Mục lục
[Dịch] Ma Long (Ma Long Phiên Thiên)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà cường giả Thần tộc, Ma tộc, Linh tộc cũng không cam lòng lạc hậu, tất cả đều chiếm lấy một phía quanh vầng sáng, kiệt lực chém giết lẫn nhau.

Về phần một số người có thực lực hơi yếu thì đều rất thức thời không dám tham dự vào cuộc tranh phong của các cường giả Long Biến Cảnh. Như mấy người Kim Sở Ngạn, Thủy Vô Khuyết, Tề Vân Tiêu chỉ vẻn vẹn chém giết ở phía ngoài, thanh trừ dị tộc. Nhưng tất cả cũng đều giết đến thiên hôn địa ám, tràng diện cực kỳ thảm liệt, những mảnh cơ thể bay đầy trời.

Trên trời cao, Phong Liệt cúi đầu nhìn vầng sáng càng lúc càng gần mình kia, lại bất giác hơi nhíu mày.

Theo hắn thấy, những cường giả ở gần vầng sáng cũng không phải không có cách phá vỡ nó.

Chẳng qua, hiện giờ bị chư cường bao vây, nếu ai thực sự dám lấy vầng sáng đi thì chắc chắn sẽ là cái đích cho mọi người chỉ trích. Mặc dù là cường giả Long Biến Cảnh cũng tuyệt đối không thể ngăn cản thế công của cả trăm cường giả khác, càng không thể nói đến việc đào tẩu trước mắt bao người rồi.

Cho nên, lựa chọn tốt nhất là đầu tiên cứ tiêu hao chiến lực của nhau đã.

Phong Liệt cũng không tham dự vào cuộc hỗn chiến phía dưới, trong lòng hắn âm thầm do dự, không gian Long ngục của mình có thể thu lấy vầng sáng kia không?

- Thiên Địa Khí Vận bia hẳn là đồ của Bản Nguyên đại lục, phỏng chừng những tiểu thế giới và không gian bình thường rất khó có thể thừa nhận sự cường đại của nó. Bất quá, có thể thử dùng tiểu thế giới của Mục Thương Sinh thử xem sao.

Sau một lúc trầm ngâm, trong lòng Phong Liệt nảy ra ý định.

Đúng lúc này, một cỗ sát khí cường đại bỗng khóa chặt lấy hắn.

Phong Liệt hơi nhíu mày lại, chớp mắt đã thúc dục Bản Nguyên Thần Đồ, đỡ một đạo công kích tinh thần vô cùng hùng hồn.

- Linh tộc?

Phong Liệt xoay người nhìn lại, chỉ thấy một quỷ đầu đang phiêu phù cách đó trăm trượng, phun ra từng đạo lợi mang màu đen đánh về phía mình.

- Hừ! Không biết sống chết!

Phong Liệt hừ lạnh một tiếng, tiện tay tế ra một viên châu màu đen, hung hăng đánh về phía quỷ đầu kia.

Oanh!

- Ngao!

Tên cường giả Linh tộc kia gào thảm một tiếng, lập tức hồn phi phách tán dưới Tụ Hồn Châu, sau đó bị nó hấp thu.

- Thời gian đã không sai biệt lắm, không thể để kẻ khác cướp được!

Sau khi chém giết một gã Linh tộc, Phong Liệt phất tay lấy ra Thánh Kiếm, triển khai thân hình lao về phía vầng sáng.

Nơi hắn đi qua, tất cả Ma tộc, Thần tộc, Linh tộc cản ở trước người đều hóa thành hai mảnh, diệt sát không còn.

Sự sắc bén của Thánh Kiếm, tuyệt không phải những cao thủ tầm thường có thể kháng cự.

Thấy uy thế mạnh không thể đỡ của Phong Liệt, các cường giả thiên tài của nhân loại nhất thời sĩ khí đại chấn, tất cả đều thêm nhiệt huyết, dốc toàn lực chém giết.

- Nhanh! Nhanh ngăn người kia lại!

Thấy Nhân tộc lại có thêm một cao thủ nữa, các cường giả của những chủng tộc khác đều cảnh giác hơn, vội vàng sắp xếp cao thủ chăm sóc Phong Liệt thật tận tình.

Xích!

Thánh Kiếm xẹt qua trời cao, đầu của ba cường giả Thần tộc không cánh mà bay, cho dù là chiến giáp đã được thần huy gia trì cũng mỏng manh như một tờ giấy, không tạo nên chút tác dụng gì.

Bất quá, trong các tộc cũng không phải không có cường giả chân chính. Ngay khi Phong Liệt chỉ còn cách vầng sáng ba ngàn trượng, đột nhiên hai cường giả Ma Vương Cảnh của Ma tộc và một cao thủ Long Biến Cảnh của Thần tộc liền chắn trước người hắn.

- Thánh Ma Thông Thiên Chưởng!

Oanh!

Một chiếc ma chưởng hùng hồn hung hăng đánh mạnh về phía Phong Liệt, chỉ vẻn vẹn là dư uy đã làm cho hai cao thủ Thần tộc cách đó không xa hóa thành tro bụi, thế không thể đỡ!

- Thiên Ti Thánh Ma Pháp Tướng!

- Hống!

Một con cự ma ngàn tay cao chừng hơn một nghìn trượng đứng sừng sững trong thiên địa, huy động hơn một ngàn nắm tay lớn như những tòa nhà đánh về phía Phong Liệt. Hư không chấn động, uy thế động trời, đủ để đánh cường giả Long Biến Cảnh thành mảnh nhỏ.

- Thánh Huy Diệu Thế!

Tên cường giả Thần tộc cũng không hề kém cạnh, hắn đột nhiên huy động quyền trượng màu vàng trong tay, vẩy một mảnh quang huy thánh khiết về phía Phong Liệt. Thánh huy càn quét hắc ám, tẩy trừ hết thảy tà ác, làm cho một số cái khe không gian thẩm thấu ra hư vô đều dần dần có xu thế hợp lại.

Đối mặt với thế công cường đại như vậy, chỉ sợ dù là Mục Thương Sinh sống lại thì cũng phải chết thêm lần nữa.

Bên cạnh vầng sáng, Hoàng Tử Nguyệt cũng không khỏi quýnh lên, muốn tiến đến giải vây cho Phong Liệt, nhưng lại bị một cường giả Thần tộc giữ chân, không thể lập tức dứt ra được.

- Hừ! Thích thể hiện à, lần này xem ngươi định giữ mạng thế nào!

Tề Vân Tiêu vui sướng khi người gặp họa, hận không thể lập tức thấy Phong Liệt chết oan chết uổng/

Vẻ mặt Phong Liệt ngưng trọng, hắn biết hiện giờ đã không phải lúc giấu diếm nữa. Vội vàng lấy ra một chiếc vương tọa tà khí mênh mông có ác long đang cuộn mình.

Tu La Vương Tọa!

- Ngang —— ngang —— ngang ——

Thoáng chốc, những con Ác Long xung quanh Vương Tọa đều sống dậy, điên cuồng rít gào, không ngừng phun ra nuốt vào từng đạo sương mù ẩn chứa khí tức tà ác, giết chóc, hắc ám.

Những đạo sương mù này cực kỳ quỷ dị, dễ dàng cắn nuốt thế công của hai vị Ma Vương, sau đó lại ngăn cản thánh huy của cường giả Thần tộc.

Thấy vậy, Phong Liệt nhất thời yên tâm hơn không ít. Lập tức, hắn khống chế Vương Tọa điên cuồng lao về phía trước.

Oanh!

Một tiếng nổ thật lớn.

Một gã Ma Vương cường đại bị Tu La Vương Tọa nghiền nát thành mảnh nhỏ, tất cả Ma lực đều bị Ác Long nuốt sạch, hóa thành vụ khí đầy trời.

Xèo xèo!

- Ngao!

Tên cường giả Thần tộc kia chậm mất một nhịp, kim giáp bên ngoài bị dính một luồng vụ khí.

Rất nhanh, cùng với một tiếng gào thê lương thảm thiết, cường giả Thần tộc này đã bị vụ khí ăn mòn thành tro bụi.

Tu La Vương Tọa vừa ra, quả thực là đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi. Mười mấy cường giả của các tộc xung quanh bị vụ khí lây dính, lập tức hóa thành tro bụi, không có ngoại lệ.

Một màn này không khỏi làm cho hàng ngàn hàng vạn cường giả khiếp sợ vô cùng, tất cả đều trốn đi thật xa, e sợ bị dính đến chỗ vụ khí kinh khủng này.

Thừa dịp cả đám cường giả còn chưa kịp phản ứng, Phong Liệt vội vàng lắc mình đi tới bên cạnh vầng sáng.

Lúc này, trên mặt Phong Liệt không có chút biểu cảm nào, nhưng trong lòng lại càng thêm cẩn thận. Đối với sự cường đại của Tu La Vương Tọa, trong lòng hắn không hề có chút vui mừng nào.

Bởi vì, ngay khi tế ra Tu La Vương Tọa, hắn rõ ràng nghe được tiếng gầm rú vui mừng của con Ác Long Cửu Ly bên trong không gian Vương Tọa. Mà tòa tế đàn quỷ dị kia cũng dần dần xảy ra dị biến, sương mù màu đen càng thêm mãnh liệt.

- Tu La Vương Tọa không phải vật của thế giới này, chỉ sợ là âm mưu nào đó của cường giả dị giới! Ta phải cẩn thận hơn vài phần mới được!

Trong lòng Phong Liệt âm thầm tự nhắc nhở chính mình.

Ngay sau đó, tâm thần hắn chợt động, một cái khe không gian dài đến mấy trăm trượng lập tức xuất hiện, nuốt vầng sáng màu bạc kia vào.

Không vỡ!

Trong lòng Phong Liệt không khỏi vui vẻ.

- Phong Liệt, đừng!

- Giết tên nhân loại hèn mọn này!

- Dám nhúng chàm bia khí vận chí cao vô thượng! Ta thay mặt Thần Chủ tiêu diệt ngươi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK