Mục lục
[Dịch]Giả Cán Bộ- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Thế thì tôi muốn nhìn xem Dương sở trưởng làm thế nào." Quách Thiếu Xuân cũng không cam chịu yếu thế.

Dương Tử Hiên đi đi mấy bước ở nguyên chỗ, bình tĩnh nói: "Tôi không thể mở miệng của cậu ra, nhưng cơ quan kiểm sát có thể mở được miệng của cậu."

Sắc mặt Quách Thiếu Xuân khẽ biến, hỏi: "Cậu có ý tứ gì?"

Dương Tử Hiên hắc hắc cười lạnh một tiếng, nói: "Lòng dạ cậu tự biết rõ, quốc gia có điều luật nào cho phép công an cơ quan các cậu có thể bắt bớ cán bộ quốc gia chúng ta đây? Thật sự muốn giám sát, cũng phải là cơ quan kiểm sát đến đây."

Quách Thiếu Xuân nao nao, sự thật xác thực là giống như Dương Tử Hiên nói, bọn hắn muốn bắt nhân viên công tác Ban Kỷ Luật Thanh tra, bản thân việc này chính là không tuân theo quy định và chương trình, bọn hắn đến đây là thừa loạn mà vào thôi.

Nhưng tình thế loạn, tâm Dương Tử Hiên lại một chút cũng không loạn, có thể nói Dương Tử Hiên hiện tại còn bình tĩnh hơn so với trước khi Vương Kiện nhảy lầu tự sát.

Vương Kiện tự sát, kinh động Tỉnh ủy cao tầng, Trang Đạo Hiền khẳng định phải ứng phó áp lực trên Tỉnh ủy, không có thời gian tạo áp lực cho hắn.

Khóe miệng Dương Tử Hiên hiện lên nụ cười lạnh, Trang Đạo Hiền và Hà Tân Nghi muốn thông qua việc Tỉnh ủy vẫn chưa xác định giải quyết việc này thế nào, lợi dụng tài nguyên chính trị của phái bản địa tại phòng công an tỉnh, một phát khống chế Dương Tử Hiên hắn và tổ điều tra, cũng không khỏi quá ngây thơ rồi.

"Quách đội trưởng, mời cậu trở về đi, tất cả tình huống phát sinh hôm nay, tôi sẽ để cho người báo cáo chi tiết đến Tỉnh ủy, cậu cứ chờ xem." Dương Tử Hiên cười cười nói.

Sắc mặt Quách Thiếu Xuân hơi biến đổi, biết rõ hôm nay không chiếm được chỗ tốt rồi, vội mang theo mấy cảnh sát nhân dân sau lưng nhanh chóng rời đi, thời điểm ra đi, Quách Thiếu Xuân vốn còn muốn lưu lại vài câu đe dọa, nhưng nghĩ đến thủ đoạn trước kia của Dương Tử Hiên, cố tình để cảnh sát nhân dân tập kích hắn, toàn thân Quách Thiếu Xuân liền phát lạnh, bỏ đi ý niệm lưu lại câu nói đe dọa trong đầu, vội vàng trở về bàn giao với đám người Hà Tân Nghi.

Đợi một đám người này rời đi, về sau, Phan Bách Văn lập tức liền tiến lên rồi, đầu đầy mồ hôi nói: "Dương sở, may mắn mà ngài chạy đến đây rồi, bằng không thì tôi thật đúng là không thể đuổi mấy con ruồi này đi."

Dương Tử Hiên lạnh lùng cười một tiếng, nói: "Trò hay vẫn còn ở phía sau."

"Lão Phan, cậu lập tức bấm điện thoại Văn phòng tỉnh ủy, để cho La Tử Cường đến nghe." Dương Tử Hiên chậm rãi dạo bước đi vào nhà khách.

Đám phóng viên truyền thông đã sớm tản đi rồi, thi thể Vương Kiện đã sớm dời đến nhà xác bệnh viện, điều tra hiện trường đã sớm chấm dứt, bốn phía nhà khách đều là một mảnh yên tĩnh.

Cái nhà khách này là sản nghiệp cấp dưới của thị ủy An Thuyền, mặc dù là phía sản nghiệp chính phủ, nhưng có người tự sát trong nhà khách, ảnh hưởng có lẽ là rất ác liệt, quản lý kinh doanh nhà khách cũng có lời oán thán đối với tổ điều tra của Phan Bách Văn.

Nhưng oán thán thì cứ oán thán, trên mặt mũi chắc chắn là không biết biểu hiện ra ngoài, quản lý kinh doanh nhà khách cũng biết, cái tổ điều tra này đều là người Tỉnh ủy, muốn bóp chết hắn, một tiểu quan nho nhỏ, đúng là quá dễ dàng.

Phan Bách Văn không biết Dương Tử Hiên rốt cuộc muốn làm gì, nhưng hiện tại Phan Bách Văn đối với Dương Tử Hiên, đã có một loại sùng bái mù quáng rồi, cầm lấy điện thoại, bấm điện thoại Văn phòng tỉnh ủy, kết nối với La Tử Cường.

"La thư ký trưởng đấy à? Bây giờ tôi đang ở thành phố An Thuyền, tôi có một tình huống muốn nói với anh, đêm nay, phòng công an tỉnh vậy mà lại làm trái với quy định, muốn tới tiến hành điều tra với các tổ viên tổ điều tra!" Trong giọng nói của Dương Tử Hiên không hề có một chút cảm tình nào.

Trong nội tâm La Tử Cường thầm cả kinh, hỏi: "Có phải cậu đã nhìn lầm rồi hay không? Nhầm cục công an thành phố An Thuyền và nhân viên cảnh sát phòng công an?"

La Tử Cường biết rõ, hệ thống chính pháp là địa bàn của phái bản địa, người phòng công an tỉnh đi đến An Thuyền, hơn phân nửa có chỉ thị của phái bản địa, có thể bảo vệ thì phải bảo vệ.

Dương Tử Hiên cười lạnh một tiếng, nói: "Là trung đoàn trưởng trung đoàn trinh sát hình sự phòng công an tỉnh Quách Thiếu Xuân tự mình dẫn đội!"

"Cậu có chứng cớ gì xác thực không?" La Tử Cường muốn chơi xỏ lá rồi.

Dù sao chuyện này đúng là không giống bình thường, bản thân Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh chính là giám sát cán bộ toàn bộ tỉnh, xem có tuân theo quy định hay không, nhưng sở công an hết lần này tới lần khác lại càng không tuân theo quy định, bản thân án kiện như vậy chính là phạm trù điều tra của viện kiểm sát, phòng công an vậy mà lại dám vượt quyền, đây chính là chuyện cực kỳ muốn chết.

"Ha ha, La thư ký trưởng, anh vẫn muốn yểm trợ cho phòng công an sao?" Dương Tử Hiên cười cười.

"Nếu như La thư ký trưởng muốn yểm trợ cho phòng công an mà nói, tôi chỉ có thể nói, khả năng là anh phải thất vọng."

Giọng nói Dương Tử Hiên đột nhiên biến đổi, bắt đầu trở nên lạnh buốt, nói: "Mấy cảnh sát nhân dân Quách Thiếu Xuân mang đến dám tập kích tôi, rất nhiều quần chúng đều là người chứng kiến, thậm chí còn uy hiếp đe dọa, muốn bắt bớ cả tôi."

Miệng La Tử Cường há lớn đến mức thậm chí có thể nhét được một quả trứng xuống dưới, đám hỗn láo phòng công an kia cũng quá không chịu thua kém ai đi à nha, chuyện như vậy, coi như là Trang Đạo Hiền ra tay cũng không bảo vệ được, dám tập kích cán bộ tỉnh quản, đó là khiêu chiến quyền uy đảng uỷ tỉnh rồi.

"Chuyện này, tôi đã biết rồi." La Tử Cường không dám tiếp tục nói chuyện cùng Dương Tử Hiên, lập tức chạy tới văn phòng Trang Đạo Hiền, hồi báo kỹ càng sự tình một lần.

"Cái gì?" Trang Đạo Hiền nghe xong báo cáo, bút máy trong tay thoáng cái đã rơi trên mặt đất, gãy thành hai đoạn.

"Trong này nhất định có Dương Tử Hiên làm trò quỷ." Trang Đạo Hiền thở dài, sự tình lần này xác thực là đã náo loạn quá lớn.

"Tôi chỉ muốn nhờ trạng thái chân không khi ba người đứng đầu Tỉnh ủy vẫn chưa làm ra chỉ thị, đột nhiên chạy đến tập kích tổ điều tra thôi!”

“Cho dù cuối cùng thượng cấp vẫn truy cứu xuống, nói phòng công an tỉnh chúng ta vượt quyền, cũng có thể dùng một cái cớ bắt lầm để mọi chuyện qua đi, nhưng hiện tại không được, người phòng công an đã động thủ tập kích Dương Tử Hiên rồi, lại còn uy hiếp Dương Tử Hiên, chỉ sợ Dương Tử Hiên sẽ dùng cái này để làm văn." Trang Đạo Hiền thở dài, lần này thật sự là tự chuyển tảng đá nện vào chân của mình.

Thất sách!

La Tử Cường lắc lắc đầu, hắn cũng có thể cảm giác được hiện tại rất nhiều người trong trận doanh của chính mình cũng bắt đầu rối loạn trận tuyến rồi, đều là vì con chuột Dương Tử Hiên này chạy loăng quăng gây nên.

Cúp điện thoại xuống, về sau, Phan Bách Văn liền báo cáo kỹ càng một ít tình huống phát sinh gần đây.

"Thái độ của Mã Tương Như gần đây tương đối nhiệt tình, ủng hộ đối với công tác của chúng ta khá nhiều, cô ta còn tiết lộ cho chúng ta một tin tức, chính là trước khi Đường Lập chết, đã từng gọi điện thoại cho cô ta, nói có chuyện quan trọng cần thương lượng, nhưng lúc đấy Mã Tương Như vừa vặn đang họp tại tỉnh thành, Đường Lập liền trực tiếp ngồi xe lên tỉnh thành, tại nửa đường liền xảy ra tai nạn xe cộ nghiêm trọng, Đường Lập và thư ký tử vong, đồ vật bên trong xe cũng triệt để bị hủy." Phan Bách Văn ngồi ở bên người Dương Tử Hiên, nghiêm túc nói.

Dương Tử Hiên nhíu mày, hồi lâu mới chậm rãi nói: "Tin tức này rất quan trọng, Mã Tương Như nhất định biết không ít nội dung, nhưng lại không chịu nói, cô ta nhất định là đang cố kỵ gì đó?"

"Mã Tương Như cố kỵ, nhất định là Đường Đại Minh, Đường Đại Minh là bí thư thị ủy, Mã Tương Như là bí thư Ban Kỷ Luật Thanh tra, vẫn nằm dưới sự lãnh đạo của Đường Đại Minh, cô ta không biết cuối cùng có thể lật bàn Đường Đại Minh hay không, cho nên mới không dám toàn tâm toàn ý nghiêng về hướng chúng ta."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK