Chương 72: Thỉnh giáo
Lý Ngọc được Chu Tử Tuyền đỡ đi, vừa rời khỏi Thông Thiên phong, tin tức top 10 Thí Luyện bảng đổi chủ đã nhanh chóng càn quét Côn Lôn động thiên.
Với đệ tử Luyện Khí kỳ của Côn Lôn phái, thí luyện huyễn cảnh là cuộc so tài xịn nhất.
Không chỉ đệ tử cấp thấp, dù là tổ sư Nguyên Anh cũng lưu ý đến cái tên Lý Ngọc.
Cho dù bây giờ bọn hắn thực lực thông thần, nhưng lúc ở Luyện Khí kỳ cũng bị Thí Luyện bảng chà đạp, thậm chí phần lớn không thể vào top 100, rất rõ ràng có thể giết vào top 10 đều là yêu nghiệt thế nào.
Mới đầu bọn hắn cho rằng, kẻ này là đệ tử của cường giả nào đó, nhưng cẩn thận nghe ngóng thì hết sạch hứng thú.
Năm linh mạch đồng tu, ở Luyện Khí kỳ dĩ nhiên đắc ý, trong thí luyện huyễn cảnh cũng có ưu thế lớn. Nhưng sau khi Trúc Cơ, tu hành không dễ, sẽ rất nhanh phai mờ trong đám người thường.
Trong năm tháng dài dằng dặc, bọn hắn gặp quá nhiều đệ tử mơ tưởng xa vời như vậy.
Nhưng trong lịch sử cũng có đệ tử thiên phú không tốt, không tự lượng sức tu năm linh mạch, muốn để lại tên trên Thí Luyện bảng, chỉ cầu không uổng đời này, nhưng không ai giết tới top 10.
Nói rõ, hắn vẫn có điểm hơn người.
Ít nhất trăm ngàn năm sau, có người sẽ nhớ tên hắn.
Cho dù trong đời chỉ làm được chuyện này cũng đáng để kiêu ngạo.
Ngọc Châu phong.
Nhìn trong Huyền Quang Kính, Lý Ngọc xụi lơ trong lòng Chu sư muội, cuối cùng được nàng nửa nâng nửa ôm rời khỏi. Hứa Khuynh Tâm hối hận, mình không nên đưa nó cho sư muội......
Khương Ly trông có vẻ mất mát.
Trường hợp như vậy, nàng đương nhiên muốn chia vui với Lý Ngọc, nhưng đáng tiếc nơi này không phải Bạch Vân quán, người bên cạnh hắn cũng không phải nàng.
Hứa Khuynh Tâm không nói gì, lặng lẽ rời khỏi đại điện.
Ngoài đại điện, một bóng hình đứng ở đó.
Hứa Khuynh Tâm nhìn phụ nữ trung niên, cúi đầu: "Sư tôn."
Phụ nữ trung niên nhìn nàng: "Các ngươi phải nhớ kỹ, tình cảm là đại kỵ trong tu hành, bận tâm càng nhiều thì càng khó có thành tựu. Thiên phú của đệ tử chưởng môn chưa chắc cao hơn các ngươi mấy. Vì sao nàng nhập môn muộn hơn, tu vi lại có thể vượt xa các ngươi, bởi vì nàng một lòng tu hành, không hỏi tục sự......"
Hứa Khuynh Tâm gật đầu: "Ta biết, cảm ơn sư tôn giáo huấn."
Phụ nữ trung niên phất tay: "Đi đi."
Hứa Khuynh Tâm thi lễ với nàng, chậm rãi rời đi.
Phụ nữ trung niên đứng tại chỗ, không biết nghĩ gì, bóng hình trông cực kỳ vắng vẻ và bi thương.
Tử Vân phong.
Tiêu hao rất nhiều pháp lực, rốt cuộc vào top 10, Lý Ngọc mệt cả thể xác lẫn tinh thần. Sau khi được Chu Tử Tuyền ôm về, hắn dùng hai viên đan dược rồi nằm trên ghế đu phơi nắng.
Thật ra hắn không bức thiết với top 10 Thí Luyện bảng như thế.
Nhưng ai bảo thứ 10 là Lục Hành Chu đây.
Thù cản đạo, Lý Ngọc không quên.
Lý Ngọc chưa cầm đến phần thưởng mười viên Thông Mạch Đan, chắc tông môn cũng không ngờ có người xông vào top 10, không chuẩn bị từ sớm.
Nhưng tốc độ của môn phái không khiến Lý Ngọc thất vọng.
Hắn về Tử Vân phong chưa được một khắc, chuông nhỏ ở cửa đã vang lên. Lý Ngọc mở trận pháp, ông lão Trúc Cơ ở đại điện thí luyện đã xuất hiện trước mặt.
Hắn đưa bình ngọc cho Lý Ngọc, cười nói: "Chúc mừng vào top 10, đây là phần thưởng Thông Mạch Đan, vị trí thứ mười trên Thí Luyện bia đã đổi đi......"
Bởi vì Lý Ngọc, mấy ngày nay, đệ tử đến xông thí luyện huyễn cảnh nối liền không dứt, mỗi lần tham gia phải trả 100 linh tệ, số linh tệ mà Thông Thiên phong kiếm được gấp trăm lần mười viên Thông Mạch Đan này.
Hơn nữa, theo hắn vào thí luyện top 10, sáng tạo lịch sử, sợ rằng còn hấp dẫn rất nhiều đệ tử đến.
Tiễn trưởng lão đi, Lý Ngọc vội vàng ăn mười viên Thông Mạch Đan mà hắn tiêu hao thân thể mới đổi lấy.
Đến nước này, hắn đã đả thông 147 huyệt vị.
Sắp sang tháng mới, hắn lại có thể mua ba viên Thông Mạch Đan, đến lúc đó năm nhánh linh mạch sẽ đạt đến 30 huyệt vị, sắp vào Luyện Khí tầng năm. Khi đó, hắn có thể tiếp tục xông thí luyện.
Vừa tiêu hao thân thể, Lý Ngọc vốn định nghỉ ngơi mấy ngày, nhưng tiếng chuông cửa lại vang lên, khiến hắn không thể như nguyện.
Mở ra trận pháp, một đệ tử trẻ tuổi đi vào biệt viện, chắp tay với Lý Ngọc: "Chúc mừng Lý sư đệ xông vào top 10."
Lý Ngọc đã gặp đệ tử trẻ tuổi này một lần, đối phương đưa thẻ ngọc cho hắn lúc xông thí luyện huyễn cảnh.
Đệ tử thường xuyên xông thí luyện huyễn cảnh sẽ không mặc tiên y cho tiện, thế nên Lý Ngọc cảm nhận được tu vi của hắn. Người này thực lực không kém ---- hai linh mạch Hỏa, Kim đến Luyện Khí tầng chín đỉnh phong, pháp lực không yếu hơn mình.
Thực lực này coi như đệ tử hạch tâm của môn phái.
Cho dù là Côn Lôn đại phái, thiên kiêu tuyệt thế có tư cách đồng tu năm linh mạch, đại khái trăm năm mới được một hai người, tu bốn linh mạch cũng rất ít, Côn Lôn Thất Tử cũng chỉ đồng tu ba linh mạch.
Ngoại trừ luyện đan sư, đệ tử pháp tu có tư cách tu hai linh mạch, đã là kiều sở trong kiều sở.
Đệ tử trẻ tuổi cười nói: "Lý sư đệ có lẽ không quen biết, tự giới thiệu, ta tên Tống Vân Phi, tu hành ở Thanh Lam phong."
Hắn từ tay áo lấy ra một hộp ngọc, đưa cho Chu Tử Tuyền đứng sau lưng Lý Ngọc, cười nói: "Lần đầu đến nhà, lễ vật nhỏ tặng cho em dâu, xin đừng ghét bỏ."
Chu Tử Tuyền đỏ mặt, vội vàng giải thích: "Ta, ta không phải......"
Tống Vân Phi không tin, không phải quan hệ đó thì sao ở cùng nhau, còn vừa ôm vừa ấp, ngay cả thi đấu đan đạo cũng liếc mắt đưa tình.
Với thực lực của Lý Ngọc, y không dễ tặng quà. Tặng quá nhỏ thì có vẻ mình không thành ý, tặng quá lớn thì áp lực linh tệ, đành phải quanh co tặng đạo lữ của hắn một món pháp khí nhỏ, lễ nghĩa và linh tệ đều không có vấn đề.
Lý Ngọc rất rõ ràng, người ta tới cửa tặng lễ, tất nhiên có việc nhờ. Nếu không nhận lấy lễ vật, người ta không tiện mở miệng.
Lý Ngọc mỉm cười: "Sư huynh tặng cho ngươi, cứ nhận đi."
Thấy Lý Ngọc không giải thích, Chu Tử Tuyền vừa xấu hổ vừa vui vẻ, đưa tay nhận lấy hộp ngọc, nhỏ giọng nói: "Cảm ơn sư huynh."
Tống Vân Phi cười nói: "Lần này Lý sư đệ làm một chuyện hả lòng hả dạ, trên Thí Luyện bia không còn cái tên khó chịu đó......"
Trò chuyện vài câu, Tống Vân Phi mới nói rõ mục đích đến, xấu hổ hỏi: "Thật ra lần này đến vì thỉnh giáo Lý sư đệ, thí luyện huyễn cảnh phải chăng có kỹ xảo......"
Câu hỏi này thật ra hơi mạo muội.
Trong thí luyện, hai người là quan hệ cạnh tranh, cho dù thật sự có kỹ xảo cũng không thể nói cho.
Nhưng hắn quá hi vọng đột phá bản thân, đành mặt dạn mày dày tới cửa.
Lý Ngọc cười một tiếng: "Không tính là kỹ xảo, có lẽ cách ta xông thí luyện khác với Tống sư huynh. Tống sư huynh có phát hiện, nếu dùng pháp thuật ứng đối yêu thú trong huyễn cảnh, phần lớn pháp lực sẽ bị lãng phí, không bằng dùng pháp lực cường hóa thân thể, nhằm vào nhược điểm của đám yêu thú......"
Tống Vân Phi vừa sợ vừa vui, không ngờ Lý Ngọc không chỉ thực lực siêu quần, lòng dạ cũng rộng lớn như thế, vậy mà bằng lòng chia sẻ bí quyết với hắn.
Thời khắc này, hình tượng của Lý Ngọc lập tức trở nên cao lớn.
Lý Ngọc nói tiếp: "Lấy pháp lực cường hóa thân thể, có thể giảm mạnh lãng phí, tiêu hao cũng rất chậm. Tống sư huynh có pháp lực Luyện Khí tầng mười tám, cho dù chỉ dùng thân thể, đám yêu thú kia cũng không phải đối thủ của ngươi. Con hổ Kim thuộc tính ở cửa thứ nhất có nhược điểm là yết hầu, mắt, hông và bộ phận sinh dục, ngươi chỉ cần toàn lực công kích vào đó là được. Bọ ngựa cửa thứ hai thì phải mau chóng tiêu diệt, nó có năng lực khôi phục quá mạnh, nếu kéo dài sẽ tiêu hao rất nhiều pháp lực......
Mãng xà cửa thứ ba, ngươi nhằm vào bảy tấc là được. Yêu cầm cửa thứ tư, nếu tu Thủy linh mạch sẽ dễ hơn, nhưng Hỏa linh mạch của ngươi đã viên mãn, đối phó không phải vấn đề. Gấu lớn ở cửa cuối cùng, da dày thịt béo, trên thân thể còn có giáp đất, không có Mộc linh mạch khắc chế thì khó mà đánh bại, cố gắng công kích mắt và yết hầu......"
Lý Ngọc giảng giải rất kỹ càng nhược điểm và phương pháp ứng đối mỗi con yêu thú, Tống Vân Phi không ngừng gật đầu, nhớ kỹ lời hắn.
Một lát sau, hắn hít sâu một hơi, ôm quyền với Lý Ngọc: "Đa tạ Lý sư đệ không tiếc chỉ giáo, ta bây giờ đi Thông Thiên phong thử. Ân tình này, Tống mỗ ghi nhớ. Nếu về sau Lý sư đệ gặp phải việc gì khó, cứ đến Thanh Lam phong tìm ta!"
Cảm ơn Lý Ngọc xong, hắn nôn nóng rời khỏi.
Chu Tử Tuyền đứng bên cạnh, không hiểu hỏi: "Sao ngươi nói ra những bí mật này dễ thế, không sợ bọn hắn vượt qua sao?"
Lý Ngọc không hề để ý, cười nói: "Sợ cái gì, bị vượt qua thì vượt lại, dù sao ta vẫn còn tham gia thí luyện. Không phải cạnh tranh càng kịch liệt thì càng kích thích sao?"
Hắn không lo lắng bị vượt qua, thay vì cầu nguyện người khác đừng vượt qua mình, hãy không ngừng nâng cao thực lực bản thân.
Dậm chân tại chỗ sớm muộn sẽ bị đuổi kịp.
Hơn nữa, con đường tu hành, thêm một người bạn tốt hơn thêm một kẻ địch.
Có một vĩ nhân mà Lý Ngọc rất tôn kính từng nói, muốn làm nhiều bạn lên, ít địch đi, Lý Ngọc một mực khắc ghi câu này trong lòng.
Lý Ngọc cho rằng, tu tiên là tu nhân tình thế sự, giúp người là giúp mình......
Chu Tử Tuyền nhìn gương mặt tuấn lãng trước mắt, trái tim như bị đánh trúng, bắt đầu kém cỏi đập loạn, khuôn mặt cũng không hiểu sao đỏ lên......
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK