Trên thực tế cảnh tượng trong phòng cũng không như Hàn Vô Bệnh nghĩ, thậm chí cũng không như trong tưởng tượng của Triệu Trường Hà a.
Sau khi đóng cửa phòng lại, hắn chỉ muốn dùng sức ôm qua, hôn nàng, nói cho nàng biết xa cách nửa năm rất là nhớ nhung.
Nhưng cánh tay vừa nâng lên, thấy ánh mắt như cười như không của Hạ Trì Trì liền khiến Triệu Trường Hà cứng đờ một chút, ôm không được.
Mới nửa tháng trước, còn ôm tiểu cô nương khác, nói chờ Triệu đại ca ba năm.
Hôm nay gặp lại, dường như đã không thể không thẹn với lương tâm.
Mà ánh mắt của nàng tựa hồ cũng không nhiệt liệt như trong tưởng tượng, như cười như không đứng đó, cũng không kích động mừng rỡ như mình —— không biết giang hồ tái ngộ, có phải đã quên hay không?
Hạ Trì Trì cười tủm tỉm nói: "Làm sao vậy? Triệu đại ca hào hùng cái thế? Thế nào vừa nhìn thấy nữ nhân liền câm, khuôn mặt còn đỏ ửng a? "
Xong rồi, vị chua trong lời này, phỏng chừng sắp bay đến hồ bên kia, nàng làm sao biết Ương Ương gọi mình như thế nào?
Triệu Trường Hà vắt óc suy nghĩ, muốn tìm một câu trả lời thích hợp, nhưng chớp mắt hàn quang chợt loé lên, một thanh đoản kiếm đã đặt lên cổ.
Triệu Trường Hà buồn bã phát hiện, hiện tại phản ứng đầu tiên của mình đối với loại chuyện này lại là, một kiếm này mình hình như có thể tránh... Là chênh lệch giữa mình và Tiềm Long thập tam không lớn như vậy, hay là một kiếm này của Trì Trì hạ thủ lưu tình?
Nhưng hắn chung quy cũng không nhúc nhích, tùy ý một kiếm này đưa lên.
Không phát hiện ra sát khí của Trì Trì, Long Tước cũng không cóc cảnh báo... Nhưng có thể nhìn ra trong mắt nàng tức giận, vậy vẫn là đừng phản kháng là được, ôm đầu chịu đánh chẳng phải tốt hơn sao?
Hạ Trì Trì cảm ứng được bản năng hắn muốn né tránh, rồi lại sinh sinh nhịn xuống mặc cho nàng cầm kiếm gác lên cổ, "A" một tiếng, chậm rãi nói: "Cảnh giác giang hồ của ngươi cứ như vậy? Tùy ý để người ngoài vào phòng cũng thôi đi, ngay cả kiếm đâm tới cũng không né tránh, ai cho ngươi tự tin là ta sẽ không giết ngươi? "
Triệu Trường Hà thốt lên: "Ai nói ngươi là người ngoài! "
"Ồ? Ta không phải người ngoài, vậy Thôi Nguyên Ương là ai? "
"Chuyện của Ương Ương..." Triệu Trường Hà vốn muốn nói ta là cự tuyệt đấy, ta nói với lão hồ ly là ta đã có bạn gái, phải xứng đáng với nàng, kết quả bị lão hồ ly quay vòng vòng thành tình huống hiện tại.”
Nhưng nghĩ lại, có lẽ lúc trước mình bị quay vòng vòng, nhưng về sau chung quy vẫn lâm vào trong sự đáng yêu của Ương Ương, cho dù là yêu thương vượt xa dục vọng, Ương Ương tuy là mặc mình thích làm gì thì làm, mà mình ngay cả cái miệng nhỏ nhắn của nàng cũng không chạm vào, nhưng đây là chuyện đáng để cãi lại sao? Chính mình quả thật tồn tại niệm niệm chờ nàng lớn lên, vậy quả thật là ngoại tình.”
Nghĩ đến đây, cũng không biện minh nữa, thấp giọng thừa nhận: "Là ta không đúng, không biết giữ mình.”
"Nữ truy nam cách một tầng sa đi, huống chi Thôi Nguyên Ương đáng yêu như vậy, lại có tiền như vậy. "Hạ Trì Trì chầm chậm nói: "Đổi lại ta cũng giống như vậy, trách không được Triệu đại ca a. "
"Không phải, ta..."
Đoản kiếm trong tay Hạ Trì Trì hơi dùng sức: "Cho nên ta là người ngoài. Hiện tại bổn tọa là thánh nữ giáo phái thượng cấp của Huyết Thần giáo, thay thuộc hạ thanh lý phản đồ. Nhìn xem một phen giao tình của ta và ngươi, có thể phá lệ để cho ngươi tự mình chọn kiểu chết. Nói đi, ngươi muốn chết như thế nào? "
“...... So với lúc trước gặm trong động sau núi kia càng dùng sức hơn một chút, nghẹn chết ta có được không? "
Hạ Trì Trì lạnh lùng nói: "Ngươi hiện giờ là một giáo phái phản đồ, thật đúng là muốn cùng thánh nữ ôn lại mộng xưa? Xin lỗi, làm thánh nữ cần tuyệt tình, toàn tâm toàn ý phụng thần, ta đã quên ngươi. Lần này tới tìm ngươi, chính là triệt để chém đi nghiệt duyên lúc trước, vừa lúc ngươi cũng có người mới, bổn tọa cũng không còn gì đáng ngại. "
"Lạc Thất..."
“...... Tên ta là Hạ Trì Trì. "
"Trì Trì. "
Hạ Trì Trì nghẹn họng, trợn mắt nhìn.
"Huyết Thần Giáo là thuộc hạ của Tứ Tượng giáo, khi nào đến phiên thánh nữ thượng cấp chạy ra giúp bọn hắn thanh lý phản đồ, bọn hắn xứng sao? Triệu Trường Hà thở dài: "Có phải là tới tìm cổ kiếm? Có cần giúp đỡ không? "
"..." Chỉ một câu có cần giúp đỡ không này, liền cơ hồ đem bình chướng tâm lý Hạ Trì Trì dựng lên ào ào đánh nát. Nàng nghiến răng, nghiến lợi nói: "Thủ hạ của ta vô số, mỗi người đều huyền quan bát cửu trọng, địa bảng nhân bảng đều nghe lệnh của ta, muốn ngươi trang bức làm gì! "
"Người ngoài cho rằng ngươi lên làm thánh nữ là một bước lên trời biến thành phượng hoàng, nhưng ta biết cuộc sống của ngươi nửa năm qua kỳ thật cũng không phải rất tốt. "Triệu Trường Hà thấp giọng nói: "Hoàn toàn xa lạ, ma giáo làm việc âm u, bên người cũng không có ai chân chính có thể nói lời thật lòng..."
Hạ Trì Trì lớn tiếng nói: "Ta có! "
"Bọn hắn nghe lệnh của ngươi là cơ chế giáo phái, một khi ngươi làm sai việc gì, cho dù chỉ là chuyện nhỏ như tìm nam nhân, đều có thể khiến chúng phản lại ngươi. Còn không biết có người ghen tị với vị trí của ngươi hay không, âm thầm nghiến răng muốn kéo ngươi xuống ngựa... Ngươi như đi trên băng mỏng, thậm chí chưa chắc đã có thể an tâm ngủ như ở Bắc Mang. "Triệu Trường Hà thở dài: "Ta đã nghĩ thông suốt, hôm nay ngươi thậm chí không nên đến đây gặp ta..."
Hạ Trì Trì bình tĩnh nhìn hắn, cũng không nói gì nữa.
Hắn nói đúng, chính mình đến gặp hắn, thật sự là không kiềm chế được nỗi nhớ nhung, hành sự xúc động, vốn không nên tới...
Nếu không vì sao luôn trốn trên cây nhìn lén, lý do vẫn là quan sát phản đồ...
Nhưng thật sự nhịn không được a.
Chính mình vừa đi, liền có Nhạc Hồng Linh. Hắn ra giang hồ, lại có Thôi Nguyên Ương.
Xa cách nửa năm, chính mình không quên hắn, nhưng hắn có phải đã quên mình hay không?
Kỳ thật lực thẩm thấu của Tứ tượng giáo là rất thái quá, bên trong Thôi gia có người Tứ Tượng giáo, Hạ Trì Trì tuy rằng không biết chi tiết cha vợ hắn nói chuyện gì, nhưng từ miêu tả của người khác có thể biết Triệu Trường Hà đối với Thôi Nguyên Ương hơn phân nửa vẫn là yêu thương chiếm đa số, cùng quan hệ lúc trước với mình hình như không giống nhau... Nhưng vẫn rất khó chịu.
Bởi vì Thôi Nguyên Ương thật sự thích hợp với Triệu Trường Hà hơn mình... Nàng chẳng qua chỉ là một thánh nữ không thể động tình, muốn kéo hắn cả đời sao? Thôi Nguyên Ương thiện lương đáng yêu, gia tộc cường thịnh, có thể trợ lực cho hắn so với loại tình huống này của mình tốt hơn nhiều.
Đúng ra là nên thay hắn cao hứng mới đúng a?
Nhưng chính là rất tức giận, nhịn không được muốn đem kiếm đặt ở trên cổ gia hoả này, hỏi ngươi một tên bạc tình bạc nghĩa tính toán chết như thế nào!
Nhưng có trời mới biết, khi ở Kiếm Hồ nhìn thấy hắn, trong lòng mình rốt cuộc là tức giận, hay là kinh hỉ... Thế cho nên rõ ràng không nên đến gặp hắn, nhưng vẫn là tới.
Hiện tại đem kiếm đặt ở trên cổ hắn, hắn nói chính là, có muốn giúp đỡ hay không.
Giống như lúc trước, trong gió tuyết băng thiên mệt mỏi trở về, nhìn thấy trong nhà còn dư cơm ấm. Vì thế như tiễn xuyên tâm, rốt cuộc cũng không tránh được.
Hạ Trì Trì ngốc ngốc, trơ mắt nhìn hắn đưa tay, dễ dàng cầm kiếm đặt trên cổ đẩy ra, lại dễ dàng ôm lấy nàng.
Hạ Trì Trì thực lực hơn hắn một đoạn, cư nhiên không thể né tránh.
Đường đường Tiềm Long thập tam, không chịu nổi một kích như thế.
Thẳng đến khi bị hắn ôm lấy, Hạ Trì Trì có chút lưu luyến, sau đó mới sợ hãi bừng tỉnh, đẩy lồng ngực hắn: "Bị người ta biết, ngươi và ta đều muốn chết. "
Triệu Trường Hà kéo tay nàng, nhích đoản kiếm sang một bên, sau đó tháo Long Tước xuống, giống như chơi đùa trên kiếm chém nhẹ "đinh đinh đinh đinh": "Nhìn a, đây là thánh nữ đang đánh nhau với phản đồ."
Hạ Trì Trì thiếu chút nữa bị chọc cười ra tiếng.
"Trì Trì. "Triệu Trường Hà một bên nghịch kiếm chém keng keng, một bên cúi đầu nhìn về phía đôi mắt Hạ Trì Trì lại trở nên nóng bỏng vô cùng: "Mặc kệ ngươi nhìn ta như thế nào, mặc kệ cảm thấy Triệu Trường Hà bạc tình bạc nghĩa như thế nào, nhưng ta thật sự, từ sau khi ngươi rời đi, cũng chưa từng thân thiết với ai như bây giờ... Bạn gái trong lòng ta vẫn là ngươi, thủy chung chờ ngày gặp lại ngươi, có thể không kiêng nể chuyện gì hôn ngươi..."
Trong đầu Hạ Trì Trì trống rỗng, nàng không biết Triệu Trường Hà đã hôn qua Nhạc Hồng Linh hay Thôi Nguyên Ương chưa, nhưng trong lòng cảm thấy hình như lời này là thật.
Hắn đến bây giờ, ngay cả thanh lâu tú bà chèo kéo cũng đỏ mặt.
Phải không... Hắn đang chờ ta a.
Đến khi giật mình, môi đã bị chặn lại.
Đao kiếm vẫn như cũ leng keng loạn xạ, tay trái của hắn siết chặt thắt lưng như thế, hôn cũng bá đạo như thế.
Hắn dường như thực sự nghẹn a... Hạ Trì Trì mơ mơ màng màng nghĩ.
Nhưng mình làm sao không phải?
Không biết bao nhiêu lần nằm mơ đều là, nam nhân chạm vào trái tim, nụ hôn bá đạo kịch liệt, lặp đi lặp lại, chưa bao giờ quên.
Chỉ tiếc là... Rõ ràng là nam nhân của mình, giờ phút này lại giống như vụng trộm.
"Các nàng hiệp nữ thanh cao, quý nữ rụt rè, nhịn gần chết Trường Hà. Ta chính là ma giáo yêu nữ, liền yêu đương vụng trộm đấy, thì làm sao! "Hạ Trì Trì hiện lên ý niệm như vậy, rốt cục nhắm mắt lại, nhiệt liệt nghênh đón.
"Dù sao là để cho hắn chọn cách chết a, nghẹn chết hắn cũng tính!"
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
24 Tháng mười, 2023 23:02
Mới đọc được có trăm rưỡi chương, không biết sau có thu em nào thục nữ không vậy ae.
Đọc quen bên lão Quan quan toàn thu gái đáng tuổi cô dì chín mọng đẫy đà sáng đây toàn gái trẻ hơi bị lệch tông =))
22 Tháng mười, 2023 20:27
lại đá đểu phật giáo, xem mấy thằng tác giả bị tẩy não mệt thật.
22 Tháng mười, 2023 08:40
Các bác cho mình hỏi thăm còn tác nào còn viết Hậu cung như lão Cơ Xoa này không?
22 Tháng mười, 2023 08:39
Mọi người cho mình hỏi thăm còn lão tác nào viết Hậu cung khá như lão Cơ Xoa này không
18 Tháng mười, 2023 16:49
còn sớm, đọc đi bác :)))
18 Tháng mười, 2023 13:03
ăn cơm chó của triệu trường hà với nhạc hồng linh chất lượng :)) chắc hồng linh phải là vợ cả chứ hả
17 Tháng mười, 2023 21:50
thuần võ hiệp hay có dính tí tu tiên vậy các bác
16 Tháng mười, 2023 19:33
Khả năng Mù loà chính là Dạ Đế dung hợp với thiên thư gây ra đại huỷ diệt. Như mấy chap đầu tiên có nói đến tấm thẻ thứ 3 toàn màu đen chính là nguồn gốc của mù loà
13 Tháng mười, 2023 01:24
arc này cười vl :)) phục vụ ae tận tâm quá nên leo hẳn lên top 5, ko biết giữ đc đến cuối tháng ko
08 Tháng mười, 2023 13:50
sao thấy motip giống hiệp khách giang hồ hàn bảo quân vs đàm hoa liên nhỉ
07 Tháng mười, 2023 00:00
thank bác nguyen duc huy ủng hộ
✺◟( • ω • )◞✺
06 Tháng mười, 2023 11:33
thank bác genkai đã ủng hộ nha ᕙ(⇀‸↼‶)ᕗ
06 Tháng mười, 2023 11:24
đổi thì sẽ đổi được, nhưng nó sẽ gây ra phiền toái rất là nhiều khi convert.
vd trong 1 chap dài, muốn giữ chữ "thảo" như bạn, thì lúc cần "cỏ" nó vẫn là "thảo" => lúc này thì cấn hơn nhiều
nên có những chữ quốc dân như thảo/cỏ, là/phải/đúng v.v.... thì thường converter sẽ giữ những chữ dùng thường xuyên nhất
những ai đọc cv nhiều thì ngta tự load trong đầu rùi. b cứ tập tự load đi sau đọc cv cho dễ
với bạn lưu ý này là bản Convert chứ không phải Dịch nha
06 Tháng mười, 2023 02:39
À mà mình mới đọc tới 130. Không biết "cỏ" có đổi thành thảo trong thảo ni mã không nhỉ. Mỗi lần thấy chửi "cỏ" hơi cấn
06 Tháng mười, 2023 02:37
mà ko xóa được cmt nên để vậy luôn hì
06 Tháng mười, 2023 02:34
đăng xuất xong mất luôn tài khoản. Thảo -_
06 Tháng mười, 2023 02:02
ừm lúc đó mình mới đọc tới 90 thôi, sau 120 thì thấy cũng chuốt văn hơn đọc hay hơn rồi
05 Tháng mười, 2023 17:13
này tính ra có 1 người làm thôi b ơi, người làm trc drop từ sớm, họ làm chỉ khoảng 9x chap thôi.
05 Tháng mười, 2023 16:26
cơ mà vẫn cảm ơn các bạn dịch <3
05 Tháng mười, 2023 16:23
bạn nào muốn đọc bản này thì tinh thần chuẩn bị nhé, đổi nhiều người làm nên đọc đến đoạn sẽ thay đổi hơi khó chịu
03 Tháng mười, 2023 17:16
ghi âm thế này là chết Nhân vương r =)))
03 Tháng mười, 2023 14:10
bản đẹp rồi nha ae, chỉ bổ béo lão triệu
02 Tháng mười, 2023 19:48
arc này hơi lú, đọc tạm đi nha ae, nào có time edit sau :)))
02 Tháng mười, 2023 03:07
cảm ơn bác cvt, bão chương đọc mà sướng con mắt =))
30 Tháng chín, 2023 18:24
tác đến chương bao nhiêu rồi bạn ?
BÌNH LUẬN FACEBOOK