• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 65: Thí luyện huyễn cảnh

Nhìn kinh mạch hoàn toàn trái ngược trong << Minh Thổ Quyết >>, Lý Ngọc cảm thấy mới lạ.

Từ trước đến nay không ai nói cho hắn, linh mạch có thể nghịch luyện. Hắn đột phát ý tưởng, nếu đồng thời xung kích hai đầu huyệt vị của một nhánh linh mạch, chờ bọn chúng tập hợp ở giữa, chẳng phải có thể giảm phân nửa thời gian tu hành?

Đương nhiên, Lý Ngọc chỉ nghĩ chứ không thử.

Hắn không phải đồ đần, chuyện rõ ràng như thế mà không ai làm, nhất định có đạo lý.

Lúc mới tu hành, Tôn trưởng lão đã nói với bọn hắn, phải hoàn toàn tu hành theo kinh mạch đồ trong công pháp, không thể sai sót. Một khi luyện sai, sẽ tẩu hỏa nhập ma, chết bất đắc kỳ tử.

Rất hiển nhiên, một nhánh linh mạch, chính luyện hay nghịch luyện đều được, chỉ không thể luyện đồng thời.

Lý Ngọc suy đoán, pháp lực chính tu và nghịch tu khác nhau về bản chất.

Ngoại trừ trật tự xung kích huyệt vị, cách dùng công pháp hai đạo Chính Ma cũng rất khác.

Đệ tử Chính đạo tu hành công pháp Thổ thuộc tính, bình thường sẽ lựa chọn bồi dưỡng linh dược, khai thác khoáng thạch, mà Ma đạo thì khá âm gian, bọn hắn tu hành công pháp Thổ thuộc tính chủ yếu để luyện thi......

Cứ như vậy, đến cùng ai là chính thống tiên đạo, ai là tà ma ngoại đạo, không còn gì để nói.

Thu lại Minh Thổ Quyết, để Chu Tử Tuyền chơi cùng Linh Nhi, Lý Ngọc rời nhà, lần nữa tới Thiên Trụ phong.

Yêu nữ một mực không có tin tức, hắn không thể ngồi không ở nhà.

Nhàn cũng nhàn, Lý Ngọc đến đây xem còn nhiệm vụ phù hợp không.

Trên bốn bức tường, sóng nước lưu chuyển, chi chít các loại nhiệm vụ.

Có tông môn tuyên bố, có tư nhân tuyên bố, nhiệm vụ đa dạng khiến Lý Ngọc hoa cả mắt.

Nhiệm vụ linh tệ thì hắn liếc qua rồi thôi, chỉ chú ý đến có phần thưởng Thông Mạch Đan. Nhưng nhiệm vụ loại này quá ít, hơn nữa toàn là đánh giết yêu nhân Ma đạo, nếu không biết vị trí chuẩn xác thì không thể nhận.

Thật ra phương pháp tăng cao tu vi nhanh nhất là hấp thu linh dược, nhưng linh dược cấp bậc đó đều dùng để luyện đan, tông môn chỉ thu không bán. Trừ khi chính hắn đi tìm, nhưng tốn thời gian và nhọc nhằn hơn nhiều, cũng không chắc chắn có thu hoạch, còn không bằng nhận nhiệm vụ kiếm Thông Mạch Đan.

Lý Ngọc đang định trở về, đột nhiên bị vỗ vai.

Hắn quay đầu nhìn, phát hiện là Ngô Thông.

Ngô Thông cười nói với hắn: "Lý Ngọc à, đã lâu không thấy, ngươi cũng đến đây nhận nhiệm vụ?"

Lý Ngọc hỏi: "Ngươi cũng thế? Thiếu linh tệ à?"

Hắn hơi bất ngờ, với đầu óc buôn bán của Ngô Thông, không nên thiếu linh tệ, căn bản không cần nhận nhiệm vụ.

Ngô Thông cười nói: "Đương nhiên không phải, nơi này tụ tập nhiều đệ tử nhất, tình báo lưu thông nhanh nhất, ta ở đây sưu tập tin tức. Ngươi còn nhiều linh tệ hơn cả ta, sao cũng đến đây......"

Lý Ngọc nói: "Linh tệ không thiếu, ta xem có nhiệm vụ gì trực tiếp ban thưởng Thông Mạch Đan."

Ngô Thông thường xuyên đến đây, hiển nhiên quen thuộc nhiệm vụ của tông môn hơn Lý Ngọc, nói: "Nhiệm vụ thưởng Thông Mạch Đan chỉ có đánh giết đệ tử Ma đạo......"

Nói xong, hắn lại lắc đầu: "Nhưng đám người Ma đạo, hành tung bí ẩn, muốn gặp bọn hắn, phải dựa vào vận khí......"

Đang nói, hắn đột nhiên nhớ tới một chuyện, nhìn Lý Ngọc: "Nói đến ban thưởng Thông Mạch Đan, nếu ngươi có lòng tin với thực lực của mình, có thể đi xông thí luyện huyễn cảnh. Chỉ cần có thể vào top 10, mỗi khi vượt qua một vị sẽ có mười viên Thông Mạch Đan......"

"Thí luyện huyễn cảnh? Mười viên Thông Mạch Đan?"

Lý Ngọc nghi hoặc nói: "Đây là nhiệm vụ gì?"

Ngô Thông nói: "Thí luyện huyễn cảnh không phải nhiệm vụ, cho nên tường nhiệm vụ không có, ngươi không biết cũng rất bình thường. Bình thường, đến Luyện Khí tầng chín mới có năng lực xông qua thí luyện huyễn cảnh, nhưng ngươi tu nhiều linh mạch, luận pháp lực thâm hậu, chắc không yếu hơn Luyện Khí tầng chín, có thể thử......"

Một khắc sau đó.

Thông Thiên phong.

Hai bóng hình từ trên trời giáng xuống đỉnh Thông Thiên Phong, Ngô Thông cười nói: "Đây chính là chỗ thí luyện huyễn cảnh."

Lý Ngọc nhìn thấy từng đệ tử Côn Lôn ra ra vào vào đại điện ở đỉnh Thông Thiên Phong. Ngô Thông nói không sai, đến đây tham gia thí luyện, đều là đệ tử Luyện Khí tầng tám trở lên, phần lớn trong đó là Luyện Khí tầng chín.

Người đến đây đều không mặc đồng phục đệ tử ngăn cách sóng pháp lực, Lý Ngọc có thể cảm nhận được thực lực của bọn hắn.

Liên quan đến thí luyện huyễn cảnh, Ngô Thông đã kỹ càng giải thích trên đường.

Đại môn phái như Côn Lôn rất coi trọng bồi dưỡng đệ tử cấp thấp, mặc kệ là luyện đan sư hay đệ tử bình thường, đều có các loại so tài ban thưởng phong phú, dùng để khích lệ đệ tử trong môn.

Thí luyện huyễn cảnh chính là một trong số đó, cách nay đã gần ngàn năm.

Tông môn xây dựng thí luyện huyễn cảnh là để khích lệ đệ tử Luyện Khí kỳ tu hành, chỉ cần xông vào top 10 là đạt được ban thưởng Thông Mạch Đan phong phú. Đệ tử Luyện Khí tầng bảy tám chỉ cần xông vào top 10 là có thể nhờ ban thưởng vào Luyện Khí tầng tám chín thậm chí viên mãn, đương nhiên vô cùng tích cực tham gia thí luyện.

Sơ tâm của tông môn rất tốt, chẳng qua về sau, tình hình thực tế chệch hướng dự tính ban đầu.

Thí luyện huyễn cảnh, lúc đầu xây dựng cho đệ tử Luyện Khí tầng bảy tám, chỉ hạn chế đệ tử Trúc Cơ kỳ trở lên tham dự, không hạn chế Luyện Khí tầng chín.

Xông vào top 100 có thể để lại tên của mình trên bảng danh sách, xông vào top 10 được toàn tông nhìn thấy, để lại tên mấy chục năm thậm chí mấy trăm năm. Chuyện nổi danh như này cũng rất hấp dẫn đệ tử Luyện Khí tầng chín.

Càng ngày càng nhiều Luyện Khí tầng chín tham dự thí luyện, top 100 Thí Luyện bảng đương nhiên không có Luyện Khí tầng bảy tám.

Gần ngàn năm trôi qua, sớm đã không ai nhớ vì sao xây dựng thí luyện huyễn cảnh, mà Thí Luyện bảng đã trở thành nơi các đệ tử Luyện Khí kỳ tranh chỗ. Thiên tài thiên kiêu gì, tên tuổi được người khác cho không tính, có bản sự thì leo Thí Luyện bảng, có thể lưu danh trên bảng mới được mọi người tán thành.

Kết quả chính là ngàn năm nay, thiên tài mỗi thời đại đều muốn lưu danh trên bảng, nhất định xông thí luyện huyễn cảnh. Đừng nói top 10, cho dù là thứ 100, cũng không phải Luyện Khí tầng chín phổ thông, mà là Luyện Khí tầng chín đỉnh phong tu mấy nhánh linh mạch.

Còn thứ nhất Thí Luyện bảng, là thiên kiêu số một Côn Lôn phái ngàn năm qua.

Trên bia đá to lớn ngoài đại điện, Lý Ngọc nhìn thấy một cái tên quen thuộc.

Thứ nhất Thí Luyện bảng.

Tần Khả Nhân.

Lý Ngọc biết Tần sư tỷ bị yêu nữ đặc biệt chú ý, là thiên tài số một trong thế hệ trẻ của tông môn, nhưng không ngờ nàng thiên tài đến thế, lẩm bẩm: "Tần sư tỷ lợi hại như vậy sao?"

Ngô Thông nói: "Đúng thế, nghe nói Tần sư tỷ có hai nhánh Thiên linh mạch, thiên phú cao hơn Khương sư muội. Ngàn năm qua, Côn Lôn phái chỉ có người này."

Lý Ngọc thừa nhận mình đã xem thường sư tỷ chỉ lớn hơn hắn một tuổi này, nào phải thiên tài số một thế hệ trẻ. Ngàn năm qua, Côn Lôn phái có vô số thiên kiêu, nàng y nguyên độc chiếm khôi thủ, đủ thấy thiên phú của nàng kinh khủng bao nhiêu.

Hơn nữa, các tiền bối tu năm nhánh linh mạch trong lịch sử, không phải một mực tu đến cùng. Tuyệt đại đa số đến Kim Đan kỳ sẽ chuyên tâm tu một hoặc hai nhánh linh mạch, nhiều nhất không quá ba nhánh. Nhưng hắn nghe nói, Tần sư tỷ cho dù đến Kim Đan kỳ, cũng đồng tu năm linh mạch, thực lực không thể đánh đồng với năm linh mạch bình thường.

Lý Ngọc nhìn xuống phía dưới, thấy một cái tên xa lạ, hỏi: "Vương Đạo Huyền là ai?"

Thứ hai Thí Luyện bảng là một người tên Vương Đạo Huyền.

Trên trán Ngô Thông hiện ra mấy đường đen, cạn lời: "Thân là đệ tử Côn Lôn phái, ngay cả tên của chưởng giáo chân nhân cũng không biết?"

Lý Ngọc thật sự không biết tên của chưởng giáo Côn Lôn phái, hắn không tiếp xúc đến tồn tại đẳng cấp này, cũng không ai nói cho hắn.

Ngô Thông nhìn cái tên kia nói: "Mấy trăm năm trước, khi ở Luyện Khí kỳ, chưởng giáo chân nhân lập nên thành tích này. Mấy trăm năm qua không ai phá được, cho đến mấy năm trước, Tần sư muội xanh ra từ lam mà mà hơn cả lam, phá tan thành tích của sư tôn, trở thành thứ nhất Thí Luyện bảng......"

Lý Ngọc tiếp tục dời mắt xuống.

"Vương Đạo Huyền, Trần Thanh Sơn, Bùi Nguyên, Triệu Huyền Chân, Lục Thái Nhất, Hoàng Động Nguyên......"

Ngoại trừ Triệu Huyền Chân, Lý Ngọc biết là sư tôn của Khương Ly, những cái tên phía sau Vương Đạo Huyền thì hắn không rõ, thậm chí chưa từng nghe nói. Đánh giá là thiên kiêu viễn cổ của tông môn, có người có lẽ đã qua đời, nhưng trên bia đá đại biểu vinh quang vẫn còn truyền thuyết về bọn hắn.

Theo ánh mắt dời xuống, Lý Ngọc lại phát hiện một cái tên ở dòng cuối cùng.

Thứ mười Thí Luyện bảng.

Lục Hành Chu.

Trong đầu Lý Ngọc hiện ra gương mặt bình thường của thanh niên đứng cạnh Hứa sư tỷ ở Bạch Vân quán.

Bởi vì hắn, Lý Ngọc suýt nữa không vào được Côn Lôn.

Lý Ngọc cảm thấy quái lạ, quay đầu hỏi Ngô Thông: "Thiên phú của Lục Hành Chu tốt như thế sao?"

Nhìn cái tên kia, Ngô Thông có vẻ khinh thường, nhỏ giọng nói: "Tốt cái rắm, trừ hắn ra, top 10 Thí Luyện bảng đều là thiên kiêu chân chính, trăm năm đến mấy trăm năm mới được một. Lúc Luyện Khí kỳ, người ta đều đồng tu năm linh mạch, hắn ba linh mạch, vốn không vào được Thí Luyện bảng. Song vì thể diện, lúc Luyện Khí đỉnh phong, hắn nhờ tổ sư Nguyên Anh kỳ giúp áp chế tu vi, không chịu Trúc Cơ, dùng ba năm cưỡng ép vào thứ mười Thí Luyện bảng, mới để lại tên trên bia đá......"

Lý Ngọc nghe ra, thiên kiêu khác xông thí luyện huyễn cảnh là thuận tay.

Lục Hành Chu thì tận lực cày bảng, bản thân không có thực lực top 10 Thí Luyện bảng, với tài nguyên mà hắn được hưởng thụ, Trúc Cơ muộn hai năm cũng không khác gì, không bằng nghĩ cách để lại tên trên Thí Luyện bảng.

Mấy chục đến trăm năm sau, ngoại trừ Tần Khả Nhân, sợ rằng sớm đã không ai nhắc đến Côn Lôn Thất Tử đời này. Nhưng chỉ cần có người tham gia thí luyện, sẽ nhìn thấy tên của Lục Hành Chu hắn.

Ngô Thông nhìn cái tên này, lắc đầu nói: "Cái tên này quả là sỉ nhục của Thí Luyện bảng. Lý Ngọc, ngươi tu năm linh mạch, đến Luyện Khí đỉnh phong, nhất định phải quét nó xuống......"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK