Thanh sắc trường long gào thét mà đến, chiến thương cũng bộc phát sức mạnh, hiển thị khí thế kinh người.
Chỉ thấy hai đạo công kích hung hăng va chạm vào nhau, trong khoảnh khắc toàn bộ Thiên Địa đều run rẫy, một cỗ lực lượng cuồng bạo như một làn sóng hướng về bốn phương tám hướng trùng kích ra, nếu không phải Tài Quyết Đài có một lực lượng cấm chế cường đại khống chế phần lớn lực lượng tiết ra ngoài e rằng cả tòa núi đã bị phá hủy hơn phân nửa.
Cái này chính là sức mạnh của cường giả Kim Đan Cảnh, hầu như không thể nào tưởng tượng nổi sức mạnh.
Mai Nghiễn Sinh thân là cường giả Kim Đan Cảnh, có thể đánh ra công kích như thế cũng chẳng phải là điều lạ. Nhưng mà ai cũng không thể tưởng tượng nổi, công kích của Mộ Dung Vô Tình chẳng những không thua kém chút nào mà ngược lại chiến thương lại chiếm ưu thế hơn nửa phần.
Phía trên bầu trời, chiến thương bảy màu tỏa ra một vầng sáng mỹ lệ, hung hăng nhắm vào thanh sắc trường long quấy đảo, biến nó thành một mảnh hư vô.
Ánh sáng trên thân thương ảm đạm rất nhiều nhưng mà nhờ vào lực công kích cường hãn lúc trước, đâm rách không gian bắn thẳng về phía Mai Nghiễn Sinh.
Mai Nghiễn Sinh sắc mặt trở nên vô cùng nghiêm trọng, hắn tuy rằng đã dự liệu thực lực của Mộ Dung Vô Tình có lẽ sẽ vượt quá tưởng tượng nhưng không ngờ lại cường hãn đến mức này, bởi vì hắn tin tưởng vào thần thức cùng với đôi mắt của mình, Mộ Dung Vô Tình cảnh giới chẳng qua chỉ là Trúc Cơ Cảnh đỉnh phong, cũng không có đảo ngược dịch thể nội đan, ngưng tụ thành Giả Đan, lĩnh ngộ Kim Đan Cảnh.
Phải biết rằng Kim Đan Cảnh là một cảnh giới hoàn toàn khác hẳn, tương truyền tại ghi chép trong sách cổ, chỉ có đạt đến Kim Đan Cảnh mới được tính là chính thức bước vào con đường tu hành, có được tư cách lĩnh ngộ Thiên Đạo. Trong giới tu sĩ bình thường ở Kim Đan Cảnh trở xuống có truyền thuyết cho rằng chỉ có Trúc Cơ mới là tu luyện căn bản, nếu không thì chỉ có ngưng tụ thành Kim Đan mới được tính là chính thức bước vào con đường tu hành, chính thức có được tu luyện căn bản.
Trong mấy trăm năm qua tại Tấn Quốc, trong truyền thuyết tu luyện thành cao thủ Kim Đan Cảnh đại năng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay. Đặc biệt là trong gần trăm năm nay, chưa từng nghe qua có ai tìm hiểu thành công Kim Đan. Rất nhiều tông môn cao thủ chỉ có tu vi là Trúc Cơ Cảnh, mặc dù là đệ nhất thế lực tại Tấn Quốc, tại Thiên Kiếm Tông những cao tầng kể cả tông chủ Yến Trường Xuân cũng chỉ có tu vi là Trúc Cơ Cảnh, khoảng cách so với Kim Đan nhìn qua chẳng qua chỉ là một bước ngắn nhưng kỳ thật lại như một rãnh của bầu trời, hầu như không có cách nào vượt qua.
Bởi vậy, lực lượng Kim Đan Cảnh cùng Trúc Cơ Cảnh hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau, dù cho Kim Đan Cảnh cường giả tu vi có "cùi bắp" đi chăng nữa cũng có thể "xơi tái" dễ dàng Trúc Cơ Cảnh đỉnh phong thiên tài, hai lực lượng bất đồng này làm cho Trúc Cơ Cảnh hầu như không có tư cách nào để chống lại.
Nhưng mà, trong tình huống chênh lệch cực lớn như thế, Trúc Cơ Cảnh đỉnh phong Mộ Dung Vô Tình lại có thể đánh ra một đòn công kích khó tin, thậm chí lực lượng đã vượt qua Kim Đan Cảnh Mai Nghiễn Sinh, hầu như hình thành áp chế.
Mọi người trợn mắt há mồm, không có nửa điểm thanh âm phát ra, trên mặt mọi người đều viết lên câu slogan nổi tiếng mà chúng ta đã từng nghe qua " thật không thể tin nổi " , ngay cả Thất trưởng lão trong mắt cũng hiện lên vẻ kinh ngạc.
Mặc dù đã được Kiếm Đạo lão tổ chỉ điểm nên Diệp Vân đã sớm có chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng khi nhìn thấy thanh chiến thương bảy màu trong khoảnh khắc đem thanh sắc trường long đánh tan thành mây khói thì trên mặt vẫn hiện ra vẻ vô cùng khiếp sợ, sự kinh hãi trong lòng hầu như không thể nào dùng ngôn ngữ để diễn tả.
Chiến thương bảy màu tuy rằng màu sắc hơi ảm đạm nhưng xu thế không giảm, vẫn bắn về phía Mai Nghiễn Sinh.
Mai Nghiễn Sinh nâng tay phải lên, trên mặt đã không còn vẻ ung dung tự tại như lúc trước mà giờ đây chỉ còn lại vẻ nghiêm trọng.
Một đoàn quang ảnh hiện lên trước người hắn, giống như một vòng xoáy chuyển động điên cuồng, đem xu thế của chiến thương bảy màu hấp thu toàn bộ.
Hầu như không ai nhận thấy Mai Nghiễn Sinh khẽ cau mày, sau đó làm như lơ đãng lui về phía sau nửa bước, lúc này mới đem xu thế của chiến thương hóa giải toàn bộ.
Trong mắt của Diệp Vân, lại hiểu rõ thêm một tầng nữa tu vi của Mộ Dung Vô Tình.
"Tu vi của Vô Tình đã đến trình độ này." Trên mặt Tô Hạo hiện lên vẻ kinh ngạc, có chút không dám tin. Mộ Dung Vô Tình tuy rằng không cùng hắn giao hảo nhưng cũng sớm có quen biết, kỳ thật hai người đều âm thầm kính nể nhau, ngẫu nhiên cũng có đôi lần đàm luận một ít về chỗ kỳ diệu của tu vi Thiên Đạo.
Nhưng mà, Tô Hạo chưa từng nghĩ đến thực lực chân chính của Mộ Dung Vô Tình đã đạt đến trình độ này, lúc trước hắn còn tưởng rằng Mộ Dung Vô Tình tuy rằng tu vi vượt lên trước hắn một bước đã đạt đến Trúc Cơ Cảnh đỉnh phong, bất quá sau này ai có thể đi trước một bước ngưng tụ thành Kim Đan vẫn còn là điều chưa biết.
Hiên tại xem ra việc Mộ Dung Vô Tình ngưng tụ thành Kim Đan chỉ sợ là chuyện ván đã đóng thuyền, chẳng qua là hắn tựa hồ bình thường cố ý áp chế tu vi, khiến cho tích lũy ngày càng hùng hậu, ngày sau thời điểm trùng kích Kim Đan Cảnh mặc dù có đôi chút khó khăn nhưng một khi thành công thì chỗ tốt đạt được không thể nào đo lường được.
"Ta quả thật là xem nhẹ ngươi rồi, Thiên Kiếm Tông đệ nhất thiên tài trong nghìn năm qua quả nhiên danh bất hư truyền, tu vi chưa đạt đến Kim Đan Cảnh nhưng có thể đánh ra công kích tương đương Kim Đan Cảnh, thật là khiến cho ta kinh ngạc." Mai Nghiễn Sinh sắc mặt nghiêm trọng, hướng về Mộ Dung Vô Tình chậm rãi nói ra.
Mộ Dung Vô Tình lạnh lùng nói:" Diều hâu bắt thỏ còn phải dùng toàn lực. Đạo lý đơn giản như thế mà ngươi còn không hiểu?"
Tiếng nói vừa dứt, trong tay hắn chiến thương khẽ rung lên, hàng ngàn đầu thương ảnh lăng không dựng lên, trên không trung hóa thành hàng vạn mũi thương hội tụ cuồn cuộn như thác lũ bắn về phía Mai Nghiễn Sinh.
Mai Nghiễn Sinh không ngờ tới Mộ Dung Vô Tình lập tức ra tay, tức giận quát:" Tiểu bối muốn chết!"
Bỗng nhiên, cả người hắn tựa hồ phát sinh biến hóa, chỉ thấy trên đỉnh đầu hiện lên một tia khí tức quỷ dị màu xanh tím, tựa hồ có chút kỳ quái. Chỉ là một cái thoáng qua sau đó liền biến mất giữa hư không.
Mai Nghiễn Sinh cũng không nghênh đón công kích của Mộ Dung Vô Tình, thân mình hắn nhanh chóng lùi lại, dùng tốc độ nhanh nhất để tránh thoát khỏi công kích của Mộ Dung Vô Tình.
Mộ Dung Vô Tình cũng không phải dạng vừa, nếu đã ra tay như thế thì thế nào để đối phương tránh thoát, Mai Nghiễn Sinh nhanh chóng lùi lại tựa hồ đã nằm trong dự liệu của hắn, hàng vạn thương ảnh lập tức phóng theo Mai Nghiễn Sinh không chút nào chậm trễ.
"Đáng chết!"
Mai Nghiễn Sinh phẫn nộ quát, hai tay hóa thành một mảnh tàn ảnh, chỉ thấy từng đạo quang ảnh từ đầu ngón tay bắn ra, dưới sự thúc giục của chân khí đón gió lớn lên, biến thành một tấm gương cực lớn phản xạ ra một vầng sáng màu xanh.
"Thanh Minh Yêu Kính!"
Tấm gương màu xanh bỗng nhiên phát ra tiếng gọi ầm ĩ thê lương, trong đó xen lẫn tiếng gầm rú khiến người ta kinh tâm động phách.
Quang mang thanh sắc từ Thanh Minh Yêu Kính bắn ra, hội tụ trên không trung biến thành một con Thanh Lang* cực lớn, trên người cuồn cuộn yêu khí.
Thanh Lang : Sói xanh
Thanh Lang yêu đột nhiên nhảy lên, ngữa mặt lên trời hút một hơi, thương ảnh đang đầy trời dường như không thể giãy giụa khỏi hấp lực liền phóng tới miệng của Thanh Lang.
Chỉ trong nháy mắt, Thanh Lang yêu đem thương ảnh đầy trời hấp thu sạch sẽ không dư thừa ra nửa phần.
Mai Nghiễn Sinh khẽ chau mày, sắc mặt ngưng trọng điểm ra một chỉ, Thanh Minh Yêu Kính trên không trung hóa thành một đạo quang ảnh sau đó chui vào ngón tay của hắn.
Trong miệng hắn lẩm bẩm, không biết đang nói cái gì chẳng qua hai tay ở trước ngực kết một thủ ấn cực kỳ quái dị, sau đó nhẹ nhàng điểm vào chính giữa hư không.
Bỗng nhiên, trong hư không xuất hiện một cỗ khí tức màu xanh, giống như khí tức của Thanh Lang yêu mà Thanh Minh Yêu Kính vừa bắn ra lúc nãy nhưng thậm chí còn mạnh hơn rất nhiều.
"Thanh Lang Tam Đả!"
Mai Nghiễn Sinh khẽ quát một tiếng, trong hư không, khí tức màu xanh bỗng nhiên hóa thành một cái móng vuốt sói cực lớn, hơn nữa lại đón gió lớn lên nhanh chóng chỉ trong nháy mắt đã dài chừng mười trượng, xé rách không gian hướng tới đỉnh đầu của Mộ Dung Vô Tình hung hăng chụp xuống.
"Yêu Tộc công pháp?"
Tất cả mọi người có mặt đều trợn mắt há hốc mồm, hầu như không dám tin tưởng vào hai mắt của mình.
Mai Nghiễn Sinh chính là Kim Đan Cảnh cường giả đến từ Đại Tần đế quốc làm sao có thể thi triển ra Yêu Tộc công pháp? Nếu như nói đây chỉ là một môn công pháp, không phải là Yêu Tộc thần thông, như vậy thì yêu khí lạnh thấu xương thế này phải giải thích ra sao đây?
"Quả nhiên là Yêu Tộc công pháp, xem ra vừa rồi ta cảm nhận ra được một đám yêu khí trên người hắn đúng là không sai rồi."
Thanh âm của Kiếm Đạo lão tổ lại vang lên trong lòng Diệp Vân.
"Lão tổ, hắn làm sao lại thi triển ra được Yêu Tộc công pháp? Chẳng lẽ hắn cũng là Yêu Tộc?" Diệp Vân trầm giọng hỏi.
"Cũng không phải! Hắn ta đích thực là nhân loại, chẳng qua vừa thi triển là Yêu Tộc công pháp mà thôi. Ai nói với ngươi là Yêu Tộc công pháp nhân loại không có cách nào tu luyện? Kỳ thật Yêu Tộc công pháp mạnh hơn nhân loại công pháp, tu luyện Yêu Tộc công pháp có chỗ tốt lớn nhất là được lực lượng cường đại, hơn nữa tốc độ tu luyện cực nhanh. Tương truyền tại thời kỳ thượng cổ, nhân yêu hai tộc giúp nhau tu luyện công pháp của đối phương, bù đắp cho phần thiếu sót của mình để cùng nhau đối kháng với Ma Tộc. Chẳng qua là vạn năm trước sau khi yêu ma đại chiến, Nhân tộc cùng Yêu tộc đoạn tuyệt với nhau, từ đó về sau Yêu Tộc bị phong ấn, Yêu Tộc công pháp cũng biến mất ở nhân gian, một khi phát hiện ai tu luyện Yêu Tộc công pháp thì tất cả mọi người sẽ cùng nhau tiêu diệt người đó." Kiếm Đạo lão tổ hạ giọng nói ra.
"Thì ra là thế, xem ra Yêu Tộc công pháp cũng không có chính thức biến mất mà vẫn còn truyền lưu hậu thế đây." Diệp Vân nhíu mày, lẩm bẩm trong lòng.
"Cũng gần cả ngàn năm nay mới lại xuất hiện đấy, Yêu Tộc phong ấn buông lỏng, xem ra thiên hạ sắp đại biến rồi. Bất quá càng loạn thế thì càng có nhiều thiên tài xuất hiện tầng tầng lớp lớp, tiểu tử nhà ngươi đừng làm cho ta thất vọng đấy." Thanh âm Kiếm Đạo lão tổ tràn đầy vẻ mong chờ, mang theo một tia hưng phấn.
"Yêu Tộc phong ấn buông lỏng? Thiên hạ đại biến?"
Diệp Vân lặng yên suy nghĩ lời nói vừa rồi của Kiếm Đạo lão tổ, ánh mắt nhìn lên Tài Quyết Đài, móng vuốt sói màu xanh cực lớn đã chụp đến đỉnh đầu của Mộ Dung Vô Tình nhưng còn cách ba thước thì hoàn toàn đình trệ, đã qua thời gian mười lần hô hấp nhưng không tiến thêm được một phân nào.
Mộ Dung Vô Tình sắc mặt lạnh lùng, trong mắt tinh mang hiện lên, lạnh lùng nói:" Cái này chính là Yêu Tộc thần thông sao? Thật khiến cho ta quá thất vọng đó!"