Mục lục
Tận thế Tân Thế Giới
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

  Kẻ dưỡng thi nghĩ rằng sau khi sử dụng thẻ biến thân Thực thi quỷ, hắn ta có thể lập tức đảo ngược thất bại, chỉ cần hắn ta giết được thức tỉnh giả thì mọi rắc rối đều có thể được giải quyết.
  
  Đáng tiếc hắn đã dốc cạn vốn liếng vẫn không ngờ Ngô Minh lại có át chủ bài.
  
  So với thẻ biến thân Thực thi quỷ của mình, thẻ phép 'Cuồng bạo' thực sự không có gì đáng nói, nhưng đôi khi tác dụng của thẻ 'Cuồng bạo' chắc chắn có thể vượt xa thẻ biến thân.
  
  Với sự phù trợ của hiệu ứng Cuồng bạo, Ngô Minh có thể tránh né và trì hoãn một thời gian.
  
  Kết quả tự nhiên không cần nói cũng biết.
  
  Kẻ dưỡng thi lúc này đầy vết thương, trong mắt đầy sát khí tức giận, hắn hét lên dùng móng vuốt sắc bén tấn công Ngô Minh một cách liều lĩnh. Bởi vì đòn tấn công quá mức mãnh liệt, móng vuốt sắc bén thậm chí xé rách không khí phát ra tiếng rít chói tai, nếu là thức tỉnh giả cấp 1 tuyệt đối không thể trốn thoát.
  
  Kẻ dưỡng thi này hiển nhiên có ý định đồng quy vu tận với Ngô Minh.
  
  Chỉ là sau khi Ngô Minh thăng cấp, tốc độ và phản ứng của anh ta đã tiến bộ rất nhiều, giờ phút này tay mắt lanh lẹ, cả người cơ bắp bộc phát ra một cỗ lực lượng khổng lồ, anh lách mình nháy mắt tránh thoát đồng thời hai tay rót lực, một thanh đao cắm ngay vào xương sườn của Kẻ dưỡng thi.
  
  Nhất thời, mùi máu tanh nồng nặc phun ra, Kẻ dưỡng thi thân thể trọng thương liền suy yếu, trong phút chốc bị Răng hàm và Nhị nha vọt tới giết chết ngay tại chỗ.
  
  Mặc dù Ngô Minh rất tò mò về nguồn gốc của hai thức tỉnh giả, nhưng anh chưa chắc có thể bắt sống được đối phương nên chỉ có thể giết ngay cho an toàn.
  
  Một trong hai thức tỉnh giả được gọi là Ảnh ma và người còn lại tên là Kẻ dưỡng thi, rõ ràng là mật danh, bọn họ đã đề cập đến 'tổ chức', đại biểu cho cái gì Ngô Minh cũng không biết, bất quá khẳng định có quan hệ bí mật nào đó. Tất nhiên, đây đều là suy đoán của Ngô Minh và nó có thể không chính xác. Đối với Ngô Minh, những thứ này đều không quan trọng, anh ta chỉ quan tâm đến thực lực của bản thân.
  
  Làm Ngô Minh thất vọng chính là anh ta không tìm thấy thẻ nâng cấp từ xác của Ảnh ma và Kẻ dưỡng thi, rõ ràng đối phương còn có đồng bọn.
  
  Ngô Minh lập tức cảm thấy bất an, xuất thân của đám người này thật bí ẩn, chưa nói đến thực lực cường đại, thế nhưng bọn họ còn biết đến sự tồn tại của thẻ nâng cấp. Ngô Minh cảm thấy chính mình có lẽ gặp phải đại phiền toái, nhưng là đối phương trêu chọc anh ta trước, như vậy không phản kháng chẳng lẽ còn chờ chết sao? Nếu đã giết hai người này, Ngô Minh cũng không ngại kết thù.
  
  Không có gì có giá trị trên người Kẻ dưỡng thi, nhưng 'Áo choàng đêm tối' trên người của Ảnh ma là một trang bị rất tốt.
  
  Sau khi hoá thẻ Ngô Minh liền thấy thấy thuộc tính của thẻ trang bị.
  
  "Áo choàng đêm tối, thẻ trang bị cấp 1 có màu xanh lam, chất lượng xuất xắc. Lần sử dụng đầu tiên cần 24 đơn vị nguyên khí, sau đó không cần tiêu hao thêm, độ cứng 1, độ dẫn nguyên khí 10 phần trăm. Dưới màn đêm, truyền nguyên khí vào Áo choàng đêm tối sẽ vô hình. "
  
  Ngô Minh xem qua liền biết mặc dù chọc phải phiền toái thì cũng đáng giá. Mặc dù Áo choàng đêm tối này chỉ có sức phòng ngự trung bình và độ cứng một chút, nhưng lại có khả năng vô hình vào ban đêm. Trách không được Ảnh ma có thể đến vô ảnh đi vô tung, không có dấu vết. Chỉ là tốc độ dẫn truyền nguyên khí của thứ này không cao, tức là khi sử dụng nó vô hình cũng sẽ tiêu hao nguyên khí, tiêu hao cũng không nhỏ.
  
  Nhưng dù thế nào đi nữa thì đây cũng là một trang bị cực kỳ tuyệt vời.
  
  Sau khi dọn dẹp bãi chiến trường,
A mỗ cũng thăng cấp thành công và trở thành sinh vật cấp 2, nhưng ngoài việc tăng cường thuộc tính, nó không thêm khả năng đặc biệt như nuốt ngọc bích, nhưng dù vậy sức mạnh của A mỗ nếu một chọi một có thể dễ dàng giết chết Răng hàm hoặc Nhị nha.
  
  Tại thời điểm này, Thiết tượng chất lượng cam đã trở thành yếu nhất, nhưng giá trị của anh ta thể hiện ở chế tác trang bị, và anh ta sẽ ngày càng ít được sử dụng trong các trận chiến trong tương lai.
  
   Điểm tập kết Vinh trấn.
  
  Văn Bác dẫn đầu một nhóm thức tỉnh giả và thuộc hạ của hắn ta bao vây tòa nhà nhỏ nơi Ngô Minh sống, theo suy nghĩ của hắn ta thì thức tỉnh giả tên là Ngô Minh chắc chắn đã chết trong tay của đám người Hắc Hổ.
  
   Một khi đã như vậy, Văn Bác có ý định cướp đi người phụ nữ khiến trái tim hắn rung động để từ từ hưởng thụ.
  
  "Văn ca, các huynh đệ đều đã chuẩn bị xong, chỉ chờ lệnh của ngươi!” Một tên thủ hạ bước lên, nhẹ giọng nói.
  
  Văn Bác không đợi được nữa, ngay từ khi nhìn thấy người phụ nữ đó hắn đã có chút mê hoặc, khí chất anh hùng lạnh lùng cùng vóc dáng người thon thả khiến hắn thần hồn điên đảo.
  
  Vì vậy hắn ta không ngần ngại dùng sức mạnh của Ngụy trấn trưởng để cướp đi người phụ nữ đó.
  
   “Nếu đã chuẩn bị xong rồi thì động thủ đi, nhớ đừng làm tổn thương nữ nhân bên trong, ta muốn cô ta còn sống, khi nào xong việc sẽ được thưởng!”

Văn Bác phất phất tay lập tức thủ hạ dùng xe lao thẳng vào cổng sân.
  
  Thích Đình chưa bao giờ ngủ, từ khi Ngô Minh rời đi đột ngột, cô ấy không thể ngủ được vì vậy cô ấy vẫn luôn ở trước giường của Diệp Tử Hân.
  
  Đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên có tiếng động lớn, cô ta vội vàng đứng dậy chạy ra ngoài kiểm tra, phát hiện trung niên ban ngày cùng một đám thủ hạ đằng đằng sát khí xông vào sân, ngay lập tức cô biết ngay có chuyện không tốt.
  
  Bây giờ Ngô Minh đi vắng, cô ta không thể tự mình ngăn cản những người này, nếu chỉ có mình cô ta cùng lắm thì liều mạng với bọn chúng.
  
  Nhưng còn có Diệp Tử Hân, nàng vẫn đang hôn mê, cô có thể liều mạng chiến đấu với kẻ địch,nhưng Diệp Tử Sơn thì sao?
  
  Ngay sau đó, Thích Đình nghĩ tới khi họ vừa chuyển đến, Ngô Minh đã từng nói với cô ấy rằng có một tầng hầm trong ngôi nhà này, chủ nhân trước đây của ngôi nhà đã thực hiện một số hoạt động bất hợp pháp ở tầng hầm, đó là in một số hóa đơn và tài liệu giả, nên tầng hầm này được giấu rất kỹ, ai không biết chắc chắn sẽ không nghĩ rằng lối vào tầng hầm được giấu dưới tủ quần áo.
  
  Không do dự, Thích Đình vác Diệp Tử Hân đang bất tỉnh và trốn vào tầng hầm giấu trong tủ quần áo.
  
  Vừa trốn, Văn Bác liền dẫn người xông vào, nhưng tất nhiên là không có tìm được người.
  
   “Mẹ kiếp, nhất định là ẩn nấp rồi, tìm cho ta!”

Văn Bác có chút khó chịu, nhưng thuộc hạ lục soát trong tòa nhà nhỏ cũng tìm không thấy ai.
  
  Cũng nhờ chủ nhân ban đầu của tòa nhà nhỏ làm lối vào tầng hầm bị che khuất, đồng thời gián tiếp giúp đỡ đám người Thích Đình.
  
  Sau đó, Văn Bác tức giận ra lệnh thiêu rụi tòa nhà nhỏ.
  
  Người đầu tiên nhận được tin này là Giang Trì, hắn đang đau đầu vì mấy ngày nay thuộc hạ của hắn lần lượt bị giết, tự nhiên biết ai là kẻ đứng sau lưng. Giang Trì biết sớm muộn gì mình cũng sẽ có một trận chiến với Ngụy trấn trưởng, ai chiến thắng sẽ là người thống trị tụ điểm Vinh trấn.
  
  Vì vậy, mấy ngày nay hắn đã ẩn nhẫn không phát đồng thời cấp tốc tuyển thủ hạ chuẩn bị đại chiến với đối thủ. Ngụy trấn trưởng đang xử lý cấp dưới của hắn, còn hắn thì tăng tốc kiểm soát toàn bộ nguồn thịt của Vinh trấn, chỉ cần kiểm soát được lương thực, Giang Trì tin rằng sẽ có nhiều người đến nương tựa vào mình.
  
  Kỳ thật mấy ngày nay hắn đã chuẩn bị không sai biệt lắm, Ngụy trấn trưởng đang ngầm giở trò, Giang Trì hắn cũng sẽ không nhàn rỗi, bây giờ cho dù có đối đầu với đối phương thì Giang Trì cũng không sợ hãi, hiện tại hắn đang tìm cơ hội để hoàn toàn ngã bài với Ngụy trấn trưởng, kết thúc đoạn ân oán này. Nhưng không ngờ ngay lúc này, hắn nghe báo cáo từ cấp dưới của mình, nói rằng Văn Bác, một nhân vật cấp sư đoàn quân sự dưới quyền Ngụy trấn trưởng dẫn người đến đốt tòa nhà nhỏ của Ngô Minh.
  
  Giang Trì ngay lập tức nhận ra rằng thời cơ đã đến.
  
  Muốn nói Giang Trì nhìn không thấu nhất chính là Ngô Minh này, thực lực đối phương cho dù là chính mình thúc ngựa cũng không đuổi kịp, cũng may mà bọn họ đã trở thành bằng hữu.
  
  Giang Trì hiểu rõ tính cách của Ngô Minh ở một mức độ nào đó, đó là đối xử tốt với người của mình, đối với kẻ thù thì tàn nhẫn hạng nhất, ngoài ra thực lực của Ngô Minh là mạnh nhất trong những người mà Giang Trì từng gặp qua.
  
  Một mình giết nhóm A Băng, mang theo mình đồ sát cả tộc nhện. Giang Trì đã tận mắt chứng kiến ​​thủ đoạn của Ngô Minh, dù cũng là thức tỉnh giả nhưng Giang Trì dám đảm bảo tất cả thức tỉnh giả của mình hợp lại với nhau cũng e rằng không phải là đối thủ của Ngô Minh.
  
  Ngụy trấn trưởng thực sự đã phái người đến đốt tòa nhà nhỏ của Ngô Minh, đây không phải là đang tán tỉnh thần chết sao?
  
  Nghĩ đến đây, Giang Trì liền chế nhạo, thầm nghĩ Ngụy trấn trưởng quả thật tự làm bậy không thể sống, liền gọi tâm phúc của mình yêu cầu tập hợp toàn bộ thuộc hạ, chuẩn bị động thủ với Ngụy trấn trưởng.
  
  Giang Trì mấy ngày nay ẩn nhẫn không phát chính là làm các loại chuẩn bị, hiện tại hắn nắm chắc cho dù giết được Ngụy trấn trưởng, trong thời gian ngắn cũng có thể chiếm toàn bộ tụ điểm Vinh trấn, đối với các thế lực nhỏ của điểm tập kết thì Giang Trì đã chào hỏi bọn họ từ lâu rồi, những người này sẽ chỉ giữ thái độ trung lập không giúp đỡ bên nào.
  
  Cho dù như vậy, thực lực của Giang Trì vẫn kém Ngụy trấn trưởng một chút, nhưng không giống như đối phương, Giang Trì bên này có Ngô Minh.
  
  Ngô Minh vốn không biết gì về chuyện này, mãi đến gần sáng mới quay lại điểm tập kết Vinh trấn, anh ta đương nhiên rất vui khi được thăng cấp lên thức tỉnh giả cấp hai, chưa kể còn nhận được rất nhiều thứ tốt, điều duy nhất khiến anh ta có chút băn khoăn là khi chết Ảnh ma và Kẻ dưỡng thi có nhắc tới 'tổ chức'.
  
  Không nghi ngờ gì nữa, đây là một tổ chức cực kỳ hùng mạnh, nhưng Ngô Minh cũng không sợ, ở Tân thế giới con người quá mong manh, có thể chết trong tay quái vật nơi hoang dã, hoặc có thể chết trong cuộc chiến với người khác. Điều duy nhất có thể tự bảo vệ mình là sức mạnh.
  
  Và điều này, Ngô Minh hiểu rõ hơn ai hết.
  
  Theo kế hoạch của Ngô Minh, anh ta định rời điểm tập kết Vinh trấn và đến điểm tập kết Thành phố Sư tử (Sư Thành) cách đó 200 cây số sau khi nhận được thẻ nâng cấp.
  
  Khu vực hoạt động chính trong cuộc đời cuối cùng của Ngô Minh là ở điểm tập kết Thành phố Sư tử. Mặc dù điểm tập kết Vinh trấn không nhỏ, có 3 vạn hoặc 4 vạn người tị nạn trong các trại tị nạn ở ngoại vi. Nhưng so với điểm tập kết thành phố Sư tử thì quả thật chưa là gì.
  
  Theo trí nhớ của Ngô Minh, dân số của khu vực Thành phố Sư tử đã lên tới hơn một triệu người, thậm chí có thể vượt quá hai triệu người, là khu vực tập trung người lớn nhất trong bán kính hàng trăm cây số.
  
  Ngô Minh đã quen thuộc với nơi này và đương nhiên muốn phát triển ở đó, ngoài ra, vì gần đó là nơi tụ họp an toàn và lớn nhất nên anh có thể tìm hiểu về Lý Hạ và Lưu Bân.
  
  Sau khi Ngô Minh lái xe trở lại điểm tập kết Vinh trấn với tâm trạng thoải mái, anh ta lập tức cảm thấy bầu không khí căng thẳng khác hẳn mọi khi, người gác cổng của điểm tập kết nhìn thấy xe của anh ta liền không mở cửa như mọi khi.
  
  Rõ ràng, có đại sự đã xảy ra.
  
  Bên ngoài điểm tập kết, Ngô Minh dừng xe lại và định xuống xe để xem xét, lúc này anh mới chú ý thấy những người lính gác cổng bắt đầu xì xào sau khi nhìn thấy anh, có hai người đã lên đạn chậm rãi nâng súng lên.
  
  Ngô Minh đã là thức tỉnh giả cấp 2, thị lực gấp nhiều lần người thường, nhìn thoáng qua đã thấy manh mối lập tức kéo ra cửa xe, ngay sau đó đối diện những tên lính đang nâng súng xạ kích.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK