Mục lục
[Dịch] Ma Long (Ma Long Phiên Thiên)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có người định vung đao nhưng phát hiện người ta đã nhảy ra ngoài ba chục trượng, ngoài tầm tay với.

Có người mới thấy bóng đỏ giết người ngoài năm mươi trượng nhưng chớp mắt đã xuất hiện trước mặt mình, không kịp ngăn cản đã nối gót theo người đi trước.

Dần dần ánh mắt mọi người tràn đầy kinh sợ.

- Trời ạ! Đây là tốc độ gì vậy? Người này thật sự là Phong Liệt sao?

- Tốc độ như vậy e rằng đã vượt qua cao thủ thần thông cảnh bình thường! Người này tuyệt đối không phải Phong Liệt, chắc chắn là có người khác!

- Hoặc nói không chừng Phong Liệt có một thần binh cực kỳ cường đại!

- …

Đám Triệu Đống, Nhạc Đông Thần đều trước tiên lùi ra phía sau tầng tầng người áo đen, từ xa nhìn chiến trường hỗn loạn, vẻ mặt cực kỳ khó coi.

Sở Huyền nhìn bóng đỏ, hơi nhíu mày, vẻ mặt đăm chiêu.

Lúc này Phong Liệt cảm thấy từ trên xuống dưới mười vạn lỗ chân lông đều thong tháu sảng khoái, kiềm không được muốn ngửa đầu hú dài.

Hắn đội ‘Huyết ảnh’, tay càm ‘Yêu mang’, tốc độ nhanh như chớp lẻn vào mấy trăm cao thủ, ‘Yêu mang’ liên tục vung ra.

Mỗi vung một màn đỏ là sẽ có một người áo đen thân thể bị xuyên thủ, đối phương không cách nào ngăn cản được.

Đối diện ‘Yêu mang’ sắc bén không gì sánh được. Dù là cương khí hộ thể, hay

là hộ thân bảo giáp đều bị yêu mang dễ dàng xuyên qua. Nó đi qua đâu không ai đỡ được.

Cùng lúc đó, huyết ảnh mặt nạ có sức hút khổng lồ không gì sánh kịp với máu người. Chỉ khoảnh khắc ngắn ngủi nó đã hút sạch tinh hoa máu trong người đối phương.

Kỳ diệu nhất là những tinh hoa huyết dịch này bị bóng đỏ hấp thu rồi khiến tốc độ của Phong Liệt lại tăng gấp nhiều làn, dần khiến tốc độ sắp đến cực hạn, như tia chớp đỏ không ngừng xuyên qua đám người.

Đây còn là vì Phong Liệt cố gắng ức chế tốc độ bản thân, nếu không thì hắn một hơi độn ra vài chục dặm cũng không có gì kỳ.

Đây chính là công đăng kỳ diệu của mặt nạ ‘Huyết ảnh’, dục huyết gia tốc, am hiểu sâu về đạo thích khách 'một kích qua rồi độn ra ngàn dặm'.

Phong Liệt hiểu rằng mặt nạ ‘Huyết ảnh’ và ‘Yêu mang’ rõ ràng là bộ trang bị thích khách hỗ trợ lẫn nhau.

Yêu mang sắc bén không gì sánh được, một khi đâm trúng kẻ địch sẽ khiến đối phương rong huyết. Mặt nạ ‘Huyết ảnh’ đúng lúc hút sạch tinh hoa huyết dịch của đối phương, tăng tốc độ độn xa ngàn dặm, đúng là tuyệt phối.

Phong Liệt thật như là hổ nhập bầy dê, tùy ý tàn sát đám cao thủ chân khí cảnh, cương khí cảnh, mỗi đao vung ra sẽ cắt đứt một mạng sống.

Nếu lấy sức chiến đấu của bản thân hắn muốn giết chết một cao thủ cương khí cảnh cần dốc hết sức mới được.

Nhưng hiện giờ hắn có huyết ảnh mặt nạ và yêu mang, lại trải qua một đoạn thời gian tăng tốc, trong đám người áo đen không ai chặn lại được hắn.

Như vậy là chưa đến một khắc thì người áo đen xung quanh còn lại chưa tới năm mươi người, đang nhanh chóng giảm mạnh.

Đói với một long võ giả chân khí cảnh cửu tầng thì tình hình chiến đấu như vậy một khi lan truyền ra ngoài, chỉ sợ có thể oanh động nguyên đại lục.

Ba người Nhạc Đông Thần, Lý Trác Nhiên, Lữ Tranh thấy tình hình này thì bụng đáh trống rút lui, trước mắt Phong Liệt đã là thế không thể đỡ, sợ rằng không lâu sau sẽ đến lượt họ gặp nguy.

Hai người Triệu Đống và Sở Huyền dù sắc mặt hơi khó xem nhưng không định lùi, hình như là còn có con bài gì.

Triệu Đống cực kỳ âm trầm lạnh giọng quát:

- Hừ! Bổn công tử mặc kệ ngươi là ai! Đều phải chết!

Gã ra hiệu tay quái lạ với rừng cây sau lưng.

Ngay sau đó, một uy nhiếp mênh mông bỗng bắn ra từ rừng rậm, ồ ạt ập đến, khiến tất cả người có mặt tinh thần run lên.

*Vèo!*

Một bóng người như núi khí thế hùng hồn bỗng xẹt qua không trung, đứng trên đỉnh đầu mọi người.

Người bên dưới kinh sợ giương mắt nhìn lên, chỉ thấy người này là một ông lão mặc trang phục Triệu gia, con mắt hỗn độn, da nhăn nheo, thân hình lom khom như tùy thời bước vào quan tài vậy.

Nhưng ông lão này có tu vi khiến người sợ hãi, làm đmsa người kia không dám khinh thường chút nào, tám ma long ảo ảnh dài mười trượng ở sau lưng lão uốn lượn gầm rống, tản ra kinh thiên uy áp.

Thần thông cảnh bát tầng!

- Ui...

Đám Nhạc Đông Thần, Lý Trác Nhiên thấy ông lão kia thì hít ngụm khí lạnh, lòng rung động, không ngờ Triệu Đống còn dự phòng lá bài mạnh mẽ như vậy.

Kinh ngạc qua đi, mọi người thầm thở phào có cao thủ thần thông cảnh bát tầng áp trận thì Phong Liệt tối hôm nay chết chắc!

Triệu Đống chỉ vào Phong Liệt biến thành tia chớp đỏ, nói với ông lão bên trên:

- Lương bá! Làm phiền lão tướng người bắt giữ hắn!

Ông lão nhẹ gật đầu nói:

- Công tử cứ yên tâm, lão hủ bắt hắn ngay đây!

Vẻ mặt lão thản nhiên như là Phong Liệt chỉ là một con ruồi chướng mắt,

Ngay sau đó, con mắt đục ngầu của lão lóe tia sngs lạnh, bỗng vung ra trảo ảnh như tấm thớt chộp hướng tia chớp đỏ phía dưới tốc độ nhanh như tia chớp.

*Phập!*

Một tiếng trầm đục, Phong Liệt nhẹ nhàng một đao đâm thủng ngực một người áo đen, màn sáng rực rỡ đâm vào người rồi bắn ra, chiếu phạm vi ba trượng một mảnh huyết hồng.

Người áo đen có tu vi cương khí cảnh bát tầng không kịp phản ứng đã bị Phong Liệt nuốt hết tinh huyết toàn thân, vô lực ngã xuống đất, kết thúc cuộc đời long võ giả của mình.

Hai trăm năm mươi bốn tên!

Phong Liệt cười lạnh, định tiếp tục tập sát mục tiêu tiếp theo bỗng nhiên cảm giác có một khủng bố sát khí tỏa định chính mình, làm tinh thần hắn run lên.

Hắn giật nảy mình, không rảnh tìm tòi căn nguyên sát khí, chẳng chút do dự tăng tốc bẩy vài chục trượng.

Ngay sau đó, chỉ nghe sau lưng *Ầm!* một tiếng vang thật lớn, trời đất lung lay, mặt đất rung rinh thật lâu không ngừng.

Phong Liệt hoảng sợ xoay người nhìn lại, chỉ thấy chỗ ban đầu hắn đứng bị đánh ra cái hố to mười trượng, cát bụi văng khắp nơi, che trời trăng, ngay cả mấy người áo đen ở gần cũng bị chấn thành thịt vụn, cực kỳ thảm thiết.

Nếu không phải Phong Liệt trốn nhanh thì kết cuộc đã chẳng tốt đẹp gì.

- Cao thủ thần thông cảnh bát tầng? Cha nó!

Phong Liệt con ngươi co rút, thấy được Lương bá đứng trên trời.

Lão già kia thần thông thần thông cảnh cửu tầng mạnh mẽ uy nhiếp bàng bạc như núi, so với Dư Thanh, Thu Trường Khiếu mạnh hơn gấp mấy chục lần, như là hoang cỏ cự thú khí diễm ngập trời chiếm giữ trên không trung vậy, cho người áp lực rất lớn.

Phong Liệt trái tim dâng lên cổ họng, thầm tăng cảnh giác.

Người trong nhà biết việc nhà mình, mặc dù bây giờ hắn giết võ giả cương khí cảnh nhẹ nhàng như giết gà cắt cổ chó nhưng chưa tự kiêu đến có thể ngay mặt đối kháng cao thủ thần thông cảnh.

Từ cương khí cảnh đến thần thông cảnh chính là bay vọt rất lớn, chẳng những là nguyên lực hùng hậu tăng cao đến gấp vài chục, trăm lần, nghịch thiên đại thần thông, thế không thể đỡ.

Cao thủ thần thông cảnh lúc ở đỉnh cao thì thi triển một lần đại thần thông đủ dễ dàng diệt sát hàng trăm cao thủ cương khí cảnh, gần như không có gì thay đổi được, huống chi trước mắt lão già này là cường giả hậu kỳ thần thông cảnh, không thể khinh thường.

Nhưng Phong Liệt không đến mức tự coi nhẹ mình, hắn cho rằng lấy tốc độ hiện nay của mình, lão già muốn đối phó hắn cũng không dễ dàng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK