Gia tộc của cô ấy bao đời nay đều bảo vệ Ly Trần, bây giờ Ly Trần đã nhận anh làm chủ, lúc này cuộc sống của cô ấy mới trở lại bình thường, Khuynh Nhan là công ty của cô ấy, mỹ phẩm này có vấn đề gì sao?
"Đúng vậy, em phải làm sao bây giờ đây." Diệp Thiến lo lắng nói: "Như vậy thì làm sao có thể gặp người khác. được?"
"Yên tâm, không phải chuyện lớn gì, chỉ cần chườm nước ấm lên là được." Trần Vũ cầm lấy hộp mỹ phẩm nói: "Tôi biết người bên đó, tôi đi tìm hiểu tình hình thử."
Trong trụ sở của Khuynh Nhan, trong phòng làm việc, có vài hộp mỹ phẩm chất đống trước mặt Nghiêm Nhu Cẩn.
Giờ đây Nghiêm Nhu Cẩn đã thay đổi hình tượng trước đây, tóc buộc cao và mặc trang phục công sở, tạo cho cô ấy một hình tượng của một người phụ nữ mạnh mẽ.
Trên người cô ấy ít cảm giác giang hồ hơn, và có thêm vài phần giỏi hơn và trưởng thành hơn.
"Sếp Nghiêm, chúng tôi đã nhận được một số khiếu nại nói mỹ phẩm mới của chúng ta gây dị ứng." Một trợ lý nói.
"Thu hồi lại hết đi." Nghiêm Nhu Cẩn bình tĩnh nói.
"Nhưng... sản phẩm này mới ra mắt, tìm người nổi tiếng làm người đại diện, lại làm rất nhiều quảng cáo, nếu bị thu hồi sẽ tổn hại đến hình ảnh của công ty chúng †a, thứ hai, thiệt hại về phương diện tài chính sẽ lên tới
hơn 100 triệu tệ." Nữ trợ lý giật mình.
"Tôi đã bảo là thu hồi hết, Phó chủ tịch Trương Hải phụ trách sản phẩm làm đẹp da này, gọi anh ta tới đây ngay lập tức." Nghiêm Nhu Cẩn nói.
"Vâng..." Trợ lý không dám lên tiếng, chỉ có thể gật đầu.
Một lúc sau, một người đàn ông trông rất giỏi giang bước vào văn phòng, mỉm cười nói: "Nhu Cẩn, cô tìm tôi à?”
"Anh đang quản lý bộ phận nghiên cứu phát minh, vậy thì anh giải thích cho tôi chuyện gì đang xảy ra." Nghiêm Nhu Cẩn chỉ vào mỹ phẩm trên bàn.
"Tôi đang xử lý vấn đề này, yên tâm đi, tôi sẽ giải quyết." Mí mắt Trương Hải giật giật, bình tĩnh mỉm cười.
"Sản phẩm của chúng ta có vấn đề, thu hồi tất cả chúng, nghiên cứu và chế tạo lại công thức, đảm bảo thật sự an toàn rồi sau đó mới đưa ra thị trường lần nữa."
"Tôi không đồng ý." sắc mặt Trương Hải thay đổi: "Tôi đã dẫn dắt mọi người nghiên cứu ra công thức, tuyệt đối không có vấn đề gì, cô không tin tôi sao?"
"Tôi tin tưởng anh, nhưng anh giải thích vấn đề này. như thế nào?" Nghiêm Nhu Cẩn chỉ vào mỹ phẩm có vấn đề: "Tôi đã xem qua công thức, thiếu một chất điều hòa và không thể tính đến tất cả các loại da."
"Bởi vì thể chất mỗi người là khác nhau nên tất cả các công thức đều phải được tính đến, nhưng công thức của anh thì không, anh là nhân viên nghiên cứu phát minh, không nên mắc phải sai lầm cơ bản như vậy."
"Nhu Cẩn, mấy năm nay cô không ở Phong Lăng, tôi vẫn luôn là người phụ trách Khuynh Nhan, hơn nữa, lúc ba mẹ cô còn sống họ đã có ơn với tôi, tôi giống như con ruột của bọn họ, cô nên tin tưởng tôi." Trương Hải bắt đầu kể lể tình cảm.
"Làm theo những gì tôi nói đi, tôi vẫn là người đưa ra quyết định ở nhà họ Nghiêm, tôi cũng là chủ tịch của Khuynh Nhan." Nghiêm Nhu Cẩn nói: "Ngoài ra, tôi sẽ đích thân lãnh đạo bộ phận nghiên cứu phát minh, say này anh phụ trách công việc kinh doanh."
"Cái gì?" Sắc mặt Trương Hải càng khó coi: "Nhu Cẩn, cô học về quản lý, tôi tốt nghiệp học viện hóa chất, tôi có kinh nghiệm nghiên cứu phát triển sản phẩm làm đẹp hơn cô, cô không hiểu công thức sản phẩm."
"Sếp Nghiêm, bên ngoài có một người tên Trần Vũ nói là bạn của cô." Thư ký gọi điện tới.
"Trần Vũ? Để anh ta vào đi." Nghiêm Nhu Cẩn vui vẻ, nhanh chóng đứng dậy.
"Trần Vũ, sao anh lại tới đây?" Nhìn thấy đúng thật là Trần Vũ, Nghiêm Nhu Cẩn rất vui mừng, tiến lên nằm lấy tay Trần Vũ.
Nhìn thấy Nghiêm Nhu Cẩn bỏ qua hình tượng nghiêm khắc của mình và vui vẻ nắm tay Trần Vũ, sắc mặt của Trương Hải ngay lập tức thay đổi, ánh mắt anh †a có chút oán giận khi nhìn Trần Vũ.
(*)Ngũ tệ tam khuyết là lý thuyết về số mạng. Ngũ tệ là “Quan, quả, cô, độc, tàn” (Mất vợ, góa chồng, mồ côi, cô đơn, tàn phế). Tam khuyết là chỉ trong số mạng thiếu ba thứ “Tiền, mạng, quyền”.
"Đúng vậy, em phải làm sao bây giờ đây." Diệp Thiến lo lắng nói: "Như vậy thì làm sao có thể gặp người khác. được?"
"Yên tâm, không phải chuyện lớn gì, chỉ cần chườm nước ấm lên là được." Trần Vũ cầm lấy hộp mỹ phẩm nói: "Tôi biết người bên đó, tôi đi tìm hiểu tình hình thử."
Trong trụ sở của Khuynh Nhan, trong phòng làm việc, có vài hộp mỹ phẩm chất đống trước mặt Nghiêm Nhu Cẩn.
Giờ đây Nghiêm Nhu Cẩn đã thay đổi hình tượng trước đây, tóc buộc cao và mặc trang phục công sở, tạo cho cô ấy một hình tượng của một người phụ nữ mạnh mẽ.
Trên người cô ấy ít cảm giác giang hồ hơn, và có thêm vài phần giỏi hơn và trưởng thành hơn.
"Sếp Nghiêm, chúng tôi đã nhận được một số khiếu nại nói mỹ phẩm mới của chúng ta gây dị ứng." Một trợ lý nói.
"Thu hồi lại hết đi." Nghiêm Nhu Cẩn bình tĩnh nói.
"Nhưng... sản phẩm này mới ra mắt, tìm người nổi tiếng làm người đại diện, lại làm rất nhiều quảng cáo, nếu bị thu hồi sẽ tổn hại đến hình ảnh của công ty chúng †a, thứ hai, thiệt hại về phương diện tài chính sẽ lên tới
hơn 100 triệu tệ." Nữ trợ lý giật mình.
"Tôi đã bảo là thu hồi hết, Phó chủ tịch Trương Hải phụ trách sản phẩm làm đẹp da này, gọi anh ta tới đây ngay lập tức." Nghiêm Nhu Cẩn nói.
"Vâng..." Trợ lý không dám lên tiếng, chỉ có thể gật đầu.
Một lúc sau, một người đàn ông trông rất giỏi giang bước vào văn phòng, mỉm cười nói: "Nhu Cẩn, cô tìm tôi à?”
"Anh đang quản lý bộ phận nghiên cứu phát minh, vậy thì anh giải thích cho tôi chuyện gì đang xảy ra." Nghiêm Nhu Cẩn chỉ vào mỹ phẩm trên bàn.
"Tôi đang xử lý vấn đề này, yên tâm đi, tôi sẽ giải quyết." Mí mắt Trương Hải giật giật, bình tĩnh mỉm cười.
"Sản phẩm của chúng ta có vấn đề, thu hồi tất cả chúng, nghiên cứu và chế tạo lại công thức, đảm bảo thật sự an toàn rồi sau đó mới đưa ra thị trường lần nữa."
"Tôi không đồng ý." sắc mặt Trương Hải thay đổi: "Tôi đã dẫn dắt mọi người nghiên cứu ra công thức, tuyệt đối không có vấn đề gì, cô không tin tôi sao?"
"Tôi tin tưởng anh, nhưng anh giải thích vấn đề này. như thế nào?" Nghiêm Nhu Cẩn chỉ vào mỹ phẩm có vấn đề: "Tôi đã xem qua công thức, thiếu một chất điều hòa và không thể tính đến tất cả các loại da."
"Bởi vì thể chất mỗi người là khác nhau nên tất cả các công thức đều phải được tính đến, nhưng công thức của anh thì không, anh là nhân viên nghiên cứu phát minh, không nên mắc phải sai lầm cơ bản như vậy."
"Nhu Cẩn, mấy năm nay cô không ở Phong Lăng, tôi vẫn luôn là người phụ trách Khuynh Nhan, hơn nữa, lúc ba mẹ cô còn sống họ đã có ơn với tôi, tôi giống như con ruột của bọn họ, cô nên tin tưởng tôi." Trương Hải bắt đầu kể lể tình cảm.
"Làm theo những gì tôi nói đi, tôi vẫn là người đưa ra quyết định ở nhà họ Nghiêm, tôi cũng là chủ tịch của Khuynh Nhan." Nghiêm Nhu Cẩn nói: "Ngoài ra, tôi sẽ đích thân lãnh đạo bộ phận nghiên cứu phát minh, say này anh phụ trách công việc kinh doanh."
"Cái gì?" Sắc mặt Trương Hải càng khó coi: "Nhu Cẩn, cô học về quản lý, tôi tốt nghiệp học viện hóa chất, tôi có kinh nghiệm nghiên cứu phát triển sản phẩm làm đẹp hơn cô, cô không hiểu công thức sản phẩm."
"Sếp Nghiêm, bên ngoài có một người tên Trần Vũ nói là bạn của cô." Thư ký gọi điện tới.
"Trần Vũ? Để anh ta vào đi." Nghiêm Nhu Cẩn vui vẻ, nhanh chóng đứng dậy.
"Trần Vũ, sao anh lại tới đây?" Nhìn thấy đúng thật là Trần Vũ, Nghiêm Nhu Cẩn rất vui mừng, tiến lên nằm lấy tay Trần Vũ.
Nhìn thấy Nghiêm Nhu Cẩn bỏ qua hình tượng nghiêm khắc của mình và vui vẻ nắm tay Trần Vũ, sắc mặt của Trương Hải ngay lập tức thay đổi, ánh mắt anh †a có chút oán giận khi nhìn Trần Vũ.
(*)Ngũ tệ tam khuyết là lý thuyết về số mạng. Ngũ tệ là “Quan, quả, cô, độc, tàn” (Mất vợ, góa chồng, mồ côi, cô đơn, tàn phế). Tam khuyết là chỉ trong số mạng thiếu ba thứ “Tiền, mạng, quyền”.