Bảy khắc độ, thành tích này vô cùng nghịch thiên, lúc trước chỉ có Kiếm Si làm được.
Kiếm Hổ, Vô Tình Kiếm cùng với Phách Kiếm, chỉ tám khắc độ mà thôi.
Tuy nói thời gian dài ngắn không đại biểu thực lực mạnh yếu.
Dù sao cũng có người am hiểu "ổn trọng", có người tích đi "hiểm chiêu", có người lại thích đánh "bất ngờ".
Người khác nhau, phong cách chiến đấu cũng khác nhau.
Mà phong cách chiến đấu khác nhau, đương nhiên thành tích cũng không giống.
Lúc Ngoại Tông phong vân thì một đại tin tức truyền ra.
Vũ Văn Thiên đột phá Quy Nguyên cảnh.
Vũ Văn Thiên là thanh niên lão thành, nhìn qua mười tám mười chín tuổi, nhưng thực tế chỉ mới mười lăm tuổi, giống như Lý Phù Trần cùng Quan Tuyết.
Nhưng khi Vũ Văn Thiên mười ba tuổi đã tiến vào Thương Lan Tông, so với hai người dài hơn.
Võ giả Quy Nguyên cảnh mười lăm tuổi, trong lịch sử của Thương Lan Tông cộng lại cũng không ít. Nếu ở bên ngoài, trước hai mươi lăm tuổi đột phá Quy Nguyên cảnh, cũng là chuyện hiếm có rồi.
Đại tin tức cứ từ một làn sóng tiếp một làn sóng, một tháng sau, Thượng Quan Hồng cũng bất ngờ đột phá tới Quy Nguyên cảnh rồi.
Ngay sau đó là Hồng Phong, Triệu Minh Nguyệt.
Trong mười đại đệ tử Ngoại Tông, đã có ba người đột phá tới Quy Nguyên cảnh.
Trên thực tế, Thương Lan Tông có ba vạn đệ tử Ngoại Tông, hằng năm đều có hơn một ngàn đệ tử Ngoại Tông đột phá Quy Nguyên cảnh, nhưng những người này cũng không nổi danh gì, nên không dẫn đến chút phong ba nào.
Luyện Khí cảnh là một tầng thứ, Quy Nguyên cảnh lại là một tầng thứ.
Võ giả Luyện Khí cảnh cho dù kinh tài tuyệt diễm như thế nào, gặp phải Võ giả Quy Nguyên cảnh cũng phải kém một bậc.
Đệ tử Ngoại Tông gặp phải đệ tử Nội Tông, nhất định phải gọi bằng sư huynh sư tỷ, nếu không gặp phải người có tính tình không tốt, không chừng sẽ bị dạy dỗ một trận.
- Luyện Khí cảnh cửu trọng hậu kỳ.
Ngày hôm đó, tu vi của Lý Phù Trần cuối cùng cũng từ Luyện Khí cảnh cửu trọng trung kỳ đột phá đến cửu trọng hậu kỳ, thiếu chút nữa là đến cửu trọng đỉnh phong.
- Ba môn kiếm pháp đã đạt tới cảnh giới Lô Hỏa Thuần Thanh và Đăng Phong Tạo Cực, tiếp theo tu luyện yêu cầu có sân hay không cũng là chuyện không lớn, hay là đi tới Thương Lan Hồ xem sao!
Lý Phù Trần mang theo công cụ, chạy tới Thương Lan Hồ.
Hắn từ lâu đã chuẩn bị sẵn sàng, làm tốt mỗi thời khác đều có một lượng nhiều điểm cống hiến.
Công pháp luyện thể tiêu hao rất nhiều tài nguyên, có người nói đùa rằng, Võ giả Luyện Thể cường đại, trên thân thể, mỗi tấc huyết nhục, mỗi cọng lông đều là một đống kim tệ, nói không chừng một cọng lông cũng có giá mấy trăm ngàn kim tệ.
Nói như thế cũng không sai.
Võ giả Luyện Thể tiêu hao quá nhiều tài nguyên, hơn nữa khí huyết của bản thân biến hóa, nên có thể nói là cả người đều là bảo.
Võ giả Luyện Thể cường đại có thể dùng máu tươi của mình cứu người bị thương nặng.
Nhưng cũng vì vậy, Võ giả Luyện Thể Võ trở thành tài liệu đỉnh cấp trong mắt nhiều cường giả tuyệt thế.
Bọn họ có thể dùng huyết nhục của Võ giả Luyện Thể luyện chế đan dược, hay dùng để luyện công, thôn phệ tinh hoa huyết nhục.
Nói tóm lại, tu luyện công pháp luyện thể, có tốt cũng có xấu.
Tốt là bản thân cường đại hơn.
Xấu là, có thể trở thành tài liệu của cường giả, kết cục thê thảm.
Cho nên, trước khi chưa trưởng thành, không bại lộ toàn bộ lực lượng thân thể của mình là nhận thức chung của Võ giả Luyện Thể.
Trên Thương Lan Hồ, thời gian trôi qua như nước.
Thương Lan Tông, từng đệ tử Ngoại Tông đột phá Quy Nguyên cảnh, trở thành đệ tử Nội Tông.
Mấy tháng sau, Cao Trường Thiên, Phương Liệt Hải, Tôn Tuấn, Ô Thanh Mai, Tào Vân, đều đột phá tới Quy Nguyên cảnh.Bình chướng từ Luyện Khí cảnh cửu trọng đỉnh phong đến Quy Nguyên cảnh, đối với căn cốt tứ tinh mà nói, có và không có cũng không khác nhau nhiều, tối đa chỉ dừng lại mấy tháng mà thôi.
Từ đó, trong mười đại đệ tử Ngoại Tông, chỉ còn lại bốn người.
- Đây là lực lượng một vạn năm ngàn cân sao?
Trong một gian phòng trên Điếu Ngư Đài, Lý Phù Trần đánh một quyền vào hư không, toàn bộ gian phòng đều rung lên, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể sập xuống.
Ở Thương Lan Hồ mấy tháng, Lý Phù Trần câu lên Bảo ngư đều để tự bản thân dùng.
Nhưng hiện tại hắn đối với tài nguyên yêu cầu rất lớn, một ngày ăn một con Bảo ngư cấp một có chút thiếu, phải ăn Bảo ngư cấp hai mới được.
Cho nên tốc độ tu luyện mới chậm chút ít, cần mấy tháng mới từ một vạn hai ngàn cân đạt đến một vạn năm ngàn cân.
Ngoại trừ tu luyện Tiệt Hình Đạo đến tầng thứ ba viên mãn, Lý Phù Trần cũng tu luyện Tam Phân Kiếm Thuật cùng Tích Thủy Kiếm Quyết đạt tới cảnh giới Xuất Thần Nhập Hóa.
Chỉ có Phi Long Kiếm Pháp là kém một chút, mới tới cảnh giới Đăng Phong Tạo Cực mà thôi.
Lý Phù Trần đoán, trừ khi tu luyện Xích Hỏa Huyền Công đến tầng thứ chín, hay đột phá Quy Nguyên cảnh, bằng không Phi Long Kiếm Pháp không cách nào đạt tới cảnh giới Xuất Thần Nhập Hóa.
Cùng lúc đó, tu vi của Lý Phù Trần cuối cùng đạt tới giới hạn, Luyện Khí cảnh cửu trọng đỉnh phong.
- Đã qua nửa năm rồi đi!
Lý Phù Trần lẩm bẩm.
Chớp mắt, hắn đã tới Thương Lan Tông một năm rưỡi, tuổi cũng đến mười sáu rồi.
Hắn mười sáu tuổi, thân thể cao gần một thước tám, thể trạng không quá cường tráng, nhưng cân nặng vượt qua một trăm tám mươi cân.
Lý Phù Trần cảm thấy, một lúc nào đó, trọng lượng thân thể của hắn sẽ đạt tới một ngàn cân, nhưng đây là chuyện còn rất xa xôi.
Một tháng sau, Quan Tuyết đột phá Quy Nguyên cảnh, Tần Thiếu Vũ đột phá Quy Nguyên cảnh....
Trong vòng một năm, mười đại đệ tử Ngoại Tông, ngoại trừ Lý Phù Trần, toàn bộ đều đột phá tới Quy Nguyên cảnh.
Đệ tử Ngoại Tông bài danh trước hai mươi, cũng chỉ còn lại một người là Lý Phù Trần không đột phá Quy Nguyên cảnh.
Dần dần, có không ít ngôn luận truyền ra, nói Lý Phù Trần trong vòng ba năm, không có khả năng đột phá Quy Nguyên cảnh.
Sau ba năm, Lý Phù Trần đã mười chín tuổi, mười chín tuổi đột phá Quy Nguyên cảnh, ở Thương Lan Tông thuộc về trình độ thấp kém, hơn nữa cũng lãng phí quá nhiều thời gian.
Phải biết rằng đệ tử Nội Tông cùng đệ tử Ngoại Tông hoàn toàn khác nhau, đệ tử Nội Tông có thể thoải mái tu luyện bí tích Võ học Huyền cấp, đệ tử Nội Tông có thể nhanh chóng kiếm nhiều điểm cống hiến hơn.
Tóm lại, sớm trở thành đệ tử Nội Tông, vạn lợi không hại.
- Xích Hỏa Huyền Công rốt cục đến tầng thứ chín.
Trong nhà gỗ trên Thương Lan Hồ, Lý Phù Trần ngồi xếp bằng trên mặt đất, phân nửa thân thể chìm trong Xích Hỏa Chân khí.
Chân khí màu đỏ dày đặc, giống như một tầng vụ khí hỏa diễm nồng nặc, khiến Lý Phù Trần trông giống như một hỏa thần.
Lý Phù Trần dùng tay cách không hút một cái, chém trà đặt trên bàn cách mấy thước bị hút tới, "ken két" một cái, vỡ vụn.
Cách không hướng hồ hút một cái, nước trong hồ nổi lên gợn sóng, nhưng chỉ như vậy mà thôi.
- Cách không hút vật, đây là chuyện Võ giả Quy Nguyên cảnh mới làm được, không hổ là Xích Hỏa Huyền Công tầng thứ chín.
Khi tu luyện Xích Hỏa Huyền Công đến tầng thứ chín, Lý Phù Trần thử nghiệm một chút.
Hiện tại hắn đã xác định, độ khó đột phá, quả thật liên quan đến căn cốt, căn cốt càng mạnh, đột phá càng dễ.
Mà căn cốt càng phổ thông, dù ngộ tính có cường đại đi chăng nữa cũng có khiếm khuyết.
Đương nhiên, nếu cảnh giới công pháp đủ cao, khuyết điểm này cũng chẳng đáng gì, dễ dàng bù đắp lại.
- Hiện tại có thể trở về.
Lý Phù Trần thu thập ngư cụ, lưng mang theo Bảo ngư câu lên gần đây, trở về Thương Lan Tông.
Thời gian tiếp theo, hắn phải chuẩn bị đột phá Quy Nguyên cảnh.