Mục lục
Thần Y phục thù - Thiếu chủ quỷ cốc - Lăng Việt (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Lăng Việt hướng về bốn phía mà nhìn một lượt rồi nói: "Hôm nay là đại thọ lần thứ 70 của ông nội tôi. Cảm ơn các chư vị cổ đông đã đến chúc mừng đại thọ của ông nội tôi."  

 

"Tôn Cao Quan, Cục Trưởng Tào, Đạo Sơ... các người đều là nhân vật có thế lực ở Giang Châu. Thôn trưởng, người cũng người làm chủ ở Lăng gia thôn! Mời đi vào giao cho Lăng gia tôi, làm nhân chứng!  

 

Nói xong, hắn một tay dắt tay ông nội, một tay dắt Mục Y Nhân, đi vào trong sân.  

 

Tôn Cao Quan hướng về phía những người xung quanh và nói:  

 

"Nếu như Lăng Thiếu đã nói như vậy, vậy chúng ta hãy vào trong đi!"  

 

"Được!"  

 

Từ người từ người đi vào trong, bác cả và chú ba nhìn nhau, trong mắt của chú ba tràn đầy sự sợ hãi.  

 

"Anh... làm sao... làm sao bây giờ?"  

 

Lăng Đại nghiến răng nghiến lợi!  

 

"Đi, đi vào nhìn một chút! Không tin sau lưng còn có Hoa gia, hắn có thể lật ngược thế cờ sao?"  

 

Đang nói chuyện, bỗng Lăng Đại dẫn đầu đi vào trong trước, Lăng thúc run rẩy đi theo sau.  

 

Lăng Việt đưa ông nội và Mục Y Nhân vào nhà chính, bác gái vẫn ngồi trên ghế chủ tọa bên trên khoanh chân mà cười nói với mợ ba.  

 

Lăng Tiêu híp mắt lại, lạnh lùng nói: "Ông nội còn sống, ai cho bác gái dũng khí ngồi ở ghế chủ tọa?"  

 

Bác gái khẽ nhíu mày.  

 

"Tao ngồi ở chỗ nào, mày cũng có tư cách nói sao? Hơn nữa, với thân phận hiện tại của bác mày, chúng tao ngồi trên ghế chủ tọa cũng là hợp lý! Ở đây đến lượt mày buông lời trách móc sao?"  

 

Lăng Tiêu lạnh lùng nói: “Trương Đạo Sơ!”  

 

"Có thuộc hạ."  

 

"Vả miệng."  

 

"Vâng!"  

 

Trương Đạo Sơ tiến lên một bước, sắc mặt Bác gái lập tức thay đổi.  

 

"Này! Lăng Việt, tên ranh con này, mày muốn làm gì?"  

 

Vừa dứt lời, Trương Đạo Sở đã đi tới, nắm lấy cánh tay của bà ta, kéo bà ta ra, dùng sức tát vài cái ngã sõng soài trên mặt đất!  

 

Bà ta bị đánh đến hai bên mặt sưng thành đầu lợn!      

 

" A——! Mày——! Mày    sao dám đánh tao ? Ranh con, mày muốn chết à!"    

 

"Làm càn. Đàn bà đê tiện không mau im miệng!"  

 

Trương Đạo Sơ vung tay lên đánh bà ta đến chảy cả máu miệng.  

 

Lăng Nhiên và Lăng Tâm ngay lập tức tiến lên.      

 

"Khốn nạn! Sao mày dám đánh mẹ tao? Mày muốn chết!"      

 

Trương Đạo Sơ hừ lạnh một tiếng, một cước đá liền Lăng Nhiên ngã xuống đất.  Lăng Tâm vẫn còn nhỏ nên Trương Đạo Sơ không ra tay, nhưng cô bé cực kỳ quỷ quyệt, cô ấy đã ra tay trực tiếp đánh vào cánh cổng sinh mệnh của Trương Đạo Sơ.      

 

Trương Đạo Sơ chỉ là một người bình thường, nếu anh ta bị cô bé đánh, chắc chắn anh ta sẽ không có kết quả tốt!      

 

Lăng Việt  híp mắt lại, tiến lên một cước đá bay cô bé đi ra ngoài!    

 

Cảnh tượng này đúng lúc lọt vào mắt Bác Cả vừa bước vào, lập tức tức giận hét lên:     "Lăng Việt, cháu làm gì vậy?"  

 

Bác gái nhào tới ôm lấy con gái, lớn tiếng khóc.    

 

"Tên họ Lăng, thật không có lương tâm! Không xem nó là cháu một chút, đánh ba mẹ con của chúng tôi thành ra như thế nào? Hôm nay nếu ông không báo thù cho ba mẹ con của chúng tôi, hai chúng ta sẽ ly hôn!"  

 

Bác Cả  đầy tức giận nhìn chằm chằm vào Lăng Việt.  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK