• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 68: Các phong chấn động

Trong đại điện, thiên tài Côn Lôn phái đứng dưới màn nước kinh hô: "Thí Luyện bảng đổi mới!"

"Cái gì?"

"Sao có thể, ngươi không nhìn lầm chứ?"

"Côn Lôn hiện nay, đệ tử Luyện Khí kỳ nào có thực lực này?"

Một tảng đá gây nên ngàn cơn sóng, mọi người nhao nhao quay đầu nhìn Thí Luyện bảng, rất nhanh đã phát hiện điểm khác biệt.

"Thật sự đổi mới!"

"Tề Lỗi biến thành thứ 94!"

"Lý Ngọc, người xông vào Thí Luyện bảng tên Lý Ngọc, nghe quen thế?"

"Thế mà là hắn!"

......

Với Lý Ngọc, đệ tử Côn Lôn đã quá quen thuộc. Đầu tiên hắn nổi danh vì là thanh mai trúc mã của Khương sư muội, về sau tham gia thi đấu đan đạo, lực áp nhiều thiên tài của tông môn, lấy được khôi thủ, coi như lần đầu tiên được nhìn thẳng.

Cho dù đệ tử tại đây không phải luyện đan sư, nhưng vẫn chú ý đến khôi thủ thi đấu đan đạo.

Về sau Lý sư đệ ra ngoài làm nhiệm vụ, đánh giết một đệ tử Khôi Lỗi tông mà tông môn truy nã đã lâu, còn thuận tiện cứu ba sư muội của Nga Mi phái và trả lại di thể của hai đệ tử Thục Sơn phái. Thượng Quan sư huynh và Bạch sư tỷ tự mình đến Côn Lôn cảm ơn, chuyện này cũng khiến nhiều người ở Côn Lôn động thiên nghị luận.

Những ngày này, hắn không ngừng nổi danh ở Côn Lôn. Vừa yên tĩnh được mấy ngày, lại làm ra chuyện lớn như vậy.

Không giống khôi thủ thi đấu đan đạo, nghe nói hắn thu được khôi thủ khóa này có phần nhờ vận khí, nhưng giết vào Thí Luyện bảng đều là mãnh nhân có thực lực tuyệt đối.

Không ai rõ ràng hơn rất nhiều đệ tử thiên tài, thí luyện huyễn cảnh đến cùng khó thế nào.

Một người vừa gia nhập tông môn không bao lâu, nghề chính là luyện đan sư. Tham gia thí luyện huyễn cảnh, không chỉ thông qua toàn bộ năm cửa ải, còn dùng rất ít thời gian, thậm chí giết vào top 100 trong lịch sử, pháp tu bọn hắn làm sao chịu nổi?

Trong không gian thí luyện.

Lý Ngọc cưỡi trên lưng gấu, một quyền đánh nổ đầu, nhìn nó chậm rãi tiêu tan, hắn cũng ngồi liệt trên bình đài thở hổn hển.

Sách lược của hắn chính xác, một chiến sĩ không cần dùng pháp thuật đối địch, thi pháp không những chậm, mà những yêu thú này đều có kháng phép, nào thoải mái như quyền cước.

Hắn đã rất lâu không chiến đấu say sưa như thế.

Lý Ngọc cảm thấy, một thứ yên lặng đã lâu trong cơ thể bị đốt lên, hắn rất khát vọng một lần nữa.

Kinh nghiệm cần tích lũy trong chiến đấu, sau khi thông quan một lần, Lý Ngọc hồi tưởng mỗi trận đấu, cảm thấy ở vài phương diện, hắn xử lý còn chưa đúng, có khả năng nâng cao.

Một lần nữa, hắn có thể dùng thời gian ngắn hơn.

Bóng hình con gấu tiêu tan không bao lâu, Lý Ngọc hoa mắt, đã trở về cung điện.

Lúc có thể nhìn rõ, Lý Ngọc giật nảy mình, xung quanh hắn vây đầy đệ tử Côn Lôn.

"Lý sư đệ, ngươi xông qua thí luyện như thế nào?"

"Có bí quyết gì không?"

"Có thể dạy chúng ta không......"

......

Mọi người vây hắn vào trong, Lý Ngọc chỉ có thể giang hai tay, vừa đi ra vừa nói: "Các sư huynh, nhường đường, nhường đường đã......"

Từ phản ứng của bọn hắn, chắc là mình vào Thí Luyện bảng, nhưng không biết thứ tự cụ thể. Lý Ngọc liếc nhìn màn nước, ở mấy vị trí cuối cùng mới tìm thấy bản thân.

"Mới 93?"

Lý Ngọc rất không hài lòng với thứ hạng này.

"Mới 93!"

Đông đảo đệ tử thiên tài nghe thấy hắn kêu ca, đều thầm mắng trong lòng. Mới 93 cái gì, hắn cho rằng đây là thi đấu đan đạo một năm một lần sao. Thí Luyện bảng thứ 93 đại biểu trong tất cả thiên kiêu Côn Lôn gần ngàn năm qua, tốc độ thông qua thí luyện của hắn xếp thứ 93......

Mấy chục năm gần đây, thông qua thí luyện nhanh hơn hắn chỉ có ba người.

Tần sư tỷ, Hứa sư tỷ và Lục Hành Chu.

Lý Ngọc không hài lòng thứ tự cuối xe, hắn rất rõ ràng, nếu mình làm đủ tinh tế thì còn nhanh hơn nữa. Thế là, hắn lại tiêu 100 linh tệ đổi một thẻ ngọc, trong ánh mắt khó tin của trưởng lão Trúc Cơ, lần nữa vào thí luyện huyễn cảnh.

Mà lúc này, chuyện trên Thông Thiên phong đã rất nhanh lan sang các phong trong Côn Lôn động thiên.

Thí Luyện bảng thường xuyên mấy chục năm không đổi, mỗi lần đổi mới đều gây chú ý.

"Lý Ngọc, lại là Lý Ngọc!"

"Cái gì, xông vào Thí Luyện bảng là Lý Ngọc, hắn không phải luyện đan sư sao?"

"Luyện đan sư thì sao, luyện đan sư không thể xông thí luyện huyễn cảnh?"

"Ta không có ý này, ý ta là luyện đan sư am hiểu luyện đan, thực lực sao có thể mạnh hơn pháp tu?"

"Hắn mới vào tông môn chưa tới nửa năm, quá là khoa trương, đến cùng Khương sư muội cho hắn bao nhiêu đồ tốt, có khi Thông Mạch Đan cũng chia cho hắn!"

......

Ngọc Châu phong.

Hứa Khuynh Tâm vội vàng đi vào một đại điện, vừa bước vào đã không thể chờ đợi nói: "Sư muội, Lý sư đệ lên Thí Luyện bảng!"

Nghe thấy tin tức về Lý Ngọc, Khương Ly đình chỉ tu hành, mở mắt hỏi: "Sư tỷ, Thí Luyện bảng là cái gì?"

Hứa Khuynh Tâm giải thích cho nàng, sau đó mới tiếc nuối nói: "Đáng tiếc ngươi đã Trúc Cơ, nếu ở Luyện Khí kỳ xông thí luyện huyễn cảnh, có khả năng vào top 10."

Khương Ly không hề tiếc nuối, cười nói: "Lý Ngọc qua như ta qua."

Nàng ngẩng đầu nhìn Hứa Khuynh Tâm hỏi: "Sư tỷ, lúc nào ta mới có thể ra ngoài tìm hắn?"

Hứa Khuynh Tâm bất đắc dĩ nói: "Sư tôn nói ít nhất phải Kết Đan, mới cho ngươi rời khỏi đây. Vì ngươi, mấy ngày này nàng đang tranh một thứ quan trọng với sư bá khác, tâm tình không tốt. Chờ nàng tâm tình tốt, ngươi lại đi xin, chắc sẽ được."

Khương Ly sững sờ: "Vì ta?"

Hứa Khuynh Tâm gật đầu: "Là một viên đan dược cấp năm trân quý, rất có ích cho ngươi Kết Anh. Sư tôn muốn cho ngươi, nhưng Lục sư bá cũng muốn, chưởng giáo sư bá rất khó xử......"

Khương Ly nói: "Đan dược cấp năm, tông môn có mấy sư tổ luyện chế được, bọn hắn muốn thì cho đi, chúng ta không tranh......"

Hứa Khuynh Tâm lắc đầu: "Một chủ tài của đan dược này đã tuyệt chủng ở Tu Tiên giới, các động thiên cũng sớm đã tuyệt tích, không có biện pháp luyện chế, tông môn chỉ còn một viên cuối cùng. Đan này có thể rút ngắn thời gian ngưng tụ Nguyên Anh, sư tôn nói, nàng nhất định sẽ tranh cho ngươi......"

Cửu Hoa phong.

Triệu Vô Lượng vừa luyện chế một lò đan dược, nghe sư đệ nói Lý Ngọc xông vào Thí Luyện bảng, thán phục hồi lâu rồi cảm khái: "Lý sư đệ thật là thần nhân vậy......"

Tuy hắn cũng là ba linh mạch, nhưng xưa nay không đi xông thí luyện huyễn cảnh.

Làm một luyện đan sư, hắn càng am hiểu luyện đan, năng lực đối địch kém xa tít tắp pháp tu.

Nhưng hắn có thể hiểu tâm tình của những pháp tu kia.

Lý Ngọc giết vào Thí Luyện bảng tựa như một pháp tu giành được khôi thủ thi đấu đan đạo, hắn cũng cảm thấy khó mà chấp nhận.

Ngọc Linh phong.

Lục Hành Chu đang tu hành thì bị sư đệ đánh thức, đệ tử kia vô cùng kinh hoàng nói: "Sư huynh, xảy ra chuyện lớn, ngươi bảo ta chú ý Lý Ngọc, hắn đã xông vào Thí Luyện bảng!"

"Cái gì!" Lục Hành Chu vốn phẫn nộ vì bị quấy rối tu hành, nghe vậy chấn động, khó tin nói: "Hắn không phải luyện đan sư sao?"

Đệ tử Ngọc Linh phong kia cũng không tin nổi, nói: "Hắn là luyện đan sư, nhưng ta vừa đi Thông Thiên phong xem, Lý Ngọc đích thực giết vào Thí Luyện bảng......"

Lục Hành Chu trầm mặt hỏi: "Hắn xếp thứ mấy?"

Tuy nói hắn và Lý Ngọc không có thù oán gì, nhưng lúc đầu, hắn dốc hết sức phản đối y vào Côn Lôn, vì thế còn đắc tội Hứa sư muội.

Lý Ngọc ở Côn Lôn càng chói mắt, trong lòng hắn càng không dễ chịu.

Chẳng phải nghĩa là hắn nhìn lầm sao?

Đệ tử Ngọc Linh phong nói: "Thứ 93."

Sắc mặt Lục Hành Chu dịu lại, lạnh nhạt nhìn đệ tử này: "Còn tưởng chuyện gì lớn, hóa ra là Thí Luyện bảng thứ 93, tưởng hắn giết vào top 10, về sau đừng vì chuyện nhỏ này mà quấy rối ta tu hành."

Đệ tử kia chửi thầm trong lòng, chính y yêu cầu báo cáo chuyện về Lý Ngọc bất cứ lúc nào, bây giờ lại giả vờ giả vịt. Nhưng người ta là Côn Lôn Thất Tử, lão tổ tông trong tộc là tổ sư Nguyên Anh hậu kỳ, hắn cũng không dám phản bác, chỉ có thể nói: "Đã biết, Lục sư huynh......"

Sau khi đệ tử này đi, Lục Hành Chu tỏ ra nghi ngờ.

Thiên phú của Lý Ngọc không tốt như thế, nhất định là Khương sư muội dùng tài nguyên của tông môn giúp hắn nâng cao tu vi.

Lục Hành Chu tỏ vẻ khinh thường, lạnh lùng nói: "Đời ta xem thường nhất kẻ ăn bám!"

Côn Lôn động thiên, trên ngọn núi dư dả linh khí, bao phủ bởi trận pháp.

Nam tử trung niên nắm tay phụ nhân xinh đẹp, đang ngắm hoa trong vườn, có bóng hình trẻ tuổi chạy vội từ xa đến: "Sư tôn, vị trí của người trên Thí Luyện bảng, bị một đệ tử mới vượt qua......"

Nam tử trung niên nghe vậy chỉ cười nói: "Đại giang sóng sau đẩy sóng trước, một đời người mới thắng người cũ, xem ra tông môn lại có một vãn bối lợi hại......"

Lúc này, trên Thông Thiên phong.

Đại điện vốn không nhiều người, lúc này đã chật ních đệ tử, còn có đệ tử từ các phong đang lục tục chạy đến.

Thí Luyện bảng đổi mới, mấy chục năm khó gặp một lần, tin tức truyền đi lập tức dẫn tới vô số người vây xem.

Nghe nói Lý Ngọc lại xông lần thứ hai, mọi người không chớp mắt nhìn màn nước. Không biết hắn có thể vượt qua chính mình, sáng tạo ra ghi chép mới hay không.

Lần này, không để bọn hắn đợi lâu.

Thí Luyện bảng vốn yên tĩnh, đột nhiên chấn động kịch liệt.

Cái tên xếp ở cuối nhanh chóng đi ngược dòng nước, vượt qua từng danh tự, cuối cùng tới vị trí giữa.

Thứ 48 Thí Luyện bảng, Lý Ngọc......

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK