• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 63: Có số đào hoa

Ngọc Hư phong.

Trong đại điện yên tĩnh, thiếu nữ đeo mạng che mặt nhìn cô gái đang chậm rãi đi tới, nhẹ giọng hỏi: "Rất lâu không gặp, hôm nay sao có thời gian đến đây?"

Bạch Thanh Ảnh cười với nàng: "Thăm ngươi không được sao?"

Tần Khả Nhân cười nhạt một tiếng: "Ngươi không phải người vô sự đến nhà."

"Một năm không gặp, nói chuyện vẫn không nể mặt mũi." Bạch Thanh Ảnh ngồi đối diện nàng, bất đắc dĩ nói:

"Không phải ai cũng có thiên phú như ngươi, chúng ta ngay cả thời gian tu hành cũng không đủ, nào có rảnh chạy loạn. Lần này phụng lệnh sư tôn đến Côn Lôn báo đáp một sư đệ, thuận tiện thăm ngươi. Nếu không nhờ sư đệ này ra tay, ba sư muội tinh nghịch của ta đã rơi vào tay Ma đạo. Đúng rồi, hắn tên là Lý Ngọc, ngươi có biết không?"

Tần Khả Nhân gật đầu: "Có biết."

Trong hai tháng này, tên Lý Ngọc được nhắc đến rất nhiều lần, cho dù nàng thanh tu ở Ngọc Hư phong cũng nghe thấy không ít.

Bạch Thanh Ảnh thật ra thuận miệng hỏi, nghe vậy ngạc nhiên, "Ngươi biết?"

Bạn thân của nàng xưa nay một lòng tu hành, không quan tâm chuyện khác, vậy mà cũng biết một đệ tử bình thường của Côn Lôn?

Tần Khả Nhân nhìn nàng: "Vì sao ta không thể biết, hắn là khôi thủ thi đấu đan đạo học đồ lần trước, nghe nói trong lúc thi đấu vào Thiên Nhân Chi Cảnh......"

"Thiên Nhân Chi Cảnh!"

Lần này đến phiên Bạch Thanh Ảnh kinh ngạc, nàng chỉ biết một đệ tử Côn Lôn cứu ba sư muội, lần này phụng sư mệnh đưa tạ lễ, không biết kỹ càng hơn.

Tần Khả Nhân lạnh nhạt nói: "Bọn hắn nói như thế, một sư muội của Thúy Vi phong được hắn chỉ điểm, cũng vào Thiên Nhân Chi Cảnh. Ngươi cũng là luyện đan sư, Thiên Nhân Chi Cảnh đến cùng là gì?"

Nàng nghe đệ tử Ngọc Hư phong nói đến Thiên Nhân Chi Cảnh, nhưng không phải luyện đan sư, không rõ cảnh giới này là gì. Bây giờ gặp được Bạch Thanh Ảnh, thuận tiện hỏi ra nghi hoặc trong lòng.

Nhưng nàng không chờ được đáp án.

Vừa dứt lời, cô gái đối diện đã hóa thành bóng trắng, vội vàng bay ra ngoài đại điện.

Tử Vân phong.

Lý Ngọc ngồi trên ghế đẩu, đang rất hứng thú quan sát hàng xóm đánh bài thì từ xa nhìn thấy một bóng trắng lại bay về.

Hắn đứng lên hành lễ: "Bạch sư tỷ."

Bạch Thanh Ảnh quan sát đệ tử Côn Lôn trẻ tuổi này bằng ánh mắt hoàn toàn khác biệt. Thật sự không ngờ, hắn trẻ tuổi như thế, không những tự mình vào Thiên Nhân Chi Cảnh mà luyện đan sư tha thiết ước mơ, còn có thể chỉ điểm người khác.

Nàng cười nói: "Ta nghe Tần sư muội nói, sư đệ cũng là luyện đan sư?"

Lý Ngọc hơi bất ngờ, không nghĩ tới Tần sư tỷ từng nghe tên hắn, sau đó khách khí: "Chỉ vừa vào luyện đan sư nhất phẩm mà thôi, không thể so với Bạch sư tỷ."

Bạch Thanh Ảnh đang muốn nói chuyện, đột nhiên quay đầu nhìn lên trời.

Hai bóng hình từ trên trời giáng xuống trước mặt bọn hắn.

Một trong hai người là ông lão mặc đồng phục Côn Lôn phái, người còn lại là thanh niên mặc trường sam màu trắng, đứng yên mà như một thanh kiếm sắc ra khỏi vỏ, ở ngực áo trái có một con dấu nhỏ hình kiếm.

Trưởng lão Trúc Cơ của Côn Lôn phái rất khách khí với thanh niên này, nhìn Lý Ngọc nói: "Đây là người chém giết đệ tử Khôi Lỗi tông kia."

Thanh niên nghe vậy, nghiêm mặt ôm quyền với Lý Ngọc: "Đa tạ sư đệ đánh giết yêu nhân Ma đạo, báo thù cho con cháu Thục Sơn ta, còn mang di thể của sư đệ sư muội về."

Lý Ngọc tương tự chắp tay đáp lễ: "Đệ tử Côn Lôn cũng bị hắn làm hại, ác tặc Ma đạo như này, người người có thể tru diệt, sư huynh không cần khách khí."

Thanh niên nghiêm mặt nói: "Bất kể thế nào, sư đệ mang di thể của bọn hắn về, Thục Sơn thiếu ngươi một nhân tình, mong sư đệ nhận lấy lễ mọn này."

Còn chưa dứt lời, trong tay hắn xuất hiện một thanh trường kiếm.

Lý Ngọc còn định khách khí hai câu, Bạch Thanh Ảnh bên cạnh đã cười nói: "Nếu là lễ vật của Thượng Quan sư huynh, Lý sư đệ cứ nhận đi."

Lý Ngọc đành phải hai tay nhận lấy: "Đa tạ Thượng Quan sư huynh."

Thanh niên cười hỏi Bạch Thanh Ảnh: "Bạch sư muội sao cũng ở đây?"

Hiển nhiên hai người sớm đã quen biết, Bạch Thanh Ảnh cười nói: "Như Thượng Quan sư huynh, chuyên đến Côn Lôn cảm ơn Lý sư đệ. Nếu không có hắn, ba sư muội của ta đã bị đệ tử Khôi Lỗi tông độc thủ."

Hàn huyên vài câu, thanh niên nói: "Ta còn phải mang di thể của sư đệ sư muội về Thục Sơn, cáo từ trước. Nếu Lý sư đệ có cơ hội đến Thục Sơn, Thượng Quan Hạo lại tận tình nghĩa chủ nhà......"

Hắn đến cũng vội vàng, đi cũng vội vàng, lần nữa gật đầu với Lý Ngọc rồi bay đi cùng ông lão kia.

Hai người nhìn theo hắn rời đi, Bạch Thanh Ảnh nói với Lý Ngọc: "Thượng Quan sư huynh là kiều sở trong thế hệ trẻ Thục Sơn, danh liệt "Thất Kiếm", còn là đệ tử của chưởng môn. Kết giao với Thượng Quan sư huynh, rất có lợi cho Lý sư đệ."

Lý Ngọc có biết thuyết pháp Thục Sơn Thất Kiếm, nhưng không biết cụ thể có ai.

Không giống Nga Mi Tứ Mỹ Thập Nhị Thoa, hắn có thể nói ra tên và đặc điểm từng người.

Bạch sư tỷ dáng người cao gầy nhất, một đôi chân dài không ai sánh bằng. Ba vị kia, một vị hung khí ép người, một vị đào hoa mắt phượng, một vị......

Bây giờ không phải lúc thất thần.

Hắn nhìn trường kiếm trong tay, địa vị của Thục Sơn ở Chính đạo không thấp hơn Côn Lôn là bao. Thanh kiếm này không phải bình thường, tối thiểu trông tốt hơn thanh kiếm nát mà tông môn phát cho nhiều.

Bạch Thanh Ảnh nhìn thanh kiếm trong tay Lý Ngọc: "Kiếm này là một món pháp khí trung phẩm, đủ để dùng đến Trúc Cơ kỳ. Luyện khí chi đạo của Thục Sơn tuy không bằng Thanh Thành, nhưng đúc kiếm thì có điểm độc đáo."

Pháp khí trung phẩm có thể tiếp nhận pháp lực Trúc Cơ kỳ, tức là hắn có thể dùng thanh kiếm này đến trước khi Kết Đan.

Lần trước, thanh kiếm của hắn vỡ bởi vì phi kiếm được tông môn phát cho chỉ là pháp khí hạ phẩm, nhiều nhất tiếp nhận được pháp lực của Luyện Khí tầng chín. Lý Ngọc rót vào pháp lực của năm nhánh linh mạch, Luyện Khí tầng mười mấy, trực tiếp khiến nó căng nổ......

Sau này lại gặp cường địch, hắn có thể phát huy ra mười phần pháp lực.

Một món phi kiếm trung phẩm, giá cả trong phường thị tông môn có thể lên đến mấy chục ngàn linh tệ.

Tiên y mà Bạch sư tỷ tặng hắn, giá trị cũng không thấp hơn 50.000 linh tệ.

Nhiệm vụ lần này, có thể nói hắn thu hoạch tương đối khá.

Sau khi sư huynh Thục Sơn rời khỏi, Lý Ngọc mời Bạch sư tỷ vào biệt viện.

Ba thiếu nữ đang chơi đùa với Linh Nhi, Bạch Thanh Ảnh ngồi trong đình. Lý Ngọc ngâm một bình linh trà, nàng nếm thử một ngụm, bất ngờ nói: "Lần trước uống linh trà này, là khi cùng với sư tôn bái phỏng sư thúc Đan Dương Tử của quý phái ở Cửu Hoa phong. Trà này không rẻ, làm Lý sư đệ tốn kém......"

Lý Ngọc cười một tiếng: "Không tốn kém, đệ tử của Đan Dương Tử tổ sư, Triệu Vô Lượng Triệu sư huynh tặng."

Sư tôn của Bạch Thanh Ảnh là hảo hữu của Đan Dương Tử, nàng đương nhiên quen biết Triệu Vô Lượng. Nghe nói hắn sớm đã luyện chế được đan dược cấp một, nhưng bởi vì muốn giành được khôi thủ thi đấu đan đạo, mới một mực không tấn thăng.

Bạch Thanh Ảnh cũng coi như có chút thiên phú đan đạo, nhưng nàng rất rõ ràng, mình kém xa thiên tài chân chính như Triệu Vô Lượng.

Linh trà này được Đan Dương Tử sư thúc tự tay luyện chế, vô cùng trân quý, không ngờ Triệu Vô Lượng sẽ tặng cho Lý Ngọc.

Bạch Thanh Ảnh cảm khái: "Lý sư đệ đúng là quen biết nhiều......"

Lý Ngọc mỉm cười không nói.

Tu vi của hắn bình thường, quen biết thì đúng là rất nhiều. Ở Côn Lôn, lên đến đệ tử hạch tâm, xuống đến tiểu muội bán hàng, hoặc nhiều hoặc ít đều có giao tình.

Không chỉ như thế, hắn ở Ma đạo cũng có đường.

Tu tiên chỉ biết chém chém giết giết là không được, còn phải biết nhân tình thế sự.

Uống xong một chén trà, Bạch Thanh Ảnh bỗng nháy mắt nói: "Vừa nghe Tần sư muội nói, Lý sư đệ từng vào Thiên Nhân Chi Cảnh trong thi đấu đan đạo?"

Ánh mắt của Bạch sư tỷ lúc này, Lý Ngọc từng thấy ở Trịnh sư muội.

Tất cả luyện đan sư, mặc kệ là học đồ hay nhất nhị tam phẩm, nghe thấy Thiên Nhân Chi Cảnh đều như mèo ngửi thấy cá, mà Lý Ngọc chính là con cá đó.

Liên quan đến cách vào Thiên Nhân Chi Cảnh, Lý Ngọc đã có lí do thoái thác tiêu chuẩn.

Lý Ngọc rất phóng khoáng kể lại hết với Bạch sư tỷ những lời đã nói cho Trịnh sư muội và Triệu sư huynh, sau đó nhắc nhở nàng: "Tuy ta vào Thiên Nhân Chi Cảnh như vậy, nhưng phương pháp này không thích hợp tất cả mọi người. Rất nhiều đệ tử Côn Lôn, bởi vì học tập phương pháp của ta mà hủy đan nổ lò, Bạch sư tỷ phải cẩn thận......"

Bạch Thanh Ảnh cười một tiếng: "Ta biết, cảm ơn Lý sư đệ......"

Ở biệt viện của Lý Ngọc thêm một lát, uống mấy chén linh trà, Bạch Thanh Ảnh dẫn ba chị em Triệu thị rời đi.

Mà lúc này nàng không biết, hành tung của mình đã gây nên sóng to gió lớn trong đệ tử Côn Lôn.

Bạch Thanh Ảnh là một trong Nga Mi Tứ Mỹ, còn có quan hệ rất thân mật với Tần sư tỷ bản môn. Trong đệ tử Côn Lôn, có rất nhiều người ngưỡng mộ nàng.

Từ lúc nàng vào Côn Lôn động thiên, hành tung đã bị vô số người chú ý.

Mà nàng ở biệt viện nào đó trên Tử Vân phong cả một canh giờ, lại chỉ ở chỗ bạn thân Tần Khả Nhân một khắc, cũng truyền khắp Côn Lôn động thiên trong thời gian rất ngắn.

Rất nhanh, các đệ tử Côn Lôn đã tra ra, biệt viện ở Tử Vân phong đó chính là chỗ ở của Lý Ngọc.

Từ khi Lý Ngọc vào Côn Lôn, số đào hoa của hắn chưa từng đứt đoạn, quả thật không có thiên lý.

Hắn lúc đầu nhập môn, đi từ linh phảng của Khuynh Tâm sư tỷ xuống. Khương Ly sư muội có Thiên linh mạch là thanh mai trúc mã, cho hắn vô số linh tệ, thậm chí có nhẫn không gian. Trịnh sư muội, thiên tài đan đạo của Thúy Vi phong hình như có quan hệ rất tốt với hắn. Theo không ít đệ tử Côn Lôn chứng thực, hắn còn sống chung với một nữ đệ tử xinh đẹp ở Tử Vân phong......

Cho tới hôm nay, bọn hắn mới phát hiện, ngay cả Bạch sư tỷ trong Nga Mi Tứ Mỹ cũng quen biết hắn.

Từ nhập môn đến bây giờ, xoay quanh hắn đều là thiên kiêu tuyệt sắc.

Chẳng lẽ tiểu tử này có số đào hoa sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK