Mục lục
[Dịch] Thâu Hương Cao Thủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

-A…

Ô Vân Châu bị dọa hét rầm lên, nàng vội vàng hướng về phía sau bỏ chạy, vừa chạy vừa hối hận tại sao mình lại vụng trộm chạy đến nơi đây, đồng thời oán trách Nạp Lan Tính Đức quá là vô dụng ..

Thanh Hải Nhất Kiêu cười hắc hắc, mũi chân vào hướng mặt đất có một viên đá nhỏ đá lên, ngay lập tức viên đá nhỏ bắn nhanh đi, vừa vặn đánh trúng đầu gối của Ô Vân Châu đang chạy.

-Ai ui…

Ô Vân Châu chỉ cảm thấy một bên chân tê rần, cả người lập tức té lăn ngã trên đất., vạt áo xốc lên lộ ra cái yếm xanh…

-Tốt một tiểu mỹ nhân, chỉ là ngực hơi nhỏ chút.

Thanh Hải Nhất Kiêu duỗi ra một đôi ma chưởng chậm rãi hướng đến bộ ngực đang bị hở ra trong cái yếm sờ soạng lên.

Một bên Nạp Lan Tính Đức nhìn thấy mắt trợn muốn nứt, hắn huyệt đạo bị điểm, ngay cả lời cũng nói không được, chỉ có thể tức giận vô ích phát ra tiếng um um.

-Ngươi tránh ra……

Ô Vân Châu mặt tươi trở nên trắng bệch, lúc này nàng mới thấy mình bình thường trong Kinh Thành vẫn lấy làm kiêu ngạo với tri thức hiểu biết cũng dậy không nổi tác dụng mảy may, Ô Vân Châu khóc không ra nước mắt.

-Cầm lấy cây trâm cài đầu ném hắn.

Lúc này bên tai Ô Vân Châu đột nhiên truyền tới một giọng nam nhân nhẹ nhàng, nàng không kịp phản ứng, vô thức rút ra trên đầu cây trâm hướng đến phía Thanh Hải Nhất Kiêu ném đi

-Sớm như vậy đã đưa đồ vật định tình. . .

Thanh Hải Nhất Kiêu vừa cười, vừa không để ý chút nào hướng cây trâm cài đầu đang bay tới giơ tay chộp lấy, đột nhiên thần sắc lão biến đổi, vội vàng lui lại, đáng tiếc đã là không kịp.

“ Phụt..”

Bỗng nhiên truyền đến một tiếng nhẹ vang lên, tựa hồ có một kình khí vô hình từ giữa không trung đánh trúng phần đuôi cây ngọc trâm, cây ngọc trâm đột nhiên hóa thành một bóng mờ lục quang không thấy rõ, liền xuyên thấu lòng bàn tay Thanh Hải Nhất Kiêu, ngay sau đó tại trong lúc ánh mắt lão đang không thể tin được, thì đã trổ ra xuyên vào bên tim của lão…

Cúi đầu nhìn một chút lỗ thủng trước ngực, Thanh Hải Nhất Kiêu trong cổ kêu lên ục ục một trận vang động, sau đó cả người chậm rãi ngã lăn quay trên mặt đất.

Ô Vân Châu kinh ngạc nhìn xem bàn tay nhỏ của mình, trắng hồng mềm mại phảng phất như ngó sen, không dám tin vào cây ngọc trâm là từ bàn tay này ném ra.

Vẫn là Trử Hồng Liễu phản ứng nhanh lẹ, vội vàng quỳ xuống dập đầu:

-Cao nhân tha mạng, vãn bối không cẩn thận quấy nhiễu đến cao nhân, xin lập tức rời đi.

Thanh Hải Nhất Kiêu võ công thắng lão dễ dàng, lại vô thanh vô tức liền chết như vậy, thì cũng biết được người kia võ công không biết cao đến chừng nào.

-Còn nhớ rõ lúc trước ngươi lập quân lệnh trạng không? Không phải là ta không báo trước…

Trử Hồng Liễu bên tai đột nhiên vang lên một giọng nói quen thuộc, cặp đồng tử liền co rụt lại:

-Là ngươi! Tống. . ."

“ Vèo..”

Một cái lá cây bắn trúng đến mi tâm, Trử Hồng Liễu thanh âm nhất thời im bặt dừng lại.

Cùng lúc đó, Nạp Lan Tính Đức cảm thấy toàn thân nhẹ nhỏm, huyệt đạo đã được giải khai, vội vàng đứng lên chạy tới nâng đỡ Ô Vân Châu đưng dậy:

-Muội như thế nào rồi?

Ô Vân Châu kinh ngạc nhìn cách đó không xa Trử Hồng Liễu đang vừa gào lên, lại trong nháy mắt chết bất đắc kỳ tử tại chỗ, không khỏi thì thào hỏi:

-Trên đời này chẳng lẽ có quỷ sao?

Trước đó Tống Thanh Thư nói với Trử Hồng Liễu là dùng công phu truyền âm nhập mật, nàng đương nhiên nghe không được, chỉ là nhìn thấy Trử Hồng Liễu một mực đang nói, thì bị chết một cách quỷ dị, toàn thân liền bốc lên một luồng hơi lạnh.

-Làm gì mà là quỷ, chúng ta gặp được cao nhân a,

Nạp Lan Tính Đức cười khổ, võ công của hắn mặc dù bình thường, nhưng dù sao cũng là ngự tiền thị vệ, kiến thức lại không cạn, quay đến nơi trống trãi,

-Đa ta cao nhân xuất thủ cứu giúp, nếu cao nhân đã không muốn hiện thân, vậy xin thụ Nạp Lan Tính Đức ba bái.

Nói xong liền quỳ trên mặt đất cung cung kính kính lạy ba lạy.

Tống Thanh Thư mỉm cười, bây giờ tâm của hắn cảnh giới so với lúc trước khác biệt rất lớn, nếu đổi lại hai năm trước, có lẽ hắn xuất hiện mà trêu đùa Ô Vân Châu một hồi, nhưng hôm nay hắn đã là:

“Sự liễu phất y khứ,

thâm tàng thân dữ danh.”

Làm xong việc rũ áo ra đi
Ẩn kín thân thế cùng danh tiếng…

Tống Thanh Thư lắc đầu, đang định âm thầm rời đi, đột nhiên nghe được Ô Vân Châu tiếng kêu sợ hãi:

-A, trên người của ta đã trúng độc …

Tống Thanh Thư quay đầu, chỉ thấy Ô Vân Châu trợn mắt trừng lên một cái, toàn thân mềm nhũn té xuống đất.

-Muội làm sao vậy? Đừng làm cho ta sợ a.

Nạp Lan Tính Đức gấp vội, thấy Ô Vân Châu sắc mặt tái nhợt, không còn có nửa phần động tĩnh, run rẩy vươn tay ra thăm dò hơi thở của nàng.

Nạp Lan Dung Nhược cả người nhất thời như bị sét đánh, lập tức tê cứng người ngã ngồi xuống ở một bên, một mặt không ngờ tới tự lẩm bẩm:

-Làm sao có thể lại không còn hơi thở…làm sao không còn hơi thở…

-Hả?

Tống Thanh Thư giật mình, hắn vừa rồi căn bản không nhìn thấy Thanh Hải Nhất Kiêu cùng Trử Hồng Liễu có động tác hạ độc, chẳng lẽ Ô Vân Châu trước đó đã bị trúng độc?

Đã cùng Tác Ngạch Đồ có giao tình cũng là không nói, Tống Thanh Thư tự hỏi hai người cho dù là không phải là bằng hữu đi nữa, cũng không thể bỏ mặc một cô nương đáng yêu như thế hương tiêu ngọc vẫn, thực sự không phù hợp với bản tính của mình.

Trong lúc Nạp Lan Tính Đức đang hoảng hốt, đột nhiên nghe được sau lưng truyền tới một thanh âm:

-Để cho ta thay nàng xem mạch trên tay.

Nạp Lan Tính Đức quay người, hiện ra trước mặt một người áo xanh mang mặt nạ, khí thế cả người tạo cho hắn một loại cảm giác cao thâm khó lường. Nạp Lan Tính Đức trong lòng ẩn chứa đối phương hẳn là tuổi không lớn lắm, chỉ tiếc là ngươi này mang theo mặt nạ, nên thấy không rõ lắm hình dạng.

-Cầu cao nhân mau cứu nàng.

Nạp Lan Dung Nhược vội tránh người ra một bên, hắn làm gì mà không biết, người này chính là cao nhân trước đó đã cứu bọn họ.

Tống Thanh Thư gật đầu, chính muốn đi qua, đột nhiên nhướng mày, hừ một tiếng:

-Ngươi cố ý gạt ta xuất hiện ra sao?

Do trước đó sự tình đột nhiên xảy ra, Tống Thanh Thư không có kịp suy nghĩ, đến lúc hắn tới gần Ô Vân Châu, rất nhanh liền phát giác được không ổn, cứ việc là Ô Vân Châu nỗ lực ngừng thở, nhưng nàng không có cách nào làm chậm được nhịp tim của mình đập.

Lấy công lực Tống Thanh Thư, cách gần như vậy, đương nhiên nhất thanh nhị sở.

Ô Vân Châu đôi mắt lập tức mở ra, cười hì hì nhìn hắn:

-Cao nhân quả nhiên là cao nhân, nào giống như ca ca ngốc này, dễ dàng như vậy liền bị lừa gạt.

Nạp Lan Tính Đức vừa mừng vừa sợ:

-Muội thật không có sao chứ?

Tống Thanh Thư hừ một tiếng:

-Hắn bất quá là vì quan tâm quá thì bị loạn mà thôi, lấy tu vi nhất đẳng thị vệ đại nội của hắn, nếu là đổi ngươi thành người khác, tất nhiên là không có cách nào giấu diếm qua mặt được hắn.

-Cao nhân tựa như cũng rất quan tâm tiểu nữ à, nếu không phải là vậy thì tại sao khi nghe được tiểu nữ xảy ra chuyện liền hiện thân tới cứu tiểu nữ?

Ô Vân Châu trên mặt lộ ra giảo hoạt.

Tống Thanh Thư cố ý nghiêm mặt.

-Ta chẳng qua là không muốn uổng phí công sức vì trước đó đã xuất thủ cứu ngươi mà thôi, cho dù là chó, mèo, một khi ta đã xuất thủ cứu, thì tất nhiên sẽ cứu đến tận cùng.

Ô Vân Châu nhịn không được le lưỡi:

-Cho dù là chó, mèo….vậy tiểu nữ cũng là một loại chó, mèo có dung mạo xinh đẹp a .

Tống Thanh Thư dở khóc dở cười, nữ nhi của Tác Ngạch Đồ này ngược lại là có mấy phần ý tứ.

Ô Vân Châu không nhìn thấy khuôn mặt thật của hắn, trong lòng thì cứ nghĩ người cứu nàng sẽ là một đại anh hùng phong lưu nho nhã, anh tuấn tiêu sái, nhưng lúc này nhìn thấy hắn, trên mặt lại mang một theo một cái mặt nạ băng lãnh, đừng nói diện mạo anh tuấn hay là xấu xí, ngay cả tuổi tác cũng rất khó phán đoán, trong lòng nàng khó tránh khỏi có chút thất vọng.

Nàng nhịn không được lại hướng về phía hắn liếc mắt một cái, thấy đôi mắt hắn tinh quang bắn ra bốn phía, khí khái anh hùng hừng hực, lúc này như nhãn quang hắn như thiểm điện đảo qua lại trên dưới thân người của nàng, tựa hồ như muốn nhìn thấu hết thân thể của nàng vậy, Ô Vân Châu tim đập rộn lên không tự chủ được ửng hồng hai gò má, cúi đầu xuống, loáng thoáng thầm nghĩ, người này cho dù là anh tuấn là xấu xí, quả thực giờ khắc này cũng không có cần thiết lắm..

-Ngươi hao tổn tâm cơ gạt muốn ta xuất hiện, vậy có lời gì muốn nói với ta sao?

Tống Thanh Thư thấy ánh mắt nàng nhìn mình có chút cổ quái, trong lòng cũng giật mình thấy mình cũng có chút xấu xa..

Ô Vân Châu linh cơ nhất động liền hỏi:

-Cao nhân phải chăng là quen biết cùng gia phụ?

Tống Thanh Thư hơi ngẩn ra, rồi lắc đầu:

-Không biết.

-Vậy là cùng với phụ thân của hắn?

Ô Vân Châu sợ Tống Thanh Thư không biết phụ thân của Nạp Lan Tính Đức là ai, liền nói tiếp một câu,

-Phụ thân của hắn là thượng thư đương triều Nạp Lan Minh Châu đấy.

-Cũng không quen biết.

Tống Thanh Thư có chút chế giễu nhìn xem nàng, nghĩ thầm cô nương này đến tột cùng là muốn cái gì.

Ô Vân Châu trên mặt dần dần lộ ra vẻ vui mừng:

-Vậy khẳng định là cao nhân nhận biết Kim Xà vương?

Tống Thanh Thư khẽ giật mình:

-Vì sao lại hỏi như vậy?

Thấy hắn không phủ nhận, Ô Vân Châu hắng hái thêm vài ba phần:

-Trên đường vừa rồi gặp kẻ xấu, cao nhân trùng hợp như vậy cứu huynh đệ tiểu nữ, khẳng định là có nguyên nhân, mà cao nhân lại không quen biết cùng phụ mẫu của chúng ta, cao nhân võ công cao như vậy thì không có khả năng bởi vì dung mạo xinh đẹp của một tiểu cô nương như tiểu nữ mà ra tay xuất thủ..

Nàng vừa nói mà gương mặt cùng lúc đỏ lên.

Tống Thanh Thư quả thật không còn gì để nói, khục lên một tiếng:

-Nói tiếp tục đi..

-Cho nên tiểu nữ càng nghĩ, khẳng định là cao nhân trước đó đã nghe được huynh đệ tiểu nữ có nhắc đến Kim Xà vương, biết tiểu nữ ngưỡng mộ hắn, cho nên cao nhân mới xuất thủ cứu giúp, vậy thì có thể cao nhân cùng với Kim Xà vương là bằng hữu a.

Ô Vân Châu khẳng định nói ra.

Mèo mù vớ cá rán!

Vì bảo trì phong phạm cao nhân, hắn đành phải cố làm ra vẻ um một tiếng:

-Hừm…thì cũng coi như là có nhận biết đi.

Ô Vân Châu hai mắt liền tỏa sáng, vội vàng hỏi:

-cao nhân…. Kim Xà vương có phải là giống như trong lời đồn miêu tả ngọc thụ lâm phong, anh tuấn tiêu sái, phong lưu nho nhã không vậy?

Câu nói này nện đến Tống Thanh Thư có chút choáng đầu:

-Cái này…ta cũng không để ý lắm. . .

Rõ ràng là da mặt dày, nhưng hắn phải giả trang ra một bộ không có biểu lộ ý tứ.

Ô Vân Châu đôi con ngươi càng sáng hơn, tiếp tục truy vấn nói:

-Này …võ công của hắn có phải hay là xuất thần nhập hóa, đăng phong tạo cực, thiên hạ vô địch. .

-Cái này …..cũng bình thường ..

Dù là Tống Thanh Thư da mặt dày, cũng có chút nhịn không được, nghĩ thầm cô nương này nhìn thấy thì cũng có chút điềm đạm nho nhã, kết quả vẫn là một nữ nhân si mê nam nhân đến độ mù quáng a.

Ô Vân Châu nhất thời không vui:

-Cao nhân cho rằng Kim Xà Vương võ công bình thường thôi, đó là tự nhận mình so với hắn lợi hại hơn phải không?

-Cái này. . .

Tống Thanh Thư nghẹn lời, từ xưa đến nay một khi nữ nhân đã mù quáng thì đừng có nói gì đến đạo lý, nên đành nói cho qua,

-Ngang ngửa với nhau…

Ô Vân Châu mũi ngọc tinh xảo nhíu lại:

-Hừ, tiểu nữ không tin, cao nhân đang nói dối, bất quá chỉ là để lừa gạt tiểu nữ loại này không biết võ công mà thôi, trừ phi cao nhân chứng minh.

Tống Thanh Thư ngạc nhiên:

-Cái này …thì chứng minh như thế nào?

Ô Vân Châu trên mặt lại lộ ra giảo hoạt:

-Cao nhân dẫn tiểu nữ đi gặp hắn, tự nhiên là tra ra manh mối a."

Tống Thanh Thư nhịn không được cười lên, nói dông dài hồi lâu, bất quá là nàng biến tìm cách cầu mình mang nàng đi gặp Kim Xà vương mà thôi, trong lúc nhất thời tâm huyết dâng trào:

-Tốt, ngươi nếu là không sợ thì hãy đi theo ta …

Tống Thanh Thư mỉm cười, quay người liền phóng đi, Ô Vân Châu vui mừng, vội vàng đuổi theo:

-Ai, cao nhân chờ tiểu nữ một chút.

Nạp Lan Tính Đức cũng quýnh lên, hắn cũng muốn đuổi theo, nhưng đột nhiên phảng phất thân người bất động, nên chỉ đành trơ mắt nhìn lấy hai người chạy càng lúc càng xa, cuối cùng biến mất tại sâu trong rừng cây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
01 Tháng tám, 2022 04:08
bộ này full r hóng gì 2k5 chương
Nguyễn Tiến Nguyên
25 Tháng sáu, 2022 09:39
Hóng quáaa
Haibanam12
11 Tháng chín, 2021 07:16
cầu chương
Haibanam12
14 Tháng tám, 2021 12:32
full lâu quá hazz tui muốn đọc đoạn na9 thành hoàng đế quá
Thanh Hoài
01 Tháng tám, 2021 02:22
mỗi lần quay lại đọc rồi bỏ. lần này chốt câu cuối cùng, sau này không quay lại nữa. Nữ nhân trong truyện nhiều nam nhân chọc ***.
Hieu Le
19 Tháng bảy, 2021 19:27
chưa full nhỉ
phuong2311
04 Tháng bảy, 2021 20:46
người tay ra tay giết mình , còn mian thì nói tha người ta đi , tới lúc xén chết mới đánh lại , thể loại cẩu huyết gí
phuong2311
04 Tháng bảy, 2021 02:38
tứ đại ác nhân yếu kê , nhưng dù vô địch thiên hạ cũng đéo giết được. vì kẻ ác , ai cũng muốn nó hối cải , còn kẻ tội nghiệp , ai cũng muốn cười cho hả hê , thói đời là vậy , lám ác được phật thương , chứ hiền lành thì bỏ mặt
phuong2311
02 Tháng bảy, 2021 21:31
tao nói thật , nếu đúng cốt truyện , thì Khang Hi diệt xong Bảo Thân Vương , thì một đội 3000 ngàn cung thủ diệt luôn Tống Thanh Thư mới đúng logic . Nhưng tác giả cho mian lộ quá nhiều sơ hở , nhưng thiếu bố cục , chương gần 300 , truyện lê cao trào , Khamg Hi có lòng diệt mian , nhưng mian chỉ toàn gái , đòi phản nhưng đéo có lực . nếu là Khang Hi thì diệt luôn cho lành , mian với Khang Hi thật ra nó chỉ làm hư chuyện , chứ có làm tốt được đâu . nhưng khi chuyện đi vào kết thúc , thì lại bẻ lái Khang Hi thành ngu ngốc , cho mian thời gian bố cục . một thằng học làm chó , thì sao làm chủ được , nên mất logic
phuong2311
02 Tháng bảy, 2021 21:22
nhưng nó là nv 9 , nên dù có trời sập , nó vẫn sống
phuong2311
01 Tháng bảy, 2021 22:57
Tống Thanh Thư này yếu kém , đã được Khang Hi ra hiệu tiền trảm hậu tấu , mà cứ có gái là nó tha hết , vậy cư dây dưa mãi không giết được ai , toàn là những thằng hại nó , nó biết , nó thấy , nhưng vì gái tha hết
Lưu Trí Hải
10 Tháng năm, 2021 22:13
Tại sao lại phải hại chết Kiến Ninh chứ
Thanh Hoài
01 Tháng năm, 2021 23:27
truyện gì mà chap nào cũng là NTR :D
Thanh Hoài
01 Tháng năm, 2021 13:37
thì ra pharmacist đạo hữu cũng là người trong đồng đạo, một dịch giả hảo tâm cứu vớt nội dung bộ truyện. :))
Thanh Hoài
30 Tháng tư, 2021 15:24
truyện hấp dẫn. Họ Tống này chắc là xuyên việt yếu nhất rồi, không hệ thống, làm việc thiếu cầu toàn, lại còn háo sắc, cao ngạo, khó thành đại sự.
Chưa Đặt Tên
22 Tháng một, 2021 21:13
dịch đỉnh thật , tiếp đi bạn , các đồng râm đang chờ :x
Hieu Le
31 Tháng mười, 2020 18:17
up tiếp đi bác ơi, cầu chương aaaaa
ikaika
26 Tháng tám, 2020 18:33
Giới thiệu thấy ngon rồi
Hieu Le
17 Tháng tám, 2020 12:08
tiếp đi đạo hữu
Hieu Le
17 Tháng tám, 2020 07:13
tiếp đi bác ơi
Phong Tuấn
14 Tháng tám, 2020 14:35
tiếp đêêê
Định Tường
13 Tháng tám, 2020 23:45
truyện hay ***lllllll
BÌNH LUẬN FACEBOOK