Chương 310: TRAO ĐỔI TÌNH LANG.
Tống Thanh Thư tính toán trong đầu, cũng không phải bởi vì gút mắc cùng với Trương Vô Kỵ, mà là xuất phát từ kế hoạch của mình,Triệu Mẫn đi sứ Nam Tống, nếu thật là vì hoà đàm, như vậy mục tiêu kế tiếp của Mông Cổ có khả năng rất lớn là sẽ toàn lực tấn công Kim Quốc hoặc là Mãn Thanh, nếu như mục tiêu là Kim Quốc còn dễ tính, nhưng nếu đánh Mãn Thanh, thì tất cả kế hoạch của hắn sẽ đổ sông đổ biển.
Dựa theo kế hoạch lúc trước, mượn sức Kim Xà doanh từng bước một lớn mạnh, từ từ nuốt lấy hết thực lực Mãn Thanh, nếu như lúc này Mông Cổ tấn công toàn diện, xem như là chuyện Tống Thanh Thư tuy tạm thời nắm lấy Mãn Thanh, nhưng kết cục bất quá là dẫn sói vào nhà, phải đối đầu với một địch nhân cường đại, điều này đương nhiên là Tống Thanh Thư không muốn xảy ra.
Bắt cóc nhân vật cầm đầu của sứ đoàn của Mông Cổ, trước mắt xem ra la việc mua bán có lợi nhất, chỉ cần Mông Cổ không thể cùng với Nam Tống nghị hòa, thì sẽ không có cách nào dốc lực tấn công Mãn Thanh được, như vậy thì Tống Thanh Thư mới có thời gian chuẩn bị.
Nhưng Tống Thanh Thư không có lập tức động thủ, mà có ý định quan sát Kim Luân Pháp Vương cùng Huyền Trừng đại sư thi đấu, bởi vì võ công của Huyền Trừng đại sư thâm sâu quá khó lường.
Vừa mới tận mắt nhìn thấy Huyền Trừng đại sư thi triển những tuyệt kỹ trong thất thập nhị công phu của Thiếu Lâm, dù có bao nhiêu tinh diệu, hắn luôn luôn có phương pháp phá giải. Thế nhưng công phu Kim Cương Bất Hoại hộ thân kia thật sự làm người đau đầu, một khi Huyền Trừng đại sư vận khởi thần công, thân thể như kim thạch không hủy được, thủy hỏa bất xâm, thế thì mình làm sao mới có thể thủ thắng đây? Tống Thanh Thư vỗ đầu.
Nghĩ đến loại võ công này tuy rằng đao thương bất nhập, nhưng toàn thân phải có một chỗ không cách nào luyện đến, đó chính là cái gọi nhược điểm, chỉ cần công kích thật chuẩn, thì mới có thể triệt để phá vỡ phòng ngự của đối phương.
"Vậy thì nhược điểm của Kim Cương Bất Hoại cuối cùng nằm chỗ nào đây?"
Tống Thanh Thư bưng chén rượu, nhìn chằm chằm vào trong tràng diện hai người đang đánh nhau, ánh mắt khép lại, trong đầu hiện lên vô số ý niệm, dựa theo quy luật, nhược điểm của nam nhân yếu ớt nhất là hạ thể, nhưng thật sự khó có thể dự tính đúng. Huống chi tương truyền Thiếu Lâm Tự có một môn Thiết Dương Công, vạn nhất Huyền Trừng đại sư cũng tập được công phu đó, thì hắn chẳng phải chỉ có thể giương mắt nhìn?
Triệu Mẫn như đang suy nghĩ nhìn qua phía Tống Thanh Thư, nàng thấy hắn ngồi ung dung, trong lòng tràn ngập khó hiểu, trước kia trong ấn tượng của nàng thì con người của Tống Thanh Thư bên ngoài tô vàng nạm ngọc, còn bên trong đúng là thuộc loại công tử bột thối rữa, hơn nữa trước đây hắn còn bị đánh cho kinh mạch đứt đoạn, bộ dáng chán ngán thất vọng, đến tột cùng đã gặp gỡ kỳ duyên nào mà gã nam nhân này đã có biến hóa nghiêng trời lệch đất như vậy?
Tống Thanh Thư quay đầu vừa vặn bắt gặp ánh mắt Triệu Mẫn, liền mỉm cười gật đầu ra vẻ trêu chọc, khiến cho Triệu Mẫn vội vàng quay đầu lãng tránh, trong lòng càng them oán hận: “ Bất kể hắn biến hóa thế nào, cuối cùng cũng có một bộ dáng thật là chán ghét …”
Lúc này Kim Luân Pháp Vương đã cùng Huyền Trừng đại sư giao đấu đến hồi khốc liệt, mỗi lần các vòng Kim Luân cùng với thiền trượng va chạm phát ra từng hồi lanh lảnh buốt đầu, đồng liên tục những tia lửa nháng lên rất chói mắt.
Huyền Trừng đại sư với Phục Ma trượng pháp uy mãnh vô cùng, một trượng đánh ra, kéo theo một làn cương khí vô hình, Kim Luân Pháp Vương cũng không hề kém cạnh, tay phải tung chưởng, kèm theo những tiếng nổ ầm ầm liền hóa giải cương khí vô hình biến mất.
Bất quá Huyền Trừng đại sư võ công thật sự là sâu không lường được, Kim Luân Pháp Vương tuy rằng có thần công Long Tượng Ba Nhược đứng đầu Mật Tông, nhưng khi ứng phó vẫn phải cố hết sức, cũng may bên tay trái còn có những vòng Kim Luân ngăn trở hóa giải cương khí tiên thiên.
Sau khi Huyền Trừng đại sư tay cầm thiền trượng, thì Kim Luân Pháp Vương liền rơi vào hạ phong, Triệu Mẫn đôi mi thanh tú nhẹ chau lại, liếc nhìn Huyền Minh nhị lão, thấy hai người bộ dạng có chút hả hê, thoáng suy nghĩ, liền hiểu tâm tư của hai người, nếu lúc này nói cho Huyền Minh nhị lão liên thủ cùng với Kim Luân Pháp Vương, đúng là không có khả năng, đành phải dậm chân nói:
-Đại sư, bất luận Thiếu Lâm Tự có ân oán gì với chúng ta, chuyến xuôi nam này là vì Mông Cổ cùng Nam Tống nghị hòa, đó là đại công đức cứu vãn hàng ức hàng vạn sinh linh, nếu như chúng ta bị cản trở thất bại, sẽ dẫn đến thiên hạ sinh linh đồ thán, đại sư không sợ sau khi viên tịch sẽ đời đời bị luân hãm trong a tỳ địa ngục sao?
Nghe Triệu Mẫn nói, Huyền Trừng đại sư trong lòng khẽ động, giơ tay nhấc chân lùi ra cân nhắc lợi hại, nên Kim Luân Pháp Vương cũng có cơ hội thở dốc, rốt cuộc cuộc chiến vãn hồi từ từ chậm lại.
Nhìn thấy tình hình như thế, Tống Thanh Thư biết rằng mình đã không thể bàng quan được nữa, thân hình liền biến mất, giống như một mũi tên rời cung phóng tới phía Triệu Mẫn.
Huyền Minh nhị lão tuy rằng theo dõi nhìn theo Kim Luân Pháp Vương đang lâm vào khổ chiến, nhưng cũng không dám xem nhẹ sự an nguy của hai quý nhân, thấy Tống Thanh Thư xông tới, liền đưa binh khí nghênh đón tiếp lấy.
Tống Thanh Thư chẳng biết lúc nào trong tay đã cầm lấy thanh Mộc kiếm nơi tay vung lên, Huyền Minh nhị lão cảm thấy một làn kiếm khí vô cùng sắc bén, mơ hồ xuyên vào cơ thể mình, hoảng hốt lắc mình hướng hai bên tránh ra.
Thấy Tống Thanh Thư trong chớp mắt đã bay đến trước người, Triệu Mẫn sững sờ liền giơ chưởng công tới, ngay lập tức cổ tay nàng bị Tống Thanh Thư dễ dàng nắm bắt, lập tức bên hông tê rần, Tống Thanh Thư đã điểm huyệt đạo của nàng, đem cánh tay của nàng xoay ngược lại phía sau lưng.
Nhẹ nhàng ngửi lấy hương thơm từ đôi bầu vú của mỹ nhân, Tống Thanh Thư biểu lộ thưởng thức, đối với trong tràng đang kịch chiến nói:
-Đại sư, nơi đây giao cho đại sư, tiểu bối đi trước.
Vừa dứt lời, Tống Thanh Thư liền ôm Triệu Mẫn hướng ngoài cửa sổ nhảy ra, trải qua đại biến này, trong tràng kịch chiến đã dừng tay, Kim Luân Pháp Vương tức giận, từ xa phóng những vòng Kim Luân tới phía sau Tống Thanh Thư .
Tống Thanh Thư cười nhạt, một kiếm vung lên, kiếm khí liền đánh dội những vòng Kim Luân quay trở về, bất ngờ Huyền Trừng đại sư cũng từ xa xa đánh tới một chưởng, cảm nhận được hàn khí thấu xương của chưởng phong, Tống Thanh Thư nhướng mày, mũi chân quét vòng, đá cái bầu rượu bằng đồng bay về phía chưởng phong đang tới.
Cái bình bằng đồng ấm dường như chịu phải trọng kích, áp súc tỏa ra hơi mỏng một lớp cương khí, một làn khí vô hình tiếp tục bay thẳng tới, Tống Thanh Thư còn chưa kịp phản ứng, thì Triệu Mẫn đã hừ lên một tiếng, từ khóe miệng trào ra vết máu, khuôn mặt kiều diễm rất nhanh trở nên trắng bệch, ánh mắt Tống Thanh Thư ngưng tụ, ôm cái eo nhỏ nhắn Triệu Mẫn, mũi chân chạm nhẹ trên mặt đất, thân hình giống như một làn khói xanh, tan biến tại bên ngoài cửa sổ.
Kim Luân Pháp Vương đang muốn đuổi theo, Huyền Trừng đại sư liền ngăn cản lại,
-Tương truyền trong chốn võ lâm, khinh công Đạp Sa Vô Ngân không để lại dấu vết, nếu quốc sư đuổi kịp, thì môn khinh công này không nổi danh như vậy.
………………………………………………………………………………………………
-Thả... thả ta xuống.
Tống Thanh Thư đang cấp tốc chạy vội, đột nhiên nghe được từ trong ngực truyền đến một làn hơi thở mong manh nhưng thái độ rất kiên quyết.
Xem chừng đã không có truy binh đuổi theo, Tống Thanh Thư dừng lại, đem Triệu Mẫn nhẹ nhàng nằm xuống phía dưới một thân cây.
-Tại hạ không có ngờ tới Huyền Trừng đại sư sử dụng Đại Kim Cương Chưởng cách sơn đả ngưu đánh xuyên qua vật như vậy, làm hại quận chúa bị trọng thương, thật sự là xấu hổ.
Nhìn trước mắt khuôn mặt không còn có chút huyết sắc nào, Tống Thanh Thư áy náy nói.
Triệu Mẫn chau mày, hất tay của Tống Thanh Thư đang vịn lấy hai tay của nàng, giãy giụa ngồi dậy, dựa vào trên tàng cây, suy yếu nói:
-Cứ để ta ở chỗ này, chờ thủ hạ ta đuổi theo, bọn họ có thể cứu được ta.
Tống Thanh Thư chần chờ, lắc đầu nói:
-Dựa vào công lực của Đại hòa thượng kia, những thủ hạ dưới tay của quận chúa chỉ sợ không có bổn sự cứu được người đâu.
-Bọn họ không có bổn sự, chẳng lẽ ngươi có bản lĩnh?
Triệu Mẫn tức giận nói, nàng vẫn quen dùng ánh mắt coi thường ngày trước đối với Tống Thanh Thư dù võ công của hắn đã khác xưa.
-Tại hạ có thể cứu quận chúa được, nhưng sẽ bị tổn thất lớn,mà quận chúa cũng chưa chắc nguyện ý.
Tống Thanh Thư cười khổ nói .
Triệu Mẫn võ công thấp hơn hắn nhiều, nếu dùng phương pháp Hoan Hỉ Thiện Pháp này cứu nàng, bản thân chỉ sợ công lực sẽ bị hao tổn nhiều.
-Ngày trước trên núi Thiếu Thất từ biệt, ta không có ngờ tới có một ngày ngươi lại có thể luyện tập được một thân võ công cao cường như vậy.
Triệu Mẫn cũng không quan tâm đến phương pháp cứu giúp mà Tống Thanh Thư vừa nói, ngược lại ngữ khí có chút cảm thán.
-Trên núi Thiếu Thất, quận chúa rúc vào bên cạnh Trương giáo chủ Minh giáo, tốt nhìn qua thấy rất là hạnh phúc, cũng không trở về Mông Cổ, mà lại thay mặt Nhữ Dương Vương hối hả ngược xuôi?
Tống Thanh Thư cũng ngồi xuống ở một bên bãi cỏ, nhàn nhạt cười nói.
Triệu Mẫn trên mặt lộ ra một tia ngoài ý muốn, nàng cẩn thận quan sát Tống Thanh Thư, tò mò nói:
-Lúc trước kinh mạch ngươi đứt đoạn, ta còn tưởng rằng ngươi chắc chắn phải chết, nào ngờ sau này thanh danh ngươi tại Mãn Thanh lên cao, rất nhanh trở thành đệ nhất cao thủ triều đình Mãn Thanh. Ngươi đã gặp được kỳ ngộ gì, mà có thể biến hóa thay đổi nhanh như vậy?
- Nhất mệnh, nhị vận, tam phong thủy, đều này nói rõ mệnh của tại hạ chưa có đến mức tuyệt lộ,
Tống Thanh Thư co lên một chân, đưa tay để lên trên đầu gối mình, nhẹ nhàng nói,
-Còn quận chúa thì rõ ràng đang bị thương thật nặng, lại cứ hiếu kỳ hỏi chuyện của tại hạ, cũng không sợ đến việc sẽ hương tiêu ngọc sao"
Triệu Mẫn mặt đỏ lên, hừ một tiếng:
-Ngươi không phải mới vừa nói có phương pháp cứu chữa ta sao, vậy thì tại sao ta phải lo lắng…
-Quận chúa làm sao biết được tại hạ nhất định sẽ cứu quận chúa?
Tống Thanh Thư ngạc nhiên hỏi.
-Bất kể là ngươi cùng Trương... Trương Vô Kỵ có ân oán như thế nào, còn ta thì là với thân phận quận chúa Mông Cổ, nếu ta còn sống, so với chết đi thì có giá trị hơn nhiều.
Triệu Mẫn mặt giờ như giấy vàng, vừa nói xong một câu, lại phun ra một búng máu tươi..
-Quận chúa đã thấy rõ..,
Tống Thanh Thư thật sự bội phục tâm trí của nàng,
-Bất quá tại hạ rất muốn biết, quận chúa cùng với Trương Vô Kỵ đã xảy ra chuyện gì, theo tại hạ được biết, quận chúa đã bỏ Nhữ Dương Vương Phủ cùng hắn bỏ trốn, tại sao bây giờ lại quay về?
Phảng phất chạm đến chuyện thương tâm, Triệu Mẫn lạnh lùng nói:
-Hừ…chuyện này liên quan gì đến ngươi.
Tống Thanh Thư cũng không có tức giận, ngược lại mỉm cười:
-Có thể làm cho một người cơ trí như quận chúa thay đổi nét mặt, cho nên tại hạ càng them hiếu kỳ nguyên nhân trong đó.
Triệu Mẫn trên mặt sương lạnh, cũng không trả lời.
-Chẳng lẽ lúc động phòng hoa chúc, quận chúa phát hiện ra Trương Vô Kỵ không thể làm gì được ?
Tống Thanh Thư có chút tà ác phỏng đoán nói.
-Hừ…ngươi vô liêm sỉ như thế, khó trách Chu Chỉ Nhược kia càng ưa thích Vô Kỵ ca ca.
Triệu Mẫn xem thường nhìn hắn, nhàn nhạt nói.
Tống Thanh Thư tâm tình đã khác trước nhiều rồi, nên cũng không có bị Triệu Mẫn chanh chua chọc giận, lại cười trêu nói:
-Quận chúa cũng biết Vô Kỵ ca ca mình yêu thích Chu Chỉ Nhược của tại hạ, vậy chi bằng bây giờ hai ta tiếp cận trao đổi thành một đôi tình lang để trả thù lại, vậy ý quận chúa như thế nào?
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
01 Tháng tám, 2022 04:08
bộ này full r hóng gì 2k5 chương
25 Tháng sáu, 2022 09:39
Hóng quáaa
11 Tháng chín, 2021 07:16
cầu chương
14 Tháng tám, 2021 12:32
full lâu quá hazz tui muốn đọc đoạn na9 thành hoàng đế quá
01 Tháng tám, 2021 02:22
mỗi lần quay lại đọc rồi bỏ. lần này chốt câu cuối cùng, sau này không quay lại nữa. Nữ nhân trong truyện nhiều nam nhân chọc ***.
19 Tháng bảy, 2021 19:27
chưa full nhỉ
04 Tháng bảy, 2021 20:46
người tay ra tay giết mình , còn mian thì nói tha người ta đi , tới lúc xén chết mới đánh lại , thể loại cẩu huyết gí
04 Tháng bảy, 2021 02:38
tứ đại ác nhân yếu kê , nhưng dù vô địch thiên hạ cũng đéo giết được.
vì kẻ ác , ai cũng muốn nó hối cải , còn kẻ tội nghiệp , ai cũng muốn cười cho hả hê , thói đời là vậy , lám ác được phật thương , chứ hiền lành thì bỏ mặt
02 Tháng bảy, 2021 21:31
tao nói thật , nếu đúng cốt truyện , thì Khang Hi diệt xong Bảo Thân Vương , thì một đội 3000 ngàn cung thủ diệt luôn Tống Thanh Thư mới đúng logic .
Nhưng tác giả cho mian lộ quá nhiều sơ hở , nhưng thiếu bố cục , chương gần 300 , truyện lê cao trào , Khamg Hi có lòng diệt mian , nhưng mian chỉ toàn gái , đòi phản nhưng đéo có lực .
nếu là Khang Hi thì diệt luôn cho lành , mian với Khang Hi thật ra nó chỉ làm hư chuyện , chứ có làm tốt được đâu .
nhưng khi chuyện đi vào kết thúc , thì lại bẻ lái Khang Hi thành ngu ngốc , cho mian thời gian bố cục .
một thằng học làm chó , thì sao làm chủ được , nên mất logic
02 Tháng bảy, 2021 21:22
nhưng nó là nv 9 , nên dù có trời sập , nó vẫn sống
01 Tháng bảy, 2021 22:57
Tống Thanh Thư này yếu kém , đã được Khang Hi ra hiệu tiền trảm hậu tấu , mà cứ có gái là nó tha hết , vậy cư dây dưa mãi không giết được ai , toàn là những thằng hại nó , nó biết , nó thấy , nhưng vì gái tha hết
10 Tháng năm, 2021 22:13
Tại sao lại phải hại chết Kiến Ninh chứ
01 Tháng năm, 2021 23:27
truyện gì mà chap nào cũng là NTR :D
01 Tháng năm, 2021 13:37
thì ra pharmacist đạo hữu cũng là người trong đồng đạo, một dịch giả hảo tâm cứu vớt nội dung bộ truyện. :))
30 Tháng tư, 2021 15:24
truyện hấp dẫn. Họ Tống này chắc là xuyên việt yếu nhất rồi, không hệ thống, làm việc thiếu cầu toàn, lại còn háo sắc, cao ngạo, khó thành đại sự.
22 Tháng một, 2021 21:13
dịch đỉnh thật , tiếp đi bạn , các đồng râm đang chờ :x
31 Tháng mười, 2020 18:17
up tiếp đi bác ơi, cầu chương aaaaa
26 Tháng tám, 2020 18:33
Giới thiệu thấy ngon rồi
17 Tháng tám, 2020 12:08
tiếp đi đạo hữu
17 Tháng tám, 2020 07:13
tiếp đi bác ơi
14 Tháng tám, 2020 14:35
tiếp đêêê
13 Tháng tám, 2020 23:45
truyện hay ***lllllll
BÌNH LUẬN FACEBOOK