Mục lục
Điên cuồng vì em - Lam Tuyết Giang - Nghiên Hân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chẳng qua khi cúi đầu xuống, nhìn thấy sợi dây chuyền sáng long lanh, cô vẫn cảm thấy rất nặng nề, chưa từng đeo trang sức quá quý giá như vậy, thế cho nên thỉnh thoảng lại quan sát hai bên trái phải một chút, luôn lo lắng có người qua đường nào đó sẽ xông lên cướp đi... . 

Lam Tuyết Giang cầm sợi dây chuyền chìa khóa, đặt bên trong cổ áo.. 

Cuối cùng, còn cách một lớp vải sờ nó một chút. 

Một loạt động tác nhỏ của cô bị Hoàng Tử Bình ở bên cạnh chú ý đến, đáy mắt dần dần trở lên dịu dàng. 

Duỗi tay ôm lấy bả vai cô, sau đó nói, giọng nói cũng thay đổi hơn vừa rồi không ít, “Đi thôi, phía trước chính là quảng trường Thời Đại, tôi đưa em qua đó đi dạo!” 

Khi bọn họ đến, màn đêm đã buông xuống. 

Không hổ là ngã tư đường của thế giới, rất đông người, khung cảnh đèn đuốc rực rỡ phồn hoa. 

Lam Tuyết Giang được Hoàng Tử Bình dắt đi, cũng nắm chặt lấy tay anh, nếu không cẩn thận một chút thì sẽ dễ bị đám đông tách ra. 

Cô cảm thấy mình giống như là đồ nhà quên chưa hiểu việc đời, nhìn bất cứ chỗ nào cũng đều rất mới lạ. 

Hoàng Tử Bình nắm tay cô nâng lên, chỉ chỉ một con phố ở xa xa, “Bây giờ vẫn còn sớm, chờ chút nữa là có thể đi xem hát kịch” 

“Vâng!” Lam Tuyết Giang gật đầu. 

Đi dạo hơi lâu một chút, cuống họng hơi khô cô liếm liếm môi. 

Vừa mới liếm môi, Hoàng Tử Bình ở bên cạnh lập tức hỏi, “Muốn uống cái gì?” 

 

“Soda muối.” Lam Tuyết Giang buột miệng thốt ra. 

Hoàng Tử Bình nghiêng mắt nhìn cửa hàng tiện lợi ở đối diện, kéo cô đến bên cạnh bồ hoa, “Em ở ngoan ngoãn chờ tôi quay lại, không được chạy lung tung!” 

Lam Tuyết Giang dịu ngoan gật đầu. 

Năm phút sau, Hoàng Tử Bình cầm chai soda muối cô muốn uống và một lon Coca quay lại, thấy một đoàn khách du lịch trung niên đang đứng xung quanh cô, cô đang đứng ở trong một góc nhón chân lên, như là sợ không được nhìn thấy. 

“Sao không đổi chỗ đứng?” Anh đi qua, dùng chai soda muối gõ vào đầu cô. 

Lam Tuyết Giang bị đau xoa xoa cái trán, “Không phải anh nói tôi ngoan ngoãn ở đây chờ anh, không được chạy lung tung......” 

Hoàng Tử Bình bất đắc dĩ, nhưng thật ra cũng khiến người ta bớt lo.. 

“Của rm!” Anh đưa soda muối cho cô. 

Lam Tuyết Giang nói một tiếng cảm ơn, khi nhận nước cô phát hiện ra nắp chai đã được vặn ra, có thể uống luôn. 

Khác với nước có ga bình thường, uống vào trong miệng đầu tiên là có vị mặn, sau đó mới có vị ngọt, cuối cùng cảm giác đọng lại ở trên đầu lưỡi khác với những loại đồ uống khác, có chút quái lạ, nhưng người kia thường xuyên thích uống nước này, dần dà cô cũng tạo thành thói quen này. 

Vừa mới buông xuống, cái chai trong tay đã bị cướp đi. 

Hoàng Tử Bình ngửa đầu uống hai ngụm, nhíu mày, “Thứ quái quỷ gì vậy?” 

Ngay sau đó, lại ném trả cho cô, khóe miệng Lam Tuyết Giang giật giật, nhìn chai soda muối chỉ còn lại nửa chai, không biết có nên tiếp tục uống nữa hay không, phía trên còn dính nước miếng của anh..... . 

Vặn nắp chai rồi ngẩng đầu lên, có hình bóng quen thuộc chợt loé qua tầm mắt. 

Tế bào cả người lập tức đình trệ. 

Thở hổn hển, đến khi cô bừng tỉnh nhìn kỹ lại, thì thấy tất cả đều là người nước ngoài xa lạ. 

Lam Tuyết Giang lắc đầu. 

Cảm thấy là do soda muối còn đọng lại trong miệng, nên mới có thể xuất hiện ảo giác, cho dù biết ở chung cùng một thành phố, nhưng New York lớn như vậy, nào có chuyện trừng hợp như thế chứ! 

Hoàng Tử Bình ôm cô, cúi đầu nhìn cô hỏi, “Nhìn cái gì vậy?” 

“Ồ” Lam Tuyết Giang dừng lại, chỉ về phía đối diện, “Nghệ sĩ vừa chơi ván trượt ở đầu đường kia rất đẹp trai......” 

Vừa dứt lời, trên eo đột nhiên tê rần. 

Nhận ra mình nói nhầm, Lam Tuyết Giang vội vàng bổ sung một câu, “Nhưng mà không đẹp trai bằng anh!” 

“Thật sao?” Hoàng Tử Bình nhướng mày hỏi. 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK