Mục lục
Tận thế Tân Thế Giới
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, Nhạc Thần đi tới và nói:
“Ngô ca, quá lợi hại, chính chiến cuồng Trần Chấn của Viêm Long chúng ta đều không phải đối thủ của ngươi, thiên a, ta lúc trước thế nhưng còn ở trước mặt ngươi làm bộ làm tịch, hiện tại chính mình ngẫm lại đều cảm thấy buồn cười!”
Nhạc Thần rất may đã giải quyết được hiểu lầm với Ngô Minh trước đó, và sự ngưỡng mộ của hắn hiển nhiên là xuất phát từ nội tâm.

“Đúng vậy, đây mới là cao thủ!”

“Vinh quang tiểu đội những người này chết chưa hết tội. Một người bạn của ta đã bị những kẻ này giết chết vì anh ta săn giết được một con quái vật quý hiếm.”

“Đúng vậy, xứng đáng!”

Ngô Minh mỉm cười nhẹ, chiến cuồng Trần Chấn trong miệng Nhạc Thần kiếp trước anh ta cũng đã từng nghe qua, hắn là một cao thủ thực sự, là một trong những cao thủ đứng trên đỉnh thức tỉnh giả Sư Thành. Lúc đó, Ngô Minh cùng Lưu Bân ngày ngày gian nan cầu sinh chỉ có thể nghe truyền thuyết về chiến cuồng, kiếp này còn có người so sánh mình với chiến cuồng Trần Chấn, lại còn có nói chính mình mạnh hơn đối phương, tự nhiên là làm Ngô Minh trong lòng toát ra một cảm giác cổ quái.

Quả thực, so với kiếp trước, kiếp này Ngô Minh quả thực mạnh hơn rất nhiều, anh ta đã có thể rời khỏi Vũ Thành an toàn, lấy được đợt thẻ nâng cấp đầu tiên, có được những sủng vật đắc lực và thậm chí là Bí ngân vô giá, và bây giờ anh ta có thể dễ dàng giết sáu thức tỉnh giả thực lực phi phàm. Ở kiếp trước, anh ta thậm chí không thể đối phó với một trong số họ, có thể nói kiếp này của anh ta đã khác rất nhiều.

Và tất cả những điều này đều dựa vào thực lực, điều mà Ngô Minh hiểu rõ hơn ai hết.

"Nơi này không an toàn, chúng ta nên lập tức xử lý đám thi thể này, thu thập trang bị và thẻ bài của chúng rồi rời khỏi đây. Nếu đội Vinh Quang phát hiện, sẽ gặp rắc rối!"
Duẫn Vân Phi làm việc thập phần lão đạo, lúc này mới phân phó.

Những người khác cũng phản ứng lại, đích xác, đội Vinh Quang có thể trở thành một trong mười đội mạnh nhất Sư Thành, thực lực tự nhiên không thể nghi ngờ. Trước mắt bọn họ còn không thể đối kháng, tốt nhất là im lặng phát tài.

Kết quả là thi thể của đám người Mặt thẹo nhanh chóng được xử lý, trong khi Ngô Minh và những người khác rời đi ngay bằng xe hơi, toàn bộ quá trình chỉ diễn ra trong vài phút, không có bất luận kẻ nào nhìn thấy.

Khi Ngô Minh và những người khác quay trở lại Thành phố Sư tử, họ không đi ăn tối. Đội Liệp Ưng dự định đưa Ngân lân ngư nhân lên bán đấu giá. Thấy rằng hội đấu giá chỉ còn vài ngày nữa, hiển nhiên cần thiết phải làm trước một ít chuẩn bị. Và khi nhắc đến chuyện Mặt thẹo, mọi người đều không có tâm trạng.

“Ngô sư huynh, Ngân lân ngư nhân sẽ không thể săn thành công nếu không có ngươi, chúng ta đã bàn bạc, ngươi chiếm 50% lợi nhuận cuối cùng!”

Duẫn Vân Phi hiển nhiên rất hào phóng, Ngô Minh từ chối vài lần, lại thấy đám người Duẫn Vân Phi kiên trì cũng không từ chối nữa, bằng không ngược lại là làm kiêu.

“Duẩn huynh, Ngô huynh, ta cũng về Viêm Long!” Nhạc Thần vào lúc này cũng nói.

Ngô Minh nghe Duẫn Vân Phi nói, Nhạc Thần này bản tính rất tốt, chẳng qua là vì gia nhập đội Viêm Long, có chút lâng lâng, nhưng bây giờ rõ ràng là trở lại như trước đây.

"Nói đến đây, tất cả đều là nhờ vào ngươi, Ngô huynh, nếu ngươi chưa gia nhập đội nào sao không đến Liệp Ưng của chúng ta, ta sẽ để ngươi làm đội trưởng!" Duẫn Vân Phi thập phần chân thành nói.

Nếu có thể mời đến một người mạnh như vậy tiến vào đội Liệp Ưng, thực lực của đội tất nhiên sẽ tiến bộ vượt bậc.

“Duẫn huynh, ta không muốn tham gia tổ chức nào trong thời gian ngắn, nhưng chúng ta đã là bằng hữu rồi, có gì cần ta sẽ giúp!”
Ngô Minh lắc đầu, anh không muốn tham gia tổ chức nào trong thời gian ngắn, nếu là kiếp trước có thể sẽ vì chuyện này mà ngây ngẩn cả người, nhưng kiếp này lại khác, một mình hành động sẽ cho anh ta phát huy tối đa thực lực của mình.

Nhìn thấy Ngô Minh từ chối, Duẫn Vân Phi cũng không nhắc tới nữa.

Con Ngân lân ngư nhân được giao cho đội Liệp Ưng, thành thật mà nói, con Ngân lân ngư nhân là một con quái vật hiếm gặp, hơn nữa lân giáp trên người phẩm chất phi thường tốt, đối với Ngô Minh cũng không tính là gì cả. Bộ Liệp nhân bì giáp trên người không thua gì bộ lân giáp của con Ngân lân ngư nhân, ngoài ra Thiết tượng còn có thể tạo ra một vài bộ giáp có thuộc tính và khả năng phòng ngự cao hơn, vì vậy con Ngân lân ngư nhân sẽ được bán đấu giá vào thời điểm đó là tốt nhất, nhưng phải biết rằng Ngô Minh hiện đang rất thiếu tiền.

Đối với cây đinh ba của Ngân lân ngư nhân, mặc dù không tệ nhưng nó không thích hợp để Ngô Minh sử dụng, và quyết định cùng nhau bán đấu giá.

Trong vài ngày tới, Ngô Minh sẽ cố gắng hết sức để nhận một số nhiệm vụ được trả phần thưởng cao để hoàn thành. Trang bị mà anh ta có được từ đám người Trương Tường trước đó cũng được giao cho đội Liệp Ưng để họ giải quyết giúp đổi lấy một số thẻ nguyên khí và tiền vàng.

Trong khoảng thời gian này, Duẫn Vân Phi nhiều lần đến gặp Ngô Minh, để đưa Ngô Minh một ít tiền bán vật phẩm mà anh ta ủy thác, thậm chí Nhạc Thần còn đến một lần, nói với Ngô Minh rằng đội Vinh Quang giống như phát điên, tìm người khắp nơi. Ngô Minh biết khi nghe lời này, có lẽ cái chết của Trương Tường đội Vinh Quang cũng biết, nghe nói Trương Tường là đệ đệ Trương Côn của đội Vinh Quang, đối phương nhất định sẽ không buông tha.

Ngô Minh không thích loại uy hiếp tiềm tàng này, có thể nói một khi Trương Côn biết được là anh ta giết Trương Tường, đối phương nhất định sẽ không từ bỏ, hơn nữa những việc này cũng không phải là hoàn toàn không có dấu vết, nếu đối phương tiếp tục điều tra có thể sẽ tìm ra mình trong một vài ngày nữa.

Chỉ là Ngô Minh hiện tại không muốn làm động tác gì khác, phải chờ hội đấu giá, lần này đấu giá anh ta cũng muốn bán thứ gì khác, chính là 'cánh tay cụt của người khổng lồ' từ Vũ Thành đem tới.

Đây là một nguyên liệu rất cao cấp, nó đến từ một sinh vật cấp 3. Ngay cả ở Thành phố Sư tử hiện tại, việc săn lùng một sinh vật cấp ba chắc chắn không phải là một nhiệm vụ dễ dàng.

Kiếp trước, có người bán xác sinh vật cấp ba sau tận thế hơn một ngày, giá lúc đó có thể nói là ngất trời. Mặc dù Ngô Minh chỉ có một cánh tay của người khổng lồ, anh ta muốn vài trăm thẻ nguyên khí, hay vài nghìn đồng tiền vàng vẫn không thành vấn đề.

Vì vậy, vào ngày này Ngô Minh đã sớm trở về từ nơi hoang dã, sau đó an cư trong biệt thự nhỏ của mình, còn bản thân thì đến Thiên Cơ thương hội trong nội thành.

Thiên Cơ thương hội là một trong những thương hội lớn nhất ở Thành phố Sư tử, thực lực hùng hậu, thậm chí còn có tin đồn rằng Thiên Cơ thương hội là tổ chức lớn thứ ba ở Thành phố Sư tử sau Ủy ban quản lý và Công hội thức tỉnh giả.

Chính Thiên Cơ thương hội đã tổ chức hội đấu giá đầu tiên ở Thành phố Sư tử. Trong nội thành, căn cứ của Thiên Cơ thương hội là một tòa nhà mười tầng, vốn đã được coi là một tòa nhà rất cao ở Thành phố Sư tử.

Khi Ngô Minh đến đây, sảnh tiếp tân của Thiên Cơ thương hội đã chật kín người, nhiều thức tỉnh giả đã lên kế hoạch bán đấu giá các món đồ của họ.

Chỉ để đảm bảo chất lượng của các vật phẩm đấu giá, Thiên Cơ thương hội cũng sẽ đưa ra lựa chọn trong số các sản phẩm ký gửi. Một số sản phẩm cấp thấp sẽ chỉ được bán theo ký gửi, chúng sẽ không xuất hiện tại địa điểm đấu giá, những sản phẩm thực sự quý hiếm sẽ xuất hiện trong danh sách đấu giá tại địa điểm tổ chức.

Ngô Minh thấy quầy không có ai lập tức bước lên, vừa lúc một nữ thức tỉnh giả khác cũng nhìn thấy chỗ trống, vừa muốn bước tới nhưng Ngô Minh giành trước một bước.

Nữ thức tỉnh giả mặc một bộ áo giáp bằng da mỏng, lộ rõ ​​hình dáng của cô ấy, với áo giáp ở vai, ngực và cánh tay. Hiện tại ở Thành phố Sư tử có vô số thức tỉnh giả trong trang phục này, một số thương nhân ở các cửa hàng áo giáp và vũ khí rất khôn ngoan theo tiền đề tập trung vào phòng ngự, cơ giáp được thiết kế khá thời trang và đẹp mắt, thậm chí còn thêm rất nhiều đồ trang trí không có tính thực tế, đương nhiên những thức tỉnh giả đang thực sự săn lùng bên ngoài sẽ không mua những thứ này, chỉ có một số người quyền lực ở Thành phố Sư tử mới mua chúng, mặc quần áo để thể hiện.

Nữ thức tỉnh giả này rõ ràng là thuộc về người trước. Mặc dù bộ giáp da trên người của cô ấy rất ưa nhìn, nhưng nó thực dụng hơn, và con dao ngắn trên thắt lưng và khẩu súng trường trên lưng cũng cho thấy cô ấy là loại người thường đi săn bên ngoài.

“Không phong độ!” Nữ tử thức thời lẩm bẩm, nhưng nàng không thể làm gì, cho nên chậm hơn một nhịp.

Mọi người đều biết, Ngô Minh vốn là thức tỉnh cấp hai, tai mắt rất tinh tường, tự nhiên nghe được nàng lẩm bẩm, nhưng Ngô Minh không quan tâm.

Các nhân viên lễ tân của Thiên Cơ thương hội cũng đều là những phụ nữ xinh đẹp, mặc đồng phục chỉnh tề, đối với mọi người rất lịch sự.

“Tôi có thể giúp gì cho ngài?” Nữ lễ tân ở quầy hỏi với nụ cười trên môi.

Ngô Minh từ trước đến nay miễn nhiễm với loại nhiệt tình này, mà nói thẳng:
“Ta muốn bán một ít vật phẩm tại hội đấu giá, không biết phải làm thủ tục gì?”

Nữ tiếp tân tiếp nhận, nói một cách công thức:
“Ngài cần điền vào một biểu mẫu, sau đó các chuyên gia thẩm định của chúng tôi sẽ xác định mặt hàng ngài muốn đấu giá, vì đây là lần đầu tiên Thiên Cơ thương hội của chúng tôi tổ chức một buổi đấu giá nên số lượng vật phẩm được đấu giá tại địa điểm chỉ đến 100, vì vậy số lượng chỗ có hạn. Tất nhiên, nếu vật phẩm của ngài không đủ điều kiện để đấu giá, cũng có thể giao nó cho chúng tôi để ký gửi, phí xử lý là 5%!"

Ngô Minh gật đầu, yêu cầu một biểu mẫu để điền vào, mặc dù nhân viên phục vụ vẫn tươi cười, nhưng trong lòng cô biết trừ phi có đội thức tỉnh giả đến ký gửi vật phẩm, mới có khả năng đưa chúng vào buổi đấu giá, những người khác sẽ chỉ tham gia náo nhiệt.

Nữ thức tỉnh giả phía sau Ngô Minh cũng sửng sốt, sau đó nói nhỏ:
"Chậc chậc, một thức tỉnh giả thì có thể có được thứ gì tốt, xem ra tên này là một tên ngốc thích mơ mộng. Quên đi, bổn cô nương ta khoan hồng độ lượng, cũng không cần so đo với gia hỏa này!”

Tuy rằng nhỏ giọng nói, nhưng Ngô Minh vẫn có thể nghe thấy, trong lòng hơi ngẩn ra một hồi, thầm nghĩ người phía sau thật là thú vị, chẳng qua là đang nói chuyện với chính mình mà thôi. Ngô Minh không quan tâm, nhưng sau khi điền vào đơn, anh ta cầm đơn đi đến quầy thẩm định ở phía sau.

“Thật lãng phí thời gian!” Nữ thức tỉnh giả kiên quyết nói.

Bên cạnh Ngô Minh, đi tới ghế kiểm tra cách đó vài mét, giống như đi qua kiểm tra an ninh sân bay, có hơn chục chỗ ngồi, phía sau mỗi chỗ ngồi đều có một người trông rất trang nghiêm, đây là những giám định sư.

Không ngoại lệ, những người này đều là thức tỉnh giả có kỹ năng cùng kiến ​​thức, nếu không thì không thể đạt được vị trí giám định sư.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK