• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 69: Thế như chẻ tre

Nhìn cái tên đi ngược dòng nước, đại điện Thông Thiên phong hoàn toàn yên tĩnh.

Không tận mắt chứng kiến, không thể cảm nhận cơn chấn động này.

Sau một lúc yên tĩnh, đám người đông đúc lập tức rối loạn.

"Top 50, hắn vào top 50!"

"Lần trước 93, lần này 48......"

"Làm sao có thể, hắn đến cùng mạnh bao nhiêu?"

"Hắn là luyện đan sư mà!"

......

Không gian chấn động, Lý Ngọc lại truyền về đại điện.

Có kinh nghiệm hai lần trước, lần này hắn xử lý tốt hơn, không lãng phí pháp lực, tiết kiệm rất nhiều thời gian thông quan, xếp hạng chắc sẽ cao hơn một chút.

Nhưng đại điện lúc này, ngoại trừ chỗ Lý Ngọc đứng, tất cả không gian đã đầy ắp người, hắn không thể đi xem bảng danh sách.

Thấy Lý Ngọc thò đầu, có người la lớn: "Thứ 48, lần này ngươi xếp thứ 48!"

"Cảm ơn."

Trưởng lão Trúc Cơ phụ trách thí luyện đứng bên cạnh, cũng nhìn hắn bằng ánh mắt kinh hoàng vô cùng, Lý Ngọc ăn hai viên Hồi Khí Đan và Bồi Nguyên Đan rồi lấy ra 100 linh tệ: "Một lần nữa."

"Hắn còn muốn tiếp?"

"Hắn còn dư lực à!"

"Gặp quỷ, hắn thông qua kiểu gì, chẳng lẽ thí luyện có vấn đề?"

......

Trong ánh mắt kinh nghi của mọi người, Lý Ngọc lần nữa vào không gian thí luyện.

Thí luyện huyễn cảnh này thật ra như chơi game, hắn tuy chỉ có một mạng, nhưng chết có thể làm lại. Mỗi lần qua ải, hắn sẽ có thêm kinh nghiệm, lần sau vượt ải sẽ nhanh hơn lần trước một chút.

Thứ 48 vẫn không phải cực hạn của Lý Ngọc.

Sau khi hắn vào không gian thí luyện, trong đại điện, một đám đệ tử Côn Lôn nôn nóng chờ đợi.

Thí Luyện bảng một ngày đổi mới hai lần, bọn hắn đã được chứng kiến lịch sử, liệu Lý Ngọc có thể tiếp tục sáng tạo kỳ tích hay không?

Vô số người nhìn chằm chằm Thí Luyện bảng.

Không biết trôi qua bao lâu, có người hô lớn, "Động, động!"

Mọi người chấn động, nhìn chằm chằm cái tên kia. Quả nhiên hai chữ "Lý Ngọc" bắt đầu đi lên phía trước, vượt qua từng cái tên, cuối cùng dừng lại ở vị trí mới.

Thứ 36 Thí Luyện bảng.

Hắn lại rút ngắn thời gian xông qua thí luyện!

Lý Ngọc hiện lên, có vẻ tiếc nuối. Lúc đối phó yêu cầm hệ Hỏa, hắn mắc phải sai lầm nhỏ, trì hoãn một chút thời gian, nếu không còn có thể nhanh hơn.

Lần này, không chờ Lý Ngọc hỏi, đã có người la lớn: "36, ngươi xếp hạng 36!"

Ông lão Trúc Cơ nhìn Lý Ngọc, thăm dò: "Tiếp không?"

Lý Ngọc nuốt mấy viên đan dược, gật đầu nói: "Tiếp."

Một lát sau, hắn cầm thẻ ngọc, lần nữa bước vào không gian thí luyện.

Theo thời gian trôi đi, thứ tự trên Thí Luyện bảng không ngừng biến hóa.

48, 36, 27, 22, 18, 15......

Cái tên Lý Ngọc thế như chẻ tre, cuối cùng dừng lại ở thứ 15.

Mấy canh giờ ngắn ngủi, từ không có trên bảng xông đến thứ 15......

Đây là chuyện có một không hai trong lịch sử Côn Lôn.

Lý Ngọc lần nữa hiện ra, lảo đảo suýt ngã.

Thử nhiều lần như thế, hắn đánh rất thoải mái nhưng cũng mệt, cho dù dùng đan dược thì thời gian ngắn cũng không hồi phục nổi.

Lần thí luyện cuối cùng, hắn có thể nói phát huy hoàn mỹ, mỗi chi tiết làm đến cực hạn. Không thể nghi ngờ, thành tích này là cực hạn của hắn hiện nay. Mặc kệ bây giờ xếp hạng bao nhiêu, hắn không thể lên nữa.

Trong ánh mắt của vô số người, Lý Ngọc mệt cả thể xác lẫn tinh thần, chậm rãi đi ra, bay về phía Tử Vân phong.

Trở về biệt viện, chào hỏi Chu Tử Tuyền, Lý Ngọc về phòng ngả đầu ngủ luôn.

Đầu chưa dính vào gối, hắn đã mất ý thức.

Biệt viện ngăn cách tất cả, Lý Ngọc ngủ vô cùng ngon lành.

Nhưng ngoài biệt viện, các phong Côn Lôn đã sôi trào.

Ngay vừa rồi, có một mãnh nhân không chỉ xông qua thí luyện huyễn cảnh, giết vào Thí Luyện bảng, còn thế như chẻ tre nâng thành tích lên thứ 15. Thêm mấy vị trí là có thể vào top 10, để lại tên của mình trên Thí Luyện bia.

Trong đại điện thí luyện, vô số đệ tử Côn Lôn tận mắt chứng kiến hành động truyền kỳ này.

Trên Ngọc Châu phong, lúc kể chuyện với Khương Ly, Hứa Khuynh Tâm cũng thấy khó tin. Nàng tu ba linh mạch, tu vi lúc ấy là Luyện Khí tầng chín đỉnh phong, pháp lực tương đương với Luyện Khí tầng 27 bình thường, mới miễn cưỡng xông vào Thí Luyện bảng, xếp hạng 72. Trước nàng đều là tiền bối truyền kỳ mấy trăm năm qua, nàng biết rõ độ khó của top 50.

Tuy Lý Ngọc tu hành năm linh mạch, nhiều hơn hai nhánh, nhưng pháp lực không thâm hậu như mình lúc ấy, vậy mà có thể xông vào top 20, nàng không tưởng tượng nổi hắn làm thế nào.

Khóe miệng Khương Ly nhếch thành đường cong, dường như người xông vào top 20 Thí Luyện bảng không phải Lý Ngọc mà là nàng.

Ngọc Linh phong.

Lục Hành Chu kết thúc tu hành, đi ra đại điện, sau khi biết tin thì run cả người, biểu cảm rất khó tin.

"Cái gì!"

"Thứ 15 Thí Luyện bảng!"

"Vì sao không sớm nói cho ta!"

......

Đệ tử Ngọc Linh phong tủi thân: "Lục sư huynh nói, trừ khi hắn giết vào top 10, nếu không đừng quấy rối ngươi tu hành!"

Lục Hành Chu ngậm miệng cạn lời, lần nữa xác nhận: "Hắn thật sự là thứ 15 Thí Luyện bảng?"

Đệ tử Ngọc Linh phong nói: "Ta ở Thông Thiên phong tận mắt nhìn thấy, hắn từ thứ 93 xông đến 48, 36...... Mỗi lần thành tích đều nâng cao, lần cuối cùng thứ 15."

Lục Hành Chu trở về trong điện, trầm mặc tản bộ.

Lý Ngọc chỉ là Thí Luyện bảng thứ 15, không uy hiếp đến vị trí của hắn, nhưng bây giờ không thể, không đại biểu về sau không thể.

Lục Hành Chu biết Lý Ngọc tu hành năm linh mạch, nếu năm nhánh linh mạch đều tu đến Luyện Khí tầng chín đỉnh phong, thật sự có thể vào top 10, thậm chí top 5.

Những cái tên trước hắn vẫn có thể bảo vệ top 10, nhưng chính hắn nhất định bị dồn xuống.

Vì vị trí kia, hắn phí không ít tâm tư, đau khổ áp chế tu vi ba năm, thậm chí trở thành trò cười trong mắt người khác cũng không quan tâm, chỉ muốn lưu danh trên Thí Luyện bia.

Nếu tên hắn có thể bảo tồn mấy chục đến hơn trăm năm, như vậy tất cả đều đáng.

Nhưng hắn lên bảng chưa được mấy năm đã bị dồn xuống, một phen khổ tâm có thể nước chảy về đông, sao mà không vội?

Thời khắc này, Lục Hành Chu đã hối hận, lúc đầu nên cực lực phản đối Lý Ngọc vào tông.

Đồng thời, hắn cũng âm thầm chửi mắng hỗn đản bán đan dược giả cho Lý Ngọc.

Nếu không phải hắn, bây giờ Lý Ngọc chỉ là ba linh mạch, không có thực lực xông thí luyện huyễn cảnh, càng không thể đến vị trí này.

Lúc này, hắn chỉ có thể cầu nguyện rằng Lý Ngọc chỉ có thực lực đứng thứ 15 Thí Luyện bảng, đừng xông thí luyện huyễn cảnh nữa......

Tuy hắn bây giờ mạnh hơn khi đó vô số lần, nhưng đó là thí luyện của đệ tử Luyện Khí kỳ, Trúc Cơ kỳ không thể tham gia. Một khi bị quét xuống, hắn không còn cơ hội khắc tên lên lại.

......

Ba ngày chớp mắt đã qua.

Trong ba ngày này, rất nhiều người chú ý động tĩnh của Lý Ngọc.

Ba ngày trước đó, hắn sáng tạo một kỳ tích, một mạch giết tới thứ 15 Thí Luyện bảng, sau đó trở về biệt viện ở Tử Vân phong đóng cửa không ra.

Vô số người đang chờ hắn tiếp tục sáng tạo kỳ tích.

Rất nhiều thiên kiêu thế hệ trẻ của Côn Lôn hi vọng Lý Ngọc có thể mau chóng ra núi xông thí luyện, tốt nhất là giết vào top 10, khắc tên lên Thí Luyện bia.

Không phải vì tốt cho Lý Ngọc.

Mà là Lục Hành Chu ở trên bia đá một ngày thì bọn hắn khó chịu một ngày.

Mấy trăm năm qua, bia đá đó là thánh địa trong lòng vô số đệ tử Côn Lôn. Không thể nghi ngờ, cái tên kia phủ bụi cho nơi chốn thánh khiết ấy......

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK