Mục lục
[Dịch] Ma Long (Ma Long Phiên Thiên)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nam Ly Phong ở trong xe liễn thản nhiên ra lệnh:

- Hừ, coi như hắn mạng lớn, chúng ta trực tiếp đi Ma Long giáo đi, còn Tứ Phương Thành thì để người san bằng nó.

- Tuân mệnh thiếu chủ, bãi giá Ma Long giáo!

Sở Hóa Long cao giọng quát, vung roi xua chín giao long bay hướng đông.

Tiếp theo đột nhiên chia ra ba mươi cường giả Nam Ly Giới rơi hướng Tứ Phương Thành.

- Mau nhìn kìa, có ba mươi cường giả long biến cảnh bay tới chỗ Tứ Phương Thành chúng ta, họ là ai vậy? Hình như không có ý tốt.

- Nguy rồi, chúng là thiên địa đại kiếp nạn! Mau trốn nhanh thôi, nghe nói Nam Ly Giới xâm nhập Long Huyết Giới chúng ta, đi qua đâu là chỗ ấy hoang tàn.

- …

Ba mươi cường giả Nam Ly Giới đều toát ra uy nhiếp đỉnh long biến cảnh mạnh mẽ, đang đáp xuống Tứ Phương Thành, mặt đầy sát khí, hùng hổ, khiến mấy trăm vạn võ giả bên dưới hốt hoảng bất an, trái tim muốn rớt ra ngoài.

Nhưng không đợi người bên dưới có phản ứng thì bỗng vang tiếng xé gió điếc tai.

*Vèo!*

Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, một bóng thương đen nhánh bay ra từ phủ thành chủ mang theo mây đen đặc xẹt qua cường giả Nam Ly Giới, cuối cùng biến mất nơi cuối trời.

Ngay sau đó, mọi người trong Tứ Phương Thành ngơ ngác.

Chỉ thấy ba mươi cường giả Nam Ly Giới bị bóng thương xẹt qua thì tư thế đáp xuống chợt khựng, mắt trợn trắng, vô lực từ trên cao té xuống, thành cái xác lạnh băng.

Mấy trăm vạn người Tứ Phương Thành ngơ ngẩn qua đi rồi phát ra tiếng reo hò chấn thiên, liên tục lạy hướng phủ thành chủ.

Trong phủ thành chủ cánh cửa đóng chặt, trước kia không khí nhộn nhịp không còn nữa, không thấy cả người hầu, mặt đất chất đầy cành khô lá úa mà không ai dọn dẹp.

Bây giờ Cửu U Vương mặc áo trắng đơn độc đứng trong sân, chắp hai tay sau lưng, mắt nhìn phương trời phía đông, đăm chiêu.

- Nam Ly Phong dám rêu ro trên đại lục, xem ra tên này có chỗ dựa đây, nhưng gã đi Ma Long giáo làm cái gì?

Cửu U Vương mắt chợt lóe, bỗng nhướng mày hình như nghĩ đến điều gì.

- Ưm? Không lẽ là...?

Cửu U Vương trầm ngâm một lũ rồi đột nhiên hóa thành một lũ khói biến mất ở chân trời phía đông.

.....

Một gã đàn ông mặc cẩm y đứng bên cạnh xe liễn cửu long, cung kính nói:

- Khởi bẩm thiếu chủ, ba mươi cẩm y vệ phụ trách san bằng Tứ Phương Thành bỗng gặp tập kích, tất cả đã mất mạng.

Trong xe liễn truyền ra giọng kinh ngạc của Nam Ly Phong:

- Cái gì? Không lẽ Phong Liệt còn ở Tứ Phương Thành?

- Hưm...

Nam Ly Phong ngẩn ra, nhìn chằm chằm Sở Hóa Long, đánh giá vì giây sau gã đột nhiên cất tiếng cười to nói:

- Ha ha ha ha, hay lắm, Sở Hóa Long, chỉ cần ngươi chịu tận tâm phụ tá bổn thiếu chủ thì bổn thiếu chủ sẽ không bạc đãi ngươi.

Sở Hóa Long cúi gập người, cung kính nói:

- Có thể dốc sức cho thiếu chủ là vinh hạnh của Sở ta.

Nam Ly Phong nhẹ gật đầu, suy tư một lúc gã triệu ra một hạt châu màu vàng ném cho Sở Hóa Long, nói:

- Đây là một cực phẩm thánh bảo, phá diệt kiếm châu, chắc có ích cho ngươi tu luyện phá diệt kiếm đạ, cầm đi.

- Đa tạ thiếu chủ ban cho, thuộc hạ nhất định cúc cung tận tụy, thà chết không sờn vì thiếu chủ.

Sở Hóa Long mắt sáng lên, người khẽ run, cao giọng cảm ưn vội vươn hai tay nhận lấy phá diệt kiếm châu chỉ cỡ hạt đậu.

Bây giờ gã mừng như điên, lòng cực kỳ kích động.

Không ai biết gã vì phá diệt kiếm châu đau khổ tìm kiếm lâu đến mấy trăm năm, mãi đến vài năm trước trong thiên long vực gã từ người Nam Ly Phong cảm nhận hơi thở phá diệt kiếm châu, rồi gã không màng ánh mắt chê trách của người đời dứt khoát đầu vào dưới tay Nam Ly Phong.

May là ngày hôm nay rốt cuộc như nguyện, Sở Hóa Long kiềm không được muốn bay đi ngay, tìm chỗ yên tĩnh quến quan trăm năm, luyện hóa kiếm châu.

Nhưng khi gã thấy ánh mắt nghi ngờ của Nam Ly Phong thì tim rớt cái bịch.

Gã thu lại kiếm châu, điều chỉnh tâm tình kích đọng, nói:

- Thiếu chủ, tiếp theo sẽ đi vào sâu trong Ma Long sơn mạch tìm Ma Long giáo.

Nam Ly Phong kỳ lạ liếc gã, nói:

- Không, trước đi vô quang bí cảnh của Ma Long giáo đã.

- A? Tuân lệnh!

Sở Hóa Long ngẩn ra rồi vội nghe theo.

Mỗi ngọn núi của mười tám viện phái Ma Long giáo đều có truyền tống trận đến vô quang bí cảnh, dù Ma Long giáo di chuyển toàn giáo thì những truyền tống trận này không thay đổi.

Có Sở Hóa Long dẫn dắt, Nam Ly Phong và một đám cường giả Nam Ly Giới rất nhanh từ truyền tống trận trên Ma Khí phong tiến vào vô quang bí cảnh.

- Hừ, quả nhiên là vậy.

Khi đoàn người Nam Ly Phong mới biến mất thì thân hình Cửu U Vương hiện ra trên Ám Võ Phong, hắn từ xa nhìn Ma Khí phong, nét mặt đăm chiêu.

Đối với sơn môn Ma Long giáo bây giờ không còn ai, rách nát hoang tàn thì lòng Cửu U Vương thổn thức.

Chỗ này chất chứa rất nhiều ký ức của hắn, trong sinh mệnh không dài chiếm cứ một phần rất quan trọng, ngày hôm nay giáo phái uy danh hiển hách, nhân tài thịnh vượng lại biến thành cảnh tượng tiêu điều thế này đây.

Nhưng hắn không cảm thán quá lâu, phỏng đón đám Nam Ly Phong chắc đã đi vào nhị tầng bí cảnh, hắn bay lên vào trong gian nhà tranh nhỏ trên đỉnh Ám Võ Phong, biến mất trong truyền tống trận.

......

- Grao gru!

Một tiếng rống hung tợn xa xôi truyền ra từ cánh cửa to lớn loang lổ rách nát, vang vọng trong trời đất rộng lớn vô quang bí cảnh nhị tầng, thật lâu không ngừng.

Thanh âm như có ma lực kỳ diệu nào đó, khiến người nghe bất giác nảy ra cảm giác sợ hãi, là phát ra từ tận đáy lòng.

- Thanh âm gì vậy chứ?

- Thanh âm khủng khiếp quá, khiến linh hồn lão tử không ổn định luôn.

- Thiếu chủ, thứ đằng sau cánh cửa rất hung ác, thiếu chủ thân thể ngàn vạn, tuyệt đối đừng phạm hiểm!

- …

Tận cùng vô quang bí cảnh nhị tầng có một cánh cửa đen to, cao cỡ trăm trượng. Cửa có nhiều vết rạn, rách nát cũ kỹ, từ khe hở không ngừng toát ra khối xem có sức sát thương vô cùng với linh hồn, khiến trong thiên địa sương khói lượn lờ, âm u.

Bây giờ Nam Ly Phong và Sở Hóa Long, một đám cao thủ Nam Ly Giới đều đứng trên một ngọn núi to cách cửa lớn trăm dặm. Tất cả nhìn chằm chằm vào cánh cửa, trên khuôn mặt không thể che giấu sự kinh hoàng.

Nam Ly Phong biểu tình hơi âm trầm, mắt chớp lóe. Gã phớt lờ người xung quanh khuyên can, dường như đang quyét định điều gì, có chút do dự.

Sở Hóa Long biểu tình trầm trọng nhìn cánh cửa, ánh mắt thường quan sát vẻ mặt Nam Ly Phong, đáy mắt có chút khó hiểu.

Do dự nửa ngày sau Nam Ly Phong lộ ý cười, nhìn xung quanh, chậm rãi mở miệng nói:

- Các vị, có ai biết lai lịch của hung vật đằng sau cánh cửa không?

Bây giờ xung quanh gã trừ Sở Hóa Long ra đều là người Nam Ly Giới, trong đó có mười hai cường giả hoàng cảnh, còn lại đều là cao thủ long biến cảnh cửu tầng, xem như là thực lực cực mạnh.

Một ông lão long hoàng cảnh do dự nói:

- Cái này, thiếu chủ, lão phu cả đời chưa từng rời khỏi Nam Ly Giới, không có nghe nói về nó.

- Đúng vậy đó thiếu chủ, mặc dù không biết hung vật này là gì nhưng nghe thanh âm liền hiểu không dễ chọc, không biết thiếu chủ tại sao tới đây?

- …

Một đám cường giả Nam Ly Giới liên tục phát biểu nhưng không ai nói ra được nguyên nhân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK