Gia tộc họ Cố là một trong số ít những gia tộc dòng dõi lớn nhất nhì thành phố Z. Nhà họ Cố làm kinh doanh trên thương trường có địa vị nhất định trong giới. Nhưng khoảng thời gian gần đây Cố thị lại đang trong thời kì biến động, khủng hoảng trước nay chưa từng có.
Mà người đứng đầu dòng tộc nhà họ Cố đồng thời cũng là chủ tịch tập đoàn Cố thị là Cố lão gia chủ ngoài bảy mươi tuổi lúc này đây lại đang bệnh nặng nằm trên giường bệnh không biết có thể qua cơn nguy kịch hay không.
Lúc này đây toàn bộ người trong Cố thị đang nháo nhào lên đòi sớm bầu ra vị trí chủ tịch tạm thời thay thế Cố lão gia chủ giải quyết tình hình trước mắt.
Mà người được đồng tình nhiều nhất chính là người con trai thứ 3 của Cố lão gia là Cố Lục hiện đang ngồi trong phòng họp, được ban quản trị bầu nhiều nhất.
" Theo tôi thấy tình hình hiện tại đang rất cấp thiết, công ty không thể không có người đứng đầu. Mà ông Cố Lục lại là tổng giám đốc cũng là chủ tịch hội đồng quản trị, năng lực đủ để ngồi vào vị trí chủ tịch. Mọi người thấy sao? ".
Một người trong số hội đồng quản trị lên tiếng nói khiến cho tất cả những người ngồi đây đều quay sang liếc nhìn nhau.
Cố Lục ngồi ở hàng ghế trên cùng lại tỏ ra rất bình tĩnh nhưng nội tâm ông ta sớm đã vui mừng hơn bao giờ hết. Cái vị trí này ông ta đã khao khát muốn có được từ lâu.
Ngay lúc mọi người im lặng, dường như đã nhất trí với ý kiến này thì một giọng nói của một người phụ nữ trung niên vang lên phá tan bầu không khí.
" Khoan đã. Ai cho các người tự ý bầu vị trí chủ tịch? ".
Tất cả mọi người ai nấy đều giật nảy mình nhìn ra cửa thì thấy một người phụ nữ ăn mặc sang trọng bước vào. Người phụ nữ này đã ngoài năm mươi rồi, tuy khóe mắt có một ít nếp nhăn nhưng lại trông không hề già đi tí nào. Có vẻ như nhan sắc được bảo dưỡng rất tốt. Tuy ngoài năm mươi nhưng trông người phụ nữ vẫn trẻ trung. Bà chính là em gái của Cố lão gia chủ Cố Minh Tuệ.
Cố Lục thấy người cô của mình bước vào thì hơi nhíu mi nhìn bà, nhưng cũng không nói gì.
Cố Minh Tuệ bước vào trong lại nói tiếp:
" Chủ tịch mới chỉ bệnh có một chút, phải nằm viện mà các người đã nóng lòng muốn thay người, là muốn trù chủ tịch hay gì? ".
Cả đám người nghe vậy đều cúi mặt không dám hé răng nửa lời.
Thấy vậy Cố Tuệ Minh sắc mặt còn có chút tức giận lại nhìn sang Cố Lục mà ánh mắt thâm sâu nửa phần.
...
Sau khi cuộc họp hội đồng quản trị kết thúc, Cố Lục mang vẻ mặt tối sầm trở về phòng làm việc của mình, không nhịn được tức giận ném sổ sách trên bàn mà chửi.
" Chết tiệt! Lại bị bà già đó lại phá đám ".
Cố Lục thực chất là con trai nuôi của ông Cố. Cố gia chủ trước đó còn có một người con gái lớn là Cố Tuyết Thanh, con trai thứ hai là Cố Thiên Tầm, Cố Lục là con trai thứ ba nhưng lại không phải con ruột.
Người con gái cả là Cố Tuyết Thanh hiện đang ở nước ngoài làm ăn.
Người con trai thứ hai là Cố Thiên Tầm 5 năm trước trong một sự cố xe cộ đã tai nạn cả nhà. Ông cùng vợ đều mất trong vụ tai nạn đó, để lại một người con trai duy nhất tên là Cố Hoài An. Chỉ là...
...
Cố Minh Tuệ sau khi rời khỏi công ty liền kêu người đưa mình tới một căn biệt thự lớn nằm ở ngoại ô hoang vắng ít người qua lại, cách biệt với thành phố đông đúc.
Khi trông thấy Cố Minh Tuệ, quản gia cùng đám người hầu đứng bên ngoài đều cúi đầu chào một tiếng " bà chủ ".
Cố Minh Tuệ đi đến hỏi ông quản gia.
" Ông Trương, Hoài An dạo này thế nào? ".
Quản gia Trương thành thật trả lời bà.
" Thưa phu nhân, cậu chủ vẫn như vậy, ban ngày thì ngồi một góc trong phòng ngắm mặt trời ngoài cửa sổ, lúc không làm gì thì ngủ. Thỉnh thoảng thì ngồi vẽ tranh một mình ".
Bà Minh Tuệ nghe vậy thì hơi gật đầu, bình tĩnh hỏi tiếp:
" Không có biểu hiện gì bất thường chứ? ".
" Không có ".
Bà Minh Tuệ thở phào nhẹ nhõm.
Sở dĩ bà lo lắng như vậy là vì đứa cháu trai này chính là con trai Cố Thiên Tầm, con trai đã khuất của anh trai bà.
Năm năm trước, lúc Cố Hoài An 17 tuổi, trên đường cả gia đình ba người đi dã ngoại một tai nạn bất ngờ xảy đến cướp đi mạng sống ba mẹ Cố Hoài An. Cố Hoài An thế nhưng may mắn thoát chết, là người sống sót duy nhất còn lại.
Cố Hoài An là từ sau lúc tận mắt chứng kiến người thân mình chết trước mặt mình liền để lại ám ảnh đả kích lớn, cái bóng tâm lí quá nặng khiến cho cậu từ đó trở đi liền thần trí không ổn định, tính tình giống như một đứa trẻ ngốc, luôn tự nhốt mình trong phòng, không nói chuyện, cũng không tiếp xúc với ai.
Nhà họ Cố đã tìm đủ mọi cách, thậm chí là mời bác sĩ giỏi nhất trong nước tới để chữa trị nhưng cũng vô dụng. Cố Hoài An không hề có dấu hiệu tốt hơn.
Nhà họ Cố đã nhiều lần có ý định đưa Cố Hoài An ra nước ngoài tìm bác sĩ giỏi để chữa trị nhưng trớ trêu ở chỗ Cố Hoài An không để bất kì ai chạm vào mình, càng đừng nói là cho bọn họ có cơ hội đưa ra nước ngoài.
Ngay cả người nhà là bà Tuệ Minh cũng không làm gì được. Cố Hoài An như cự tuyệt với cả thế giới.
Chỉ là cậu vẫn như vậy, không nói chuyện với một ai trong nhà, suốt ngày nhốt mình ở trong phòng. Người hầu mang đồ ăn tới cũng chỉ dám đặt ở bên ngoài cửa phòng, sợ sẽ kích động đến cậu.
Bà Tuệ Minh lúc này khẽ lắc đầu thở dài, nhìn lên trên cửa sổ tầng hai là phòng của Cố Hoài An.
Bà thực mong sẽ có kì tích xảy ra với người cháu trai này...
Mà người đứng đầu dòng tộc nhà họ Cố đồng thời cũng là chủ tịch tập đoàn Cố thị là Cố lão gia chủ ngoài bảy mươi tuổi lúc này đây lại đang bệnh nặng nằm trên giường bệnh không biết có thể qua cơn nguy kịch hay không.
Lúc này đây toàn bộ người trong Cố thị đang nháo nhào lên đòi sớm bầu ra vị trí chủ tịch tạm thời thay thế Cố lão gia chủ giải quyết tình hình trước mắt.
Mà người được đồng tình nhiều nhất chính là người con trai thứ 3 của Cố lão gia là Cố Lục hiện đang ngồi trong phòng họp, được ban quản trị bầu nhiều nhất.
" Theo tôi thấy tình hình hiện tại đang rất cấp thiết, công ty không thể không có người đứng đầu. Mà ông Cố Lục lại là tổng giám đốc cũng là chủ tịch hội đồng quản trị, năng lực đủ để ngồi vào vị trí chủ tịch. Mọi người thấy sao? ".
Một người trong số hội đồng quản trị lên tiếng nói khiến cho tất cả những người ngồi đây đều quay sang liếc nhìn nhau.
Cố Lục ngồi ở hàng ghế trên cùng lại tỏ ra rất bình tĩnh nhưng nội tâm ông ta sớm đã vui mừng hơn bao giờ hết. Cái vị trí này ông ta đã khao khát muốn có được từ lâu.
Ngay lúc mọi người im lặng, dường như đã nhất trí với ý kiến này thì một giọng nói của một người phụ nữ trung niên vang lên phá tan bầu không khí.
" Khoan đã. Ai cho các người tự ý bầu vị trí chủ tịch? ".
Tất cả mọi người ai nấy đều giật nảy mình nhìn ra cửa thì thấy một người phụ nữ ăn mặc sang trọng bước vào. Người phụ nữ này đã ngoài năm mươi rồi, tuy khóe mắt có một ít nếp nhăn nhưng lại trông không hề già đi tí nào. Có vẻ như nhan sắc được bảo dưỡng rất tốt. Tuy ngoài năm mươi nhưng trông người phụ nữ vẫn trẻ trung. Bà chính là em gái của Cố lão gia chủ Cố Minh Tuệ.
Cố Lục thấy người cô của mình bước vào thì hơi nhíu mi nhìn bà, nhưng cũng không nói gì.
Cố Minh Tuệ bước vào trong lại nói tiếp:
" Chủ tịch mới chỉ bệnh có một chút, phải nằm viện mà các người đã nóng lòng muốn thay người, là muốn trù chủ tịch hay gì? ".
Cả đám người nghe vậy đều cúi mặt không dám hé răng nửa lời.
Thấy vậy Cố Tuệ Minh sắc mặt còn có chút tức giận lại nhìn sang Cố Lục mà ánh mắt thâm sâu nửa phần.
...
Sau khi cuộc họp hội đồng quản trị kết thúc, Cố Lục mang vẻ mặt tối sầm trở về phòng làm việc của mình, không nhịn được tức giận ném sổ sách trên bàn mà chửi.
" Chết tiệt! Lại bị bà già đó lại phá đám ".
Cố Lục thực chất là con trai nuôi của ông Cố. Cố gia chủ trước đó còn có một người con gái lớn là Cố Tuyết Thanh, con trai thứ hai là Cố Thiên Tầm, Cố Lục là con trai thứ ba nhưng lại không phải con ruột.
Người con gái cả là Cố Tuyết Thanh hiện đang ở nước ngoài làm ăn.
Người con trai thứ hai là Cố Thiên Tầm 5 năm trước trong một sự cố xe cộ đã tai nạn cả nhà. Ông cùng vợ đều mất trong vụ tai nạn đó, để lại một người con trai duy nhất tên là Cố Hoài An. Chỉ là...
...
Cố Minh Tuệ sau khi rời khỏi công ty liền kêu người đưa mình tới một căn biệt thự lớn nằm ở ngoại ô hoang vắng ít người qua lại, cách biệt với thành phố đông đúc.
Khi trông thấy Cố Minh Tuệ, quản gia cùng đám người hầu đứng bên ngoài đều cúi đầu chào một tiếng " bà chủ ".
Cố Minh Tuệ đi đến hỏi ông quản gia.
" Ông Trương, Hoài An dạo này thế nào? ".
Quản gia Trương thành thật trả lời bà.
" Thưa phu nhân, cậu chủ vẫn như vậy, ban ngày thì ngồi một góc trong phòng ngắm mặt trời ngoài cửa sổ, lúc không làm gì thì ngủ. Thỉnh thoảng thì ngồi vẽ tranh một mình ".
Bà Minh Tuệ nghe vậy thì hơi gật đầu, bình tĩnh hỏi tiếp:
" Không có biểu hiện gì bất thường chứ? ".
" Không có ".
Bà Minh Tuệ thở phào nhẹ nhõm.
Sở dĩ bà lo lắng như vậy là vì đứa cháu trai này chính là con trai Cố Thiên Tầm, con trai đã khuất của anh trai bà.
Năm năm trước, lúc Cố Hoài An 17 tuổi, trên đường cả gia đình ba người đi dã ngoại một tai nạn bất ngờ xảy đến cướp đi mạng sống ba mẹ Cố Hoài An. Cố Hoài An thế nhưng may mắn thoát chết, là người sống sót duy nhất còn lại.
Cố Hoài An là từ sau lúc tận mắt chứng kiến người thân mình chết trước mặt mình liền để lại ám ảnh đả kích lớn, cái bóng tâm lí quá nặng khiến cho cậu từ đó trở đi liền thần trí không ổn định, tính tình giống như một đứa trẻ ngốc, luôn tự nhốt mình trong phòng, không nói chuyện, cũng không tiếp xúc với ai.
Nhà họ Cố đã tìm đủ mọi cách, thậm chí là mời bác sĩ giỏi nhất trong nước tới để chữa trị nhưng cũng vô dụng. Cố Hoài An không hề có dấu hiệu tốt hơn.
Nhà họ Cố đã nhiều lần có ý định đưa Cố Hoài An ra nước ngoài tìm bác sĩ giỏi để chữa trị nhưng trớ trêu ở chỗ Cố Hoài An không để bất kì ai chạm vào mình, càng đừng nói là cho bọn họ có cơ hội đưa ra nước ngoài.
Ngay cả người nhà là bà Tuệ Minh cũng không làm gì được. Cố Hoài An như cự tuyệt với cả thế giới.
Chỉ là cậu vẫn như vậy, không nói chuyện với một ai trong nhà, suốt ngày nhốt mình ở trong phòng. Người hầu mang đồ ăn tới cũng chỉ dám đặt ở bên ngoài cửa phòng, sợ sẽ kích động đến cậu.
Bà Tuệ Minh lúc này khẽ lắc đầu thở dài, nhìn lên trên cửa sổ tầng hai là phòng của Cố Hoài An.
Bà thực mong sẽ có kì tích xảy ra với người cháu trai này...