Mục lục
[Dịch] Vĩnh Hằng Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau mấy đợt công kích tầm xa, võ giả Địa Sát Cảnh của cả 2 bên bắt đầu lao vào cận chiến.

Đối thủ của Lý Phù Trần là một võ giả Ma Đạo trên mặt có một cái bớt, tu vi đạt tới Địa Sát Cảnh ngũ trọng, công pháp mà võ giả Ma Đạo này tu luyện chắc là công pháp Huyền Cấp, hơn nữa còn là loại công pháp Huyền Cấp có tính ăn mòn, chân khí toàn thân võ giả Ma Đạo này, có tính ăn mòn cực mạnh, kiếm khí của Lý Phù Trần còn chưa có tới gần người đối phương, đã bị chân khí của đối phương ăn mòn tan rã ra.

“Tiểu quỷ, ta muốn bào mòn thân thể ngươi, sau đó hấp thụ hết tinh hoa của ngươi, để tăng cường Hủ Linh Chân Khí của ta.” Tên võ giả Ma Đạo này gọi là Triệu Đại Khuê, hắn nhếch miệng cười nhạt, nói.

Công pháp mà hắn tu luyện đạt tới Huyền Cấp trung giai, gọi là Hủ Linh Chân Khí, người tu luyện công pháp này có thể ăn mòn thân thể địch nhân, hay bất kỳ sinh linh nào khác, sau đó đem tinh hoa sinh mệnh của đối phương chuyển hóa thành Hủ Linh Chân Khí để hấp thu, công pháp này cực kỳ bá đạo, so với các công pháp hút máu mạnh hơn nhiều. Dưới tình huống bình thường, tất cả võ giả Địa Sát Cảnh lục trọng trong tông môn đều không phải là đối thủ của hắn, hắn chỉ cần sử dụng Hủ Linh Chân Khí bao vây ăn mòn, là có thể dễ dàng tiêu diệt đối thủ.

Hắn vỗ ra một chưởng, xuất hiện một đạo chưởng ấn màu đen đánh về phía Lý Phù Trần, thân hình của Lý Phù Trần lóe lên, né tránh một chưởng này.

“Khinh công rất tốt, tiếc là tu vi quá thấp.” Triệu Đại Khuê hét lớn một tiếng, bạo phát ra Hủ Linh Chân Khí, bao phủ trong phạm vi mấy chục thước.

Tê tê tê!

Lý Phù Trần nghe thấy âm thanh bị ăn mòn của Phần Thiên Chân Khí.

Phần Thiên Chân Khí là cực nóng chân khí, trời sinh là khắc chế của các loại chân khí ăn mòn, hơn nữa Phần Thiên Chân Khí của Lý Phù Trần có đẳng cấp rất cao, bởi vì hắn đã đem Phần Thiên Chân Công tu luyện tới tầng thứ 14, chất lượng chân khí của hắn đã có thể sánh ngang với võ giả Địa Sát Cảnh nhị tam trọng. Thế nhưng, Triệu Đại Khuê dù sao cũng là võ giả Địa Sát Cảnh ngũ trọng, tu vi cao hơn Lý Phù Trần nhiều lắm, trong qua trình hắn sử dụng Phần Thiên Chân Khí đối kháng với Hủ Linh Chân Khí, chân khí bị tiêu hao một cách nhanh chóng.

“Huyền Long Bí Pháp, mở!”

Lý Phù Trần kích phát ra Huyền Long Bí Pháp, trong tích tắc, lượng lớn Phần Thiên Chân Khí chuyển hóa thành Huyền Long Chân Khí, Huyền Long Chân khí giống như là nham thạch vậy, từ trong cơ thể chui ra ngoài, vững vàng bảo vệ toàn thân Lý Phù Trần.

Trước đó, chân khí của Lý Phù Trần còn bị chân khí của đối phương ăn mòn, vậy mà sau khi kích phát bí pháp, chân khí của đối phương lập tức bị sức nóng khiến cho bốc hơi rồi.

“Bí pháp giúp tăng phúc thực lực?”

Triệu Đại Khuê cảm thấy vô cùng đố kị, mặc dù công pháp hắn tu luyện là Huyền Cấp trung giai, thế nhưng bí pháp kiểu như thế này, ở Ma Thủ Hội căn bản không có, bí pháp mà hắn tu luyện chỉ là 2 sao mà thôi, hơn nữa còn là loại bí pháp chuyên dùng để chạy trốn.

“Hủ Linh Trảo!”

Tay phải co thành trảo, Triệu Đại Khuê hung hăng chộp về phía Lý Phù Trần.

“Chết!”

Không cần sử dụng tới Huyền Cấp trung giai kiếm pháp, trong chớp mắt Lý Phù Trần lắc người né khỏi trảo mang, sau đó xuất ra một chiêu Lưu Tinh Kiếm Pháp, tốc độ nhanh vô cùng, Triệu Đại khuê không kịp tránh né, bị kiếm đâm xuyên thân thể, chết ngay tại chỗ.

“Những võ giả Ma Đạo này, người nào cũng đều tu luyện Huyền Cấp công pháp, hơn nữa công pháp vô cùng tà môn, đoán chừng võ giả của tông môn, cũng không phải là đối thủ của bọn chúng.” Tuy hắn có thể dễ dàng đánh chết một tên võ giả Ma Đạo có tu vi Địa Sát Cảnh ngũ trọng, nhưng cũng không vì thế mà cảm thấy đắc ý, bởi vì tất cả võ giả Ma Đạo ở nơi đây, tu vi thấp nhất cũng đạt tới Địa Sát Cảnh tam trọng, hơn nữa số lượng võ giả Ma Đạo đạt tới Địa Sát Cảnh lục trọng là nhiều nhất.

Luận về tốc độ tu hành thì, võ giả Ma Đạo nhanh hơn rất nhiều lần so với võ giả Chính Đạo.

“Ha ha, hóa cho ta!”

Võ giả Ma Đạo ít hơn khá nhiều so với võ giả của Phân Đường thứ 7, thế nhưng sau một phen chém giết, võ giả Ma Đạo cũng không có bị rơi vào thế hạ phong. Một gã võ giả Ma Đạo đánh ra một chưởng, trúng vào người một vị võ giả Địa Sát Cảnh của Phân Đường thứ 7, khiến cho vị võ giả này biến thành một bộ xương khô, tất cả da thịt trên người đều bị tan biến.

Đây cũng là một loại công pháp ăn mòn, hơn nữa đem so với công pháp ăn mòn của Triệu Đại Khuê càng thêm bá đạo, ngoài khả năng ăn mòn còn có lực sát thương rất lớn.

Chỉ tiếc là, tên võ giả Ma Đạo này kiêu ngạo không được bao lâu, thì xuất hiện một đạo kiếm quang, với một tốc độ không thể tưởng tượng nổi, chém bay đầu tên võ giả Ma Đạo này.

Người xuất thủ chính là Vô Tình Kiếm.

Kiếm của hắn cực nhanh, cực hiểm, cho tới lúc này hắn chỉ mới xuất thủ 3 lần, mỗi một lần giết chết 1 tên võ giả Ma Đạo, tất cả đều mất mạng chỉ bởi 1 kiếm.

“Ta đến tiếp ngươi.” Một gã võ giả Ma Đạo có tu vi Địa Sát Cảnh thất trọng đánh về phía Vô Tình Kiếm.

Vô Tình kiếm cũng lao tới, lướt vòng quanh đối phương mấy vòng.

Sau một khắc!

Tên võ giả Ma Đạo này bị chém làm nhiều mảnh, chết không toàn thây.

“Kiếm pháp thật là đáng sợ!”

Không chỉ có thành viên của Phân Đường thứ 7 cảm thấy đáng sợ, mà ngay cả thành viên của Ma Thủ Hội cũng cảm thấy đáng sợ vô cùng.

Kiếm pháp của Vô Tình Kiếm, giống như được sinh ra là để giết chóc, mỗi một chiêu một thức đều vô cùng hung hiểm, cực kỳ vô tình, kiếm không ra khỏi vỏ thì thôi, một khi xuất kiếm, địch nhân cũng phải kinh hãi cầu xin tha mạng!

“Lợi hại!” Đây là lần đầu tiên Lý Phù Trần nhìn thấy cao thủ chân chính ra tay.

Có thể qua một vài năm nữa thì, Phách Kiếm Liễu Vô Hoàng cùng với Vũ Văn Thiên, cũng sẽ không hề thua kém so với Vô Tình Kiếm, nếu có kém hơn thì cũng không quá nhiều, thế nhưng ở giai đoạn hiện tại, bất kể là ai trong hai người, kể cả là Lý Phù Trần, đem ra so với Vô Tình Kiếm thì vẫn có chênh lệch không hề nhỏ chút nào.

Chém giết càng diễn ra ác liệt hơn, trên chiến trường, ngoại trừ Vô Tình kiếm với ưu thế tuyệt đối hành hạ địch nhân đến chết, tất cả những người còn lại đều rơi vào khổ chiến, bao gồm cả Tổ Trưởng của các tổ.

Võ giả Ma Đạo dù sao cũng có điểm khác biệt so với võ giả Chính Phái, chân khí của bọn chúng vô cùng cổ quái, có loại chân khí mang tính ăn mòn, có loại lại có độc tính, còn có cả chân khí khiến người khác rơi vào ảo cảnh.

Nói chung, võ giả trong lúc đang giao chiến, thì tốc độ cùng với lực công kích là rất quan trọng, nhưng ngoại trừ 2 yếu tố này ra, còn có rất nhiều yếu tố khác cũng ảnh hưởng rất nhiều đến sự thắng bại.

Chính vì điều đó, cho nên Phân Đường thứ 7 mặc dù có lợi thế về người, cũng không thể hoàn toàn chiếm thế thượng phong, trong nhất thời nửa khắc, muốn đem thế thượng phong chuyển thành thắng trận, căn bản là không thể được, ngược lại còn rơi vào tình cảnh nguy hiểm, Lý Phù Trần tận mắt trông thấy, một gã võ giả Địa Sát Cảnh thuộc Phân Đường thứ 7, đang chiếm ưu thế tuyệt đối, bất ngờ bị trúng độc của đối thủ, khiến cho sức chiến đấu bị giảm mạnh, bị đối phương một đao chém chết.

Ngoài ra, tất cả đệ tử chân truyền trong Phân Đường thứ 7, đều đang gặp bất lợi, dù sao thì tu vi của bọn họ cũng quá thấp. Tuy rằng bọn họ có thể vượt cấp chiến đấu, thế nhưng đối thủ của bọn họ đều có tu vi cao hơn rất nhiều, nếu không phải ở bên cạnh bọn họ, lúc nào cũng có hai gã võ giả Địa Sát Cảnh cao giai âm thầm bảo vệ, phỏng chừng đã chết từ lâu rồi.

Trong trận chiến lần này, những đệ tử chân truyền có tu vi Địa Sát Cảnh tam trọng trở lên, còn có thể miễn cưỡng tự bảo vệ mình, chỉ có những đệ tử chân truyền có tu vi Địa Sát Cảnh ngũ trọng trở lên, mới có thể anh dũng giết địch.

Vô Tình Kiếm cũng không thể dễ dàng đánh giết được nữa, sau khi hắn giết chết được 8 gã võ giả Ma Đạo, thì bị một võ giả Ma Đạo có tu vi Địa Sát Cảnh cửu trọng chặn lại.

Vô Tình Kiếm chỉ có tu vi Địa Sát Cảnh ngũ trọng, tu vi này cũng không tính là thấp, nhưng cũng không phải là cao, muốn trong nháy mắt giết chết một vị võ giả Ma Đạo cao giai tu luyện công pháp Huyền Cấp, là điều không thể.

Dù sao thì tu vi càng cao, đối với lĩnh ngộ võ học chân ý, cùng với công pháp chân ý cũng sẽ dễ dàng hơn, do đó muốn vượt cấp chiến đấu với võ giả cao giai là một điều rất khó.

Lý Phù Trần cũng gặp phải một đối thủ mạnh, là một võ giả Ma Đạo có tu vi Địa Sát Cảnh lục trọng, đối phương đã lĩnh ngộ được chân ý, thực lực rất mạnh, căn bản không phải mấy võ giả Ma Đạo vừa nãy giao chiến, hay là Thành Chủ trước đây của Vân Vụ Thành là Thân Đồ Kiếm Hà có thể so sánh được.

Một võ giả lĩnh ngộ chân ý, thực lực ít nhất cũng tăng gấp hai lần trở lên.

“Hắc hắc, thân thể của ngươi rất là mạnh mẽ, tiếp một chiêu của ta, vậy mà một chút thương tích cũng không có, nếu như hút máu của ngươi, không biết chừng có thể giúp cho ta tăng lên một trọng cảnh giới.” Đây là một tên võ giả Ma Đạo tu luyện công pháp hút máu, hắn lè lưỡi, liếm môi một cái.

Võ giả luyện thể, trong máu ẩn chưa tinh hoa sinh mệnh vô cùng tinh thuần, luôn là đối tượng được võ giả Ma Đạo tu luyện công pháp hút máu yêu thích nhất.

“Vậy thì phải xem ngươi còn sống hay không đã, chết.”

Lý Phù Trần thi triển chiêu Tinh Hỏa Kiếm Pháp tấn công đối phương.

“Vô dụng mà thôi, ta cũng đã lĩnh ngộ chân ý, đây là…”

Tên võ giả Ma Đạo này cảm thấy không thể tin nổi, hộ thể chân khí của hắn, vậy mà trực tiếp bị hòa tan, trước ngực xuất hiện một cái lỗ lớn, có thể nhìn xuyên qua từ đằng trước ra đằng sau, chết không nhắm mắt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK