Đến gần hơn, Lý Phù Trần mới phát hiện, Thương Lan Tông còn rộng lớn hơn so với hắn tưởng tượng, một vài thứ không nhìn rõ hiện ra trước mắt.
Bầu trời xanh thẳm như thủy tinh, không một hạt bụi.
Hàng trăm ngọn núi chọc trời, cây cối có rễ to như cái chậu, cành là rộng lớn, vô số tiên hạc bay tới bay lui.
Những tiên hạc này hình thể to lớn, khoảng chừng mười thước, có thể nói là loài chim khổng lồ, màu sắc sặc sỡ, không ít dị chủng, hơn nữa tộc độ nhanh như điện, xuyên qua tầng mây trong nháy mắt.
Ngoài ra, trên một số ngọn núi thâm trầm, còn truyền ra tiếng thú rống không ngừng, Lý Phù Trần thấy rõ từng ngọn núi ngoài rìa, có một con mãng xà to lớn dựng thẳng nửa thân thể, nuốt mây nhả khói, hấp thu nhật nguyệt tinh hoa.
"Theo kể lại, tông môn có thể thuần dưỡng Yêu thú, lấy một loại đan dược đặc biệt, luyện hóa yêu khí trong cơ thể Yêu thú, biến thành linh khí, xem ra đây là thật."
Lý Phù Trần cũng không cho rằng Yêu thú đầy đất ở Thương Lan Tông, phải biết rằng Yêu thú tàn bạo khát máu, không có khả năng chung sống hoà bình với nhân loại.
Một người đến dưới chân một ngọn núi, một tiên hạc lớn cỡ con trâu bay xuống, trên lưng tiên hạc đứng một lão giả.
Lão giả này tất nhiên là Trưởng Lão Ngoại Tông, tới dẫn dắt mọi người lên núi.
Núi tên Bình Sơn, có ý nghĩa bình ổn tứ phương, là một ngọn núi ở Ngoại Tông, bình thường dùng để tiếp đãi khách nhân, hoặc tiến hàng khảo hạch đệ tử Ngoại Tông, có không ít Trưởng Lão Ngoại Tông cùng Chấp Sự Ngoại Tông ở đó.
Bình Sơn trong quần sơn của Thương Lan Tông không tính là cao, chỉ cao sáu bảy trăm mét, trên đường lên núi, Lý Phù Trần thấy rất nhiều phòng ốc, cùng rất nhiều Chấp Sự Ngoại Tông bận rộn, có thể làm Chấp Sự không ngoại lệ đều là Võ giả Quy Nguyên cảnh.
Dọc theo đường đi, Lý Phù Trần thấy ít nhất trên trăm Chấp Sự Ngoại Tông, không khỏi cảm khái tông môn không hổ là tông môn, trên một ngọn núi không lớn như thế này, lại có nhiều Võ giả Quy Nguyên cảnh như vậy. Phải biết rằng đó là hắn chỉ thấy một phần nhỏ Chấp Sự Ngoại Tông trên Bình Sơn, mà ngọn núi của Thương Lan Tông đâu chỉ một trăm, ngọn núi sâu bên trong, hoàn toàn giấu trong mây mù, không thấy được.
Đến đỉnh núi, tầm nhìn của Lý Phù Trần đột nhiên trống trãi.
Bình Sơn, núi như tên, đĩnh núi giống như thiên thần chém bằng phẳng, đủ để chứa mấy ngàn người, đỉnh núi hơi nghiêng, một tòa cung điện rộng lớn nằm ở đó.
- Tất cả xếp hàng, tiến vào đại điện đăng kí thân phận, nhớ kỹ, thân phân không được sai, bằng không tự gánh hậu quả.
Trần Tông Minh nghiêm nghị nói.
- Vâng.
Đám người Lý Phù Trần gật đầu.
Người phía trước không ít, có hơn ngàn người.
Khảo hạch đệ tử Ngoại Tông cũng không tập trung tiến hành, mà liên tục tiến hành, khảo hạch xong một nhóm lại đến một nhóm, dù sao một lần khảo hạch hơn vạn người thì quá sức, hơn nữa từ sáng đến tối, cũng không thể chờ.
Đội ngũ đi tới rất nhanh, qua nửa canh giờ, đến lượt đám người Lý Phù Trần đi vào đăng ký thân phận.
Sau khi đăng ký thân phận xong, bắt đầu khảo hạch đầu tiên - kiểm tra căn cốt.
Kiểm tra căn cốt cần Căn Cốt Thạch, Căn Cốt Thạch của Lý gia chỉ lớn bằng đầu ngươi, Căn Cốt Thạch của Thương Lan Tông lại là một tảng đá lớn, cao hơn ba thước, nói là tảng đá nhưng thật ra là ngọc thạch đặc thù, bán trong suốt, màu trắng.
- Cổ Tam Hữu, căn cốt nhất tinh, năm mươi điểm.
- Lữ Hạo, căn cốt nhị tinh, sáu mươi điểm.
- Phương Đào, căn cốt nhị tinh, sáu mươi điểm.
- Từ Kiền, căn cốt nhị tinh, sáu mươi điểm.
- La Đại Hà, căn cốt tam tinh, bảy mươi điểm.
. . .
Lý Phù Trần phát hiện, đa số mọi người đều là căn cốt nhất tinh, nhị tinh, căn cốt tam tinh rất ít, hai mươi người, mới xuất hiện một căn cốt tam tinh, đương nhiên, căn cốt tam tinh cũng không ít, dù sao một lần tham gia khảo hạch đệ tử Ngoại có hơn vạn người.
Trong hai mươi người có một căn cốt tam tinh, một vạn người, chẳng phải sẽ có năm trăm căn cốt tam tinh sao.
Lần đầu tiên, trong lòng của Lý Phù Trần cả kinh.
Cũng không phải lo lắng căn cốt của mình thấp, mà là nghĩ đến tông môn quá kinh khủng, căn cốt nhị tinh ở thành thụ nào cũng là ưu tú, căn cốt tam tinh hiếm gặp, nhưng trong tông môn, căn cốt nhị tinh không bằng chó, căn cốt tam tinh đi khắp đường, căn cốt tứ tinh tuy hiếm thấy, nhưng chắc hẳn trong tông môn không thiếu. Đương nhiên, căn cốt tứ tinh đều được nhập môn sớm, khảo hạch đệ tử Ngoại Tông không gặp được trừ khi bị bỏ sót.
Rất nhanh, đến lượt nhóm người Lý Phù Trần.
- Dương Khai, căn cốt tam tinh, bảy mươi điểm.
- Thân Đồ Tuyệt, căn cốt nhị tinh, sáu mươi điểm.
- Thân Đồ Lượng, căn cốt nhất tinh, năm mươi điểm.
- Quan Bằng, căn cốt nhị tinh, sáu mươi điểm.
- Hạ Bình, căn cốt nhị tinh, sáu mươi điểm.
- Chúc Hồng Tú, căn cốt tam tinh siêu phàm, bảy mươi lăm điểm.
Trong đại điện, Chúc Hồng Tú đặt bàn tay trên Căn Cốt Thạch, Căn Cốt Thạch sáng lên hồng quang nhàn nhạt, rất rõ ràng, mà trước đó, mọi người đặt tay lên, Căn Cốt Thạch chỉ sáng lên bạch quang nhàn nhạt.
-Căn cốt tam tinh siêu phàm!
Không ít người hít một ngụm khí lạnh.
Căm cốt tam tinh trong tông môn đã là ưu tú, căn cốt tam tinh siêu phàm có thể miễn cưỡng bằng với căn cốt tứ tinh.
Chúc Hồng Tú cũng kinh ngạc, Căn Cốt Thạch của Chúc gia chỉ lớn bằng bàn tay, không cách nào kiểm tra nàng có lực lượng siêu phàm hay không.
- Căn cốt tam tinh Hoả Diễm, không tệ, không tệ.
Tam tình của Trần Tông Minh không tệ, có thể dẫn dắt một đệ tử căn cốt tam tinh Hoả Diễm, tông môn sẽ ban thưởng cho hắn không ít điểm cống hiến, mà điểm cống hiến của tông môn rất quý giá, cần cống hiến vì tông môn mới được.
Lưu Phương Đào hâm mộ nói:
- Trần trưởng lão, chúc mừng, trong đệ tử Ngoại Tông, căn cốt tam tinh siêu phàm khá ít, chỉ có hơn mười người mà thôi.
Khi Chúc Hồng Tú lui ra, Lý Phù Trần đi tới.
Không ngoài dự đoán của Lý Phù Trần, Căn Cốt Thạch không biến hoá nào, chứng tỏ căn cốt của Lý Phù Trần chỉ là phổ thông, không thể làm Căn Cốt Thạch biến hóa.
- Lý Phù Trần, căn cốt phổ thông, bốn mươi điểm.
Trưởng lão trắc thí khẽ cau mày, nói không cảm tình gì.
- Dĩ nhiên xuất hiện một căn cốt phổ thông, thật đúng là lạ a!
- Thương Lan Tông đã liên tục vào lần không xuất hiện căn cốt phổ thông, không biết tiểu tử này là thần thánh phương nào, chẳng lẽ là một hậu đại của Trưởng Lão Nội Tông.
- Mặc kệ hắn là hậu đại của ai, hơn phân nửa phải trở thành đệ tử tạp dịch.
Trong đại điện còn hơn trăm người, sau khi phát hiện Lý Phù Trần chỉ có căn cốt phổ thông, đều lộ ra xem thường, nếu căn cốt phổ thông có thể trở thành đệ tử Ngoại Tông, Thương Lan Tông đã sớm nhồi đầy người.
- Ha ha!
Thấy cảnh này, đám người Quan Bằng cười nhạt, bọn họ vui mừng khi thấy Lý Phù Trần mất mặt trước mặt mọi người.
Chậm rãi phun ra một hơi, Lý Phù Trần thoải mái rời đi.
Căn cốt của hắn thật là căn cốt phổ thông, trước khi có Kim Sắc Tiểu Phù, thiên phú tu luyện của hắn đã không kém, mạnh hơn rất nhiều căn cốt nhất tinh, cũng không kém căn cốt nhị tinh nhiều, nếu không năm đó hắn cũng không ngang bằng với Lý Vân Hải.
Hơn nữa, đây chỉ là khảo hạch đầu tiên, khảo hạch để hắn chân chính phát huy thiên phú là hạng thứ hai và thứ ba.
Chỉ cần ba hạng khảo hạch vượt qua một trăm tám mươi điểm, là có thể trở thành đệ tử Ngoại Tông.