• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trì Húc nhắm đến cổ tử cung đang khép chặt, đột ngột đâm vào thật mạnh bạo!

Giống như có một tia sét giáng xuống, Nguyễn Khanh Khanh giật ngửa đầu ra sau, trong đôi mắt đẹp đẽ long lanh ánh nước lóe lên sự hoảng sợ, đôi môi thơm khẽ nhếch lên, muốn phát ra một âm thanh cũng không có sức, mãi đến khi cậu ta chui sâu vào từng chút một, miệng cổ tử cung bị mở ra, gậy thịt vừa thô vừa dài cũng kéo theo dâm thủy tiến vào.

Vừa hung ác vừa tàn nhẫn, đâm một kích chí mạng hệ như ngôi sao băng.

Bên trong co rút một cách mất kiểm soát, cô được trải nghiệm cơn cực khoái gần như sắp chết. Nhưng lần lên đỉnh dữ dội này còn chưa kịp lắng xuống, cậu ta đã đâm sâu vào hết lần này đến lần khác.

Cô như mất hồn lạc phách, chất dịch rỉ rả liên tục, chảy xuống tràn lan. Tất cả bản năng kìm nén của cơ thể đều bị cậu ta mở ra, núm vú vẩy nước khắp nơi, mật hoa mặc sức chảy giàn giụa, nước miếng không kịp nuốt nhễu nhão dưới cằm, ngay cả nước tiểu cũng bắn ra ồ ạt trong cơn vui sướng.

"Anh ấy bắn vào trong rồi đúng không?"

Trong tiếng thở dốc của Trì Húc không che giấu được sự ganh ghét và ghen tuông của cậu ta.

"Đừng, đừng đâm nữa mà… Thật, thật là khó chịu, đi ra ngoài đi… xin cậu đấy!"

Trì Húc liên tục chọc sâu vào trong, trong khoái cảm vừa đau đớn vừa kích thích, Nguyễn Khanh Khanh chỉ có thể liên tục lắc đầu, đổi lấy những va chạm càng hung ác hơn của cậu ta.

"Cầu xin tôi đi, xin tôi bắn tinh dịch vào trong bé dâm đãng, bằng không tôi chơi chết chị."



"Á a a ! Tinh dịch… bắn tinh vào bé, bé dâm đi mà hu hu…"

Trì Húc vẫn chưa thấy đủ, hung hăng vuốt ve bầu ngực của cô, vùng bụng dưới săn chắc lúc này đã dính đầy nước dâm của cô.

"Không đúng, phải cầu xin tôi mới được."

Miệng cổ tử cung gần như bị cậu ta chọc mở, mười ngón tay Nguyễn Khanh Khanh bám chặt vào đệm ghế ở bên dưới, chỉ có thể không ngừng phun nước và run rẩy.

"Cầu xin cậu đấy! Bắn, bắn tinh dịch cho bé dâm đãng đi mà a a a!"

"Ai là bé dâm đãng? Hửm? Bé dâm nào quyến rũ anh trai tôi hả?"

"Hu hu hu là, là tôi… là Khanh Khanh…"

Trong một cú đâm xuyên cực sâu, cuối cùng Trì Húc thả lỏng, rủ lòng từ bi bắn ra tinh dịch.

Sau trận ân ái với cường độ cao, toàn thân Nguyễn Khanh Khanh đều ướt đẫm, mệt mỏi nhận lấy từng nụ hôn khe khẽ khác lạ của Trì Húc, uể oải nằm nhoài trong ngực cậu ta, dần chìm vào giấc ngủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK