• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nửa canh giờ sau, “vù vù” có mấy thanh âm xé gió vang lên phía trên bầu trời Vô Cực Ma tông.

Chính là đoàn người Đinh Hạo vừa mới truy sát năm tên Thị Hồn tông quay trở về.

Lúc này, mấy người Trương Hoành vẫn đang đứng chờ tại đây, nhìn thấy bọn họ quay lại, vội tiến lên đón tiếp.

Sau khi đưa mắt ra hiệu với Huyết Ma Liệt sơn, Đinh Hạo giảm dần tốc độ phi hành, để cho mấy người còn lại bay lên phía trước. Cười lớn một tiếng, Liệt sơn nói:

- Không ngờ bốn vị trưởng lão vẫn còn ở đây, hắc hắc, lão phu may mắn không làm nhục mệnh, đã đem đầu của Hứa Chí Sâm trở lại, cuối cùng cũng có chút cống hiến cho nghi thức nhập tông.

Vừa nghe lão nói thế, bốn người Trương Hoành vui vẻ nhìn nhau, Mã Phong nói:

- Liệt lão đã ra tay, tên Hứa Chí Sâm này đương nhiên chỉ có con đường chết, chẳng biết mấy tên trưởng lão Thị Hồn tông còn lại có trốn thoát được hay không?

- Mã trưởng lão cứ yên tâm, lần này bọn người Thị Hồn tông không tên nào thoát được, toàn bộ bị bọn ta giết chết!

Thiên Thi Thượng nhân Âm Vô Xương ngạo nghễ nói, lời nói vừa dứt, trong tay đã xuất hiện đầu của một tên trưởng lão Thị Hồn tông.

Nhìn thấy tình hình như vậy, bốn lão rốt cuộc cũng tạm thời cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng, đang muốn đáp lời thì Đinh Hạo lãnh đạm cắt ngang:

- Nơi này không là chỗ để trò chuyện, các vị trưởng lão nếu không ngại, có thể di giá tới Vô Cực điện để thảo luận, tiện thể lấy mấy cái đầu này bái tế tổ tiên tông môn chúng ta luôn!

Nghe hắn nói vậy, bọn họ đều liên tục gật đầu khen phải, nhìn biểu tình hoan hỉ của bốn người Trương Hoành, Đinh Hạo cũng không muốn làm cụt hứng bọn họ.

Hiện tại, cao thủ Thị Hồn tông đều đã bị tiêu diệt toàn bộ, đối với Vô Cực Ma tông đã không còn sự uy hiếp nào nữa, nhưng Thị Hồn tông này lại có mối giao hảo rất tốt với phe Thành Hoàng của Luyện Ngục Ma tông, mà sau khi nghe qua khẩu khí của Phùng Tinh Nhiên, thế lực của Thành Hoàng tại Luyện Ngục Ma tông thật sự rất lớn, sự việc ngày hôm nay không được bao lâu nhất định sẽ bị tên này phát hiện ra, trong khi đó Thị Hồn tông không phải là cùng cấp bậc với Luyện Ngục Ma tông, nội bộ Thị Hồn tông không có tuyệt đỉnh cao thủ, bởi vậy đụng phải Huyết Ma Liệt sơn mới bị hao tổn lớn đến như vậy.

Nhưng nội bộ Luyện Ngục Ma tông thì cao thủ như mây, mấy vị trưởng lão đều là cao thủ hạng nhất, không nói đến một trong thập đại cao thủ là “Luyện Ngục Ma quân” Phùng Ngạo Thiên, tên Thành Hoàng này nếu liều mạng toàn lực thì có thể ngăn cản được Huyết Ma Liệt sơn, huống chi bên trong Luyện Ngục Ma tông cao thủ tương đương Thành Hoàng không biết còn có bao nhiêu người nữa, nếu không phải lần trước đã cùng Thiên Yêu Niếp Thiên và Phùng Tinh Nhiên đạt được hiệp nghị, thì hôm nay Đinh Hạo thật sự không dám đuổi tận giết tuyệt đám người Thị Hồn tông kia.

Chỉ thấy mười ngón tay Huyết Ma Liệt sơn đan vào nhau khẽ rung động, các đạo U Minh Quỷ khí xoắn tròn giăng mắc khắp nơi tạo thành một chiếc lưới rộng lớn, phong kín bốn phía xung quanh đám người Thị Hồn tông. Ở bên trong mạng lưới, bọn họ liên tiếp xuất ra các pháp quyết kỳ quái công kích nhưng cũng không cách nào có thể thoát ra khỏi chiếc lưới do Huyết Ma Liệt sơn dùng U Minh Quỷ khí bố trí thành.

Cho dù như thế, sau này mình nhất định phải đối mặt với tên Thành Hoàng này, vì thể bây giờ không phải thời điểm để vui mừng.

Bên trong Vô Cực điện.

Mấy người Huyết Ma Liệt sơn cùng bốn người Trương Hoành ngồi ở vị trí chủ tọa bữa tiệc, Đinh Hạo thật sự không ngờ vẫn như trước ngồi ở trong góc điện, tuy vậy tất cả mọi người trong điện không ai dám không để ý đến sự tồn tại của hắn.

Đinh Hạo cả người băng lãnh, ngạo nghễ đứng ở góc tường, hai bên tả hữu phân biệt là Hồ Thạc và Huyết Linh, phía sau là ba người Tạ Phương Hoa, đệ tử của Tử Mộc tam lão.

Trừ Đinh Hạo, mấy người này đều thuộc loại ưu tú nhất trong đám đệ tử đời thứ ba, hơn nữa từ nay về sau tiền đồ của bọn họ chắc chắn là vô hạn lượng. Đối với ba người Tạ Phương Hoa, Đinh Hạo mặc dù không hiểu rõ lắm, nhưng Hồ Thạc thì đúng là hạng người to gan lớn mật, quan trọng hơn cả người này vô cùng âm hiểm, độc ác giống như hắn, cho nên được Đinh Hạo thập phần coi trọng. Còn Huyết Linh mặc dù thần kinh có chút bất thường, nhưng người này trời sinh Huyết Chi Linh thể, là người hoàn toàn không có chút cảm xúc, chỉ biết giết chóc đẫm máu, ngoại trừ Huyết Ma Liệt sơn, căn bản là không ai có thể giao tiếp được với hắn, người này tu luyện công pháp của Huyết Ma Liệt sơn, tiến bộ vô cùng thần tốc.

Cẩn thận đánh giá qua mấy người bọn họ, Đinh Hạo âm thầm quyết định phải tài bồi bọn họ thành cao thủ hạng nhất, Vô Cực Ma tông nếu muốn nhanh chóng cường thịnh trở lại, nhất định không thể thiếu được sự phát triển của đám đệ tử đời thứ hai, thứ ba, mà tư chất mấy người này đều thuộc loại thượng hạng.

Trong lúc đang âm thầm đánh giá, Đinh Hạo đột nhiên bắt gặp ánh mắt dò hỏi của Huyết Ma Liệt sơn, sau khi phát giác tất cả mọi người đều đã đứng lên, Đinh Hạo lập tức sáng tỏ ý định của Huyết Ma Liệt sơn, khe khẽ gật đầu ra hiệu.

Vừa thấy biểu hiện của Đinh Hạo, Huyết Ma Liệt sơn liền phất nhẹ tay, đầu của Hứa Chí Sâm đã vững vàng hạ xuống phía trên đài tế luyện. Cùng theo động tác của Huyết Ma Liệt sơn, bốn người Âm Vô Xương cũng phân biệt đem đầu của mấy tên trưởng lão Thị Hồn tông trong tay đặt lên trên đài.

Vừa nhìn thấy trên đài xuất hiện năm chiếc đầu lâu, toàn bộ môn nhân đều lộ vẻ hưng phấn tột độ, giờ này ngày này, cuối cùng Vô Cực Ma tông cũng không cần phải nhìn sắc mặt người khác mà sống nữa, từ nay về sau tại Đoạn Hồn sơn, đệ tử Vô Cực Ma tông đã có thể không cần lo sợ mà đi lại khắp nơi, thậm chí có thể trước mặt tông phái khác cường hoành, kiêu ngạo, với thực lực tuyệt đối trước mặt, không có việc gì là không thể cả.

Bốn người Trương Hoành sau khi bắt gặp thần tình hoan hỉ phát ra từ chân tâm của đám môn hạ đệ tử, trong lòng lại có chút thương cảm, Vô Cực Ma tông trong tay bọn họ mấy trăm năm qua đều theo sau người ta, ngược lại Đinh Hạo chỉ gia nhập Vô Cực Ma tông trong vòng mười năm ngắn ngủi, nhưng lại giúp cho Vô Cực Ma tông biến hóa phiên thiên phúc địa (nghiêng trời lở đất). Bọn họ thầm than một tiếng, người với người như nhau thế nhưng sao lại có sự chênh lệch lớn đến vậy.

Đúng lúc này, Huyết Ma Liệt sơn khẽ phất tả thủ, một cỗ khí thế to lớn đột nhiên lan tràn khắp đại sảnh.

Trên đại sảnh vốn đang huyên náo, trong giây lát đã yên tĩnh dần, nhìn vẻ mặt chờ mong của mọi người, Huyết Ma Liệt sơn cất lên một thanh âm cổ quái, trầm giọng nói:

- Từ hôm nay Huyết Ma Liệt sơn ta chính thức trở thành cung phụng trưởng lão của Vô Cực Ma tông, những điều hoa mỹ dư thừa ta sẽ không nói nữa, chỉ có một điều các ngươi nên biết, ngày nào còn có Liệt sơn ta ở Vô Cực Ma tông, thì tuyệt đối sẽ không cho phép kẻ nào đến diễu võ giương oai cả!

Dừng một chút rồi nói tiếp:

- Được sự ủy thác của tiểu hữu Đinh Hạo, tiện đây lão phu cũng tuyên bố luôn một sự kiện!

Nghe y nói thế, chẳng những đám môn nhân sửng sốt, mà cả bốn người Trương Hoành cũng nghi hoặc, không biết Huyết Ma Liệt sơn này rốt cuộc muốn tuyên bố chuyện gì, trên mặt đều lộ ra thần sắc thận trọng.

- Lão phu đối với mọi chuyện lớn nhỏ trong tông môn đều không nắm rõ, nhưng nhờ một cơ duyên đặc biệt, Đinh Hạo tiểu hữu đã thu được tất cả công pháp tu luyện ngàn năm trước của Vô Cực Ma tông. Dựa theo đó, lão phu sẽ chỉnh sửa lại các công pháp tu luyện hiện nay trong Tàng Thư phòng của bổn tông. Từ nay về sau, Tàng Bảo các của Vô Cực Ma tông sẽ do lão phu phụ trách quản lý, sau khi tìm được tân tông chủ thì sẽ do tân tông chủ tiếp nhận hoặc sẽ chọn một người thích hợp thụ mệnh!

Huyết Ma Liệt sơn trầm giọng nói.

Nghe lão khẳng định như chém đinh chặt sắt, không hề có chút gì là giả trá, bốn người Trương Hoành mặc dù bây giờ mới biết việc này, nhưng cũng đã không có ý kiến phản bác gì, còn đám đệ tử đời thứ hai, thứ ba vừa nghe thế thì đều vô cùng hoan hỉ. Vô Cực Ma tông suy nhược như thế, nguyên nhân nói thẳng ra chính là do công pháp tu luyện kém cỏi và thiếu thốn pháp bảo, nhưng đến ngày hôm nay, mọi người qua lời các vị trưởng lão không nhiều thì ít cũng đã biết một chút về bí mật chân chính của Vô Cực Ma công. Do vậy, khi vừa nghe đến việc chỉnh sửa lại Tàng Thư phòng cùng Tàng Bảo các thì làm sao có thể không mừng rỡ như điên được.

Nhận thấy tình thế đã thành cục diện không thể thay đổi được, bốn người cũng không lên tiếng phản bác nữa, liếc mắt nhìn về Đinh Hạo đang trầm mặc ở phía xa, Trương Hoành nói:

- Không sai, việc này chính là do Trưởng lão đoàn chúng ta nhất trí quyết định đưa ra, từ nay về sau chỉ cần mọi người đạt tới cảnh giới phù hợp, thì có thể tham luyện tất cả các công pháp tu luyện, còn nếu có cống hiến đặc biệt đối với Vô Cực Ma tông, thì sẽ được Liệt lão ban thưởng pháp bảo tu luyện.

Rõ ràng là y chỉ là kiền thúy thuận thủy (xuôi dòng đẩy thuyền) mà nói thêm vào như thế mà thôi.

Huyết Ma Liệt sơn nghe y nói vậy, quay đầu nhìn Trương Hoành sắc mặt tỏ vẻ cười mà như không cười. Sau khi thấy được điệu bộ thư thái không có vẻ gì là trách móc của Huyết Ma Liệt sơn, Trương Hoành mới thở phào nhẹ nhõm, lúng túng nở nụ cười xấu hổ với y.

Quay đầu đi chỗ khác, Liệt sơn tiếp lời:

- Trương Hoành nói thế rất hợp ý ta, từ nay về sau chỉ cần mọi người có thể vì bổn tông mà có những cống hiến đặc biệt, nhất định sẽ được ban thưởng pháp bảo, mọi người không cần quan tâm đến việc thiếu thốn pháp bảo nữa!

Nói đến đây, Huyết Ma Liệt sơn đưa ánh mắt cổ quái nhìn Đinh Hạo, bắt gặp ánh mắt của y, Đinh Hạo lập tức liên tưởng ngay đến các vật phẩm thu được trong Trữ vật giới chỉ của mình.

Mọi người nhìn theo ánh mắt Huyết Ma Liệt sơn về phía Đinh Hạo, vừa vặn lại thấy hắn đang khẽ vuốt ve Trữ vật giới chỉ, trên mặt đều lộ vẻ hy vọng, chờ mong. Ngược lại khuôn mặt Đinh Hạo chợt xám xịt lại, bắt gặp thần sắc tham lam như lang như hổ của đám người này, hắn trong lòng phát lạnh, thầm than pháp bảo thu được trong mấy ngày nay chỉ sợ sẽ không giữ lại được nữa rồi!

Đúng lúc này, đột nhiên có mấy người từ từ bước đến phía Đinh Hạo, Trương Hoành trên đài thấy thế thì sắc mặt đại biến.

Nguyên lai là khi vừa mới gia nhập tông, Đinh Hạo đã giao chiến một lần cùng với ba người Trương Lợi - cháu của Trương Hoành-, Vương Vân Phi và Đái Trinh Quân. Lúc này Trương Lợi đã đạt tới Dùng Hợp trung kỳ, hai người kia đều là Khai Quang hậu kỳ, mặc dù so với người khác thì đã tiến bộ nhanh hơn rất nhiều rồi, nhưng nếu đem so sánh với Đinh Hạo thì đúng là cách biệt một trời một vực.

Nhìn thấy ba người đi tới, thần sắc Đinh Hạo vẫn hết sức bình thản, hiện giờ hắn đã hoàn toàn quên đi sự việc năm đó, hơn nữa ba người này trong tông môn mặc dù có chút kiêu căng, nhưng không phải là không có tài năng, ít nhất thì họ cũng đều không phải là những người hèn yếu, nhu nhược, nếu không có sự áp chế gắt gao của Trương Hoành, thì sợ rằng bọn họ đã xông ra bên ngoài Đoạn Hồn sơn không ít lần.

Trương Hoành trên đài vô cùng căng thẳng, hiện giờ cháu của hắn không thể nào so với Đinh Hạo, đến ngay cả chính lão cũng phải cố giữ khoảng cách với con người này. Nếu Trương Lợi trêu vào Đinh Hạo, với thủ đoạn ngoan độc của hắn, chỉ sợ ba người này chỉ có con đường chết mà thôi.

- Ngày đó sau khi giao chiến một hồi cùng Đinh Huynh, ba người chúng tôi đã biết Đinh huynh không phải là phi trì trung phi vật (người tầm thường), bây giờ quả nhiên đã chứng thực đúng như phán đoán ngày đó của chúng tôi!

Trương Lợi vừa đi vừa nói.

Khẽ cười một tiếng, thân hình Đinh Hạo vẫn bất động, đáp lời:

- Trương huynh quá khen, đều là nhờ sự day bảo tận tình của tiền bối tông môn chúng ta mà thôi, tại hạ làm sao dám tự kiêu như vậy được chứ, không biết Trương huynh có chuyện gì không?

Ba người đi đến trước mặt Đinh Hạo, Trương Lợi nghiêm mặt nói:

- Ba người chúng tôi từ nay về sau đều muốn làm việc dưới tay Đinh huynh, chẳng biết Đinh huynh có nguyện ý thu nhận chúng tôi hay không?

Hắn vừa nói ra lời này, Trương Hoành rốt cuộc cũng thở phào, không còn phải lo lắng nữa, vẻ mặt lại trở nên vô cùng đắc ý. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK