngày càng nóng lên.
Hơi thở như có như không của người thiếu nữ bay tới, rũ mắt liền nhìn thấy khuôn mặt gần trong gang tấc của cô,anh ta cảm thấy hai chân của mình như không còn đứng trên nền đá cẩm thạch nữa mà như là đang đứng trên mây.
Cố Diệc Hoằng tìm đề tài để dời đi lực chú ý của mình, hỏi: “Về sau em tính vào Húc Vũ công tác sao?”
Đường Đường nói: “Không chắc nữa.Em không học nhiều về lĩnh vực nông nghiệp.”
“Kỳ thật có thể đi thử xem, tìm hiểu về nó một chút.” Cố Diệc Hoằng cảm thấy, chỉ cần Đường Đường vào Húc Vũ, hai người có thể có thêm nhiều cơ hội tiếp xúc hơn, hơn nữa anh ta cũng muốn giúp cô nhiều hơn.
Qua bữa tiệc sinh nhật này,anh ta càng thấy nguy cơ Quý Thanh Đường có thể bị đoạt đi mất.
Đường Đường nói giỡn: “Đến lúc đó thiếu tiền cho anh thêm phiền phức thì phải làm sao bây giờ?”
“Sẽ không nha, bọn anh vốn dĩ chính là cho người ta vay tiền.” Cố Diệc Hoằng nói.Anh ta tựa như đã quên mình trong một cuộc họp cách đây không lâu, còn nhấn mạnh đi nhấn mạnh lại chuyện muốn buộc chặt hoạt động tín dụng.
“Vậy em phải cảm ơn anh trước rồi.” Đường Đường cười nói.
Điệu nhảy này kết thúc, lại có người tới mời Đường Đường.
Đường Đường cự tuyệt lời mời, bày tỏ mình muốn nghỉ ngơi một chút.
Cô đi đến bên sân, cầm một ly rượu vang đỏ, đảo mắt nhìn xung quanh, phát hiện Sở Tiêu Hành đã rời đi, thở ra một hơi.
Cô không sợ nhìn thấy anh, chỉ là cô nhìn thấy anh liền cảm thấy rất phiền lòng. Cô chưa thể bình thản đối mặt với anh.
Khi gương mặt nóng lên, Đường Đường đi ra đại sảnh, muốn đi ra ngoài hóng gió.
Tối nay phải làm quen với quá nhiều người, xác thật cảm thấy có chút mệt.
Đi đến hoa viên không người, trước mắt có bóng dáng một người đàn ông mờ ảo được phác hoạ dưới đêm tối.
Đường Đường dừng bước, xoay người liền đi.
“Chạy cái gì?” Cánh tay đột nhiên bị bàn tay của người đàn ông bắt lấy, cả người cũng bị xoay qua.
Đường Đường lạnh mặt nói: “Sở Tiêu Hành, chúng ta đã thanh toán xong rồi.”
“Em nói thanh toán xong liền thanh toán xong à?” Sở Tiêu Hành như là nghe được một chuyện cười, hỏi ngược lại: “Em còn chưa có trả lời anh, số tiền đấy em lấy từ đâu ra?”
Số tiền đó với cô mà nói không phải là con số nhỏ,cô vẫn luôn không có lấy tiền của anh, thế tiền từ đâu ra?
Đường Đường hỏi lại: “Có liên quan gì tới anh sao?”
Sở Tiêu Hành nhìn chằm chằm cô, nói: “Đường Đường,giận dỗi cũng phải có mức độ thôi. Có chuyện gì em cứ nói rõ với anh, đừng có tự chủ trương.”
“Tôi lặp lại lần nữa, không có liên quan tới anh.”Cô đón nhận lấy ánh mắt của anh, không hề sợ hãi chút nào.
Sở Tiêu Hành bỗng dưng nắm chặt lấy cánh tay của cô, trên làn da trắng nõn hiện ra một vệt đỏ, Đường Đường nhíu mày.
Sở Tiêu Hành thả lỏng ra, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve làn da cô, nhìn khuôn mặt xinh đẹp lại quật cường dưới ánh trăng kia, trong lòng lại nhiều thêm vài phần trìu mến,anh mềm giọng nói “Em muốn thế nào mới có thể nguôi giận, hửm?”
Đường Đường quay mặt đi, “Chỉ cần anh đừng lại phiền tôi nữa.”
Biểu tình trên gương mặt kia vô cùng lạnh nhạt, lại dường như có chút mệt mỏi.
Tim Sở Tiêu Hành như bị ai bóp lấy,anh tình nguyện cô ầm ĩ với anh, oán trách anh không đúng, cũng không muốn thấy dáng vẻ này của cô, cái biểu tình này càng làm cho anh chịu không nổi hơn. Trong lòng anh thậm chí còn dâng lên một loại cảm giác bất an lạ thường.
Sở Tiêu Hành duỗi tay ôm Đường Đường vào trong lòng, nhẫn nại dỗ dành: “Đường Đường, đừng nóng giận nữa được không?”
“……Anh buông tôi ra!”Cô giãy giụa ở trong lòng ngực anh.
Cánh tay Sở Tiêu Hành khoá chặt lấy cô, cô càng giãy giụa anh càng là tâm phù khí táo, không biết nên làm gì với cô bây giờ.
Bỗng dưng anh nâng cằm cô lên, cúi đầu hôn lên môi cô.
Trong nháy mắt khi hai cánh môi chạm nhau, cả người Đường Đường run lên theo bản năng, không thể khống chế được.
“Bang ——” một tiếng thanh thúy vang lên.
Đường Đường run rẩy, tát lên mặt Sở Tiêu Hành một cái.