Mục lục
[Dịch]Giả Cán Bộ- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Xuyên qua Hồng Thủy huyện là rạp chiếu phim, sau lưng là một khu lão thành khu Hồng Thủy, phần lớn là chút ít phòng màu gạch đen xây dựng thập niên năm mươi sáu mươi, trên đỉnh vẫn đắp mái ngói màu xanh, có vẻ yên tĩnh mà đầy phong cách cổ xưa.

Dương Tử Hiên dựa theo địa chỉ Tô Ban Mai cho, tìm được nhà Từ Minh rồi, cũng là một gian phòng gạch màu đen, so sánh với phòng gạch xung quanh, sửa chữa không tệ, đoán chừng là mấy năm này Từ Minh đi xe vận tải, buôn bán lời không ít tiền, thời gian cũng trôi qua khá tốt, ai ngờ lại thay đổi bất ngờ, phát sinh chuyện như vậy.

Lúc Dương Tử Hiên vào nhà, thê tử Từ Minh đang cùng cha mẹ nói gì đó, trên mặt có vệt nước mắt, cũng đúng thôi, mặc cho là ai, thoáng cái đụng phải biến cố lớn như vậy, cũng khó tránh khỏi cảm giác hoang mang lo sợ.

Thê tử Từ Minh nhìn thấy có người xa lạ tiến đến, đột nhiên cảnh giác đứng dậy, nhìn Dương Tử Hiên một thân quần áo không giống người bình thường, liền mở miệng hỏi: “ Ngươi là ai ? Đến nhà chúng ta làm gì ? “

Lần trước, lúc Dương Tử Hiên cùng Từ Minh đi Lỗ tỉnh kéo hàng, thê tử Từ Minh không xuất hiện, cho nên cũng không nhận ra mặt Dương Tử Hiên.

Cha mẹ Từ Minh cũng xen vào một câu, thanh âm tràn đầy phẫn nộ, nói: “ Có phải là tên hỗn đản trong huyện kia phái tới hay không, chúng ta cũng đã bán xe vận tải đi để bồi thường tiền cho ngươi rồi! Nhi tử cũng bị ngươi đả thương! Ngươi còn muốn khi dễ người thế nào nữa! Nói cho chủ tử ngươi biết, chúng ta bây giờ chết thì có một mạng, đòi tiền liền khỏi phải nghĩ đến nữa! “

Thần sắc Dương Tử Hiên có chút xấu hổ, khó trách vừa rồi không gặp cỗ xe vận tải kia đứng ở cửa ra vào, thì ra ngay cả xe cũng bán đi rồi, lúc này hắn cất cao giọng nói: “ Bá phụ bá mẫu, ta chỉ là bằng hữu của Từ Minh, cũng là bằng hữu của Tô Ban Mai, đại tẩu, ngươi nên biết chứ, lần trước gọi Từ Minh đi kéo tỏi, chính là ta. “

Nghe Dương Tử Hiên nói như vậy, lại nhìn nhìn khuôn mặt thanh tú của Dương Tử Hiên, dù như thế nào cũng không giống quan hệ cùng người xấu, thê tử Từ Minh lúc này mới dẫn Dương Tử Hiên vào nhà: “ Thật sự không có ý tứ, vài ngày này trong nhà phát sinh biến cố, vừa rồi nói nhiều chỗ đắc tội. “

“ Chị dâu quá khách khí, ta còn phải đa tạ lần trước các ngươi kéo hàng cho ta nữa, ngày hôm qua, ta ở ven đường gặp phải Từ Minh nằm trên đất, liền đưa hắn đến bệnh viện, mới biết được đã xảy ra chuyện lớn như vậy, cho nên cố ý sang đây xem xem, nếu có khả năng giúp đỡ, ta sẽ giúp hết mình. “ Dương Tử Hiên biết rõ bọn hắn hiện tại cũng không có tâm tình nghe mình lải nhải, cho nên liền nói ngắn gọn.

“ Hả? Ngày hôm qua thì ra là ngươi đưa Từ Minh đi bệnh viện?. “ Cả nhà Từ Minh, tối hôm qua đi bệnh viện thăm Từ Minh, nhưng Từ Minh đang hôn mê, cho nên đến hiện tại cũng không biết là ai đưa hắn đi bệnh viện.

Dương Tử Hiên gật gật đầu, liền hỏi thăm quá trình Từ Minh gặp chuyện không may một tý.

Thì ra, mấy ngày hôm trước, đêm khuya Từ Minh đưa hàng trở về, bởi vì mệt nhọc, điều khiển xe không cẩn thận, đụng bị thương một nam tử uống rượu đang đi trên đường cái ở Hồng Thủy huyện.

Kỳ thật cũng chỉ là bị thương ngoài da, lúc ấy, nam tử uống rượu liền tuyên bố, muốn Từ Minh bồi thường tám vạn, bằng không thì sẽ làm Từ Minh sống không bằng chết, còn nói mình có thân thích làm đại quan tại huyện ủy, động đến lông hắn, về sau liền khỏi phải nghĩ đến việc sinh sống tại Hồng Thủy huyện.

Từ Minh lúc ấy cho là hắn say mới nói vậy, cũng không quá để ở trong lòng, liền đưa nam tử đến bệnh viện, rồi rời đi.

Ai ngờ ngày hôm sau phiền toái đã tới rồi, nam tử say rượu kia tuy lúc ấy say, nhưng vẫn nhớ kỹ bảng số xe Từ Minh, ngày hôm sau, vậy mà có thể tìm tới tận cửa rồi, sau lưng còn mang theo mấy nam nhân một thân đồng phục cảnh sát uy phong lẫm liệt.

Bọn chúng đứng ở ngoài cửa kêu gào, nếu như trong vòng 3 ngày, Từ Minh trù không xuất ra tám vạn đồng, sẽ đánh đứt chân chó Từ Minh, khấu trừ xe của hắn.

Rơi vào đường cùng, Từ Minh chỉ có lựa chọn báo động, ai ngờ tên khốn kia trước đó cũng thông đồng tốt cùng cảnh sát rồi, Từ Minh vừa báo động, không đến ba canh giờ, tên khốn thanh niên lông dài kia, liền mang theo gậy gộc đến nhà Từ Minh, đang lúc Từ Minh dùng cơm, hung hăng đánh một trận, hơn nữa còn cảnh cáo, nếu như Từ Minh lại chơi báo động, cũng đừng trách hắn không khách khí.

Tuy Từ Minh cũng là nam nhân dáng người khôi ngô, cũng hiểu chút thuật đánh tay đôi, nhưng đâu đấu được nhiều người như vậy, cũng chỉ có thể nhẫn nhịn nuốt cơn tức, rơi vào đường cùng, chỉ có thể bán xe vận tải đi, được 7 vạn đồng, chuyển tây chuyển đông mượn, vẫn không gom góp đủ tám vạn...

Từ Minh đi đưa tiền cho thanh niên lông dài, liền xuất hiện một màn Dương Tử Hiên nhìn thấy trên đường kia...

Dương Tử Hiên nghe xong cũng nhíu mày, hỏi: “ Cái tên thanh niên lông dài kia đến tột cùng là bối cảnh gì, như thế nào mà hung hăng càn quấy thành như vậy? “

“ Chúng ta cũng không biết, chỉ biết là thế lực của hắn rất lớn, chúng ta cũng đi ra ngoài nghe ngóng qua, nghe nói hắn tại vùng Hồng Thủy huyện chúng ta, hắc bạch đều xài được. “

Dương Tử Hiên thoáng trầm tư một tý, quay đầu hướng thê tử Từ Minh hỏi: “ Ngươi nghe ai nói vậy? “

“ Nghe một lão chiến hữu của Từ Minh nói, trước kia hắn là người tham gia quân ngũ, năm về nhà làm bảo vệ một cái xí nghiệp, nghe nói qua đắc rất gian nan, nàng dâu cũng không cưới nổi, không chịu được trong nhà lải nhải, liền tạm rời cương vị công tác, gia nhập một hắc bang tại chỗ chúng ta,

cũng chính là một đội lưu manh do tên du thủ du thực tạo thành, lúc hắn ở quân đội cũng rất có thể đánh, cho nên một mực rất được lão đại kia coi trọng, chỉ là, nghe nói năm nay, hắn và lão đại kia phát sinh khắc khẩu rất lớn, không chịu được hoàn cảnh, liền thoát ly đi ra, hiện tại đang tị nạn tại huyện bên. “

Từ Minh thê tử phân tích: “ Lão Từ cũng không có biện pháp, ở trong huyện không có người quen nào, lão chiến hữu của hắn trước kia tiếp xúc qua một ít đại nhân vật trong huyện, cũng trải qua một phen nghe ngóng mới tìm được chỗ để lão Từ đặt chân, hỏi hắn, chúng ta mới biết được, tên hỗn đản kia, thế lực tại Hồng Thủy huyện chúng ta thật sự rất lớn! “

“ À! “ Dương Tử Hiên có chút ngoài ý muốn rồi, không nghĩ tới Hồng Thủy huyện cũng có tổ chức tính chất cùng loại với xã hội đen, xem ra còn che dấu rất sâu, chính mình trước kia còn cho rằng bây giờ vẫn chưa có, lại không nghe ai nhắc qua, đầu năm nay lại đúng là quốc gia nghiêm túc đả kích tội phạm, không ngờ vẫn còn tồn tại ở đây.

“ Đại tẩu, trước kia Từ Minh cũng coi như trợ giúp ta không ít, hơn nữa ngươi cũng là bạn tốt của Tô Ban Mai, chuyện này ta sẽ quản! Tất cả giao cho ta xử lý, nếu như thanh niên lông dài kia lại đến, ngươi liền gọi điện thoại cho ta. “ Dương Tử Hiên tiện tay lưu lại điện thoại của mình cho thê tử Từ Minh.

Thê tử Từ Minh xem bộ dáng thanh tú của Dương Tử Hiên, cho rằng Dương Tử Hiên cũng chỉ là người trẻ tuổi có chút sinh ý, tuy không biết Tô Ban Mai và hắn là quan hệ như thế nào, những cũng cao hứng vì đồng học tốt của mình có một người bạn như vậy.

Nàng có chút cảm kích nói: “ Hảo tâm của ngươi, ta xin tâm lĩnh, chỉ là, lão Từ nhà chúng ta lần này chọc phiền toái thật sự là rất lớn, ngươi cũng không cần giao du với kẻ xấu, quay đầu lại, chúng ta sẽ tìm tiếp lão chiến hữu của lão Từ chính, nhìn xem hắn có biện pháp gì hay không! “

“ Ha ha, đại tẩu, trước kia ta còn chưa nói cho ngươi biết, ta đi làm tại huyện ủy, nên có thể giúp đỡ nổi, cũng không sợ hắn, một cái tên du thủ du thực mà thôi! “

“ Như vậy càng bất hảo, nghe nói người nọ có thân thích là đại quan ở phía trong huyện ủy, sẽ dẫn đến phiền toái cho ngươi! “

Thê tử Từ Minh thấy Dương Tử Hiên tuổi còn trẻ, cho là hắn tối đa cũng chỉ là một tiểu khoa viên văn phòng huyện ủy, thậm chí có thể là tạm thời làm công, sợ liên lụy hắn, đắc tội thanh niên kia, ngay cả bát sắt cũng bị mất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK