Chương 189 Lục Trần thắng rồi.
Đánh bại Đông Phương sư phụ, tất cả mọi người ca tụng.
Một quyền thành danh.
Có thể nói, cái tên Lục Trần đã nổi tiếng khắp Du Châu, không ai không biết, không ai không hiểu.
Đây chính là người đàn ông một tay khiến nhà họ Trương rơi xuống vực thẳm.
Người đàn ông khiến nhà họ Trương mất sạch thể diện trong một đêm.
Nhà họ Trương thua rồi.
Chẳng những thua mất Lục Đảo, đền ba trăm triệu, còn thua sạch toàn bộ thể diện nhà họ Trương.
Cụ ông Trương Sinh Kiều tức giận vào bệnh viện, trên dưới nhà họ Trương bao phủ mây đen.
Bởi vì chuyện này, Trương Đạo Nhân đã bị Trương Hưng Quyền huỷ bỏ quyền thừa kế, lúc này Trương Đạo Trung đã trở thành người thừa kế có thực lực nhất nhà họ Trương.
Lâm Di Quân vẫn không trở về cùng Lục Trần, nhưng cô bảo Lục Trần ngày kia cùng tới huyện Kỳ Giang, ngày kia, mấy người cậu của cô muốn xây một ngôi mộ cho ông ngoại cô, cả nhà bọn họ đều phải trở về.
Lục Trần đồng ý cùng tới huyện Kỳ Giang.
Sau hôm tỷ thí, Lục Trần gặp Ngô Lỗi, thảo luận lắp đặt thiết bị trong siêu thị và khôi phục công việc.
Lần này, Lục Trần chuẩn bị lấy ra hai trăm triệu để sửa chữa siêu thị, cộng với mở thêm chi nhánh.
Năng lực của Ngô Lỗi trong thời gian này làm Lục Trần tín nhiệm, Lục Trần định sẽ cho anh ta một cơ hội, trước tiên mở một chi nhánh cho anh ta kinh doanh.
Lục Trần trang bị cho Ngô Lỗi một chiếc Audi hơn năm trăm ngàn, chuẩn bị kỹ càng để giao rất nhiều chuyện cho Ngô Lỗi tự mình đàm phán.
Trong tay có tiền, Ngô Lỗi cũng không làm Lục Trần thất vọng, chả mấy chốc anh ta lấy siêu thị Thịnh Thế làm trung tâm, xây dựng đội ngũ cơ bản của riêng mình, chuẩn bị tiến hành lắp đặt thiết bị cho siêu thị cũ và chọn vị trí cho siêu thị mới.
Buổi chiều, lúc Lục Trần cùng Ngô Lỗi ăn cơm trưa thì bỗng nhận được một cuộc gọi lạ.
Người gọi là Trương Đạo Trung, hắn muốn hẹn Lục Trần nói chuyện.
Lục Trần đồng ý lời mời của Trương Đạo Trung, nếu có thể bàn bạc ổn thoả, anh cũng không muốn cứ mãi dông dài với nhà họ Trương, đối với anh, hoặc đối với nhà họ Trương đều vô cùng bất lợi.
Địa chỉ đàm phán do Lục Trần chọn ở câu lạc bộ Hoa Anh Đào, không phải anh sợ nhà họ Trương đâm lén anh, mà là buổi chiều anh cũng phải tìm Đỗ Phi bàn chuyện, nói chuyện xong với Trương Đạo Trung, thì bàn bạc với Đỗ Phi luôn.
Lục Trần lái Steinway Trần Sơ Nhiên tặng anh tới câu lạc bộ Hoa Anh Đào, đỗ xe xong thì đi vào.
Lúc này ở câu lạc bộ, Lôi Phác Ngân đi ngang qua thấy Lục Trần từ trên xe bước xuống, lửa giận trong lòng trào lên.
Lần trước cô ta bị người của Đỗ Phi uy hiếp, bố cô ta còn bị rót hai bát rượu lớn, uống đến nôn ra máu, truyền dịch một ngày ở bệnh viện mới xuất viện.
Cô ta quy hết mọi thứ lên người Lục Trần.
Theo cô ta thấy, nếu Lục Trần không xuất hiện, La Vận Hoài và Trần Tiểu Băng sẽ không thể nào không đếm xỉa đến cô ta.
Nếu không phải lúc ấy Lục Trần không cứu cô ta, bố cô ta sẽ không bị Đỗ Phi rót hai bát rượu trắng lớn.
Cô ta hận Lục Trần, mấy ngày nay cô ta hận không thể băm vằm Lục Trần ra thành trăm mảnh.
Lúc này thấy Lục Trần đỗ xe xong đi vào câu lạc bộ, cô ta lập tức đi thẳng tới bên cạnh xe của Lục Trần, nội tâm không phục, cô ta liền cởi giày cao gót đập phá đầu xe của Lục Trần.
Đập thành một vết lõm cực kì rõ ràng, còn chưa hả giận, vẫn còn muốn tìm tảng đá để đập.
Đáng tiếc quanh đấy không có tảng đá nào, hơn nữa còn thấy có bảo vệ đi về bên này, cô đành xỏ giày rút lui.
“Anh ở đâu? Sao giờ mới gọi điện thoại cho tôi? Anh không phải giải thích, tôi ở cửa câu lạc bộ Hoa Anh Đào, cho anh 10 phút, không đến thì đừng có tìm tôi nữa.” Ngay vào lúc này, điện thoại của Lôi Phác Ngân vang lên, cô ta bắt máy, khó chịu nói.
Sau đó cạch một tiếng cúp điện thoại.
Tám phút sau, một chiếc xe BMW dừng trước mặt Lôi Phác Ngân, một thanh niên gầy gò từ trên xe đi xuống.
Thanh niên này tên Hoàng Kỳ, đang theo đuổi Lôi Phác Ngân, có thể nói, tên này giống như một con cún, cứ gọi là đến.
Lần trước Lôi Phác Ngân bị La Vận Hoài làm đau lòng, bèn cho Hoàng Kỳ cơ hội theo đuổi cô ta.
Có điều phần lớn thời gian cô ta đều lợi dụng Hoàng Kỳ.
“Giận dữ thế, ai chọc giận em à?” Hoàng Kỳ hỏi.
“Một thứ đồ bỏ đi, chó chết khốn nạn.” Lôi Phác Ngân tức giận nói.
“Đậu xanh, người nào không có mắt, cả em cũng dám trêu chọc? Nói nghe một chút, anh báo thù cho em.” Hoàng Kỳ nghe cơ hội tới, lập tức nói.
“Anh báo thù cho tôi?” Lôi Phác Ngân nhìn Hoàng Kỳ một lượt, cố ý khích tướng, “Anh có năng lực đó ư?”
“Phác Ngân, em chớ xem thường anh, anh có không ít anh em, có muốn thằng nhóc bắt nạt em quỳ xuống trước mặt em nói xin lỗi không?” Hoàng Kỳ vỗ ngực, tự tin nói.
Quỳ xuống nói xin lỗi?
Lôi Phác Ngân hơi dao động.
Mấy ngày nay cô ta vẫn luôn nghĩ làm sao trả thù Lục Trần, làm sao khiến Lục Trần quỳ trước mặt cô ta nhận lỗi bồi thường, không có lúc nào cô ta không muốn Lục Trần quỳ xuống trước mặt cô ta nói xin lỗi.
“Hoàng Kỳ, chỉ cần anh có thế khiến anh ta quỳ xuống nói xin lỗi tôi, tối nay tôi sẽ đi ăn cơm với anh.” Lôi Phác Ngân nói.
Hoàng Kỳ nghe xong trong lòng nhất thời cũng hơi hưng phấn.
Anh ta hẹn Lôi Phác Ngân rất nhiều lần, đáng tiếc lần nào Lôi Phác Ngân cũng từ chối anh ta, cơ hội đến rồi.
“Em yên tâm, anh gọi điện sắp xếp người, anh ta tên gì, ở đâu?” Hoàng Kỳ tự tin nói.
“Anh ta ở trong câu lạc bộ Hoa Anh Đào, tôi vừa thấy anh ta đi vào.” Lôi Phác Ngân nói.
“Được, anh có người anh em làm trong câu lạc bộ, đến lúc đó anh bảo cậu ấy dẫn chúng ta đi tìm từng phòng một, chắc chắn có thể tìm ra anh ta.”
Hoàng Kỳ nói xong thì lấy điện thoại ra bắt đầu gọi điện thoại.
Lôi Phác Ngân nhìn xe Steinway sang trọng của Lục Trần, trong lòng cô ta thật là muốn đập nát cái xe sang này.
Nhưng cô ta sợ khiến Hoàng Kỳ thấy chiếc xe xịn như vậy, không dám đối phó Lục Trần.
Thật ra cô ta nhớ rõ, Lục Trần chính là anh rể Lâm Di Giai, là một người không có có bản lĩnh, còn giống như kẻ vô dụng ăn bám vợ.
Thế nhưng lúc này nhìn chiếc xe sang trọng của Lục Trần, trong lòng cô ta hơi dao động.
“Không đúng, lần trước mình tận mắt thấy anh ta không có xe, cũng không thể nào trong thời gian ngắn đã mua được xe sang trọng như vậy, chiếc xe này hơn phân nửa là thuê để làm màu.” Lôi Phác Ngân thầm nghĩ nói.
Nhưng cuối cùng cô ta cảm thấy vẫn thôi đi, cô ta sợ Hoàng Kỳ không tin, ngược lại dọa Hoàng Kỳ chạy mất.
“Phác Ngân, đợi hơn mười phút nữa người của anh sẽ tới.” Sau khi gọi điện thoại xong, Hoàng Kỳ nói.
“Ừ.” Lôi Phác Ngân gật đầu, nghĩ lát nữa có thể đánh Lục Trần đến bố mẹ cũng không nhận ra, không hiểu sao trong lòng cô ta vô cùng phấn khích.
Hơn mười phút sau, một chiếc Chery đỗ trước mặt Hoàng Kỳ, năm người đàn ông vạm vỡ từ trên xe đi xuống.
“Anh Hoàng, muốn đánh ai?” Một người đàn ông vạm vỡ trong đó hỏi.
“Thằng nhóc ấy trong câu lạc bộ, chúng ta đi tìm anh ta trước đã.” Hoàng Kỳ nói.
“Được.” Mấy người gật đầu, Hoàng Kỳ giới thiệu Lôi Phác Ngân với bọn họ, bảy người lập tức bước vào câu lạc bộ.
Lúc này câu lạc bộ còn chưa kinh doanh, kỳ thật muốn tìm người vẫn rất dễ tìm.
Nhưng Hoàng Kỳ vẫn tìm đến người bạn kia, để người bạn đó dẫn bọn họ đi tìm Lục Trần.