Chương 77: Lần này ổn
Ngọc Châu phong.
Phụ nữ trung niên nghe Hứa Khuynh Tâm nói, khá là bất ngờ, hỏi: "Thúy Vi phong bằng lòng nhường Dựng Anh Đan cho chúng ta?"
Hứa Khuynh Tâm gật đầu: "Lúc đầu Trường Xuân Chân Nhân không muốn tham gia, nhưng Lý sư đệ có quan hệ tốt với đệ tử thân truyền của người. Trịnh sư muội tự mình khuyên nhủ, Trường Xuân Chân Nhân mới đồng ý......"
Phụ nữ trung niên thở phào một hơi: "Mặc kệ kết quả thế nào, lần này bản tọa thiếu hắn một ân tình."
Với đệ tử gây tai tiếng cho đồ nhi, từ trước tới nay, nàng không để trong lòng. Bởi vì lo ảnh hưởng đến Khương Ly tu hành, chưa từng cho nàng đi gặp hắn.
Nhưng lần này, hắn đã giúp mình một đại ân.
Mấy luyện đan sư tứ phẩm, cho dù tu vi không bằng, nhưng địa vị không kém nàng. Nàng tự mình đến nhà, bọn hắn chưa chắc đã cho thể diện.
Lần này mấy phong khác trung lập, Thúy Vi phong bằng lòng giúp Ngọc Châu phong, Bạch Vân phong đứng bên Ngọc Linh phong, các nàng không chiếm lợi, nhưng họ Lục cũng không chiếm tiện nghi.
Một lát sau, Hứa Khuynh Tâm vào đại điện được trận pháp bao phủ, kể chuyện vừa rồi cho Khương Ly nghe.
Nàng cảm khái: "Lý sư đệ mới đến tông môn chưa được một năm mà đã có nhân mạch như thế, thật đáng hâm mộ."
Khương Ly cảm khái: "Hắn trước đây rất ít nói, không biết vì sao càng ngày càng sáng sủa. Lúc đầu ta không thích ứng, dần dần mới quen thuộc. Thật ra, Lý Ngọc bây giờ tốt hơn......"
Nói xong, nàng lại hỏi Hứa Khuynh Tâm: "Sư tỷ, Trịnh sư muội có đẹp không?"
Hứa Khuynh Tâm gật đầu: "Một cô bé rất đẹp, thiên phú không tệ, nghe nói tu hành bốn linh mạch, tông môn coi nàng là luyện đan sư tứ phẩm kế tiếp."
Khương Ly khẽ thở dài, lại hỏi: "Vậy dáng người thế nào?"
Hứa Khuynh Tâm nói: "Bé gái 15 tuổi thì có dáng người gì, xấp xỉ ngươi đi......"
Khương Ly yên tâm: "Vậy thì không sao."
Hứa Khuynh Tâm cười hỏi: "Sao, lo Lý sư đệ thích nàng?"
Khương Ly rất vững tin: "Không đâu, hắn thích người như Chu sư tỷ và sư tỷ, không có hứng thú với bé con."
Hứa Khuynh Tâm sững sờ: "Ta, ta làm sao?"
Khương Ly hâm mộ khoa tay trước ngực mấy lần......
Tử Vân phong, trong biệt viện.
Lý Ngọc ngồi trong đình, lật xem một bản thư tịch đan đạo thật dày.
Cầu người không bằng cầu mình, tuy Thúy Vi phong đáp ứng hỗ trợ, nhưng bọn hắn chỉ có cơ hội đoạt giải nhất, không phải chắc chắn đoạt giải nhất, Lý Ngọc vẫn tin tưởng bản thân hơn.
Ăn nhiều cơm chùa của Khương Ly, cũng nên để nàng ăn cơm bao của mình.
Hắn vừa hỏi Triệu Vô Lượng quy tắc thi đấu luyện đan sư cấp một, giống như thi đấu học đồ ---- phân ba vòng, sau hai vòng đầu tấn cấp, vòng thứ ba một ván định thắng bại.
Điểm khác là, thi đấu học đồ luyện chế đan dược cố định, trước khi tỷ thí đã biết.
Đan dược ở thi đấu luyện đan sư cấp một được rút trong kho đề, có 18 loại. Ngoại trừ đan dược nhập môn như Tịch Cốc Đan, Hồi Khí Đan, Bảo Nguyên Đan, còn có đan dược tiến giai khó luyện chế hơn.
Trong nửa tháng, Lý Ngọc phải thuần thục nắm giữ 18 loại này, ít nhất phải nhớ thứ tự cho đan dịch của từng loại, nếu không thì chỉ có thể cầu nguyện rút trúng đan dược mà mình biết.
Liên quan đến tu hành của Khương Ly, Lý Ngọc sẽ không cược vận khí.
Phương diện luyện đan, Lý Ngọc học rất nhanh, phiền toái duy nhất là tài liệu.
Tài liệu cho đan dược cấp một không trân quý, nếu học tập đan dược mới thì mỗi tháng có thể nhận mấy phần miễn phí ở Lăng Vân phong. Nhưng chỉ nhận tài liệu của một loại đan dược thì không thể thỏa mãn nhu cầu.
May mà Lý Ngọc có nhân mạch rất tốt ---- Đặng Thanh Tùng, Hà Tấn, Lưu Nhân không giúp được Dựng Anh Đan, chút chuyện nhỏ này xử lý rất nhanh, tặng hắn không ít linh thảo linh dược, Lý Ngọc cho linh tệ cũng không cần.
Nhưng lần này nhờ hỗ trợ, sau này có chuyện thì không tiện mở miệng, trừ khi bọn hắn lại cầu mình trước.
Có tài liệu, chuyện kế tiếp đơn giản hơn nhiều.
Chỉ cần dựa theo đan phương miêu tả, từng bước luyện đan.
Lý Ngọc học tập đan dược mới đầu tiên, tên là "Đoạn Tục Đan", tuy chỉ có chín tài liệu, nhưng linh lực ẩn chứa bên trong rất cuồng bạo, luyện đan sư vừa lên nhất phẩm rất khó nắm giữ, luyện chế khó hơn Bảo Nguyên Đan nhiều.
Đan này có thể tái tạo gân mạch, sinh ra chi đứt, như tiên đan ở thế tục, tu tiên giả đấu pháp bị thương thường xuyên dùng đến.
Tuy lần đầu tiên luyện chế, nhưng quá trình không gặp bất ngờ gì. Năm viên thượng phẩm, năm viên siêu phẩm, tỉ lệ thành đan mười phần, tỉ lệ siêu phẩm năm phần, với luyện đan sư vừa tấn thăng nhất phẩm thì không thể tưởng tượng nổi.
Lúc luyện đan, Lý Ngọc thường xuyên cảm thấy, chính hắn là một lò đan......
Đến bây giờ, tự tin đến mấy thì Lý Ngọc cũng không cho rằng mình có thiên phú luyện đan siêu quần.
Rất rõ ràng, cho dù không chủ động uỷ thác thì hắn vẫn bị lò đan kia ảnh hưởng, khiến hắn như được thần đan đạo phụ thể, có tỉ lệ thành đan siêu cao.
Giống như trong người có một luyện đan sư......
Lúc Lý Ngọc say mê luyện đan ở Tử Vân phong.
Ngọc Linh phong, Lục Hành Chu đứng trước mặt một ông lão, nghiến răng nghiến lợi: "Lại là Lý Ngọc, nếu không có hắn, Trường Xuân Chân Nhân sẽ giống luyện đan sư tứ phẩm khác, không giúp đỡ ai cả. Bởi vì Lý Ngọc, Trường Xuân Chân Nhân mới đứng bên Ngọc Châu phong. Sớm biết hắn sẽ cướp vị trí Thí Luyện bia, cướp Dựng Anh Đan của ta, bất kể Hứa sư muội nói thế nào, ta cũng không cho hắn vào Côn Lôn!"
Vốn đã ghét Lý Ngọc, chuyện hôm nay càng khiến tâm lý của hắn sụp đổ.
Đường đường Côn Lôn Thất Tử chỉ có thể hóng gió ở cửa các phong, mà một đệ tử Luyện Khí kỳ có thể ở trong uống trà. Hắn tu hành hơn 20 năm, chưa từng uất ức như vậy.
Ông lão kia nghe vậy, sắc mặt không hề chấn động, lạnh nhạt nói: "Ngươi nhìn mình bây giờ, xứng đáng với thân phận Côn Lôn Thất Tử không. Thí Luyện bia chỉ là hư danh mà thôi, vị trí của ngươi bị dồn xuống, chỉ có thể trách mình kỹ không bằng người. Cho dù hôm nay không có Lý Ngọc, ngày mai sẽ có Lưu Ngọc Trương Ngọc, ngươi có thể khiến tông môn về sau không thu thiên kiêu sao?"
Nhìn lão tổ tông lạnh nhạt, Lục Hành Chu nghĩ thầm, mình bị dồn xuống chứ không phải lão tổ tông. Chờ ngày nào đó bị Lý Ngọc vượt qua, xem hắn còn bình tĩnh như bây giờ không.
Đương nhiên, những lời này chỉ dám để trong lòng.
Lục Thái Nhất nhìn hậu bối kém cỏi này: "Yên tâm, Dựng Anh Đan lần này vạn vô nhất thất."
Lục Hành Chu vui mừng hỏi: "Lão tổ tông, chẳng lẽ khôi thủ thi đấu đan đạo đã định trước cho người của chúng ta?"
Lục Thái Nhất lạnh lùng nói: "Định trước? Thi đấu đan đạo, Thủy Nguyệt Thuật chiếu trực tiếp, mấy ngàn con mắt nhìn chằm chằm, thành tích cuối cùng quyết định theo đan văn. Định trước kiểu gì, ai có bản sự?"
Làm cường giả Nguyên Anh hậu kỳ, hắn khó tránh thất vọng.
Thất vọng vì Lục gia không người kế tục.
Lục Hành Chu là hậu bối có thiên phú tốt nhất Lục gia đương đại, có tu vi hôm nay là nhờ hắn dùng thân phận và quyền lực giữ lại không ít tài nguyên của tông môn, mới miễn cưỡng chồng đến bước này.
Thiên phú của hắn đích thực không tệ, nhưng không có khí chất của cường giả, trong đầu toàn ý tưởng vớ vẩn, lão tổ này cũng thấy mất mặt.
Nhưng dù bất mãn thì vẫn là huyết mạch của Lục gia, có thể giúp được gì, hắn đều cố hết sức.
Lục Thái Nhất thở ra một hơi: "Thi đấu khôi thủ tuy không thể định trước, nhưng có thể làm văn với ba loại đan dược cần luyện chế. Đệ tử thân truyền Phương Tiến của Ngọc Dương Tử luyện chế Đoạn Tục Đan, Bảo Nguyên Đan và Trú Nhan Đan có sáu bảy phần tỉ lệ cực phẩm, cùng giai không đối thủ. Chỉ cần rút trúng ba loại này, hắn có chín phần đoạt giải nhất, đến lúc đó, lão phu sẽ sắp xếp......"
Lục Hành Chu nghe vậy đại hỉ, lão tổ quả nhiên giảo hoạt, sớm đã chuẩn bị hậu thủ.
Tu Tiên giới có vô số đan dược, không có luyện đan sư tinh thông toàn bộ. Mỗi luyện đan sư đều có đan dược thuận tay, bất kể tỉ lệ thành đan hay phẩm cấp, đều cao hơn đan dược khác.
Những luyện đan sư kiệt xuất này có tiêu chuẩn đan đạo tương đương nhau, đều có sở trường. Nếu trong thi đấu rút trúng đan dược mà mình am hiểu, vậy thì rất có hi vọng đoạt giải nhất. Nếu không am hiểu thì phải nhận xui xẻo.
Cái chuyện khôi thủ thi đấu đan đạo lần này, lần sau bởi vì vận khí không tốt, luyện chế đan dược mà mình không am hiểu, từ đó không vào được cả top 10 thường xuyên xảy ra.
Nhưng nếu tổ sư đã sắp xếp, thi đấu lần này, Phương Tiến ổn.
Lục Hành Chu nở nụ cười chiến thắng.
Sáu bảy phần tỉ lệ cực phẩm, Lý Ngọc à, ngươi lấy gì so?
Chẳng lẽ hắn lại vào Thiên Nhân Chi Cảnh trong thi đấu luyện đan sư nhất phẩm sao?
Buồn cười!
Tử Vân phong.
Vừa kết thúc một lần luyện chế, Lý Ngọc mở lò đan. Bên trong tuy có mười viên đan dược, nhưng không một cực phẩm, nhìn chỗ đan dược thượng phẩm siêu phẩm này, Lý Ngọc bất đắc dĩ lắc đầu.
Đan dược cấp một khó hơn đan dược đê giai nhiều.
Với trình độ hiện giờ, một viên cực phẩm cũng luyện không ra, không thể đoạt giải nhất.
Trừ khi vòng cuối cùng rút trúng Bảo Nguyên Đan, đây là đan dược sở trường của hắn, không bật hack cũng luyện được hơn phân nửa cực phẩm.
Lát sau, hắn lại mở một lò.
Uỷ thác toàn bộ quá trình, không có gì bất ngờ, mười viên Trú Nhan Đan cực khó luyện chế, viên nào cũng năm đan văn cực phẩm.
Lý Ngọc thở dài.
Muốn giành được khôi thủ luyện đan sư nhất phẩm......
Vẫn phải bật hack.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK