Chương 702: TÙY MUỐN LÀM GÌ THÌ LÀM..
-Thế nào, nghe qua chắc phu nhân kinh sợ lắm phải không?
Nhìn Hoàng Dung một mực trầm mặc không nói, Tống Thanh Thư liền mỉm cười hỏi.
-Qủa thật là ta có chút giật mình,
Hoàng Dung thu hồi suy nghĩ, một lần nữa lại vén tóc mai ra sau lỗ tai, cầm lấy hai chén trà trêи bàn, đưa một chén cho Tống Thanh Thư,
-Đây cũng là điều mà người Hán trong thiên hạ hi vọng, tại đây ta lấy trà thay rượu, xin chúc cho công tử mã đáo thành công.
Nhìn trước mắt những ngón tay trắng nõn cầm lấy chén trà, Tống Thanh Thư hơi thất thần, cười nói:
– Chén trà này của phu nhân, tại hạ nhất định phải uống, tuy nhiên chúng ta sẽ đổi qua rồi mới uống.
-Đổi qua như thế nào đây?
Hoàng Dung ngơ ngẩn không hiểu.
-Thì giống như vậy.
Tống Thanh Thư bưng chén trà từ bên cạnh cánh tay nàng xuyên qua, cong gối tay quay trở lại trước mặt mình.
Hoàng Dung gương mặt trắng như tuyết đằng lập tức liền đỏ, có chút hốt hoảng nói ra:
-Lại hồ nháo, đây là… đây là các uống của rượu hợp cẩn .,…
Tống Thanh Thư nhún vai, nhìn trước mắt chén trà hỏi:
-Đây đâu phải là tửu? Mà là chén trà phải không?
Hoàng Dung sững sờ, vô thức gật đầu.
-Nếu không phải là tửu, thì tính là cái gì rượu hợp cẩn chứ?
Tống Thanh Thư cười cười, liền đem chén trà uống một hơi cạn sạch, ánh mắt sáng rực mà nhìn trước mắt khuôn mặt tinh xảo như sứ,
-Phu nhân vẫn chưa uống, chẳng lẽ phu nhân không muốn việc tiêu diệt Thát Lỗ, khôi phục Trung Nguyên thành công sao?
-Dĩ nhiên không phải!
Hoàng Dung vừa tức vừa gấp,
-Đó là một chuyện, còn chuyện này là một chuyện …
Tống Thanh Thư khuôn mặt y nguyên nói:
– Chuyện này trong mắt của tại hạ, nếu phu nhân không uống chén trà này, chỉ sợ đây là điềm báo trước của thượng thiên cho biết sự nghiệp này của tại hạ chắc chắn là thất bại.
-Hừ… trước kia ta tự cho mình là người có miệng lưỡi, nhưng giờ so ra với công tử, thật sự là tự thẹn không bằng goác nhỏ.
Hoàng Dung nguýt hắn một cái,
-Vậy để ta uống là được chứ gì?
Cứ việc tư thế bây giờ có chút không ổn, nhưng chính như Tống Thanh Thư đã nói, uống chén trà này không phải là tửu, bởi vậy Hoàng Dung cũng không tiếp tục kiên trì kéo dài, ngẩng đầu lên, đem chén trà uống một hơi cạn sạch.
Nhìn lấy Hoàng Dung ngữa mặt lên nuốt nước trà, lơ đãng lộ ra cái cổ thon hơi nhúc nhích theo cổ họng nuốt xuống, Tống Thanh Thư đột nhiên cảm thấy ánh mắt mình cũng di động theo, do động tác uống trà, ngực nàng hơi ưỡn lên, bên trong cái áo lụa xanh nhạt là cái yếm mỏng chỉ hờ hững che kín lấy đôi bầu иɦũ ɦσα nẩy nở vun tròn của nàng, hai đầu núm иɦũ ɦσα nho nhỏ mê người ẩn hiện như trêu chọc lòng người.
-Đã uống xong, công tử hài lòng chưa?
Không hề hay biết ánh mắt của hắn đang chiếm tiện nghi mình, Hoàng Dung đem chén trà rỗng tuếch tại Tống Thanh Thư trước mặt lắc lắc, lườm hắn nói
-Không thể hài lòng hơn nữa.
Ánh mắt vội rời khỏi đôi bầu иɦũ ɦσα của nàng, Tống Thanh Thư mỉm cười.
Hoàng Dung đột nhiên lộ ra một tia giảo hoạt:
-Nếu như quả thật có một ngày công tử có thể khu trừ Thát Lỗ, nhất thống Bắc phương, vậy công tử có xua quân Nam hạ không vậy? Ta cũng không muốn tại Tương Dương thành đánh xong ʍôиɠ Cổ và Kim Quốc, lại còn phải giao tranh với công tử….
Tống Thanh Thư nhún vai, kiên định nói:
-Có…
Hoàng Dung giật mình, nàng lúc đầu chỉ là thuận miệng hỏi qua một chút, dù sao nàng cũng không cho rằng đối phương có đủ khả năng nhất thống Bắc phương, nhưng không biết sao, nghe hắn trả lời như vậy, trong nội tâm nàng ức chế không nổi một trận khó chịu, chẳng lẽ đến lúc đó lại phải đối địch với hắn sao?
Thấy sắc mặt nàng thay đổi, Tống Thanh Thư lúc này mới nói thêm:
-Đến lúc đó tại hạ dẫn đầu trăm vạn tinh binh, bao vây lấy thành Tương Dương, tuyên bố chỉ muốn lấy được phu nhân thì liền lập tức lui binh, phu nhân đoán thử xem đến lúc đó triều đình Nam Tống có thể vì ngăn ngừa tai họa binh đao liền đem phu nhân dâng ra cho tại hạ không vậy?"
Hoàng Dung trong lòng chột dạ, dựa theo tính tình bá quan văn võ triều đình Nam Tống đa số đều là loại người vô sỉ đó, vấn đề này thật đúng là không phải là không xảy ra được..
Tuy nhiên nàng rất nhanh phản ứng, kiều hừ một tiếng:
-Nhân gia không phải là hàng hóa, nếu quả thật xuất hiện loại tình huống này thì rất khác, huống chi Tĩnh ca ca sẽ còn bảo hộ ta đây.
Tống Thanh Thư nghiền ngẫm rồi nói một câu:
-Lấy tình tình của Quách đại hiệp vì sợ binh đao loạn lạc gây nên đau khổ cho thiên hạ bách tính, chỉ sợ đến lúc đó có quyết định hi sinh phu nhân hay là không cũng cũng khó mà đoán được…
Hoàng Dung sắc mặt trắng nhợt:
-Im ngay! Tĩnh ca ca tuyệt đối sẽ không đối với ta như vậy đâu.
-Vậy cũng không nhất định,
Tống Thanh Thư tiếp tục nói,
-Một bên là thiên hạ bách tính, một bên là thê tử, nếu như phải lựa chọn một bên, theo như tại hạ đoán không sai, tất nhiên Quách đại hiệp sẽ lựa chọn thiên hạ bách tính.
Liếc qua Hoàng Dung biến sắc, Tống Thanh Thư lại tiếp:
-Đương nhiên, Quách đại hiệp cũng rất yêu thương phu nhân, nếu đã quyết định như vậy, chắc chắn là cực kỳ đau khổ, cũng vô pháp mà đối mặt với phu nhân, cho nên chỉ còn có cách là tự sát để tạ tội với thê tử của mình. Nghĩ đến, vào lúc khi một người không còn có lựa chọn nào khác, cái chết là kết cục duy nhất.
Vừa nghe thì Hoàng Dung có ý cho là Tống Thanh Thư muốn ly gián cảm tình phu phụ của bọn họ, Hoàng Dung trong lòng liền nổi giận, nhưng khi đối phương kết thúc bằng câu nói kia, dẫn đến nàng đang ngập đầy nộ hỏa liền đã giội tắt, chính bản thân nàng cũng khi nghĩ đến xảy ra tình huống như vậy, thì lựa chọn của trượng phu mình, chỉ sợ quả đúng như lời hắn nói
Vẻ mặt Hoàng Dung chợt thấy cô độc, Tống Thanh Thư liền xoay chuyển cười nói:
-Bộ phu nhân thật sự cho rằng tại hạ sẽ có cơ hội đem trăm vạn quân binh đến thành Tương Dương để gây sức ép phải lấy cho bằng được phu nhân sao?
Hoàng Dung thật sâu liếc, hồi lâu qua đi mới nói:
-Tuy ta cũng thấy không có khả năng, nhưng nếu quả thật có một ngày như vậy. ta mong rằng công tử đừng có mang quân binh đến thành Tương Dương, mà chính ta sẽ sớm chủ động tới gặp công tử.
-Phu nhân sợ tại hạ nếu mang quân binh đến thành Tương Dương, thì Quách đại hiệp sẽ bị ép vào con đường tuyệt lộ sao?
Tống Thanh Thư tựa như xem thấu suy nghĩ trong lòng nàng.
Hoàng Dung chần chờ một lát, vẫn là gật đầu.
Tống Thanh Thư chợt có chút đắc ý:
-Không biết đến lúc đó phu nhân đến tìm tại hạ để làm gì?
Hoàng Dung khóe môi giương lên, vượt qua ngượng ngùng, trêи mặt tràn đầy một tầng thần thái khác thường:
-Tùy công tử muốn làm gì thì làm.
Lần này đến phiên Tống Thanh Thư ngẩn người, hắn tuyệt đối không ngờ tới câu trả lời này của nàng, hắn đang muốn nói, thì Hoàng Dung đã khanh khách cười rộ lên:
-Nhìn công tử kìa, bộ thật sự công tử cho rằng công tử sẽ có một ngày thống nhất được Bắc phương sao….
Tống Thanh Thư thu hồi nụ cười:
-Trêи đời này, không có có cái gì là không thể …
Đối phương trêи mặt tự tin lại khiến cho Hoàng Dung ngẩn ngơ, trong lòng nàng đột nhiên hiện lên một ý niệm: “ Có lẽ sẽ có một ngày như vậy… “
-Phu nhân hãy nhớ kỹ cuộc nói chuyện đêm nay…
Nghe được Hoàng Dung vừa rồi trả lời như vậy, Tống Thanh Thư tâm tình thật tốt.
Hoàng Dung sắc mặt đỏ lên, kiều hừ:
-Ta nói cái gì chứ? Taị sao ta không nhớ rõ…
Tống Thanh Thư suy nghĩ nhìn nàng, lạnh nhạt nói:
-Đến lúc đó thì tự khắc phu nhân sẽ nhớ tới cuộc nói chuyện này..
Nụ cười trêи mặt Hoàng Dung chậm rãi biến mất, hai người đều là người thông minh, song phương đều biết rõ lòng dạ với nhau, nếu quả thật xuất hiện loại tình huống đó, thì chắc là tự tiến cử giường chiếu đến với hắn, là lựa chọn duy nhất của nàng để tránh cuộc bao vây thành Tương Dương..
Trong phòng bầu không gian chợt có chút ngưng trọng, Tống Thanh Thư liền đổi giọng nói ra:
-Bây giờ đến phiên tại hạ đặt câu hỏi rồi…
Hoàng Dung cũng thu thập xong tâm tình, dù sao bây giờ mà lo lắng loại tình huống chưa phát sinh đó, cũng là một nỗi lo vô cớ, liền cười ôn nhu nói:
-Công tử hỏi đi…..
Sau đó hai người đặt các câu hỏi về sinh hoạt bình thường, trãi qua mấy vòng vấn đáp, song phương đã hiểu biết lẫn nhau thêm một tầng, quan hệ tựa hồ cũng chặt chẽ mấy phần.
-Bây giờ không còn sớm nữa, hay là đêm nay chấm dứt tại nơi đây đi..
Lấy hai người tư thế bây giờ, cái ʍôиɠ của nàng đã ngồi ngay ngắn bên trêи hạ thể của hắn rồi, đừng nói là Tống Thanh Thư, ngay cả Hoàng Dung đã có chút tâm trí dập dờn, nàng cảm nhận rõ ràng một bên ʍôиɠ thịt của nàng đang cấn lên cái đồ vật đó của hắn, bây giờ giữa bọn họ đang có vẻ hòa hợp vui vẻ, Hoàng Dung thấy đây là một thời cơ tốt để kết thúc cái trò chơi này.
-Lúc này đến lượt tại hạ hỏi, xem ra mới công bằng, cũng coi như là lượt cuối cùng, được chưa?
Tống Thanh Thư nụ cười đột nhiên có chút kỳ dị.
-Thật là một nam nhân hẹp hòi,
Hoàng Dung hừ một tiếng,
-Vậy hỏi đi.
Tống Thanh Thư thân thể nghiêng về phía trước, miệng dần dần tiến đến bên tai Hoàng Dung, nhẹ nhàng nói mấy chữ:
-Phu nhân, tại hạ cùng Quách đại hiệp ai… lớn hơn?
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
01 Tháng tám, 2022 04:08
bộ này full r hóng gì 2k5 chương
25 Tháng sáu, 2022 09:39
Hóng quáaa
11 Tháng chín, 2021 07:16
cầu chương
14 Tháng tám, 2021 12:32
full lâu quá hazz tui muốn đọc đoạn na9 thành hoàng đế quá
01 Tháng tám, 2021 02:22
mỗi lần quay lại đọc rồi bỏ. lần này chốt câu cuối cùng, sau này không quay lại nữa. Nữ nhân trong truyện nhiều nam nhân chọc ***.
19 Tháng bảy, 2021 19:27
chưa full nhỉ
04 Tháng bảy, 2021 20:46
người tay ra tay giết mình , còn mian thì nói tha người ta đi , tới lúc xén chết mới đánh lại , thể loại cẩu huyết gí
04 Tháng bảy, 2021 02:38
tứ đại ác nhân yếu kê , nhưng dù vô địch thiên hạ cũng đéo giết được.
vì kẻ ác , ai cũng muốn nó hối cải , còn kẻ tội nghiệp , ai cũng muốn cười cho hả hê , thói đời là vậy , lám ác được phật thương , chứ hiền lành thì bỏ mặt
02 Tháng bảy, 2021 21:31
tao nói thật , nếu đúng cốt truyện , thì Khang Hi diệt xong Bảo Thân Vương , thì một đội 3000 ngàn cung thủ diệt luôn Tống Thanh Thư mới đúng logic .
Nhưng tác giả cho mian lộ quá nhiều sơ hở , nhưng thiếu bố cục , chương gần 300 , truyện lê cao trào , Khamg Hi có lòng diệt mian , nhưng mian chỉ toàn gái , đòi phản nhưng đéo có lực .
nếu là Khang Hi thì diệt luôn cho lành , mian với Khang Hi thật ra nó chỉ làm hư chuyện , chứ có làm tốt được đâu .
nhưng khi chuyện đi vào kết thúc , thì lại bẻ lái Khang Hi thành ngu ngốc , cho mian thời gian bố cục .
một thằng học làm chó , thì sao làm chủ được , nên mất logic
02 Tháng bảy, 2021 21:22
nhưng nó là nv 9 , nên dù có trời sập , nó vẫn sống
01 Tháng bảy, 2021 22:57
Tống Thanh Thư này yếu kém , đã được Khang Hi ra hiệu tiền trảm hậu tấu , mà cứ có gái là nó tha hết , vậy cư dây dưa mãi không giết được ai , toàn là những thằng hại nó , nó biết , nó thấy , nhưng vì gái tha hết
10 Tháng năm, 2021 22:13
Tại sao lại phải hại chết Kiến Ninh chứ
01 Tháng năm, 2021 23:27
truyện gì mà chap nào cũng là NTR :D
01 Tháng năm, 2021 13:37
thì ra pharmacist đạo hữu cũng là người trong đồng đạo, một dịch giả hảo tâm cứu vớt nội dung bộ truyện. :))
30 Tháng tư, 2021 15:24
truyện hấp dẫn. Họ Tống này chắc là xuyên việt yếu nhất rồi, không hệ thống, làm việc thiếu cầu toàn, lại còn háo sắc, cao ngạo, khó thành đại sự.
22 Tháng một, 2021 21:13
dịch đỉnh thật , tiếp đi bạn , các đồng râm đang chờ :x
31 Tháng mười, 2020 18:17
up tiếp đi bác ơi, cầu chương aaaaa
26 Tháng tám, 2020 18:33
Giới thiệu thấy ngon rồi
17 Tháng tám, 2020 12:08
tiếp đi đạo hữu
17 Tháng tám, 2020 07:13
tiếp đi bác ơi
14 Tháng tám, 2020 14:35
tiếp đêêê
13 Tháng tám, 2020 23:45
truyện hay ***lllllll
BÌNH LUẬN FACEBOOK