• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thấy vẻ mặt Phùng Tinh Nhiên như thế nên trong lòng các lão đều thư thái, Đinh Hạo càng tin cô gái này đã chân chính tìm được phương pháp chính xác hấp thu quả cầu đó, liền nói với Niếp Thiên:
Chư vị yên tâm, Phùng tiểu thư đã tìm được phương thức khai mở quả cầu này, tiểu tử dám cam đoan Phùng tiểu thư tuyệt đối sẽ không gặp chuyện gì, hay là một lần nữa làm phiền Niếp trưởng lão bố trí một chút trận pháp, tránh cho nhiệt lượng phát tán ra ngoài gây nên sự chú ý của những tông môn khác.

Vốn các lão này đã nhìn thấy mặt Phùng Tinh Nhiên lộ vẻ vui mừng thì đã biết cô nương này không gặp bất trắc, nay lại nghe Đinh Hạo bảo chứng như vậy lại càng cảm thấy yên lòng. Ngay khi Đinh Hạo dứt lời, Niếp Thiên một lần nữa bắt tay bố trí trận pháp.

Một lát sau, mấy người rời khỏi phòng Phùng Tinh Nhiên, dưới sự bố trí của Niếp Thiên nên trong phòng thoạt nhìn rất mực bình thường, nhưng tình huống có thực sự như thế hay không cũng chưa từng biết được.

Thời gian một đêm trôi qua trong nháy mắt, đối với người tu đạo mà nói thì thời gian càng không đáng kể, một lần bế quan chậm thì mấy trăm ngày, lâu thì hơn mười năm.

Mà một ngày thời gian tu luyện đối với sự đề thăng của tu vi càng cực kì bé nhỏ, nhưng hôm nay vừa nhìn Phùng Tinh Nhiên đã có thể cảm giác nàng so với hôm qua đã có sự bất đồng lớn. Mấy lão quái vật đều là tu luyện đã lâu năm, làm sao mà không nhìn ra biến hoá của nữ tử này, trong lòng càng đại thán công hiệu thần kì của Sất Dương cầu, hao phí hai vạn tinh thạch tuyệt đối là hoàn toàn xứng đáng, chỉ một ngày đã có biến hoá như thế, nếu hấp thu trăm năm thì còn đến thế nào nữa?

Đinh Hạo dù sớm biết Phùng Tinh Nhiên tu vi sẽ lại gia tăng nhưng cũng không nghĩ nữ tử này lại biến hoá nhanh như vậy, trong lòng ngược lại có chút bất an, thực lực chính mình không bằng nàng, từ nay về sau nếu cùng tranh đấu, đến cuối cùng có hại ngược lại chính là mình.

Sau khi nghĩ đến chỗ thần kỳ của Vô Cực ma công, lại rất nhanh thư thái, dù Phùng Tinh Nhiên dựa vào quả cầu này tốc độ tu luyện có nhanh cũng không thể nào nhanh bằng trực tiếp thôn phệ, đợi nữ tử này thật sự có thể đem toàn bộ chận nguyên quả cầu này hấp thu, chính mình thực lực phỏng chừng đã sớm vượt xa nàng, huống chi nữ tử này đối với bản thân đã phát sinh tình ý, nên sẽ không gia hại với mình.

Thấy mấy người đã đến, Phùng Tinh Nhiên đối với việc tu luyện tối hôm qua tuyệt không đề cập đến, chỉ là theo họ chậm rãi đi đến Tụ Bảo Tông đại hội, mặc dù trên đường đi đến nàng không để ý đến Đinh Hạo nhưng hắn biết rằng nàng không lúc nào là không chú ý đến mình, trong lòng thầm than nữ tử này thật là thâm sâu khó lường, một chữ tình vừa hại người vừa hại mình, Đinh Hạo lo lắng rốt cuộc nên xử lý tình ý của nàng như thế nào đây. Đứng sau Phùng Tinh Nhiên chính là Luyên Ngục Ma Tông, nếu sử dụng tốt mối quan hệ này, thì đối với việc tiến triển của mình về sau có rất nhiều ích lợi. Nhưng nếu xử lý không tốt, có thể khiến cho mình gặp hiểm nguy rơi vào tình trạng vạn kiếp bất phục, quả nhiên là đùa với lửa.

Bởi vì hành động kinh thiên hôm qua của Phùng Tinh Nhiên, vừa xong đấu giá liền khiến mọi người chú ý tới. Trải qua một đêm tu luyện, hôm nay Phùng Tinh Nhiên cảm thấy sắc mặt càng tươi sáng hơn, cả tâm tình cũng tốt lên nhiều, mặc kệ mọi người biết hay không biết đều gật đầu mỉm cười.

Phần lớn trong mọi người đều là lão gian hoạt, sao lại có thể nhìn không ra sự biến đổi của nữ tử này. Cũng không khỏi đoán thầm nguyên nhân biến đổi của nàng, liền nhớ tới biểu tình của nàng ngày hôm qua tại đấu giá đại hội, mơ hồ đoán được là công dụng của hỏa cầu ngày hôm qua nàng mua được, không khỏi hối hận không kịp và tự cảm thán cho mình không nhìn được chính xác, càng quyết định chủ ý ngày hôm nay phải mở mắt thật to tuyệt không để cho bảo vật dễ dàng mất trong tầm tay nữa.

Vẫn như ngày hôm qua, Luyên Ngục Ma Tông vẫn là tâm điểm chính trong bữa tiệc đấu giá, đại sảnh vẫn huyên náo, chủ trì đại hội vẫn là Vương Thiên Hữu, hết thảy mọi thứ cũng không thay đổi, chỉ có sự thay đổi duy nhất chính là tâm tình vui sướng của Phùng Tinh Nhiên cùng với việc tăng cường tu vi, đương nhiên cảm tình đối với Đinh Hạo ngày càng sâu sắc.

Vương Thiên Hưu thấy mọi người đã đến gần đầy đủ rồi bắt đầu tuyên bố lần đấu giá hôm nay chính thức bắt đầu!
Vài dạng vật phẩm đấu giá phía trước mặc dù so với hôm qua đích xác trân quý hơn một chút, nhưng không phải là thứ Đinh Hạo cần nên hắn không khỏi phân thần bắt đầu dò xét bốn phía.

Vừa dò xét lại phát hiện đạo ma lưỡng tông các đại môn phái tựa hồ đều chăm chú lưu ý tới Luyên Ngục Ma Tông, có thể nguyên nhân là bởi vì hôm qua biểu hiện của Luyên Ngục Ma Tông quá mức phô trương, chẳng biết tựa hồ ảo giác, Đinh Hạo chung quy cảm thấy người của mấy tông đối với cái loại tiểu nhân vật như hắn dường như cũng dị thường chú ý.

Cẩn thận vừa tự đánh giá lập tức đã sáng tỏ, Phùng Tinh Nhiên cố nhiên không phải bàn, trong mấy người Luyên Ngục Ma Tông bất luận là Thiên Yêu Niếp Thiên hay là Tùy Hành tam lão, mấy tông khẳng định đều là dị thường tinh tường hiểu rõ, chỉ có tự mình một người là gương mặt mới, càng huống chi tu vi của mình thấp như vậy, theo lẽ thường mà nói, đại hội như đây trường hợp nhân vật giống như bộ dạng chính mình thế này là tuyệt đối không có tư cách tham dự vào, nếu chính mình thân phận cao quý mà nói thì người mấy tông đó khẳng định là sẽ không thể không biết, cho nên sẽ xem xét cẩn thận thân phận của mình.

Nghĩ đến điểm này Đinh Hạo cũng không còn hoảng hốt, dù sao thì đại hội chấm dứt sẽ phải rời xa Phùng Tinh Nhiên mấy người, đến lúc đó sẽ không có khả năng cùng với mấy tông có cơ hội xung đột.

Đinh Hạo đang âm thầm đánh giá thì đồng thời bên tai truyền đến tiếng gọi mĩ thanh của Phùng Tinh Nhiên:
- Tiểu tặc, ngươi đang phát ngốc cái gì vậy, kêu ngươi vài lần cũng không đáp lai, có phải là đang suy nghĩ điều gì ám muội trong đầu hả?

Đinh Hạo nhìn Phùng Tinh Nhiên nói:
- Những vật đấu giá trước mắt đều không phải vật ta cần! Ồh, như thế nào ngươi lại biết ta có ý niệm đen tối trong đầu, chẳng lẽ ngươi đối với ta lại thi triển độc tâm thuật không thành công?

Khuôn mặt lại đỏ lên, không biết là do Đinh Hạo đa tâm hay không, chung quy chỉ thấy khuôn mặt Phùng Tinh Nhiên bây giờ càng ngày càng đỏ. Hơn nữa, cùng Đinh Hạo nói chuyện chủ đề cũng càng ngày càng mập mờ, cho dù không phải ý của Đinh Hạo, chung quy nữ nhân này đều có thể đem chủ đề 2 người nói chuyện chuyển thành liên quan đến việc tình cảm nam nữ.

Phùng Tinh Nhiên vừa định trả lời thì thanh âm của Vương Thiên Hữu tự dưng vang lên:
- Cuồng Bạo thạch 5 khối, giá 1000 thượng phẩm tinh!

Hai người tinh thần đồng thời chấn động, Cuồng Bạo thạch chính là loại tài liệu tốt nhất bố trí trận pháp, hơn nữa có một số trận pháp không thể không có Cuồng Bạo thạch, tỷ như Tuyệt Sát ma trận của Phùng Tinh Nhiên phải có Cuồng Bạo thạch phụ trợ, tài liệu tốt như thế giá thấp nhất chỉ có 1000 thượng phẩm tinh. Hai người liếc mắt nhìn nhau, tựa như cùng cảm giác, không hẹn mà cùng đưa sự chú ý đặt lên Cuồng Bạo thạch.
Phùng Tinh Nhiên thấy Đinh Hạo đối với Cuồng Bạo thạch tựa hồ cũng có hứng thú liền hỏi Đinh Hạo có thật sự muốn mua không, Đinh Hạo châm chước một chút nói:
- Xem đã rồi nói, nếu quá trân quý ta có thể không mua nổi!

Phùng Tinh Nhiên "Hi hi" cười:
Ngươi lại giả bộ đấy, mấy ngày nay Niếp Thiên và ta cấp cho ngươi tinh thạch cũng đã để cho ngươi tài lực tăng lên nhiều rồi, càng huống hồ tự ngươi vốn có nhiều ít bao nhiêu ai có thể biết được? Còn dám trước mặt bổn tiểu thư giả bộ nghèo khó. Hừ!

Nghe nàng nói thế Đinh Hạo cũng là sửng sốt, nghĩ một chút thì đúng là như vậy, tinh thạch trong túi mình đích xác là có không ít. Lúc này Cuồng Bạo thạch đã bị nâng giá lên 1300 tinh thạch, thấy tình cảnh như vậy Đinh Hạo không hề do dự báo xuất đấu giá 1500 tinh thạch. Sau khi trải qua hai lần trả giá, cuối cùng hắn mua được Cuồng Bạo thạch với giá 1800 tinh.

Sau khi trải qua lần đấu giá Cuồng Bạo thạch này, Đinh Hạo càng không thể không thu thập và đã mua thêm được: Lam Vũ Sa, Huyền Điền Mộc, Thác Dược Thạch phân biệt với giá: 1200 tinh, 1600 tinh, 1900 tinh.

Đinh Hạo không khỏi cảm thán nguyên lai đấu giá lại cũng có khoái cảm ẩn trong đó, nhìn một cái tài liệu rơi vào trong tay mình, đều cơ hồ đã quên mấy cái vật phẩm này đều là phải đổi bằng tinh thạch, dù nói mấy vật phẩm này tạm thời không dùng đến, nhưng tùy theo sự tịnh tiến của tu vi thì bản thân sớm muộn gì có lúc dùng, nếu tới lúc đó mới tìm mấy tài liệu này thì sẽ không dễ dàng như thế này, đấu giá đại hội của Tụ Bảo Tông chính là trăm năm một lần a, mặc dù trăm năm đối với một tu chân giả mà nói cũng không phải là nhiều nhặn gì, nhưng Đinh Hạo lại không phải là người cam tâm chờ đợi.

Một chuỗi đấu giá này của Đinh Hạo khiến người ta hoa cả mắt, chỉ là một lát mấy vật phẩm này đều đã bị hắn chớp đi, có mấy người chính vì tự mình nhất thời do dự mà lại đang ảo não, món vật phẩm đấu giá cuối cùng ngày hôm nay rốt cuộc cũng được đưa lên bàn đấu giá.

- Nham tinh, giá thấp nhất hai ngàn thượng phẩm tinh!
Vương thiên hữu nói.

- Hai ngàn năm trăm thượng phẩm tinh!
Đinh Hạo nói, bởi vì đấu giá liên tục làm cho hắn đột nhiên có loại cảm giác không dừng tay được, càng huống chi tinh thạch trong túi của mình cũng đủ mua được vật này. Nham tinh trong đầu Đinh Hạo có chút ấn tượng, nhưng rốt cuộc có công hiệu gì còn chưa nhớ tới.

- Ba ngàn tinh! Ba ngàn năm trăm tinh!
Ngay khi Đinh Hạo đang cẩn thận nghĩ công dụng của Nham tinh thì hai tiếng ra giá tại bên tai vang lên. Không kịp nghĩ nhiều, hắn vội vàng tiếp lời:
- Bốn ngàn tinh!

Đinh Hạo vừa nói như thế xong chung quy lại nghĩ tới công dụng của Nham tinh. Nham tinh, phi thường hiếm hoi, chỉ có sinh ra trong một loại nham thạch rất hiếm gặp, thứ nước tiết ra của nó chính là một loại dịch thể màu trắng bạc, gọi là tinh nham dịch, đối với người tu chân mà nói, là một loại bổ phẩm cực kỳ trân quý, nhất là người mới học, phục dụng loại dịch thể này có thể tăng cường linh trí và công lực, nhưng đối với mình cũng không quá cần thiết, trong lòng không khỏi thầm than bản thân đã liều lĩnh. Cúi đầu nhìn xuống, hắn phát hiện Luyên Ngục Ma Tông mấy người đều đang nghi hoặc nhìn mình.

- Bốn ngàn năm trăm thượng phẩm tinh!
Trong khi Đinh Hạo đang còn ân hận không thôi lại vẫn có người tiếp tục ra giá, hắn nhìn về phía thanh âm vừa phát ra thì phát hiện Thạch Ngọc Sương nộ khí trùng trùng đang nhìn mình.

Đinh Hạo đang ngỡ ngàng khó hiểu, Niếp Thiên giải thích:
Nham tinh nhiều nhất cũng chỉ hai ngàn năm trăm thượng phẩm tinh, tự dưng là bị ngươi thổi giá lên bốn ngàn tinh, hơn nữa Thạch Ngọc Sương có một đứa cháu vừa mới bắt đầu tu chân, chính là đang cần vật ấy, y không tức giận mới là lạ.

Đinh Hạo sửng sốt, xem ra mình nhất định đã đắc tội với nữ tử này rồi rồi.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK