Chương 833: Nguy cơ
-Tỷ phu!
Hoàn Nhan Bình giờ phút này trong lòng ủy khuất, sợ hãi, cao hứng. . . các loại tình cảm phức tạp đều bạo phát ra, một đường chạy vội vọt tới, đem đầu chôn ở trong lồng ngực Tống Thanh Thư nghẹn ngào..
Một bên Hoàn Nhan Lượng nhìn thấy tròng mắt hơi híp lại, nhìn thần sắc của Hoàn Nhan Bình cùng Đường Quát Biện thân mật như vậy, rõ ràng đã vượt qua quan hệ di tử và tỷ phu, chẳng lẽ giữa bọn họ đã lên giường với nhau?
Hoàn Nhan Lượng suy tính sẽ cho người điều tra them về bọn họ: "Hắc hắc, khó trách Đường Quát Biện dám bỏ được thê tử quốc sắc thiên hương của mình, lấy ra cùng ta trao đổi thê tử, thì ra sớm đã thông đồng với tiểu di tử của mình… Hừ, dạng diễm phúc này ta há có thể để cho ngươi Đường Quát Biện độc hưởng, sớm hay muộn cũng có một ngày bản vương sẽ đem đôi hoa tỷ muội này thu vào trong tay.
-Bình nhi… muội làm sao?
Thấy thân thể nàng run lên nhè nhẹ, Tống Thanh Thư biết chuyện trước đó phát sinh đối với nàng là quá bị đã kϊƈɦ, nên ôn nhu an ủi.
-Tỷ phu…muội thật là sợ.
Hoàn Nhan Bình hai tay một mực ôm chầm hắn, một khắc cũng không muốn buông ra.
Tống Thanh Thư xấu hổ cười:
-Bình nhi, Hải Lăng vương còn đang ở bên cạnh đây này.
-Um….
Hoàn Nhan Bình lúc này mới nhận ra, liền buông tay ra, lúc ngẩng đầu lên thì thấy yết hầu của Hoàn Nhan Lượng đang nuốt nước miếng xuống.
-Tỷ phu, muội có vài lời muốn nói cùng huynh.
Hoàn Nhan Lượng tuy quyền cao chức trọng, nhưng Hoàn Nhan Bình thân là công chúa, nên nàng cũng không phải quá để vào mắt, chỉ lo lôi kéo Tống Thanh Thư ….
Tống Thanh Thư biết nàng có thể là muốn nói với mình chuyện vừa xảy kia, vội vàng cùng Hoàn Nhan Lượng tạ lỗi nói:
-Vương gia xin thứ tội…
-Không sao, các ngươi cứ chậm rãi, bản vương vào trước đây.
Hoàn Nhan Lượng vừa đi mấy bước, đột nhiên xoay người lại,
-Bên trong phủ thượng bản vương đã chuẩn bị, lát nữa Điền huynh hày vào cùng một chỗ ăn đi, thuận tiện để chúng ta bàn luận lại chuyện lần trước kia.
Nói xong hắn liến nháy mắt ra hiệu với Tống Thanh Thư.
-Um…, tốt.
Tống Thanh Thư cười lạnh, Hoàn Nhan Lượng thật sự là tặc tâm bất tử, lúc đầu ta cũng có ý buông tha thê tử của ngươi, nhưng ngươi đã vội vã muốn hiến thê tử mình, thì đừng có trách ta.
Chờ Hoàn Nhan Lượng vào trong xong, Hoàn Nhan Bình nghi ngờ liếc nhìn hắn:
-Tỷ phu, trong khoảng thời gian này tại sao huynh lại cùng hắn đi lại gần như vậy.
-Chuyện….đại nhân…muội còn bé không hiểu đâu.
Tống Thanh Thư xoa xoa tóc nàng, làm cho Hoàn Nhan Bình hờn dỗi:
-Tỷ phu sao lại cho là muội không hiểu chứ! Đêm đó huynh. . . huynh cũng đã có …sờ qua, muội…muội có chỗ nào là bé đâu…
Càng về sau, giọng nói càng thấp, bên trêи mặt hiện lên hai đóa mây đỏ.
Tống Thanh Thư trong lòng mềm nhũn, duỗi tay ra liền đem nàng ôm vào trong ngực, cứ việc Hoàn Nhan Bình rất ưa thích cái cảm giác được tỷ phu ôm, bất quá dù sao cũng là tại trước mặt Hải Lăng Vương phủ, hai người bọn nếu là bị người khác nhìn thấy, thì sẽ chọc tới phiền phức.
-Tỷ phu, có người trong phủ đấy.
Hoàn Nhan Bình vội vàng đẩy Tống Thanh Thư ra, lần trước hoan ái trong khe núi về sau, bời vì vô pháp đối mặt với tỷ tỷ mình, nàng mấy ngày qua một mực tránh ở trong cung, không có đi ra ngoài gặp hắn, chi tình đầy ngập tương tư sớm đã nồng đậm, đã vậy bên dưới hạ thể đã nếm trái ngọt, gần đây mẫn cảm cứ hay ngưa ngáy tựa như khát khao them muốn, vì thế tâm tư của nàng lúc này đã bị đánh nát.
- Không phải là muội có lời muốn cùng ta nói sao?
Tống Thanh Thư thấy thần sắc nàng biến ảo chập chờn, thì biết được lúc này tâm tư của nàng vẫn còn bình ổn xuống tới, nếu nàng nhất thời xúc động, thì trời mới biết sẽ náo ra chuyện gì …
-Tỷ phu. . .
Hoàn Nhan Bình nhìn qua đôi mắt trong sáng của Tống Thanh Thư, đột nhiên cảm thấy cổ họng hơi nghèn nghẹn, chính mình có thể giúp cho hắn được cái gì đâu? Tỷ phu yêu tỷ tỷ như vậy, nếu biết tỷ tỷ đã làm ra chuyện có lỗi với hắn, thì phải bị bao lớn đả kϊƈɦ a? Huống chi tên ác ma kia đã từng nói qua, nếu như mình tiết lộ ra lời, thì liền sẽ giết tỷ phu.
-Bình nhi?
Tống Thanh Thư nhẹ nhàng lung lay bả vai nàng.
-Không có gì, muội giờ chính là đang….muốn tỷ phu.
Hai người lúc này đã đi tới phụ cận một nơi hẻo lánh phía ngọn giả sơn, Hoàn Nhan Bình thấy không có ai, nên không còn có cố kỵ, cả thân thể lập tức đầu nhập vào Tống Thanh Thư ôm ấp, ôm chặt lấy hắn, trong lúc hắn còn không có kịp phản ứng lúc liền nhón chân lên, đưa lên bờ môi thơm ngọt.
"Từ nay về sau ta nhất định phải đối với tỷ phu càng tốt hơn, để bù đắp lại chuyện tỷ tỷ kia." Hoàn Nhan Bình trong lòng âm thầm tự hứa.
Tống Thanh Thư có chút trở tay không kịp, được một cô nương toàn tâm toàn ý thương yêu, cái cảm giác thực sự là tốt, dù là biết nàng yêu thích không phải là chân chính mình.
Trong lòng hắn dâng lên thương yêu, đầu lưỡi liền đẩy ra hàm răng ngọc, đưa ra đầu lưỡi ra đầu lưỡi khéo léo luồn vào trong môi đỏ hút vào trong miệng lưỡi nàng, đại lực vừa hút, vừa quấy lên trong cái miệng nhỏ nhắn, Hoàn Nhan Bình vô cùng sung sướиɠ rêи rỉ một tiếng, tùy ý Tống Thanh Thư muốn làm gì thì làm, chỉ trong chốc lát, toàn thân nàng lửa nóng, trong đầu đã điên cuồng, chỉ cảm thấy hai đầu lưỡi cùng dây dưa một chỗ, bên dưới hạ thể nàng cuồn cuộn không ngừng tỏa nhiệt, hai mắt Hoàn Nhan Bình khép kín, lại “ Um..” một tiếng, Tống Thanh Thư tay phải tại trêи bụng dưới nàng vuốt ve khi nghe tiếng rêи rỉ của nàng, Tống Thanh Thư tiếp theo dời đi mục tiêu.
Tay trái của hắn chậm rãi duỗi vào bên trong quần của nàng, ngón tay sờ nhẹ bên trong cái tiểu nội khố, đã làm thân thể yêu kiều Hoàng Nhan Bình chấn động, không nghĩ tới hắn lại dám làm bại hoại dám làm như thế ngay trước sân của Hải Lăng vương phủ, nhưng cái cảm giác vụng trộm làm cho nàng có loại cảm giác tê dại thẳng thấu đáy long, chỉ trơ mắt nhìn xem bàn tay của hắn đưa vào bên trong hạ thể của mình vuốt ve…Thực tế Hoàng Nhan Bình so với lúc trước khi cùng hoan ái với hắn, thì giờ thân thể đã nhạy cảm hơn rất nhiều, giây khắc này nàng phảng phất đói khát khó nhịn, Hoàng Nhan Bình không tự chủ được lại “ Um..”nhẹ phát ra.
Lúc này ngón trỏ cùng ngón giữa của Tống Thanh Thư tách ra hai mảnh phấn hồng màu mỡ mép ngoài, ngón giữa tại trong khe nứt huyệt tìm đến nguồn suối vô cùng kɧօáϊ hoạt kia, nhẹ nhàng xoa nắn, Hoàng Nhan Bình biết mình hiện tại bộ dáng thật là cảm thấy khó xử, nhưng ɖu͙ƈ hỏa chính là như vậy, không dậy nổi thì thôi, môt khi bị chọn lấy dâng lên thì không thể vãn hồi, đã vậy Hoàng Nhan Bình chưa phải là phụ nhân thành thục, nên tính ɖu͙ƈ cùng một chỗ càng là khó có thể nhẫn nại chịu được.
Tống Thanh Thư dùng thủ pháp, ngón tay tại bên trong âm động của Hoàng Nhan Bình không ngừng động đậy khều móc lấy, xúc tua một mảnh nóng rực ấm nhuận, nói không nên lời thoải mái, chọc cho Hoàng Nhan Bình ɖu͙ƈ hỏa bay lên, bên dưới hạ thể bị xích mích cọ sát, mé trêи ngực hai đầu núm иɦũ ɦσα cũng đã sung huyết cương cứng lên, ngón tay của hắn cũng không chịu tạm dừng, theo hô hấp của nàng càng lúc càng dồn dập không ngừng cổ động them động tác của hắn…
Rất nhanh, âm dịch của Hoàng Nhan Bình đã ẩm ướt bên trong hành lang chặt khít huyệt, theo lần lượt ngón tay của Tống Thanh Thư rút ra đút vào, sâu trong hành lang âm động bừng lên, chất lỏng âm dịch theo từ khe hở ngón tay của hắn chảy ra thấm váo cái tiểu nội khố.
-Um…um…
Từng đợt kɧօáϊ cảm lạ lẫm kϊƈɦ thích Hoàng Nhan Bình nhẹ giọng rêи rỉ, mà lúc này Hoàng Nhan Bình đã toàn tâm toàn ý truy tìm lấy cái cực lạc đỉnh phong kia, bất chợt cảnh tượng nam nhân kia cùng tỷ tỷ ân ái triền miên dây dưa cùng một chỗ hiện lên trong đầu của Hoàng Nhan Bình, khiến cho tính ɖu͙ƈ của nàng càng thêm cao vút.
Hai đầu núm иɦũ ɦσα cũng cứng rắn bất khuất nhếch lên, cặp bắp đùi thon dài theo kɧօáϊ cảm mở ra mà biên độ hơi lớn, một cỗ khát vọng kɧօáϊ cảm rốt cục đánh úp, gò mu của Hoàng Nhan Bình không ngừng hướng lên đỉnh động như muốn ngón tay của Tống Thanh Thư càng thêm đâm sâu vào bên trong hoa tâm để gãi ngứa nhiệt hỏa đang dồn nén sắp sửa bung ra, cái miệng nhỏ nhắn hơi hé mở ra bởi vì kịch liệt kɧօáϊ cảm, theo từ sâu trong hoa tâm của nàng, đã chịu không nỗi, âm tinh bất chợt phun trào ra, chảy ra làm thấm ướt một phần đáy của cái tiểu nội khố..
-Á…um…
Hoàng Nhan Bình rốt cục phát ra một tiếng kéo dài rêи rỉ.
Một lúc sau khuôn mặt Hoàn Nhan Bình đỏ như quả táo chín, đôi mắt lóng lánh lộng lẫy mê người…
Nơi này không thể ở lâu, cho nên dù muốn ngay lập tức đè Hoàng Nhan Bình ra để rong ruổi cày cấy, nhưng Tống Thanh Thư không dám làm càn thêm nữa.
……………………………………………………………………………………
-Tỷ phu, về sau cần phải quan tâm tỷ tỷ nhiều hơn một chút…
Hoàn Nhan Bình không có cách nào đem chân tướng nói rõ cho hắn biết, chỉ có thể dặn dò như thế này.
Tống Thanh Thư hỏi:
-Vì sao?
-Chuyện chỉ như thế mà còn hỏi vì sao, chẳng lẽ huynh quan tâm tỷ tỷ nhiều hơn một chút không được sao a?
Hoàn Nhan Bình ngoài miệng thì cười, nhưng trong lòng lại thay cho hắn khổ sở, tỷ phu a tỷ phu, ngươi nếu không có để cho tỷ tỷ vắng vẻ, lấy tính tình tỷ tỷ thì sẽ không bị Tống Thanh Thư hỗn đản kia thừa lúc vắng mà vào.
Tuy bất mãn tỷ tỷ vượt quá giới hạn, thế nhưng Hoàn Nhan Bình vẫn tin tưởng tỷ tỷ không phải loại đổi nữ nhân thay long đổi dạ, nành đành tự cho là họ Tống kia thủ đoạn giường chiếu quá cao minh, nhân cơ hội đoạn thời gian vừa qua tỷ tỷ tỷ náo mâu thuẫn với tỷ phu nên mới đạt được mục đích.
Tống Thanh Thư âm thầm thở dài, trước mắt vị cô nương bình thường điêu ngoa nóng nảy, không ngờ lúc gặp chuyện thì tâm tư lại tính toán cẩn thận như vậy, vì người mà cân nhắc, thật là một cô nương thiện lương tốt.
-Tỷ phu, muội đã ra ngoài lâu rồi, bây giờ phải về Hoán Y Viện.
Hoàn Nhan Bình nhìn chung quanh, rồi nhỏ giọng nói,
-Tỷ phu, thời gian này huynh phải để tâm một chút, tối hôm qua trong cung phát sinh một chuyện đại sự, dưới cơn nóng giận hoàng huynh đã giết Ngụy vương rồi.
-Ồ? Tại sao phải giết Ngụy vương?
Tống Thanh Thư ra vẻ kinh ngạc hỏi.
-Muội cũng không biết nguyên nhân cụ thể, theo lời nói là Ngụy vương uống say, ban đêm xông vào tẩm cung hoàng hậu, ý muốn …ý muốn ..làm chuyện bậy bạ. . . Tóm lại chuyện này huynh đừng quản, hiện giờ Hoán Y Viện đang bí mật tra xét nguyên nhân thực sự. Trong khoảng thời gian này huynh nhất định phải thận trọng từ lời nói cho đến việc làm, tuyệt đối đừng để bị người tóm lấy nhược điểm, tâm tình hoàng huynh đang không được tốt đâu, nếu nhỡ làm hoàng huynh tức giận, muội cùng tỷ tỷ cũng chưa hẳn giữ được mạng của huynh.
Hoàn Nhan Bình lo âu nhắc nhở.
-Được rồi… ta biết.
Tống Thanh Thư trong lòng run lên, khi nghe nói Hoán Y Viện đang bí mật điều tra chuyện tối hôm qua, chẳng lẽ tối hôm qua đã lộ ra sơ hở gì?
Tống Thanh Thư suy nghĩ tối hôm qua toàn bộ kế hoạch có thể nói là không có bất kỳ sơ sót nào, nhưng Hoán Y Viện thực chất là nơi có cơ cấu thu thập tin tức bí mật của Kim Quốc, nếu muốn tra ra sự thật, nhất định có thể sẽ xảy ra vấn đề.
"Hoàng hậu Bùi Mạn cùng Triệu Hô Nhi, Triệu Viên Viên các nàng đang gặp nguy hiểm!" Tống Thanh Thư tâm tình nhất thời phiền não.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
01 Tháng tám, 2022 04:08
bộ này full r hóng gì 2k5 chương
25 Tháng sáu, 2022 09:39
Hóng quáaa
11 Tháng chín, 2021 07:16
cầu chương
14 Tháng tám, 2021 12:32
full lâu quá hazz tui muốn đọc đoạn na9 thành hoàng đế quá
01 Tháng tám, 2021 02:22
mỗi lần quay lại đọc rồi bỏ. lần này chốt câu cuối cùng, sau này không quay lại nữa. Nữ nhân trong truyện nhiều nam nhân chọc ***.
19 Tháng bảy, 2021 19:27
chưa full nhỉ
04 Tháng bảy, 2021 20:46
người tay ra tay giết mình , còn mian thì nói tha người ta đi , tới lúc xén chết mới đánh lại , thể loại cẩu huyết gí
04 Tháng bảy, 2021 02:38
tứ đại ác nhân yếu kê , nhưng dù vô địch thiên hạ cũng đéo giết được.
vì kẻ ác , ai cũng muốn nó hối cải , còn kẻ tội nghiệp , ai cũng muốn cười cho hả hê , thói đời là vậy , lám ác được phật thương , chứ hiền lành thì bỏ mặt
02 Tháng bảy, 2021 21:31
tao nói thật , nếu đúng cốt truyện , thì Khang Hi diệt xong Bảo Thân Vương , thì một đội 3000 ngàn cung thủ diệt luôn Tống Thanh Thư mới đúng logic .
Nhưng tác giả cho mian lộ quá nhiều sơ hở , nhưng thiếu bố cục , chương gần 300 , truyện lê cao trào , Khamg Hi có lòng diệt mian , nhưng mian chỉ toàn gái , đòi phản nhưng đéo có lực .
nếu là Khang Hi thì diệt luôn cho lành , mian với Khang Hi thật ra nó chỉ làm hư chuyện , chứ có làm tốt được đâu .
nhưng khi chuyện đi vào kết thúc , thì lại bẻ lái Khang Hi thành ngu ngốc , cho mian thời gian bố cục .
một thằng học làm chó , thì sao làm chủ được , nên mất logic
02 Tháng bảy, 2021 21:22
nhưng nó là nv 9 , nên dù có trời sập , nó vẫn sống
01 Tháng bảy, 2021 22:57
Tống Thanh Thư này yếu kém , đã được Khang Hi ra hiệu tiền trảm hậu tấu , mà cứ có gái là nó tha hết , vậy cư dây dưa mãi không giết được ai , toàn là những thằng hại nó , nó biết , nó thấy , nhưng vì gái tha hết
10 Tháng năm, 2021 22:13
Tại sao lại phải hại chết Kiến Ninh chứ
01 Tháng năm, 2021 23:27
truyện gì mà chap nào cũng là NTR :D
01 Tháng năm, 2021 13:37
thì ra pharmacist đạo hữu cũng là người trong đồng đạo, một dịch giả hảo tâm cứu vớt nội dung bộ truyện. :))
30 Tháng tư, 2021 15:24
truyện hấp dẫn. Họ Tống này chắc là xuyên việt yếu nhất rồi, không hệ thống, làm việc thiếu cầu toàn, lại còn háo sắc, cao ngạo, khó thành đại sự.
22 Tháng một, 2021 21:13
dịch đỉnh thật , tiếp đi bạn , các đồng râm đang chờ :x
31 Tháng mười, 2020 18:17
up tiếp đi bác ơi, cầu chương aaaaa
26 Tháng tám, 2020 18:33
Giới thiệu thấy ngon rồi
17 Tháng tám, 2020 12:08
tiếp đi đạo hữu
17 Tháng tám, 2020 07:13
tiếp đi bác ơi
14 Tháng tám, 2020 14:35
tiếp đêêê
13 Tháng tám, 2020 23:45
truyện hay ***lllllll
BÌNH LUẬN FACEBOOK