Sau khi nói chuyện với Trần Lĩnh xong, Đinh Hạo lại bắt đầu tiến hành bế quan một thời gian ngắn ng để chuẩn bị cho Hồn Luyện tông hội sắp diễn ra. Thực lực hiện giờ của Đinh Hạo cũng không tính là yếu nhưng Đinh Hạo làm bất cứ điều gì đều tính toán trước rồi mới hành động.
Huống gì Vô Cực Ma tông luôn ở thế yếu nhược, hoạt động lần này của tông hội chỉ có Đinh Hạo một thân tham dự, không ai có thể tương trợ cho hắn.
Còn về vật dùng cho việc tiến cống trăm năm một lần, Đinh Hạo không hề lo lắng chút nào. Không biết vì sao Đinh Hạo luôn có cảm giác Lý Nam Thiên dường như sớm có chuẩn bị, tuyệt sẽ không khiến Vô Cực Ma tông rơi vào tai nạn diệt tông!
Nửa tháng sau, Đinh Hạo đã xuất quan nhưng vẫn ở trong phòng tiếp tục tu luyện, không quan tâm đến việc thị phi trong tông môn, mãi cho đến khi Trần Lĩnh thông báo rằng tông chủ Lý Nam Thiên cần gặp hắn.
Đinh Hạo cùng với Trần Lĩnh đến nơi ở của tông chủ Lý Nam Thiên. Trừ Lý Nam Thiên ra, bốn vị trưởng lão đều đã đến rồi. Đinh Hạo vào cửa rồi phát hiện trừ vẻ mặt Mã Phong hơi biến sắc, còn những người còn lại đều hả hê nhìn hắn dường như chắc chắn chuyến này mình đi phải chết không sai.
Đinh Hạo trong lòng hiểu rõ, lấy thực lực của mình bây giờ đang thể hiện ra mà nói, chỉ có thể nói là miễn cưỡng đủ tư cách tham dự. Nhưng trong Hồn Luyện tông hội thì cao thủ như mây, hơn nữa lại tàn khốc dị thường. Vì thế mấy người này có nghĩ như vậy cũng không có gì lạ, chỉ có sư phụ Trần Lĩnh lại có vẻ mặt chờ mong nhìn hắn!
- Vô Cực Ma tông có người đệ tử như ngươi thật sự là việc của bản tông. Những lời khách sáo bản tông chủ cũng không nói nhiều, hy vọng ngươi có thể bắt lấy cơ hội này thể hiện thật tốt, không làm bổn tông thất vọng mới được!
Lý Nam Thiên tuy giọng nói cổ võ, nhưng Đinh Hạo từ thần sắc của lão cũng biết lão đối với mình hoàn toàn không ôm ấp nhiều hy vọng lớn, lời nói như thế cũng chỉ là an ủi cho qua mà thôi.
- Đinh Hạo chắc chắn không phụ ủy thác của tông chủ, nhất định khiến Vô Cực Ma tông trong lần hội này sẽ có chỗ đứng chân!
Đinh Hạo nói như chém đinh chặt sắt!
Mấy trưởng lão kể cả Mã Phong mặt đều tỏ vẻ khinh thường. Đinh Hạo cũng không thèm để ý. Sớm muộn gì cũng có ngày mấy kẻ ếch ngồi đáy giếng này đều sẽ phải thần phục dưới chân mình!
- Đã như thế, chúng ta có thể lên đường rồi, hy vọng đến Luyện Ngục Ma tông rồi chư vị hành sự cẩn thận, vì bổn tông không được kết thêm nhiều cường địch!
Lời này của Lý Nam Thiên vừa nói ra đã tỏ rõ sự thiếu tự tin của lão!
Lúc này Đinh Hạo bắt đầu có chút lo lắng cho chuyến đi này. Nếu như gặp phải Phùng Tinh Nhiên ở Luyện Ngục Ma tông chắc chắn sẽ phát sinh đủ chuyện, nhất định sẽ phiền não vô cùng. Nhưng có một số chuyện không thể cứ muốn tránh là có thể tránh được. Mà nếu đã không cách nào né được, Đinh Hạo cũng không nghĩ nhiều nữa, nói không chừng cũng không chắc chạm mặt được nữ nhân này, dù sao nữ nhân này cũng đã đạt Nguyên Anh kỳ, hội lần này đối với nàng vẫn chưa đủ sức hấp dẫn.
Tông chủ Lý Nam Thiên cùng với bốn trưởng lão bay nhanh về phía trước, Trần Lĩnh ngự kiếm mang theo Đinh Hạo đuổi theo phía sau!
Thấy khoảng cách với mọi người càng ngày càng xa, Trần Lĩnh bất thình lình thả Đinh Hạo xuống. Đúng lúc không có phòng bị, Đinh Hạo rớt từ không trung xuống, nhưng đã kịp nhanh tay rút ra Nghịch Thiên ma kiếm mới ổn định được thân thể!
Vừa muốn truy hỏi thì Trần Lĩnh đã cất tiếng cười hà hà. Trần Lĩnh cười mắng:
- Tiểu tử thúi, mấy người đó đều đi xa xa cả rồi, ngươi còn giả bộ quái gì nữa, lẽ nào ngươi có thủ đoạn gì mà vi sư còn không biết sao? Lúc trước ngươi bay so với vi sư còn nhanh hơn nhiều?
Đinh Hạo vốn đang tức giận vừa nghe những lời lão nói như vậy, liền hết cả nóng giận, bất tri bất giác quan hệ sư đồ đã có biến đổi trở nên có hình có dạng đúng là quan hệ sư đồ. Đối với biến hóa này, Đinh Hạo biết được cũng không có bài xích. Trần Lĩnh tuy ngày đó đối với hắn không có lòng tốt, nhưng những chuyện gần đây mà hắn làm thì không thể bắt bẻ được.!
Đinh Hạo ngự kiếm đuổi theo Trần Lĩnh, cười khan nói:
- Sư phụ nói câu đó sai rồi, ngự kiếm bay lượn không cần hao tốn chân nguyên sao. Mà Hồn Luyện tông hội hung hiểm dị thường. Đồ nhi đương nhiên nên tận lực bảo trì thực lực. Ai, cho dù như vậy đồ nhi cũng không nắm chắc chút nào, sư phụ đã không tội nghiệp đồ nhi mà ngược lại còn trách tội đồ nhi, thật đúng là làm cho đồ nhi rất đau lòng!
- Ngươi bớt dở cái bộ dáng đó trước mặt vi sư đi. Người khác thì không biết chứ vi sư còn không biết thủ đoạn âm hiểm của tiểu tử ngươi. Nếu như không nắm chắc phần nào, ngươi sao lại cứ sống chết đòi tham dự hội này chứ. Tuy không biết mục đích của ngươi là gì, nhưng hội lần này khẳng định ngươi có ý muốn gì đây. Nếu không với tính cách ngươi thế nào lại làm chuyện không được lợi lộc gì như thế! Tiểu tử ngươi ngàn vạn đừng nói với ta ngươi thật là vì vinh dự tông môn, có quỷ mới tin ngươi có hảo tâm như vậy!
Trần Lĩnh mỉa mai nói.
Đinh Hạo cười ha hả một tiếng rồi nói:
- Sư phụ nghĩ đồ nhi là thứ ham mê lợi lộc đó sao, thật ra đồ nhi đúng là hoàn toàn khổ tâm vì tông môn!
Trần Lĩnh bỉu môi không đáp lại. Đinh Hạo đã không muốn nói, tiếp tục hỏi tới chắc chắn cũng là vô dụng. Cũng đã biết được Đinh Hạo một thời gian, tính tình hắn thế nào Trần Lĩnh cũng dần dần đã hiểu hơi chút!
Hai người lại im lặng mà phi hành, cuối cùng đến được sơn môn của Luyện Ngục Ma tông!
Ngay khi vừa hạ xuống, Đinh Hạo lại thất kinh la lên:
- Luyện Ngục Ma tông quả nhiên không hổ là thánh địa của Ma môn, đến đại môn cũng thật là to lớn!
Chỉ thấy trên đỉnh sơn môn có tấm biển lớn để tên: Luyện Ngục Ma tông, bốn chữ bá khí dâng tận trời, ngạo nghễ tầng mây. Sau đại môn là một đường đi rất lớn hướng thẳng lên trên. Vách tường chung quanh cũng không phải là đá núi xanh, mà dường như sử dụng đá Nguyên Ngại xếp chồng lên nhau! Đá này tuy không đặc biệt quý hiếm, nhưng nếu dùng để trang trí cho sơn môn, Đinh Hạo đã có thể tưởng tượng được trình độ giàu có của Luyện Ngục Ma tông!
Đinh Hạo còn đang cảm thấy kỳ quái không có đồng tử canh gác sơn môn, bên này Trần Lĩnh đã thúc giục Đinh Hạo. Hai người đi theo đường đi lại được thêm khoảng ngàn trượng mới dừng chân lại trước một cánh cửa.
Hai đệ tử Luyện Ngục Ma tông trước cửa thấy hai sư đồ đi tới liền quát lên:
- Người đến từ nơi nào, báo rõ danh hiệu môn phái?
- Vô Cực Ma tông đệ tử hàng thứ hai Trần Lĩnh, cùng đi có đồ đệ Đinh Hạo đến để tham dự Hồn Luyện tông hội của Luyện Ngục Ma tông!
Trần Lĩnh cất giọng cung kính nói.
- À, đúng là người của Vô Cực Ma tông, tông chủ của ngươi Lý Nam Thiên vừa mới tới trước. Ta còn cho lời khi nãy không thật. Mỗi khi nhớ đến chuyện nhiều năm trước, thế mà người trong tông phái ngươi còn dám tham dự hội này sao?
Một trong hai người có sắc mặt đỏ thẫm xấc láo lên tiếng. Nói rồi còn liếc nhìn Đinh Hạo một cái với thâm ý sâu sắc.
Đinh Hạo chỉ liếc qua hai người đã biết thực lực chỉ ở mức Dung Hợp sơ kỳ, trong lòng càng thêm ngầm kinh sợ trước thực lực của Luyện Ngục Ma tông. Hai đệ tử canh cửa xem ra cũng chỉ cỡ đời thứ ba, nhưng thực lực cỡ này mà lại chỉ có thể trông giữ sơn môn đủ biết môn phái này hẳn cao thủ nhiều như mây. Nên biết trong Vô Cực Ma tông, trừ Đinh Hạo ra, không có đệ tử đời thứ ba nào có tu vi đạt đến cảnh giới đó.
- Hai vị tiểu ca nói đùa rồi, ha ha, tông phái ta thực lực tuy yếu, nhưng vô luận thế nào cũng là phần tử của Đoạn Hồn sơn, thế thì hội này sao có thể liên tục vắng mặt được. Hai vị tiểu ca có thể nào cho biết người phái ta đang ở nơi đâu?
Trần Lĩnh nói.
- Ồ, nếu là như vậy, hai ngươi đi bộ theo ta, không được tùy tiện đi bậy, nếu không bị rơi vào bên trong trận pháp ngay cả ta cũng cứu không kịp đâu!
Người đó nói rồi liền dẫn hai người đi về phía trước.
Vừa mới đi vào trong trận này, Đinh Hạo lại phát giác chân nguyên trong trận này sung túc vô cùng. Nếu như có thể tu luyện trong trận này, khẳng định là có ích vô cùng. Mở mắt ra nhìn thấy một vùng mây mù mờ mịt, chỉ có thể nhìn thấy mọi vật trong vòng một trượng.
Đinh Hạo đối với trận này đã phát giác quen thuộc vô cùng, chỉ có điều nghĩ không ra trận này vì sao như vậy, mãi cho đến lúc sắp sửa ra khỏi trận, nhìn thấy một cái đỉnh to đến tám trượng mới nhớ đến trong Vô Cực Ma công có ghi lại “Cửu Đỉnh Vấn Thiên trận”. “Cửu Đỉnh Vấn Thiên trận” đúng như tên gọi của nó chắc chắn cần có chín cái đỉnh mới có thể bố trí được. Phương pháp chế tạo chín cái đỉnh tuy hoàn toàn không phức tạp nhưng chế phẩm lại vô cùng khó kiếm, cũng chỉ có tông phái cỡ như Luyện Ngục Ma tông mới có thể tìm được vật tư như vậy. Mà chín cái đỉnh lại chỉ là cơ sở của trận này, ngoài ra còn cần phải có thêm vật tư phụ trợ càng không phải là ít, nên công trình bố trí trận này lại càng tốn kém vô cùng. Chỉ cần bằng trận này thôi thì Luyện Ngục Ma tông cũng có thể chiếm vị trí thứ nhất trong Ma môn.
Công dụng cao nhất của “Cửu Đỉnh Vấn Thiên trận” chính là tụ linh khí lại, trận này có thể đem linh khí phương viên ngàn dặm cuồn cuộn không ngừng thâm nhập mạnh mẽ vào trận. Đoạn Hồn sơn vốn đã là thánh địa tu chân linh khí dư thừa, có trận này hỗ trợ thì tốc độ tu luyện của người trong Luyện Ngục Ma tông lại càng như hổ thêm cánh. Khó trách Luyện Ngục Ma tông liên tục có thể đứng sừng sững cao ngất trong số những môn phái tu chân ở Tây Đại Lục! Vì thế hai chữ “vấn thiên” là chỉ trận này có công hiệu độ kiếp phi thăng không phải là hoang tưởng!
Ở trung tâm trận này có vùng đất khoảng mười dặm hơn đã không còn bị mây mù che phủ, đây chính là nơi tu luyện của Luyện Ngục Ma tông. Phòng ốc của Luyện Ngục Ma tông đều sử dụng nguyên liệu đặc chế xếp chồng lên nhau, các dạng phòng ốc được bố trí rất nhiều đồ vật trang trí, trong đó cũng có mấy nơi vô cùng nguy nga lộng lẫy, rõ ràng là nơi tu luyện của người có địa vị tôn quý!
Đinh Hạo lần đầu đến nơi này liền cẩn thẩn vô cùng lưu ý bốn phía. Bởi sớm biết Luyện Ngục Ma tông cường thịnh, hai người thấy cũng không lộ vẻ kinh ngạc. Người dẫn đường cũng không nói tiếng nào, chỉ lo đi tới phía trước, chốc lát sau đã đưa hai người đến một phòng màu đỏ, còn chưa tiến vào phòng đã nghe một tiếng hừ lạnh nói:
- Việc này vốn là do Vô Cực Ma tông của ngươi làm quá. Nếu không phải đang làm khách ở Luyện Ngục Ma tông, bản nhân nhất định sẽ hướng về Lý tông chủ đòi công đạo. Ha ha, bất quá Hồn Luyện tông hội lần này Vô Cực Ma tông ngươi cũng có tham dự, đến lúc đó đừng trách Hắc Ma tông ta vô tình!
Ngay khi hai người Đinh Hạo tiến vào cửa thì từ trong phòng đã có một người lao ra. Người này toàn thân đen thùi, cơ thể cao lớn, vẻ mặt kiêu ngạo. Người này thấy đồng tử dẫn đường của Luyện Ngục Ma tông thì gật gật đầu, khi nhìn thấy hai người Đinh Hạo phía sau dường như có biế, người đó cười lạnh một tiếng với Đinh Hạo, ngạo nghễ rời đi. Đinh Hạo nghĩ đến chuyện Hắc Ma tông làm mấy hơm trước, trong lòng âm thầm giận dữ. Chuyện lần trước Vô Cực Ma tông còn chưa đến tông phái hắn hỏi tội, người của Hắc Ma tông ngược lại còn đến tìm trước, thực là khinh người quá mức. Hắc Ma tông! Hắc Ma tông! Lần này tham dự tông hội nhất định phải giết sạch tất cả những người tông phái ngươi có tham dự!
-Đây là nơi ở tạm của Vô Cực Ma tông ngươi!
Đồng tử Luyện Ngục Ma tông dẫn đường quát nhẹ một tiếng cắt đứt tư tưởng của Đinh Hạo, sau đó rời đi!
Hai người Đinh Hạo tiến vào trong phòng liền thất tông chủ Lý Nam Thiên cùng với bốn vị trưởng lão đều có vẻ mặt hằn học.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK