Mục lục
[Dịch] Thâu Hương Cao Thủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 307: MƯỢN ĐAO GIẾT NGƯỜI.

Tống Thanh Thư rùng mình, đôi tay nắm chặt cái bàn trở hất lên, lật tung cái ngăn cản trước người, cái bàn gỗ trên không trung quay tròn cuồn cuộn với tốc độ cực kỳ kinh người, những mũi tên bắn tới đụng vào, nếu không bị đập tạt bay đi, thì cũng cắm dính lên mặt bàn, chẳng mấy chốc những mũi tên kinh hồn này đều bị chận lại

Thừa dịp Thần Tiễn Bát Hùng ngây người, Tống Thanh Thư cầm trong tay chiếc đũa còn lại bắn ra.

“ Vèo…! “

Chiếc đũa xé gió bén nhọn nhắm ngay phía Triệu Mẫn bay tới, đám hộ vệ Mông Cổ quá sợ hãi, nhưng vì tốc độ chiếc đũa nhanh như tia chớp, người võ công bình thường phản ứng không kịp, chỉ có cao thủ trong sân mới miễn cưỡng kịp hành động.

Huyền Minh nhị lão cùng Kim Luân Pháp Vương thì cách quá xa, có muốn cứu giúp cũng không kịp cứu viện, A Đại, A Nhị, A Tam thì đứng bên cạnh Triệu Mẫn bị giật mình, theo bản năng vô thức, A Đại một kiếm hướng chiếc đũa bay tới chém một nhát.

A Đại trước khi vào làm gia nô cho Nhữ Dương Vương Phủ vốn có tên là Phương Đông Bạch, là trưởng lão của Cái Bang, giả chết bệnh trốn sang Tây Vực, gia nhập Phái Kim Cương, có sở trường về kiếm pháp, kiếm thuật tinh kỳ danh vang thiên hạ, nổi tiếng xuất kiếm cực nhanh chẳng khác nào có tám cánh tay, vì vậy được xưng là Bát Tí Thần Kiếm.

Phương Đông Bạch vừa rồi nhìn thấy Tống Thanh Thư vẻn vẹn chỉ dựa vào một chiếc đũa đã đánh bạt được thiền trượng của Huyền Trừng đại sư nặng đến hơn mười cân, hắn biết rõ trên chiếc đũa kèm theo nội lực không phải chuyện đùa, nên không dám hy vọng là dùng một chiêu kiếm có thể cản lại, mà chỉ mong là dùng xảo kình để di chuyển hướng chiếc đũa, để cho Triệu Mẫn tránh được kiếp nạn này.

Nhưng Phương Đông Bạch tim như thắt lại là vì chiêu kiếm bắt buộc xuất ra, rõ ràng bổ vào khoảng không, trong lúc Phương Đông Bạch vung kiếm thì cùng lúc đồng thời, A Nhị, A Tam cũng đưa tay chụp về hướng chiếc đũa, bọn họ cũng xuất thân từ phái Kim Cương Tây Vực, do Hỏa công đầu đà sáng lập, kẻ năm xưa ở chùa Thiếu Lâm học lén võ công, đả thương vô số tăng lữ trong chùa Thiếu lâm, sau đó chạy sang Tây Vực lập môn hộ.

Đại Lực Kim Cương Chưởng cùng Đại Lực Kim Cương Chỉ của A Nhị, A Tam luyện được đạt tới đỉnh cao công phu, hai người một thân võ công, hơn phân nửa tập trung trên cánh tay, hai tay cứng hơn kim loại, đánh vỡ bia đá dễ như trở bàn tay, nào ngờ được trảo này chụp lấy, chỉ cảm thấy trong lòng bàn tay nóng bỏng kịch liệt truyền đến, khi chiếc đũa thấu qua , hai người hợp lực lại rõ ràng cũng không có giữ lại được chiếc đũa kia.

Bất chấp bàn tay đang rướm máu, kinh hồn bạt vía nhìn đến Triệu Mẫn, chỉ thấy sắc mặt nàng trắng bệch, trên thân cũng không có ngoại thương, chiếc đũa đang cắm vào cây cột phía sau lưng nàng, phía trên còn treo một cây trâm cài tóc đã bị đánh vỡ, thân là hộ vệ tâm phúc của Triệu Mẫn, đương nhiên bọn họ rõ ràng cái trâm cài tóc đó là chi vật đính ước ngày trước của Triệu Mẫn cùng với Trương Vô Kỵ .

-Thuộc hạ vô năng, khiến cho quận chúa bị sợ hãi.

A Đại A Nhị ATam vội vàng quỳ xuống thỉnh tội, đám thị vệ giờ mới kịp phản ứng, rút ra vũ khí bao quanh hộ vệ Triệu Mẫn cùng Hoa Tranh ở bên trong.

Huyền Minh nhị lão giận dữ hét lên, liên thủ nhào tới công Tống Thanh Thư, Kim Luân Pháp Vương cũng đổ mồ hôi lạnh, suýt chút nữa hai vị quý nhân chết trước mắt mình, bất quá lão cũng nhìn ra được Tống Thanh Thư hạ thủ lưu tình, vì vậy do dự một chút, cũng không gia nhập vào chiến đoàn tấn công, mà chỉ hộ vệ bên cạnh Triệu Mẫn, Hoa Tranh hai người.

Trong chớp mắt ba người đã giao thủ mấy chiêu, Tống Thanh Thư lấy một địch hai, chưởng pháp tinh diệu, chẳng có chút nào rơi vào thế hạ phong.

-Hàng Long Thập Bát Chưởng?

Huyền Minh nhị lão khẽ kêu lên, hơi e ngại đệ nhất thiên hạ chí cương chí dương uy danh chưởng pháp, nên không muốn cùng Tống Thanh Thư đối đầu chưởng pháp, mà là nghỉ rằng Tống Thanh Thư tuổi còn trẻ nên hỏa hầu chưa cao, nên hai người hợp lực, dựa vào mấy mươi năm công lực cùng hắn đấu nội lực.

Huyền Minh Thần Chưởng chưởng pháp tinh diệu, huống chi Huyền Minh nhị lão tinh thông chi thuật hợp kích, trong lúc vội vã Tống Thanh Thư không biết là cố ý hay vô tình ý, rõ ràng bị buộc chỉ có con đường đối kháng nội lực.

Ba người lẳng lặng yên đứng ở giữa sân, Huyền Minh nhị lão mặt tím xanh càng lúc càng đậm, mọi người chung quanh có thể trông thấy được bằng mắt thường từng làn một khói màu xanh theo từ cánh tay Huyền Minh nhị lão truyền đến phía Tống Thanh Thư bên kia.

-Tống công tử...!

Nhìn Tống Thanh Thư lấy một địch hai, Hạ Thanh Thanh vội vàng rút ra Kim Xà kiếm, muốn tiến lên trợ giúp hắn giúp một tay, thế nhưng lại lo lắng dẫn tới đám người cao thủ Mông Cổ gia nhập cùng công tới, nên do dự đứng nguyên chỗ.

Lý Mạc Sầu trong tay áo âm thầm nắm lấy ba mũi Băng phách ngân châm, đang tìm cơ hội xuất thủ tương trợ.

Quan sát thấy thế cục, Tống Thanh Thư nhướng mày, mở miệng nói với hai nàng:

-Hạ phu nhân cùng cùng với Lý đạo cô đi trước, đến nơi ước định của chúng ta trước đó tụ hợp.

Thấy Tống Thanh Thư đang chống đỡ nội lực, đồng thời rõ ràng còn có thể mở miệng nói chuyện như mây trôi nước chảy, không chỉ là Huyền Minh nhị lão, mọi người còn lại trong tửu điếm cũng hoảng sợ.

-Tống công tử, ta không đi, có chết chúng ta cùng chết.

Hạ Thanh Thanh ngữ khí cực kỳ kiên định.

"Hạ phu nhân đừng có ngu ngốc như vậy, phu nhân cũng đã biết được rõ ràng võ công của tại hạ, trong giang hồ thiên hạ hiện nay, ai có thể ngăn cản được tại hạ? Còn Hạ phu nhân muốn là ở lại chỗ này, bọn họ cao thủ rất nhiều, tại hạ vì bảo hộ Hạ phu nhân, nói không chừng hai người chúng ta thật sự sẽ trở thành đồng mệnh uyên ương đấy..”

Tống Thanh Thư cười khổ, vội vàng truyền âm nhập mật nói ra với Hạ Thanh Thanh.

Nghe được hắn nói cái gì đồng mệnh uyên ương, Hạ Thanh Thanh hai lổ tai ửng đỏ, nàng sớm đã không phải là một Viên phu nhân điêu ngoa bốc như ngày trước nữa, đương nhiên phân được nặng nhẹ, biết rõ Tống Thanh Thư lời nói không ngoa, liền gật đầu, đôi mắt đỏ hồng mắt nói:

-Được rồi... ta sẽ ở chỗ đó chờ ngươi.

Nói xong liền hướng ngoài cửa sổ chạy mất.

Lý Mạc Sầu thì kinh nghiệm giang hồ phong phú hơn, biết mình có lưu lại đối với cao thủ cấp độ này so đấu mà nói, không tạo nên chút tác dụng nào, do dự một chút, cũng chắp tay đối với Tống Thanh Thư nói lời cảm tạ:

-Đa tạ các hạ hôm nay cứu giúp chi ân, ngày sau ta sẽ một lòng báo đáp.

Nói xong cũng hướng ngoài cửa sổ chạy đi.

-Yêu nữ chạy đi đâu cho thoát!

Nhìn Lý Mạc Sầu sắp đào tẩu, Huyền Trừng đại sư giận dữ gầm lên, thân hình như đại bàng giương cánh, cách lăng không dùng Vô Tương Kiếp Chỉ đánh Lý Mạc Sầu.

Tống Thanh Thư ánh mắt ngưng tụ, một chưởng chấn khai Huyền Minh nhị lão, sau đó mượn nhờ lực phản chấn, thân pháp nhanh như chớp len vào nơi chính giữa Huyền Trừng đại sư cùng với Lý Mạc Sầu, một quyền đánh tan Vô Tương Kiếp Chỉ của Huyền Trừng đại sư..

-Con người của tại hạ thi ân không cầu báo đấy, nhưng nếu Lý đạo cô lấy thân mình báo đáp, tại hạ cũng sẽ cam tâm tình nguyện nhận lấy.

Nghe được từ sau lưng truyền đến lời Tống Thanh Thư trêu ghẹo, Lý Mạc Sầu vừa thoát ra khỏi cửa sổ, suýt chút nữa lảo đảo ngã quỵ xuống.

-Đại Phục Ma Quyền của Cửu Âm Chân Kinh?

Huyền Trừng đại sư ồ lên, bước chân ngừng truy kích, thần sắc ngưng trọng nhìn Tống Thanh Thư.

-Đại sư quả nhiên không hổ là cao tăng võ học kỳ tài của Thiếu Lâm Tự, cũng nhận ra được đây là võ công trong Cửu Âm Chân Kinh.

Tống Thanh Thư kinh ngạc nhìn lão tăng.

-Ngươi thân là đệ tử Võ Đang lại không dùng công phu bổn môn, mà sử dụng Cái Bang Hàng Long Thập Bát Chưởng cùng với Cửu Âm Chân Kinh trên giang hồ thất truyền đã lâu, có thể thấy được võ công phái Võ Đang thật sự không đúng như là lời đồn đãi trên giang hồ .

Huyền Trừng đại sư cười lạnh nói.

Tống Thanh Thư nhất thời nghẹn lời, không biết xú hòa thượng này trước lúc xuất gia có phải bị người của phái Võ Đang đánh qua hay không, bằng không thì tại sao có oán niệm với phái Võ Đang lớn như thế, bản thân hắn dù đã là không phải đệ tử Võ Đang, vẫn không thể không bảo toàn thanh danh của phái Võ Đang.

-Đại sư có chỗ không biết, tiểu bối ngày xưa phạm phải sai lầm lớn, bị thái sư phụ trục xuất ra khỏi phái Võ Đang, một ngày chưa được lão nhân gia thu hồi môn lệnh, thật sự không dám dung đến thần công Võ Đang, bằng không thì đã dùng công phu Thuần Dương Vô Cực Công, hoặc giả là Thái Cực quyền và Thái Cực Kiếm, tùy tiện cũng có thể chống lại những tuyệt kỹ của cao tăng Thiếu Lâm Tự không thành vấn đề ..

Dựa theo quy củ giang hồ, Tống Thanh Thư nói hợp tình hợp lý, người bên ngoài cũng không có cách nào dồn ép hắn phải dùng đến võ công phái Võ Đang đối địch, Huyền Trừng đại sư trong lòng tiếc nuối vì không được trực tiếp đấu với công phu Võ Đang, nên thấy nếu có giao thủ cùng với Tống Thanh Thư thì vô vị, có thắng cũng không áp chế được thanh danh phái Võ Đang, huống chi đối phương biểu hiện ra võ công thật sự là sâu không lường được, vạn nhất nếu đánh ngang tay hay thậm chí là thua, thì mặt mũi của mình để ở chỗ nào đây?

Huyền Trừng đại sư đứng yên trầm mặc không nói, sắc mặt âm tình liên tục biến ảo.

Lại nói bên kia Huyền Minh nhị lão bị Tống Thanh Thư một chưởng chấn khai thì khí huyết sôi trào, đã chịu nội thương không ít, thật ra cũng là do gieo gió gặt bão, nếu như dùng chiêu thức giao chiến, dựa vào chi thuật hai người mấy chục năm hợp kích kinh nghiệm, cho dù không địch lại, cũng không đến mức bị thương nhanh như vậy.

Hai người bọn họ vốn cho là tuổi trẻ Tống Thanh Thư không có khả năng giống như Trương Vô Kỵ nội lực mênh mông vô cùng, nào ngờ được do hung hăng chủ quan nên bọn họ bị quất ngược một bạt tai.

Lộc Trượng Khách cùng Hạc Bút Ông rút ra vũ khí của mình, phải biết rằng hai người dựa vào Huyền Minh Thần Chưởng nổi tiếng trên giang hồ, ngoại trừ một lần đã từng dùng vũ khí đối phó với Trương Vô Kỵ, từ ngày gia nhập Nhữ Dương Vương Phủ cho tới bây giờ chưa từng gặp phải đối thủ để mà vận dụng qua vũ khí.

Một cây Lộc Đầu Trượng, một đôi Hạc Thiết Bút, đều là kỳ môn binh khí, chiêu số quỷ dị vô cùng, phối hợp với Huyền Minh Thần Chưởng âm thầm bất ngờ tung ra, lúc trước ngay cả Trương Vô Kỵ cũng thiếu chút nữa bị bại dưới tay hai người.

Huyền Minh nhị lão bởi vì đã rơi vào thế hạ phong trước mắt hai quý nhân, có chút không nhịn được, đang muốn xốc lại tinh thần, cùng Tống Thanh Thư tái chiến một trận hôn thiên ám địa, nhưng bất ngờ thanh âm nhàn nhạt của Triệu Mẫn truyền đến:

-Lộc tiên sinh, Hạc tiên sinh, các ngươi tạm thời hãy quay trở lại, vốn từng nghe qua Thiếu Lâm Tự là ngôi sao Bắc đẩu chính đạo trong chốn võ lâm, chủ trì công đạo, lúc này Huyền Trừng đại sư đang muốn ra tay diệt trừ đồng bọn của nữ ma đầu Lý Mạc Sầu, hai vị tiên sinh nếu muốn cùng hắn giao thủ, hãy đợi lát nữa thì cũng không muộn.

Triệu Mẫn từ trong khiếp sợ đã khôi phục lại, nhìn thấy Huyền Trừng đại sư biểu lộ qua mâu thuẩn giữa Thiếu Lâm và Võ Đang, thì biết đã không còn có khả năng giao đấu nữa, nên liền đổ dầu vào lửa đem chủ đề chuyển dời đến trên thân Lý Mạc Sầu.

Chẳng qua bây giờ Triệu Mẫn vén lên, Huyền Trừng đại sư nếu để cho Tống Thanh Thư tùy tiện cứu đi Lý Mạc Sầu mà chẳng làm gì cả, thì sau này Triệu Mẫn cùng với thủ hạ thêm mắm thêm muối lan truyền ra ngoài giang hồ, thanh danh của Thiếu Lâm Tự có thể bị hủy hoại chỉ trong chốc lát qua lần này..

Huyền Trừng đại sư chỉ là vũ si mà không phải kẻ ngu ngốc, biết rõ Triệu Mẫn mượn đao giết người, nhưng lão tự nghĩ mình võ công cái thế, trước cứ giải quyết xong Tống Thanh Thư, lại quay đầu tìm đến Triệu Mẫn tính sổ cũng không phải là việc khó gì, liền một hồi cười dài:

-Cũng được, nghe qua Cái Bang có Hàng Long Thập Bát Chưởng là chưởng pháp đệ nhất thiên hạ, bần tăng sẽ dùng Bàn Nhược chưởng pháp Thiếu Lâm Tự đối thử xem sao.

Nói xong cũng không đợi Tống Thanh Thư trả lời, Huyền Trừng đại sư liền một chưởng đánh đến trên người Tống Thanh Thư.

-Mẫn Mẫn, ta thấy Huyền Trừng đại sư chưởng pháp đánh ra bay bổng nhưng quá chậm, tựa hồ không có bao nhiêu lực đạo, vì sao Tống công tử kia vẻ mặt trầm trọng như lâm đầu đại địch, cứ liên tục né tránh?

Nhìn xem trong chốc lát, Hoa Tranh công chúa nhịn không được quay đầu hỏi Triệu Mẫn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
01 Tháng tám, 2022 04:08
bộ này full r hóng gì 2k5 chương
Nguyễn Tiến Nguyên
25 Tháng sáu, 2022 09:39
Hóng quáaa
Haibanam12
11 Tháng chín, 2021 07:16
cầu chương
Haibanam12
14 Tháng tám, 2021 12:32
full lâu quá hazz tui muốn đọc đoạn na9 thành hoàng đế quá
Thanh Hoài
01 Tháng tám, 2021 02:22
mỗi lần quay lại đọc rồi bỏ. lần này chốt câu cuối cùng, sau này không quay lại nữa. Nữ nhân trong truyện nhiều nam nhân chọc ***.
Hieu Le
19 Tháng bảy, 2021 19:27
chưa full nhỉ
phuong2311
04 Tháng bảy, 2021 20:46
người tay ra tay giết mình , còn mian thì nói tha người ta đi , tới lúc xén chết mới đánh lại , thể loại cẩu huyết gí
phuong2311
04 Tháng bảy, 2021 02:38
tứ đại ác nhân yếu kê , nhưng dù vô địch thiên hạ cũng đéo giết được. vì kẻ ác , ai cũng muốn nó hối cải , còn kẻ tội nghiệp , ai cũng muốn cười cho hả hê , thói đời là vậy , lám ác được phật thương , chứ hiền lành thì bỏ mặt
phuong2311
02 Tháng bảy, 2021 21:31
tao nói thật , nếu đúng cốt truyện , thì Khang Hi diệt xong Bảo Thân Vương , thì một đội 3000 ngàn cung thủ diệt luôn Tống Thanh Thư mới đúng logic . Nhưng tác giả cho mian lộ quá nhiều sơ hở , nhưng thiếu bố cục , chương gần 300 , truyện lê cao trào , Khamg Hi có lòng diệt mian , nhưng mian chỉ toàn gái , đòi phản nhưng đéo có lực . nếu là Khang Hi thì diệt luôn cho lành , mian với Khang Hi thật ra nó chỉ làm hư chuyện , chứ có làm tốt được đâu . nhưng khi chuyện đi vào kết thúc , thì lại bẻ lái Khang Hi thành ngu ngốc , cho mian thời gian bố cục . một thằng học làm chó , thì sao làm chủ được , nên mất logic
phuong2311
02 Tháng bảy, 2021 21:22
nhưng nó là nv 9 , nên dù có trời sập , nó vẫn sống
phuong2311
01 Tháng bảy, 2021 22:57
Tống Thanh Thư này yếu kém , đã được Khang Hi ra hiệu tiền trảm hậu tấu , mà cứ có gái là nó tha hết , vậy cư dây dưa mãi không giết được ai , toàn là những thằng hại nó , nó biết , nó thấy , nhưng vì gái tha hết
Lưu Trí Hải
10 Tháng năm, 2021 22:13
Tại sao lại phải hại chết Kiến Ninh chứ
Thanh Hoài
01 Tháng năm, 2021 23:27
truyện gì mà chap nào cũng là NTR :D
Thanh Hoài
01 Tháng năm, 2021 13:37
thì ra pharmacist đạo hữu cũng là người trong đồng đạo, một dịch giả hảo tâm cứu vớt nội dung bộ truyện. :))
Thanh Hoài
30 Tháng tư, 2021 15:24
truyện hấp dẫn. Họ Tống này chắc là xuyên việt yếu nhất rồi, không hệ thống, làm việc thiếu cầu toàn, lại còn háo sắc, cao ngạo, khó thành đại sự.
Chưa Đặt Tên
22 Tháng một, 2021 21:13
dịch đỉnh thật , tiếp đi bạn , các đồng râm đang chờ :x
Hieu Le
31 Tháng mười, 2020 18:17
up tiếp đi bác ơi, cầu chương aaaaa
ikaika
26 Tháng tám, 2020 18:33
Giới thiệu thấy ngon rồi
Hieu Le
17 Tháng tám, 2020 12:08
tiếp đi đạo hữu
Hieu Le
17 Tháng tám, 2020 07:13
tiếp đi bác ơi
Phong Tuấn
14 Tháng tám, 2020 14:35
tiếp đêêê
Định Tường
13 Tháng tám, 2020 23:45
truyện hay ***lllllll
BÌNH LUẬN FACEBOOK