Mục lục
[Dịch] Thâu Hương Cao Thủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đa Long cùng Trương Khang Niên hai mặt nhìn nhau, trong lòng không hẹn mà cùng chung một ý nghĩ:

“Chỉ có Song Nhi của Vi huynh đệ là tốt nhất, những nữ nhân khác, tranh giành tình lang thật là đáng sợ…”

Thủy Sinh lúc này kích động đã qua đi, cũng có chút hối hận, nàng sợ liếc nhìn Tống Thanh Thư, thấy hắn không tỏ ra thái độ, lặng lẽ le lưỡi một cái, nhìn thấy rất đáng yêu, may là nơi của bọn họ cũng cách khoãng xa với mọi người, không thì một đám nam nhân nhìn thấy nàng như vậy, thì sẽ biết rõ ràng một nữ nhân thân cải nam trang, lại có thêm một cô nương xinh đẹp tuyệt trần như vậy, e rằng sẽ lại nhấc lên thêm một cơn phong ba khác nữa...

Hạ Thanh Thanh không nhịn cơn tức giận dậm chân, tức giận nhìn Tống Thanh Thư, nghĩ thầm cái tên Vi Tiểu Bảo làm sao mà ngu như vậy, đáp án đã đưa đến tận tay, lại để cho nam nhân khác chui vào chỗ trống, lại bắt đầu suy nghĩ dùng lý do gì mà chốc nữa đem được hắn mời vào trong khuê phòng của mình. . .

Tống Thanh Thư vốn là cũng không xem chuyện này to tát, thế nhưng vừa rồi lúc vừa tiếp xúc với ánh mắt của Hạ Thanh Thanh tựa như nàng đang trách móc hắn, trái tim run lên, không nhịn được hắng giọng một cái, há miệng nói:

-Tại hạ cũng vừa vặn có một câu đối, mong rằng Ôn cô nương chỉ giáo."

Hạ Thanh Thanh ánh mắt sáng ngời, nghĩ thầm dù cho câu đối của ngươi kém cõi, ta cũng có cớ để mời ngươi vào rồi, bổn phu nhân là ra đề mục, đương nhiên là do ta quyết định!

-Vi công tử tài cao, nhất định câu đối sẽ không giống như người bình thường..

Tống Thanh Thư đứng lên:

-Ôn cô nương vế trên là 'Yên tỏa trì đường liễu' vế dưới của tại hạ xin đối là 'Đào nhiên cẩm giang đê' .

Lúc trước đó mọi người đối với câu đối dưới, mặc kệ là hay dở ra sao, luôn có một đám người xoi mói bình phẩm, nhưng Tống Thanh Thư vừa xướng lên câu đối xong, trong đại sảnh lại rơi vào một sự yên tĩnh quỷ dị.

Đôi mắt đẹp Vương Ngữ Yên hiện ra sắc thái kỳ lạ, lặng lẽ nhìn Tống Thanh Thư, trong lòng tân tư: "Biểu ca nếu có được tài hoa như hắn thì tốt bao nhiêu. . ."

Hạ Thanh Thanh thì vui mừng, nhìn quanh bốn phía, mỉm cười nói:

-Vi công tử với câu đối này trong đêm nay là tốt nhất, nói vậy các vị có ý kiến nào khác không vậy?

-Được!

Một đám người liền vỗ tay ầm ầm khen hay, dù rằng luyến tiếc, nhưng ít nhất phong độ vẫn có, dù là lời nói có đôi khi thô tục, mọi người tuy rằng đều là khách làng chơi, nhưng khách làng chơi mấu chốt phong thái của khách làng chơi vẫn phải có, đáp án của Tống Thanh Thư xác thực là đứng đầu, không ai ngu dốt gì bây giờ lấy trứng mà chọi đá..

Hạ Thanh Thanh duyên dáng nở nụ cười xinh đẹp, khiến cho toàn bộ mọi người đều chảy nước miếng nhìn theo bóng lưng uyển chuyển của nàng.

Rất nhanh có một nha hoàn tiến đến mời:

-Vi công tử, Ôn cô nương cho mời.

Mỉm cười, Tống Thanh Thư đàng hoàng đi theo phía sau nha hoàn, bỏ lại sau lưng ánh mắt những nam nhân còn lại hâm mộ ghen tị nhìn theo hắn.

-Đại sắc lang, đồ dâm tặc!

Thủy Sinh trong lòng buồn bực, ngồi xuống nốc vào chén rượu.

-Thủy muội muội, Tống công tử thanh lịch phi phàm, không hẳn là người…. như muội nghĩ tới vậy đâu. . .

Vương Ngữ Yên khuôn mặt đỏ lên, hai chữ “ dâm tặc.. “ nàng thực sự không nói ra được, thấy dáng dấp Thủy Sinh một bộ ghen tuông, đều là nữ nhân, nên liền khuyên nhủ.

-Hừ…hắn có làm gì thì mặc kệ, cùng muội đâu có quan hệ gì. . .

Thủy Sinh miễn cưỡng cười gượng, hai tay chống cằm, ngồi suy nghĩ như là xuất thần.

-Ưm.. làm sao trong đại sảnh chợt quạnh hiu vậy, Tống đại ca đâu rồi?

Vi Tiểu Bảo vừa mới quay trở lại, nghi hoặc hỏi, trong lòng đang bực bội, chính hắn theo con đường quen thuộc vào hầm rượu, vừa vặn đụng tới một gã sai vặt cùng một đứa nha hoàn đang vụng trộm, tuy rằng được một phen no nê con mắt, thế nhưng không thể ở trong hầm rượu quá lâu, vì vậy nên mới trở về.

-Cái gì?

Nghe được Tống Thanh Thư bị danh kỹ Ôn cô nương mời tiến vào khuê phòng, Vi Tiểu Bảo sắc mặt quái lạ, vô cùng đau lòng: “ Con bà nó, lão tử trãi qua gian khổ trăm bề, tốn tờ ngân phiếu mới dò hỏi được, lẻn vào tới trong khuê phòng của nàng đổi bình hương tửu bình thường thành mê xuân tửu, vốn định là mây mưa, nào ngờ lại thành toàn tiện nghi cho hắn! Ạch…đi cùng chung tên mặt trắng nhỏ này, số đào hoa của mình quả thực là bị tổn thất lớn a. . .

Vi Tiểu Bảo liếc nhìn Vương Ngữ Yên cùng Thủy Sinh, không có nàng nào là chú ý đến hắn, trong lòng lại thêm oán hận.

Đi theo nha hoàn tới một gian phòng nhỏ tỉnh lặng, vừa vào cửa thò có một mùi hương thơm ngào ngạt nức mũi Tống Thanh Thư, bất kỳ nam nhân nào cũng đều sẽ bị loại này hương thơm làm cho mê hoặc, hắn thầm nghĩ:

"Không biết danh kỹ cổ xưa cùng hồ ly tinh khéo léo thời hiện đại so nhau, ai thủ đoạn cao minh hơn đây. . ."

-Vi công tử xin mời đến ngồi.

Tống Thanh Thư ngây người khi từ phía sau bức rèm truyền đến giọng nói mê người của Ôn cô nương.

Ở bên cạnh nàng ngồi xuống, Tống Thanh Thư mới có cơ hội khoảng cách gần quan sát tỉ mỉ đến nàng, chỉ thấy nàng đã thay đổi một bộ xiêm y bằng lụa mỏng màu hồng nhạt lụa mỏng đơn bạc, thân dưới mặc cái váy trong suốt màu phấn hồng, một thân trang phục gợi cảm diễm lệ khiến cho Tống Thanh Thư tâm động không ngừng.

Hạ Thanh Thanh nụ cười nhẹ nhàng tràn đầy, lộ ra hai cái lúm đồng tiền nhỏ đáng yêu, cái váy hướng lên trên hơi chút vung lên, cặp bắp đùi đầy đặn tận lộ ở trước mắt hắn, đuôi lông mày khóe mắt, đều là ý xuân, một đôi mắt long lanh tựa như muốn chảy ra nước.

Tống Thanh Thư mặt không khỏi có chút đỏ lên, theo bản năng cúi đầu không dám nhìn thêm nữa.

Hạ Thanh Thanh trong lòng ngạc nhiên, lời đồn nói Vi Tiểu Bảo là loại người tham hoa háo sắc, nào ngờ hắn đã vậy lại còn ngượng ngùng.

Đã làm phu nhân, từ lâu nàng không còn là tiểu cô nương ngây thơ nữa, hơn nữa vốn là nhi nữ xuất thân trong chốn giang hồ, cho nên bên trong hành động cử chỉ của nàng không có do dự nhiều, nàng chỉ một lòng nghĩ không lộ ra kẽ hở để hoàn thành nhiệm vụ, dĩ nhiên không để ý lúc mình khêu gợi phong tình vạn chủng vốn chuyện này chỉ nên dành riêng cho một mình phu quân của mình là Viên Thừa Chí mà thôi.

Tống Thanh Thư lại có chút ảo não, tại sao mình lại biểu hiện như một sơ ca vậy, thời hiện đại thì mỗi lúc gặp dịp thì chơi, có kiểu chơi nào mà mình đã chưa trải qua, thu thập xong nỗi lòng, hắn ngẩng đầu lên mỉm cười hỏi:

-Không biết đề mục thứ ba của Ôn cô nương là cái gì vậy?

-Đêm trường còn dài, có nhiều thời gian, công tử cần gì phải nóng ruột?

Hạ Thanh Thanh tinh ba lưu chuyển, nở nụ cười:

-Hôm nay nhìn thấy công tử đại tài, tiểu nữ khâm phục không thôi, trước tiên kính công tử một chén rượu."

Nhìn đôi tay thon dài trắng nõn của nàng bưng chén rượu nhỏ, Tống Thanh Thư có chút miệng đắng lưỡi khô, đưa tay ra nhận lấy, trong lúc vô tình đụng tới làn da mềm mại của nàng.

Hạ Thanh Thanh trong ánh mắt lúc này lóe lên một tia hàn quang, nàng nghĩ thầm nếu không phải vì kéo dài thời gian để chờ nhóm của Viên Thừa Chí đang trừng trị đám thị vệ vòng ngoài, thì nàng đã dùng một chiêu kiếm giết hắn ngay bây giờ rồi.

Tống Thanh Thư đối với Ôn cô nương nhu hương nhưng bên trong ẩn giấu sát cơ không chút nào cảnh giác, hắn đem chén rượu uống một hơi cạn sạch, rượu chảy vào trong bụng, hóa thành nhiệt khí bảy phần, nhưng cũng không xóa được cảm giác da thịt mát lạnh từ cánh tay của nàng truyền đến.

-Ôn cô nương từ nơi nào đến đây vậy?

Tống Thanh Thư mở miệng hỏi, thời hiện đại, hắn thường cười nhạo có một bằng hữu, mỗi lần đi lầu xanh, thì thường khuyên cô gái làng chơi hoàn lương, không nghĩ tới mình bây giờ cũng không nhịn được nổi lên tâm tư giống như vậy, vô cùng tiếc hận một nữ nhân xinh đẹp xuất chúng như thế, làm sao mà lại lưu lạc phong trần?

-Tiểu nữ từ lâu đã quên mình ở phương nào rồi

Hạ Thanh Thanh né tránh tâm tư hiện tại, mặt giãn ra cười nói tiếp.

-Đêm nay lương thành mỹ cảnh, chúng ta chỉ tâm sự chuyện phong hoa tuyết nguyệt có được không? Hà tất phải nhắc lại những chuyện thương tâm ngày trước.

Một cái nhíu mày, một nụ cười tươi, Hạ Thanh Thanh đem hình ảnh một nữ nhân phong trần đau khổ bất đắc dĩ diễn đến vô cùng nhuần nhuyễn.

-Là do tại hạ thất lễ.

Tống Thanh Thư nghĩ đến lời nói mới rồi của mình khêu gợi lại chuyện thương tâm của nàng, nên hắn có chút băn khoăn.

-Một chén rượu này xem như tại hạ bồi tội.

-Công tử là quý khách của tiểu nữ, làm sao dám để công tử tự một người uống rượu giải sầu cho được.

Hạ Thanh Thanh mỉm cười nhợt nhạt, tay cầm lên bình rượu mê xuân tửu bị Vi Tiểu Bảo đánh tráo để kế bên, rót ra chén, uống một hơi cạn sạch. …..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
01 Tháng tám, 2022 04:08
bộ này full r hóng gì 2k5 chương
Nguyễn Tiến Nguyên
25 Tháng sáu, 2022 09:39
Hóng quáaa
Haibanam12
11 Tháng chín, 2021 07:16
cầu chương
Haibanam12
14 Tháng tám, 2021 12:32
full lâu quá hazz tui muốn đọc đoạn na9 thành hoàng đế quá
Thanh Hoài
01 Tháng tám, 2021 02:22
mỗi lần quay lại đọc rồi bỏ. lần này chốt câu cuối cùng, sau này không quay lại nữa. Nữ nhân trong truyện nhiều nam nhân chọc ***.
Hieu Le
19 Tháng bảy, 2021 19:27
chưa full nhỉ
phuong2311
04 Tháng bảy, 2021 20:46
người tay ra tay giết mình , còn mian thì nói tha người ta đi , tới lúc xén chết mới đánh lại , thể loại cẩu huyết gí
phuong2311
04 Tháng bảy, 2021 02:38
tứ đại ác nhân yếu kê , nhưng dù vô địch thiên hạ cũng đéo giết được. vì kẻ ác , ai cũng muốn nó hối cải , còn kẻ tội nghiệp , ai cũng muốn cười cho hả hê , thói đời là vậy , lám ác được phật thương , chứ hiền lành thì bỏ mặt
phuong2311
02 Tháng bảy, 2021 21:31
tao nói thật , nếu đúng cốt truyện , thì Khang Hi diệt xong Bảo Thân Vương , thì một đội 3000 ngàn cung thủ diệt luôn Tống Thanh Thư mới đúng logic . Nhưng tác giả cho mian lộ quá nhiều sơ hở , nhưng thiếu bố cục , chương gần 300 , truyện lê cao trào , Khamg Hi có lòng diệt mian , nhưng mian chỉ toàn gái , đòi phản nhưng đéo có lực . nếu là Khang Hi thì diệt luôn cho lành , mian với Khang Hi thật ra nó chỉ làm hư chuyện , chứ có làm tốt được đâu . nhưng khi chuyện đi vào kết thúc , thì lại bẻ lái Khang Hi thành ngu ngốc , cho mian thời gian bố cục . một thằng học làm chó , thì sao làm chủ được , nên mất logic
phuong2311
02 Tháng bảy, 2021 21:22
nhưng nó là nv 9 , nên dù có trời sập , nó vẫn sống
phuong2311
01 Tháng bảy, 2021 22:57
Tống Thanh Thư này yếu kém , đã được Khang Hi ra hiệu tiền trảm hậu tấu , mà cứ có gái là nó tha hết , vậy cư dây dưa mãi không giết được ai , toàn là những thằng hại nó , nó biết , nó thấy , nhưng vì gái tha hết
Lưu Trí Hải
10 Tháng năm, 2021 22:13
Tại sao lại phải hại chết Kiến Ninh chứ
Thanh Hoài
01 Tháng năm, 2021 23:27
truyện gì mà chap nào cũng là NTR :D
Thanh Hoài
01 Tháng năm, 2021 13:37
thì ra pharmacist đạo hữu cũng là người trong đồng đạo, một dịch giả hảo tâm cứu vớt nội dung bộ truyện. :))
Thanh Hoài
30 Tháng tư, 2021 15:24
truyện hấp dẫn. Họ Tống này chắc là xuyên việt yếu nhất rồi, không hệ thống, làm việc thiếu cầu toàn, lại còn háo sắc, cao ngạo, khó thành đại sự.
Chưa Đặt Tên
22 Tháng một, 2021 21:13
dịch đỉnh thật , tiếp đi bạn , các đồng râm đang chờ :x
Hieu Le
31 Tháng mười, 2020 18:17
up tiếp đi bác ơi, cầu chương aaaaa
ikaika
26 Tháng tám, 2020 18:33
Giới thiệu thấy ngon rồi
Hieu Le
17 Tháng tám, 2020 12:08
tiếp đi đạo hữu
Hieu Le
17 Tháng tám, 2020 07:13
tiếp đi bác ơi
Phong Tuấn
14 Tháng tám, 2020 14:35
tiếp đêêê
Định Tường
13 Tháng tám, 2020 23:45
truyện hay ***lllllll
BÌNH LUẬN FACEBOOK