Chương 192: Đến Làm Hỏng Trinh Tiết
Thánh nữ … những nơi khác tuy rằng không có, còn có một chỗ vẫn chưa có tìm kiếm.
Nhậm Ngã Hành nói xong ánh mắt trừng trừng nhìn trên giường.
Chú ý tới ánh mắt của lão, Trường Bình công chúa giận dữ:
Bây giờ ta đã khoác y phục đi ngủ, phía dưới chăn không có mảnh sợi, chẳng lẽ Nhâm giáo chủ cũng muốn vén lên nhìn?
Lời vừa nói ra, Nhậm Ngã Hành cũng có chút lúng túng, liền vội vàng nói:
Đã là như vậy, lão phu cũng không tiện quấy rầy Thánh nữ nghỉ ngơi…
Nhậm Ngã Hành kỳ thực đang lo lắng Thánh nữ cũng giống như Nhậm Doanh Doanh vậy, bị Tống Thanh Thư không chế, nên phải làm theo lời của hắn, nhưng nghe ngữ khí nàng nói chuyện, rõ ràng là có ý định bao che, chứ không phải là bị không chế? Tuy rằng biết rõ Tống Thanh Thư đang ẩn nấp ở trong chăn, nhưng lão cũng không dám trực tiếp xốc chăn của Thánh nữ lên, quy củ của Thánh nữ Minh giáo lão biết rất rõ ràng, lão cũng không muốn vô duyên vô cớ lại đắc tội với mấy chục vạn giáo chúng của Minh giáo, nếu Thánh nữ vẫn an toàn không việc gì, lão cũng không cần bám sát không nghỉ, dù sao ngày còn dài, chuyện lùng bắt Tống Thanh Thư có thể tính kỹ càng hơn, với lại dù sao lão cũng còn tích trữ một phần tâm tư lôi kéo Tống Thanh Thư về phe của mình.
Chờ thuộc hạ lui ra hết, Nhậm Ngã Hành đứng trước cửa, quay đầu lại nói vọng vào:
Nhiều nữ nhân không màng đến danh tiết đều muốn che chở cho ngươi, thực sự ngươi có là thủ đoạn cao cường, ha ha …
Nói xong Nhậm Ngã Hành cười dài mà đi, mà lúc này hai người bọn họ cũng không dám kinh động, nằm yên lặng thật lâu chờ cho đến lúc chung quanh trở lại thật tỉnh lặng, trong khoảng thời gian này thì trên người Trường Bình công chúa lại bắt đầu nóng lên, hai người tĩnh tĩnh nằm một lát, phảng phất đều rất tự nhiên, có thể trên thực tế dù cho hai người có ý nghĩ bình thường thế nào đi nữa, cũng sẽ đột nhiên xấu hổ vì hơi thở hòa lẫn nhau đã sớm dồn dập vô cùng rõ ràng, lại có đăm chiêu, trong hoàn cảnh như vậy, thân thể thân mật tiếp xúc cũng đủ làm cho người ta sướng đến mất tâm rồi, mùi thơm nhiệt độ cơ thể, non mịn làn da, còn có làn tơ lụa trơn trượt trên da thịt, cảm giác thật sự quá tuyệt vời!
Trường Bình công chúa thân thể run lên, hơi thở dương cương của nam nhân cùng với một mùi xạ hương thoang thoảng của chân khí Hoan Hỉ thiền pháp đã tự phóng xuất, làm cho toàn thân của nàng chợt thấy te tê mềm nhũn ra, dù cho bản năng nàng muốn phản ứng lại, nhưng chẳng biết vì bên dưới hạ thể của mình, từ nơi hang động âm đo tựa hồ ẩn ẩn có chút ngứa ngáy, nhiệt độ cơ thể không thể khống chế tăng cao lên, trong nội tâm cũng không bình tĩnh, nàng tựa hồ có thể cảm giác được khí tức lửa nóng nam nhân bên cạnh, trong lòng bỗng dưng tính dục tích tụ đã lâu lại vô duyên vô cớ bắt đầu khởi động lên, lén lút ăn mòn lấy trong thân thể của nàng, nàng thật sự không hiểu vì sao cơ thể lại có phản ứng kỳ lạ như thế, nội tâm đang kịch liệt trong giãy dụa mâu thuẫn, lý trí nói cho nàng biết là không thể làm ra chuyện khác người với một nam nhân xa lạ, nhưng chính trên thân thể lại có khát vọng như là bị trúng phải xuân dược, ngày hôm nay khi cải nam trang đi ra ngoài thì tình cờ phát hiện ra một đôi nam nữ giáo chúng của Nhật Nguyệt thần giáo lén lút trong hang động đùa giỡn trò đông cung, lúc ấy nghe xong tiếng rên rỉ hoan lạc, nàng dù sao cũng là đã vào độ tuổi như lang tự hổ trên nhu cầu sinh lý, cảnh tượng đó như đem tâm trí của nàng hủy diệt, kỳ thật mối quan hệ tính dục giữa nam nhân và nữ nhân, nếu dưới tình huống ngươi hữu tình ta có ý, hòa lẫn nhau là tâm linh tương thông đấy, nàng không cần nhìn cũng biết Tống Thanh Thư cũng đang trong đầu cảm nhận như thế nào, mà chính nàng xuân triều cũng bắt đầu khởi động, dưới bụng như trướng lên, hành lang mật huyệt cũng đã từ ở chỗ sâu trong rỉ ra, tràn ngập tại bên trong đường hang âm đo của nàng, thậm chí dường như là từ nơi chỗ thẹn đó đã bài tiết ra bên ngoài chút ít chất lỏng rồi…
…………………………………………………………………………………………
Lão đã đi xa rồi, Tống công tử hãy ra ngoài đi.
Trường Bình công chúa vén chăn lên, nhảy xuống giường.
Tống Thanh Thư tuy rằng mê luyến mùi thơm trong chăn, nhưng da mặt hắn không thể tiếp tục dày lên mà ở lại, đành cũng nhảy xuống:
Đa tạ cô nương cứu giúp, chỉ tiếc làm ướt chăn giường của cô nương, vạn phần xin lỗi…
Nhìn tấm chăn giường đẩm ướt, Tống Thanh Thư trán đầy áy náy.
Lúc này Trường Bình công chúa mới chú ý tới trên người cái áo khoác mỏng cũng bởi vì vừa rồi cùng y phục đẩm nước của hắn tiếp xúc cùng nhau, bây giờ cũng ướt mấy khối lớn, trong suốt làm cho da thịt mơ hồ có thể thấy được, khoác ngoài cái áo choàng bằng tơ mỏng, bên trong chỉ mặc thiếp thân cái yếm cùng cái tiểu nội khố, tầng tơ lụa kia mỏng manh, màu vàng cái tiểu nội khố bên dưới như ẩn như hiện nổi lên thành hình tam giác phồng lên ở giữa hai chân, trước mắt cái yếm liếc mắt một cái là nhìn rõ mồn một lộ ra hai đầu núm vú đang đội lên, tuy bị cái yếm bao quanh, nhưng đường cong mép tròn bầu vú no đủ tỏa ra vô cùng mị lực, cái mông ngọc to lớn tròn trịa vểnh cao, hai chân thon dài rắn chắc, khắp nơi đều mang một luồng ngôn ngữ mê hoặc.
Trường Bình công chúa liền đến ngồi vào bên trên ghế để che giấu bớt thân thể lỏa lồ của mình, nhưng phía cái áo choàng dài chỉ đủ che đậy đầu gối, hai cái đùi đẹp thon dài nửa thân trần lộ ở bên ngoài, tạo nên nơi gốc đùi một đừng sâu hun hút càng khiến người ta hưng khởi kích động muốn tìm tòi hư thực, thần thái cao quý lành lạnh, trang phục quyến rũ khêu gợi, hiện ra mỹ lệ cao quý cùng hương diễm hòa làm một thể, đủ để mê hoặc bất luận nam nhân nào cũng đều không thể chống cự.
Trường Bình công chúa sắc mặt ửng đỏ, từ một bên cầm lấy thêm một cái áo khoác phủ lên người, che khuất phong tình đẹp đẽ tiết ra ngoài, không được tự nhiên nói:
Ta chỉ là báo đáp chi ân công tử lần trước tại thành Kim Lăng xuất thủ cứu giúp, công tử cũng không cần chú ý.
Chuyện này làm sao có thể đánh đồng với nhau, thật ra ngày đó nếu tại hạ không xuất hiện, thì cô nương đã đắc thủ rồi.
Tống Thanh Thư lúng túng nói.
Mọi việc còn phải cơ duyên, vậy thì chỉ có thể chứng minh khí số Thát Tử chưa tuyệt.
Trường Bình công chúa khe khẽ thở dài, trong giọng nói bao hàm phiền muộn bất đắc dĩ.
Đúng rồi, cô nương làm sao lại trở thành Thánh nữ Minh giáo vậy?
Tống Thanh Thư trầm mặc một lúc, mở miệng hỏi.
Công tử đến từ đâu, mà để cho toàn thân đều thấm nước? Trước thay đổi bộ y phục đi, toàn thân thấm nước, đối với thân thể không được tốt.
Trường Bình công chúa không trả lời mà nhìn hắn một chút, rồi ôn nhu nói.
Tống Thanh Thư cười gượng, không tiện nói là hắn trốn ở trong bồn tắm của Nhậm Doanh Doanh chạy đến đây, may là nàng cũng không muốn biết đáp án.
Lát nữa tại hạ xuống núi dùng hơ nóng một hồi là khô ngay.
Đôi mi thanh tú Trường Bình công chúa cau lại, khẽ lắc đầu:
Khoan vội đi, ta còn có ít lời muốn hỏi Tống công tử, như vậy đi, ta tìm bộ y phục cho ngươi thay đổi.
Nói xong liền đi hướng về tủ y thụ, lật kiếm quần áo.
Tống Thanh Thư liền vội vàng khoát tay nói:
Đa tạ ý tốt cô nương, chỉ là tại hạ một đại nam nhân, e rằng không tiện lắm xuyên y phục của nữ nhân.
Trường Bình công chúa hé miệng mỉm cười:
Ta bình thường khi hành tẩu giang hồ thì cũng sẽ cải trang làm nam nhân, nên trang phục có sẵn, công tử lo xa rồi.
Nàng khom người lục lọi tìm kiếm, lại vô tình để hắn nhìn xem thân thể mượt mà uyển chuyển gợi cảm của nàng, bờ mông no đủ rất tròn vểnh lên, mơ hồ có thể nhìn ra cái khe mông bị cái tiểu nội khô xiết vào chia ra hai bên mông thịt, cự mãng trong nháy mắt đứng thẳng, Tống Thanh Thư quả thật muốn ôm lấy cái mông của nàng, hung mãnh chọc vào từ phía sau tận tình thưởng thức khoái lạc.
Một lát sau Trường Bình công chúa cầm đến một bộ Thanh Sam, đưa tới trước mặt Tống Thanh Thư, nói:
Công tử thử mặc vào xem, ta chỉ sợ là có chút chật..
Đa tạ!
Tống Thanh Thư nhận lấy, chóp mũi lại nghe đến vị ngọt hương thơm, theo bản năng sững sờ:
Làm sao lại có hương thơm như thế?
Trường Bình công chúa hơi đỏ mặt, xoay người nói rằng:
Ta mới vừa rồi mặc qua đi ra ngoài có việc, mong rằng ngươi đừng có bận tâm..
Không ngại…đương nhiên là không ngại….
Tống Thanh Thư mừng lớn nói.
Ngươi tới phía sau tấm bình phong thay đổi y phục đi, ta đứng ở trước cửa sổ nhìn bên ngoài xem có người của Nhậm Ngã Hành đến không.
Trường Bình công chúa nói xong liền tới đến bên cửa sổ, đem cửa sổ nhẹ nhàng đẩy ra một tia khe hở, nhìn ra bên ngoài n lại.
Tống Thanh Thư trước khi thay đổi quần áo, hắn liếc nhìn thấy Trường Bình công chúa không có quan tâm nhìn về phía hắn, nghe nói y phục nàng mới vừa mặc xong cỡi ra, hắn vụng trộm lật đáy quần ra ngửi lấy, như là đang thưởng thức cái âm hộ của nàng, thật là khô ráo mềm mại, còn có từng tia từng tia mùi thơm từ đáy quần truyền đến pha lẫn có chút mùi hăng hăng nhàn nhạt, hắn lập tức tinh thần trở nên thoải mái.
Ủa…tại sao Nhậm Ngã Hành lại không phái người canh giữ ở phụ cận quanh đây, thật là làm người khó hiểu.
Trường Bình công chúa đứng chắp tay, cúi đầu trên mặt đăm chiêu nói.
Có thể là lão kiêng kỵ thân phận Thánh Nữ của cô nương, sợ bị đắc đây?"
Tống Thanh Thư vừa cột đai lưng, vừa đi ra nói.
Quả nhiên có chút hơi chật...
Trường Bình công chúa nhìn hắn trên dưới quan sát, đôi môi nổi lên nụ cười,
Đúng là với bộ y phục này ta cải nam trang cũng có bảy, tám phần tuấn tú.
Cô nương thanh lệ thoát tục, mặc vào bộc quần áo này, chắc chắn là làm tức chết La Thành, hù chết Phan An, ngượng chết Tống Ngọc, tại hạ nào dám cùng cô nương so bì.
Tống Thanh Thư ca ngợi nói.
Ngươi thường ngày dùng lời ngon tiếng ngọt như vậy để lừa gạt tiểu cô nương sao?
Trường Bình công chúa lại đỏ mặt ngồi xuống, nhưng vẫn ung dung nhìn hắn.
Cô nương nói oan uổng tại hạ, bây giờ tiểu cô nương nào cũng gian xảo cơ linh giống quỷ, chỉ nói mấy câu như thế, sao có thể lừa gạt được các nàng.
Tống Thanh Thư cũng ở một bên ngồi xuống, ngượng nói.
Hắn ngày xưa nếu cũng biết nói ngọt ngào như người thì tốt biết bao.
Trường Bình công chúa khẽ thở dài một hơi, Viên Thừa Chí tính tình trầm ổn chất phác, làm sao miệng lưỡi nhanh nhẩu như là Tống Thanh Thư vậy,
Ta thân là Thánh nữ Minh giáo được phái tới đây, đương nhiên là xúc phạm đến thế lực của Nhậm Ngã Hành, bởi vậy lão vẫn coi ta là cái gai trong mắt, chỉ do bây giờ lão chưa có đủ thực lực nắm giữ toàn bộ Nhật Nguyệt Thần Giáo, nên đành phải cùng ta duy trì bề ngoài hòa khí. Ngày hôm nay hiếm thấy lão đã nắm bắt được cái chuôi, mà lại không nhân cơ hội mượn việc này để đã kích ta, đây không giống với phong cách của lão.
Nhớ tới chuyện vừa rồi, Trường Bình công chúa đáp.
"Chẳng lẽ lão vẫn còn có dự định tiếp tục lôi kéo ta?"
Tống Thanh Thư đè xuống trong lòng nghi hoặc, mở miệng hỏi lần nữa,
À….cô nương đến tột cùng tại sao lại trở thành Thánh nữ Minh giáo?
Trường Bình công chúa đôi môi khẽ mở, nói không nhanh không chậm, nhưng đem toàn bộ sự việc ngọn nguồn kể ra rõ ràng:
Lần trước tại Kim Lăng ta được Trương giáo chủ mời nhậm chức Thánh nữ Minh giáo, ngươi cũng biết thân phận của ta, chỉ là một công chúa vong quốc mà thôi, nhưng ta lại không cam lòng cứ như vậy ẩn cư cả đời, cho tới tận ngày hôm nay, ta vẫn hi vọng chính là đánh đuổi Thát Tử, gầy phục lại giang sơn Đại Minh, phụ hoàng trên trời có linh thiêng thì hãy phù hộ cho ta. Đáng tiếc mấy năm gần đây có Thiên Địa Hội, Hồng Hoa Hội, Mộc Vương Phủ, còn có Trịnh gia Đài Loan, tuy rằng mỗi tổ chức đều lấy cờ hiệu Phản Thanh Phục Minh, nhưng không tổ chức nào thấy có thể mưu thành đại sự, trái lại chỉ có Minh giáo của Trương giáo chủ, võ công cái thế, hùng tài vĩ lược, ta dự đoán ngày sau lật đổ được giang sơn Mãn Thanh, e rằng ngoại trừ Trương Giáo Chủ ra, thì không còn có thể là ai khác.
Tống Thanh Thư thấy nàng tuy rằng đã không còn là công chúa, nhưng trong lúc vung tay nhấc chân đều có khí chất nét ung dung cao quý, trong lòng âm thầm khâm phục. Nhưng nhìn trước mắt mi mục như họa nữ cứ liên tục thán phục Trương Vô Kỵ, trong lòng bỗng nhiên dâng lên một trận ghen ghét:
Công chúa …cứ coi như Trương Vô Kỵ lật đổ được Mãn Thanh, thì chắc chắn hắn sẽ lên làm Hoàng Đế, thì như thế nào công chúa lại khôi phục được giang sơn Đại Minh đây?
Trường Bình công chúa đã sớm nghĩ tới vấn đề này, rất nhanh hồi đáp:
Đây chính là điều vì sao ta liệu định Thiên Địa Hội, Mộc Vương Phủ những người này cuối cùng rồi sẽ thất bại, bọn họ quá mức chấp nhất với chính thống, nói tới Đường Vương, Quế vương chi tranh, một lời là bất hòa, bọn họ thậm chí còn tự tàn sát lẫn nhau. Mãn Thanh thì chưa có diệt, bọn họ đã tự tính ngày sau ai sẽ làm Hoàng Đế, thật đúng là một đám...
Trường Bình công chúa rất nhanh ngừng lại không nói, nhưng ý tứ rõ ràng.
Không sai, người Hán chính là người thông minh và cũng tham danh quá nhiều, rõ ràng dù có chín mươi chín huynh đệ, kẻ địch cũng chỉ có một, điều đầu tiên bọn họ nghĩ đến là diệt trừ đi người của mình, để cuối cùng chính mình lên làm lão đại, sau đó mới tính đến chuyện thu thập kẻ địch, nhưng không ai nghĩ tới là mình có đủ bản lãnh để mà đơn độc ứng đối với kẻ địch đáng sợ kia không.
Tống Thanh Thư thở dài một hơi nói.
Công tử quả nhiên là có kiến thức sâu sắc,
Đôi mắt đẹp của Trường Bình công chúa nổi lên một sắc thái thầm phục, nàng thân là công chúa cuối cùng của Đại Minh, đương nhiên đã từng từng gặp qua những nhân vật hàng đầu, đã vậy còn có nhiêu năm lưu lạc ngoài giang hồ, những kẻ được gọi là anh hùng hào kiệt, như là Trần Cận Nam cũng không được nàng chân chính để vào vào mắt. Chỉ có một Trương Vô Kỵ, võ công cái thế làm cho tự đáy lòng khâm phục, không nghĩ tới hôm nay lại có thêm một Tống Thanh Thư nữa,
Suy nghĩ của ta cùng với bọn họ không giống nhau, việc đầu tiên ta theo đuổi chính là lật đổ giang sơn Mãn Thanh, còn sau này ai làm Hoàng Đế thì có thể nói sau,. hơn nữa Minh giáo vốn là cùng với Đại Minh có quan hệ mật thiết, Trương giáo chủ cũng hứa hẹn một ngày nào đó thống nhất thiên hạ, tất nhiên sẽ dựa theo người nào xứng đáng làm minh chủ.
Trường Bình công chúa nói mà gò má nổi lại tiếp tục ửng đỏ, còn có một điều mà nàng không có nói ra, ngày trước Trương Vô Kỵ còn đồng ý nếu thành công thống nhất giang sơn, ngày sau này sẽ lấy nàng làm thê tử, tuyển lựa hài tử của bọn họ kế thừa hoàng vị, để huyết mạch Chu gia tiếp tục chảy xuôi xuống, có điều nàng trong lúc đó trong lòng cực kỳ mê luyến đến Viên Thừa Chí, nên không có nhận lời…
Không đúng, chuyện này không đúng, tại hạ liền cảm thấy Trương Vô Kỵ có vấn đề, bây giờ suy nghĩ lại tất cả hành động của hắn, mỗi hành vi đều có lập ý sâu xa, có một bộ dã tâm bừng bừng, thực sự là với bản tính do dự thiếu quyết đoán, hắn nếu đạm bạc danh lợi thì thật là khác biệt một trời một vực.
Tống Thanh Thư trong lòng khả nghi đại sinh, có điều suy nghĩ lại, chính mình vì xuyên việt mà tới đây, phát sinh một chuỗi hiệu ứng sai lệch với nguyên bản nên cũng không biết sau này ra sao.
Tống công tử ăn nói khí độ, đúng không phải là vật trong ao, tại sao có thể lại phục vụ làm mệnh quan cho Thát Tử, cam tâm vì là Khang Hi mà bán mạng chứ?
Trường Bình công chúa nghiêng đầu nhìn chằm chằm Tống Thanh Thư hỏi.
Nếu như nói chúng ta cùng chung mục đích, nhưng phương pháp lựa chọn thì không giống nhau, cô nương có tin hay không?
Tống Thanh Thư cười khổ nói.
Trước đây đương nhiên là không tin, hôm nay cùng công tử trao đổi một phen, thì thấy có thể tin tưởng. Lấy khí phách của công tử, ta rõ ràng ngươi tuyệt đối không cam tâm làm cẩu tặc cho Thát Tử....
Trường Bình công chúa nói..
Tống Thanh Thư cảm khái vạn ngàn:
Tại hạ đã từng lao tâm khổ tứ, có một số ít bằng hữu cũng không hiểu được tâm ý của tại hạ. Không nghĩ tới công chúa chỉ bằng rất ít mấy câu nói, liền lựa chọn tin tưởng tại hạ, thực sự là.."
Thân thiết với người sơ giao sao…?
Trường Bình công chúa ngữ âm trong trẻo, mang theo mấy phần mềm mại ngơ ngác,
Đúng rồi, ngươi lần này lên trên Hắc Mộc nhai là vì chuyện gì?
Há, tại hạ đến đây là để làm hỏng trinh tiết Thánh nữ Minh giáo.
Tống Thanh Thư chân thành theo bản năng đáp.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
01 Tháng tám, 2022 04:08
bộ này full r hóng gì 2k5 chương
25 Tháng sáu, 2022 09:39
Hóng quáaa
11 Tháng chín, 2021 07:16
cầu chương
14 Tháng tám, 2021 12:32
full lâu quá hazz tui muốn đọc đoạn na9 thành hoàng đế quá
01 Tháng tám, 2021 02:22
mỗi lần quay lại đọc rồi bỏ. lần này chốt câu cuối cùng, sau này không quay lại nữa. Nữ nhân trong truyện nhiều nam nhân chọc ***.
19 Tháng bảy, 2021 19:27
chưa full nhỉ
04 Tháng bảy, 2021 20:46
người tay ra tay giết mình , còn mian thì nói tha người ta đi , tới lúc xén chết mới đánh lại , thể loại cẩu huyết gí
04 Tháng bảy, 2021 02:38
tứ đại ác nhân yếu kê , nhưng dù vô địch thiên hạ cũng đéo giết được.
vì kẻ ác , ai cũng muốn nó hối cải , còn kẻ tội nghiệp , ai cũng muốn cười cho hả hê , thói đời là vậy , lám ác được phật thương , chứ hiền lành thì bỏ mặt
02 Tháng bảy, 2021 21:31
tao nói thật , nếu đúng cốt truyện , thì Khang Hi diệt xong Bảo Thân Vương , thì một đội 3000 ngàn cung thủ diệt luôn Tống Thanh Thư mới đúng logic .
Nhưng tác giả cho mian lộ quá nhiều sơ hở , nhưng thiếu bố cục , chương gần 300 , truyện lê cao trào , Khamg Hi có lòng diệt mian , nhưng mian chỉ toàn gái , đòi phản nhưng đéo có lực .
nếu là Khang Hi thì diệt luôn cho lành , mian với Khang Hi thật ra nó chỉ làm hư chuyện , chứ có làm tốt được đâu .
nhưng khi chuyện đi vào kết thúc , thì lại bẻ lái Khang Hi thành ngu ngốc , cho mian thời gian bố cục .
một thằng học làm chó , thì sao làm chủ được , nên mất logic
02 Tháng bảy, 2021 21:22
nhưng nó là nv 9 , nên dù có trời sập , nó vẫn sống
01 Tháng bảy, 2021 22:57
Tống Thanh Thư này yếu kém , đã được Khang Hi ra hiệu tiền trảm hậu tấu , mà cứ có gái là nó tha hết , vậy cư dây dưa mãi không giết được ai , toàn là những thằng hại nó , nó biết , nó thấy , nhưng vì gái tha hết
10 Tháng năm, 2021 22:13
Tại sao lại phải hại chết Kiến Ninh chứ
01 Tháng năm, 2021 23:27
truyện gì mà chap nào cũng là NTR :D
01 Tháng năm, 2021 13:37
thì ra pharmacist đạo hữu cũng là người trong đồng đạo, một dịch giả hảo tâm cứu vớt nội dung bộ truyện. :))
30 Tháng tư, 2021 15:24
truyện hấp dẫn. Họ Tống này chắc là xuyên việt yếu nhất rồi, không hệ thống, làm việc thiếu cầu toàn, lại còn háo sắc, cao ngạo, khó thành đại sự.
22 Tháng một, 2021 21:13
dịch đỉnh thật , tiếp đi bạn , các đồng râm đang chờ :x
31 Tháng mười, 2020 18:17
up tiếp đi bác ơi, cầu chương aaaaa
26 Tháng tám, 2020 18:33
Giới thiệu thấy ngon rồi
17 Tháng tám, 2020 12:08
tiếp đi đạo hữu
17 Tháng tám, 2020 07:13
tiếp đi bác ơi
14 Tháng tám, 2020 14:35
tiếp đêêê
13 Tháng tám, 2020 23:45
truyện hay ***lllllll
BÌNH LUẬN FACEBOOK