Sáng sớm, Ngô Minh đúng giờ đưa Răng hàm và Nhị nha ra khỏi cửa, ngoài cửa đã có người của Giang Trì đợi sẵn, thấy Ngô Minh đi ra, bọn họ vội vàng chào hỏi.
“Ngô ca, huynh đến rồi!” Một người đàn ông với khuôn mặt hung dữ lúc này cười nói.
"Đi thôi!". Ngô Minh cũng không nói nhiều, anh đang thưởng thức Phế thổ quân đao trong tay được Thiết tượng dùng nhiều loại kim loại cường hóa, mấy ngày nay bởi vì vẫn luôn nghiên cứu hình xăm trên da người cho nên tới giờ mới phát hiện Phế thổ quân đao biến hóa.
Không nghi ngờ gì khi Thiết tượng đã nâng các thuộc tính của vũ khí này lên một tầm cao mới.
“ Phế thổ quân đao, thẻ vũ khí bậc 1, chất lượng xuất xắc màu xanh lam, độ cứng 2,5, tỷ lệ truyền nguyên khí 9 phần trăm, trang bị lần đầu tiên cần mười hai điểm nguyên khí, sau này sẽ không tốn nguyên khí cho thẻ để hiện thực hóa. Đây là một lưỡi đao sắc bén được làm bằng nhiều loại kim loại vụn khác nhau được hợp nhất với nhau, có độ chính xác thấp, thực dụng và tràn đầy túc sát chi khí! "
Độ cứng cùng tỉ lệ truyền nguyên khí được tăng lên, hơn nữa hình thức cũng có một chút biến hóa, lưỡi đao không hoàn toàn thẳng mà có một chút độ cong, lưỡi đao hình đám mây cực kỳ sắc bén. Đừng đánh giá thấp sự cải tiến nhỏ này, trong Tân thế giới ngay cả khi độ cứng được tăng lên 0,2 và độ dẫn nguyên khí tăng 1 phần trăm cũng sẽ có sự khác biệt lớn.
Cùng với bộ áo giáp nguyên khí bằng hợp kim trên người và sự cải thiện sức mạnh 1 điểm do nó mang lại, bản thân Ngô Minh đã là một tồn tại cực kỳ đáng sợ.
Đúng lúc này, trong lãnh địa của Kim lão đại, gã này đang ra sức trên người một mỹ nữ.
Lấy thân phận Kim lão đại, có vô số phụ nữ muốn chen chúc trên giường của gã ta ở điểm tập kết, lúc này người đang kiều suyễn xin tha là một mỹ nữ vô cùng xinh đẹp.
Ngay sau đó, Kim lão đại đã 'tước vũ khí đầu hàng' đổ gục lên người người phụ nữ, tiếp đó người phụ nữ khỏa thân phải bóp vai, đấm lưng cho gã ta.
Kim lão đại rất thống khoái, trong đầu nghĩ đến kế hoạch lớn tiếp theo.
Mấy ngày trước gã ẩn nhẫn không phát, người khác tưởng gã đang yếu thế nhưng không biết gã đã ngấm ngầm thu phục một cao thủ, hiện tại gã đã chiêu mộ được một thức tỉnh giả đủ mạnh để phát động phản công.
Đầu tiên là gạt bỏ Giang Trì.
Chỉ cần Giang Trì bị hạ thì gã sẽ là chỉ huy thứ hai ở điểm tập kết Vinh trấn, sau đó gã sẽ tấn công người đã giết A Băng, nếu không phải có người đó thì gã đã đạt được mục đích của mình từ lâu.
Nghĩ đến những thức tỉnh giả mà mình tuyển dụng, Kim lão đại tràn đầy tự tin, anh ta là thức tỉnh giả mạnh nhất mà gã ta từng thấy, không ai sánh bằng.
Ngay khi Kim lão đại đang mơ mộng xưng bá Vinh trấn, tiếng súng và tiếng la hét đột ngột phát ra từ tầng dưới.
Ngay sau đó, một cấp dưới chạy đến và nói với Kim lão đại có người đánh tới.
" Mẹ nó, khẳng định là tên vương bát đản Giang Trì đó, hắn đây là đang tự mình tìm chết. Gọi tất cả anh em đến, hôm nay ta sẽ giết hắn!" Kim lão đại gầm lên, lập tức triệu tập nhân mã chuẩn bị cho một trận đánh lớn.
Cao thủ thức tỉnh giả mà gã ta chiêu mộ được cũng sống trong biệt thự này, hiển nhiên đối phương đánh lén căn bản chính là tự tìm tử lộ.
Chẳng qua gã vừa đi tới cửa, thủ hạ đi theo phía sau gã liền bị bóng đen phác gục trên đất, thống khổ gào thét, sau đó tiếng hét đột ngột dừng lại.
Toàn bộ quá trình chỉ diễn ra trong hai giây, Kim lão đại vội vàng quay đầu lại nhìn thấy một trùng nhân đáng sợ đang cắn cổ họng thủ hạ của mình, máu từ vết thương phun ra.
Kim lão đại vẫn luôn hoạt động gần Vinh trấn, gã ta chưa bao giờ nhìn thấy một trùng nhân lợi hại, nhưng gã rõ ràng biết rằng khách viếng thăm không tốt, lúc này gã ta mặc kệ người phụ nữ trần truồng đang la hét trên giường muốn chạy trốn ra khỏi nhà.
Chỉ khoảnh khắc tiếp theo, một luồng tơ nhện ngay lập tức quấn lấy một bên chân của gã ta dính chặt vào sàn. Kim lão đại ngã xuống đất như một con chó ăn cứt. Mũi gã đập xuống đất nặng nề và mặt bê bết máu.
Đúng lúc này, từ cửa sổ phòng một con nhện to bằng cái lốp xe bò vào, vừa rồi chính là nó phun ra tơ nhện.
Tốc độ của tơ nhện cực nhanh, có lẽ không nhanh bằng đạn, nhưng cũng bằng tốc độ của nỏ mạnh, người thường không thể tránh được.
Kim lão đại lúc này vô cùng hoảng sợ, phải biết phòng mình ở tầng 4, bên ngoài có người của mình, làm sao mà hai con quái vật này lại xuất hiện?
Chỉ là cả nhện và trùng nhân đều không cho gã ta cơ hội để suy nghĩ, trùng nhân này đã trực tiếp tiến đến xuyên qua đầu của Kim lão đại bằng một cái cựa xương nhô ra từ lòng bàn tay của nó trong phòng ngủ của chính gã ta.
Trên giường nữ nhân thét chói tai liên tục, mà trùng nhân cũng sẽ không thương hương tiếc ngọc, chủ nhân hạ đạt mệnh lệnh cho nó là giết chóc, một cái không lưu.
Một lúc sau, tiếng la hét của người phụ nữ cũng dừng lại.
“Kim lão đại đã chết rồi nên bọn họ chỉ như rắn mất đầu, chuyện bị tiêu diệt chỉ còn là vấn đề thời gian!” Ngô Minh nói với Giang Trì bên cạnh ở dưới lầu.
Anh ta trực tiếp tiêu diệt Kim lão đại, đồng thời nhờ tình báo của Giang Trì toả định phòng của đối thủ, Ngô Minh ra lệnh cho Răng hàm và con nhện săn mồi thẳng đảo Hoàng Long, leo lên trên giết chết đối thủ.
Ngay khi chủ sự vừa chết đi, đối phương liền không thể bền chắc như thép, Giang Trì biết đã đến lúc mình phải bành trướng thế lực nên lập tức nắm chặt tay cảm ơn Ngô Minh, sau đó dẫn người đi bao vây và giết người của Kim lão đại.
Người muốn chạy trốn tự nhiên sẽ không bị ngăn cản, còn nếu chống cự cũng chỉ có thể giết chết tại chỗ, thế đạo này không nói tới nhân từ, chỉ có thủ đoạn thiết huyết mới có thể nắm giữ quyền lực.
Trong số đó, những thức tỉnh giả được Kim lão đại chiêu mộ là những người ngoan cố nhất, vào lúc này họ đã giết khá nhiều thuộc hạ của Giang Trì .
Một trong những thanh niên mặc bộ lông quái vật nào đó cười điên cuồng: "Sếp Kim chết rồi à? Chà, nếu hắn chết cũng không sao, sau này quyền lực và lãnh thổ của hắn sẽ thuộc về ta, anh em chúng ta sẽ ở Vinh trấn này đại triển quyền cước, không phục thì giết hết. Ta không tin có kẻ nào có thể đối phó với các sinh vật thẻ của ta! "
Thanh niên này cuồng vọng cười to, ba sinh vật thẻ mà hắn ta đã triệu hồi vẫn không ngừng thu hoạch sự sống.
Hai kiếm khách, được trang bị kiếm bằng hai tay và mặc áo giáp đơn giản, có kiếm thuật tuyệt đỉnh, đạn bắn trúng cũng ít gây sát thương, thay vào đó dưới kiếm quang thuộc hạ của Giang Trì đã phải chịu thương vong nặng nề.
Ngay cả khi hai bên đều là thức tỉnh giả, họ không phải là đối thủ nếu không có sự hỗ trợ của quân bài mạnh.
“Bọn vương bát đản này!” Giang Trì hai mắt đỏ ngầu, tay nhắm vào người thanh niên với khẩu súng trên tay, nhưng tên kia lại cực kỳ xảo quyệt, hắn cứ lấy tấm da thú không tên kia che thân, viên đạn nào cũng trúng đích nhưng không thể xuyên qua da thú, ngay cả gia tốc của viên đạn cũng bị lớp lông thú giống như lá thông trên đó chặn lại.
"Lão đại, người đó quá lợi hại. Các huynh đệ tử thương quá nhiều. Không thể tiếp tục như thế này được!" Một tên thuộc hạ của Giang Trì lúc này chạy tới nói.
“Ta còn chưa có mù, ta biết!” Giang Trì nói xong liền liếc nhìn Ngô Minh đang ở bên cạnh, theo ý hắn chỉ có Ngô Minh mới có thể đối phó với vị cao thủ đó.
Ngô Minh mấy phút qua quan sát lẫn nhau, không phải hắn cố tình không ra tay, hiện tại không có đủ thẻ nguyên khí triệu hồi Thiết tượng, sau khi ăn ngọc bích A mỗ vẫn giữ nguyên trạng thái thẻ không thể triệu hồi. Vì vậy, lúc này sức mạnh của Ngô Minh chỉ là hai trùng nhân Răng hàm và Nhị nha cùng con nhện săn mồi.
Thẻ 'Cuồng bạo' quý giá như vậy, Ngô Minh cũng không định dùng.
Đương nhiên, sức chiến đấu mà anh ta thành thục lúc này kém xa so với hai kiếm vệ sĩ và một thuẫn vệ sĩ của đối phương, nhưng cũng không có gì là tuyệt đối, sau khi quan sát Ngô Minh có một điều nắm chắc.
Hiện tại, anh ta triệu hồi cả Răng hàm và Nhị nha, sau đó để nhện săn mồi một bên phối hợp tác chiến, anh ta nói với Giang Trì: "Để thức tỉnh giả và sinh vật của hắn giao cho ta, người đi giải quyết những người khác! ”
Sau khi nói xong, Ngô Minh lấy ra Phế thổ quân đao cùng Răng hàm và Nhị nha chạy tới.
Nếu chỉ đơn giản chiến đấu liều lĩnh, Răng hàm và Nhị nha nhất định sẽ không phải đối thủ của Kiếm vệ sĩ, hiển nhiên Ngô Minh sẽ không ngốc như vậy, hiện tại chỗ dựa lớn nhất của anh ta chính là con nhện săn mồi.
Nếu là một người bình thường, sẽ chỉ coi loại nhện săn mồi khó chịu này như một sinh vật bình thường, nhưng Ngô Minh lại coi loài nhện này như một bảo vật.
Thậm chí, ở một mức độ nào đó, giá trị của loài nhện săn mồi này chắc chắn còn hơn cả Răng hàm và Nhị nha, chẳng bao lâu nữa thực tế đã chứng minh điều này.
Một Kiếm vệ sĩ ở phía đối diện nhìn thấy Răng hàm và Nhị nha đang lao về phía mình, định giết người với thanh kiếm hai tay trên tay thì đột nhiên một khối tơ nhện dính chặt chân anh ta xuống đất, sau đó có vài tơ nhện còn to hơn nữa cũng dán cánh tay và thanh kiếm dài của anh ta lại với nhau.
Kiếm vệ sĩ mạnh mẽ ngay lập tức mất khả năng cử động.
Tính dai của tơ nhện rất chắc, cho dù là bảo kiếm vô cùng sắc bén cũng phải mất một lúc mới có thể cắt đứt, khoảng thời gian này vừa vặn là thời điểm tốt nhất để công kích.
Răng hàm và Nhị nha lao vào tấn công ngay lập tức, Kiếm vệ sĩ vốn bị mạng nhện trói buộc không thể phát huy được sức mạnh thực sự của mình, đã bị trùng nhân hung dữ giết chết chỉ trong chốc lát.
Thủ đoạn này tự nhiên rất tốt, nhưng tơ nhện của con nhện con mồi cũng không phải là không hạn chế, cũng cần nghỉ ngơi chuẩn bị, cho nên lúc này chỉ có thể cứng rắn kháng cự, may mà tiêu diệt một Kiếm vệ sĩ cũng bớt áp lực cho Ngô Minh rất nhiều.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK