• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đinh Hạo sau khi bế quan vẫn chưa lập tức tu luyện ngay, muốn làm được tốt việc thì phải có chuẩn bị đầy đủ, trước tiên hắn đem ngọc giản ra xem lại nguyên lý tu chân cơ bản một lần nữa.

Mục đích của luyện khí chủ yếu là để khai mở kỳ kinh bát mạch cùng nhâm đốc nhị mạch để chân khí có thể tự do vận hành. Việc này tự mình hoặc có người khác trợ giúp đều có thể đả thông kinh mạch. Nếu như tự thân tu luyện thì thông thường phải mất hai mươi năm, nhưng do có nội đan của Bát Sí Tử Mãng trợ giúp nên Đinh Hạo tin mình có thể rút ngắn quá trình này.

Sau khi nhập định, Đinh Hạo đã cảm thụ được sự vận hành của chân khí trong cơ thể mình, tuy nhiên nó còn rất yếu nhược.

Chân khí căn cứ theo quỹ tích của Vô Cực Ma Công chậm rãi lưu chuyển, sau mỗi vòng lưu chuyển đều trở về đan điền. Nội đan của Bát Sí Tử Mãng vẫn chỉ cung cấp một chút linh khí nhưng Đinh Hạo cảm giác có lợi không ít, chân khí tại đan điền tăng lên thấy rõ, tâm thần của Đinh Hạo lúc này hoàn toàn tập trung vào tu luyện.

Không biết qua bao lâu, Đinh Hạo đột nhiên cảm giác được quy luật ba động của nội đan Bát Sí Tử Mãng bắt đầu thay đổi. Đầu tiên là không theo quỹ tích vận hành của chính mình, sau đó nó lại khẽ nhảy lên làm cho Đinh Hạo cảm thấy thân thể mình như có hai quả tim.

Mặc dù biết thời gian phát tác của nội đan Bát Sí Tử Mãng đã đến nhưng trong lòng Đinh Hạo không có chút sợ hãi, ngược lại còn có chút mong chờ. Đối với hắn mà nói, đây là thời khắc mấu chốt nhất, tuy biết rõ nội đan Bát Sí Tử Mãng đối với thân thể mình có uy hiếp nhưng hắn cũng biết chỗ tốt của nó có thể đem lại cho mình còn lớn hơn nữa, hắn thích khiêu chiến.

Nội đan Bát Sí Tử Mãng bắt đầu tỏa ra năng lượng nóng rực, Đinh Hạo có thể cảm giác được viên nội đan nho nhỏ này đang ẩn chứa linh khí khủng bố. Đám linh khí này từ nhỏ biến thành lớn rồi bắt đầu hỗn loạn di chuyển, hoàn toàn vượt ngoài khả năng khống chế của Đinh Hạo. Loại đau đớn thấu tâm can lần trước lại một lần nữa trở lại với hắn.

Do hai ngày nay Đinh Hạo đã chăm chỉ tu luyện nên thân thể có kháng lực cường đại mà vẫn còn chưa có thể chịu được tình trạng khó khăn này. Linh khí từ nội đan Bát Sí Tử Mãng cuồng bạo di chuyển, thân thể hắn như biến thành trung tâm bão táp... Bất chợt một làn sóng đau đớn đánh sâu vào thân thể cùng thần kinh của hắn.

Toàn thân Đinh Hạo bắt đầu run rẩy, mỗi tế bào trong ngũ tạng, trên cơ thể phảng phất đều theo nội đan của Bát Sí Tử Mãng mà nảy lên! Mồ hôi sớm đã làm ướt quần áo, thân thể cùng tinh thần của Đinh Hạo đều chịu sự tra tấn mà không phải người bình thường có thể chịu được. Cảm giác thời gian lúc này như hoàn toàn dừng lại mà nội đan Bát Sí Tử Mãng lại không có dấu hiệu ngừng phát tác, ngược lại nó còn có xu hướng tăng lên!

Đến khi Đinh Hạo cảm giác mình không chịu nổi nữa thì phát hiện một chuyện kỳ quái ngoài dự liệu. Hầu hết chân khí mặc dù lưu động rất rối loạn nhưng lại có một luồng nhỏ đang dựa theo quỹ tích của Vô Cực Ma Công mà vận hành. Lúc đầu, luồng chân khí này cực kỳ yếu nhược làm cho Đinh Hạo hoàn toàn không cảm nhận được, nhưng hiện tại do thôn phệ các chân khí khác nên đã dần trở lên cường đại.

Một lúc sau, Đinh Hạo hoàn toàn không thể bỏ qua sự tồn tại của nó, chỉ trong thời gian một chén trà nhỏ mà nó đã trở thành cỗ chân khí lớn nhất trong cơ thể Đinh Hạo, các chân khí hỗn loạn khác cũng đang bị nó từ từ thôn phệ. Dựa theo tình huống hiện tại thì việc nó thôn phệ sạch sẽ các chân khí khác chỉ là vần đề thời gian.

Chính vì vậy nên Đinh Hạo cảm giác thân thể đã dần dần khôi phục trở lại bình thường, đau đớn cũng đã giảm. Chân khí do nội đan Bát Sí Tử Mãng phát ra vẫn còn đang phát triển, nhưng hiện tại nội đan sản sinh ra tia năng lượng nào cũng đều bị luồng chân khí này hấp thụ, hóa thành chân khí của nó nên đối với thân thể hắn đã không còn uy hiếp.

Mà luồng chân khí này Đinh Hạo hoàn toàn có thể khống chế, mỗi lần lưu chuyển đều làm cho Đinh Hạo cảm giác được đan điền của mình lớn mạnh hơn vài phần.

Lúc này hắn đã bắt đầu cảm thấy Vô Cực Ma Công có chút kỳ lạ, loại chân khí này có thể thôn phệ chân khí khác để phát triển năng lượng của chính nó trước đây hắn chưa hề nghe nói qua!

Hắn bây giờ không phải không biết gì về tu chân giả, ở tàng thư phòng mặc dù không có các công pháp tu luyện cao cấp nhưng vẫn có thư tịch giới thiệu và hắn cũng đã xem qua vài lần nhưng thực không thấy nói qua có công pháp tu chân, tu ma có năng lực như vậy!

Ý nghĩa của năng lực này hắn hoàn toàn hiểu rõ khiến hắn đột nhiên có cảm giác như nhặt được bảo vật. Người khác thiên tân vạn khổ tu luyện ra chân lực mà hắn lại thôn phệ biến nó thành của mình. Công pháp này tuyệt đối phù hợp tôn chỉ lợi mình hại người của Ma đạo!

Bỏ tuyệt thế công pháp này không tu, lại chuyển sang tu công pháp khác, Đinh Hạo bắt đầu nghĩ mọi người trong Vô Cực Ma Tông là những tu chân giả ngu xuẩn nhất trong thiên địa!

Nhưng cẩn thận hồi tưởng lại hắn cảm thấy có chút không đúng, Trần Lĩnh cùng Mã Phong đều là loại người xảo trá, tuyệt không giống kẻ ngu xuẩn. Chắc là khi bọn họ tu luyện đã xuất hiện vấn đề nên không thể hiện được năng lực này, bằng không Vô Cực Ma Tông quyết sẽ không suy thoái đến mức người người đều khi dễ như bây giờ.

Lúc này nội đan của Bát Sí Tử Mãng phát ra chân khí ngày càng yếu, cơ bản là mới sản sinh ra chút ít cũng đã bị Vô Cực Ma Công thôn phệ, tiêu hóa sạch sẽ. Một lát sau, thấy chân khí khôi phục lại bình thường, Đinh Hạo biết lần phát tác này đã qua, hắn bây giờ ngược lại mong lần phát tác sau đến sớm hơn một chút. Qua lần phát tác nhỏ này đã khiến hắn biết mình nhận được một hảo sự, từ nay về sau không cần lo lắng cảm giác thống khổ khi nội đan phát tác nữa!

Đinh Hạo không hề tu luyện tiếp mà lấy ra ngọc giản để nghiên cứu tu chân pháp môn cơ bản. Mặc dù hai ngày này hắn rảnh đến vô sự nên nhân tiện đọc sách nghiên cứu, nhưng những thứ phải học ở Tu Chân giới thật sự rất nhiều, không phải ngày một ngày hai hắn có thể tiêu hóa hết được.

Cứ như vậy, mỗi khi nội đan của Bát Sí Tử Mãng phát tác thì Đinh Hạo lại toàn lực tu luyện, sau khi phát tác xong thì hắn lại nghiên cứu kiến thức tu chân cơ bản trong ngọc giản. Một khi con người ta tập trung hoàn toàn tinh lực lên một sự vật nào đó, họ hoàn hoàn có thể quên mất sự tồn tại của thời gian.

Cũng không biết bao lâu trôi qua. Vài ngày hay mấy tháng? Đinh Hạo cũng không rõ...

Đạo sanh nhất, nhất sanh nhị, nhị sanh tam, tam sanh vạn vật, vạn vật cõng âm, ôm dương, trùng khí dĩ vi hoà.

Đinh Hạo đọc Tu chân cơ sở thư tịch đến đây, sách nói âm dương giao hoà khi tu luyện có thể làm công lực tăng lên gấp bội. Chân khí trong nội đan của Bát Sí Tử Mãng rất nóng nên thuộc về hoả, mà hỏa thuộc dương, thuỷ thuộc âm. Đến nơi nào hắn có thể tìm âm để giao hoà đây?

“Thuỷ thuần âm! Thuỷ thuần âm! Hàn đàm cũng rất thích hợp!” nghĩ đến đấy, Đinh Hạo quyết định lần sau sẽ xuống hàn đàm tu luyện thử xem. Lúc này kỳ kinh bát mạch của hắn cũng đã đả thông đạt tới Thai Tức kỳ nên có thể thông qua nội hô hấp mà không cần hít thở bên ngoài, xuống hàn đàm tu luyện cũng hoàn toàn có khả năng.

Khi tiềm phục tại hàn đàm, Đinh Hạo cảm giác được nội đan của Bát Sí Tử Mãng có biến hóa. Khi vừa tiến vào bên trong, cảm giác hàn khí trực tiếp xuyên qua da, thấu đến tận xương. Tuy hiện tại đang là thịnh hạ (giữa hè) nhưng lại không cảm giác được nhiệt độ, tay chân bị hàn khí thẩm thấu làm cho không thể động đậy.

Nhưng Vô Cực Ma Công lại không bị ảnh hưởng mà vẫn đang thong thả lưu động, tốc độ thôn phệ linh khí phát ra từ nội đan của Bát Sí Tử Mãng cũng không thay đổi nhiều.

Hàn đàm này sâu trăm thước, khi trầm nhập đến đáy đàm nhờ tác dụng bảo vệ của Vô Cực Ma Công nên tay chân của hắn mới có thể hoạt động nhưng độ linh hoạt đã kém nhiều, sau khi ngồi xếp bằng thì hắn bắt đầu tu luyện.

Một trận cuồng hỉ dũng mãnh dâng lên trong lòng, quả nhiên là vậy, Vô Cực Ma Công không chỉ chỉ hấp thu nhiệt lực của nội đan Bát Sí Tử Mãng mà còn khẽ hấp thu cả lãnh khí của hàn đàm, tuy lãnh khí ít ỏi hơn nhiệt lực nội đan nhưng cũng làm cho Vô Cực Ma Công lưu chuyển nhanh hơn rất nhiều làm Đinh Hạo mừng rỡ như điên.

Nhiệt lực phát ra từ nội đan của Bát Sí Tử Mãng càng lúc càng lớn nhưng Vô Cực Ma Công theo đó lại chuyển động nhanh hơn, một lúc sau nhiệt lực phát ra đã không cản nổi tốc độ thôn phệ của Vô Cực Ma Công. Lúc này cả người Đinh Hạo nóng như lửa, nước xung quanh đều phát ra tiếng “ục ục”, vị trí hàn đàm phía trên đầu hắn liên tục nổi lên những bọt nước, tựa như nước bên trong đàm liên đang bị thiêu đốt. May là trên mặt hàn đàm có hơi nước cao hơn một trượng nên vẫn chưa tạo nên sự chú ý cho môn nhân khác của Vô Cực Ma Tông.

Mỗi lần nội đan của Bát Sí Tử Mãng phát tác thời gian đều có hạn, không vì sự cố gắng tu luyện của Đinh Hạo mà dừng lại. Khi thời gian phát tác qua đi, Đinh Hạo kiểm tra đan điền một chút, lập tức hiểu rõ, ở bên dưới hàn đàm tu luyện so với bên trên thì nhanh hơn gần gấp đôi.

Lúc này hắn mới rảnh thời gian để dò xét tình huống của hàn đàm, ở đây không hề có lấy một loại cá, cũng không có thực vật, chất nước trong suốt đến mức quỷ dị!

Đinh Hạo di chuyển khắp đáy đàm nhưng vẫn không phát hiện nơi này có gì cổ quái. Nhưng điều khiến Đinh Hạo kinh ngạc là theo bước chân không ngừng di chuyển, hắn thấy nhiệt độ nước cũng có sự thay đổi, loại thay đổi này không hiển lộ rõ, nếu không chú ý thì căn bản là không cảm nhận được. Dù Đinh Hạo là một người tỷ mỉ nhưng cũng không có phát hiện gì khác, hắn liền không ngừng dùng cảm nhận của thân thể để tìm nơi có hàn khí nặng nhất.

Qua một thời thần tìm kiếm, Đinh Hạo cũng tìm đến nơi có hàn khí đậm đặc nhất.

Đập vào mắt trước tiên chính là một sơn động, xem dấu vết ở cửa sơn động thì tuyệt đối là do đào bới mà thành, hàn khí cũng từ trong sơn động mà từ từ toả ra. Dù chỉ là hàn khí ở bên ngoài nhưng cũng đủ khiến cho Đinh Hạo cảm thấy cơ thể mình có chút không khỏe.

Lòng hiếu kỳ lập tức trỗi dậy, là ai đào nên sơn động, có ý đồ gì? Đinh Hạo không khỏi có nghi vấn này, tiến vào trong động liền phát hiện hàn khí toát ra từ một thanh vô tiêu trường kiếm màu ngăm đen, nó dài khoảng năm thước, chiều rộng nửa thước. So với kiếm bình thường dài hơn rất nhiều. Liếm này được làm từ một loại chất liệu kỳ lạ, không phải đá mà cũng chả phải kim tạo thành. Hàn khí từ trường kiếm bắn ra bốn phía làm cho ai thấy cũng không thể bỏ qua sự tồn tại của nó. Bên cạnh đó là một đống khô cốt và một cái trữ vật giới chỉ, sau khi cầm trường kiếm vào tay thấy rất nặng, hắn nhất thời không thận trọng, suýt chút nữa là để nó rơi xuống.

Tâm linh bất chợt bị một cỗ hàn khí dũng mãnh xâm nhập, chỉ trong phút chốc Đinh Hạo đã trở thành người băng. Ngay lập tức Vô Cực Ma Công tự động vận chuyển, không thể tượng tượng hàn khí bỗng nhiên tiêu tan, cả hàn đàm nhiệt độ cũng trở lại bình thường. Lúc đó Đinh Hạo cảm giác được thanh trường kiếm này phảng phất có tồn tại sinh mệnh đang hoan hô chủ nhân mới của nó đã đến.

Nhìn thế nào thì những thứ này cũng không giống vật thường nhưng Đinh Hạo nghiên cứu cả nửa ngày cũng không phát hiện rốt cục sao lại như thế này. Đem trữ vật giới chỉ đeo vào tay nhưng hắn tìm mọi cách cũng không thể dùng, mặc cho hắn đã thử các phương pháp ghi trong tu chân điển tịch nhiều lần nhưng vẫn vô dụng.

Lúc này Đinh Hạo đang nghĩ thanh trường kiếm đối với Vô Cực Ma Công có tác động đặc biệt, khi vô tình vận ma công vào giới chỉ thì lại thấy nó mở ra, đem những gì bên trong diễn chiếu qua một lần, sau đó Đinh Hạo đối với Vô Cực Ma Tông rốt cục cũng có một nhận thức hoàn hoàn mới…
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK