Chương 61: Ba chị em Nga Mi
Thi triển pháp thuật hệ Mộc, đương nhiên dùng Mộc linh mạch nhanh nhất, chuyển hóa pháp lực hệ khác sẽ bị trì hoãn một khoảng thời gian rất ngắn.
Vừa rồi Lý Ngọc sợ không kịp, thế là chỉ dùng pháp lực Mộc linh mạch, lập tức phóng thích Đằng Mạn Thuật ngăn cản đệ tử Khôi Lỗi tông một nháy mắt.
Hắn biết pháp lực Luyện Khí tầng ba không thể trói nổi người, nhưng chỉ cần ngăn chặn hắn một nháy mắt là đủ.
Sau đó, hắn không phóng thích pháp thuật, vận chuyển pháp lực, rót vào phi kiếm, tùy ý chém ra.
Đây là phương thức công kích nhanh nhất.
Đáng tiếc khoảng cách quá xa, vẫn bị né tránh.
Lý Ngọc ra khỏi sương mù, đệ tử Khôi Lỗi tông vẻ mặt cảnh giác, lập tức dặn dò hai bộ Linh Thi: "Giết hắn!"
Xoẹt!
Xoẹt!
Hai bộ Linh Thi nhận lệnh, lần nữa hành động, công kích Lý Ngọc. Móng tay sắc bén cắt rách không khí, phát ra từng tiếng xé gió.
Ầm!
Lý Ngọc nhẹ nhàng ra hai chưởng, đánh bay hai bộ Linh Thi. Tốc độ và lực lượng của bọn hắn tương đương với Luyện Khí tầng sáu, pháp lực của Lý Ngọc tương đương với Luyện Khí tầng 15. Thi triển pháp thuật khác hệ khá phiền toái, nhưng cận thân đánh nhau, cho dù là Luyện Khí tầng chín chủ tu Kim linh mạch, Lý Ngọc cũng có thể cứng chọi cứng, đừng nói Linh Thi chỉ có Luyện Khí tầng sáu.
Nhưng, Linh Thi đúng là da dày thịt béo, hơn nữa không biết đau đớn. Chịu hai chưởng, vậy mà không làm sao cả, từ dưới đất bắn lên rồi lại lập tức công kích Lý Ngọc.
Nếu Lý Ngọc muốn giết hai con Linh Thi thì rất đơn giản, nhưng nhìn thấy con dấu kiếm nhỏ trước ngực áo, hắn đã biết thân phận của bọn chúng.
Hai bộ Linh Thi này, khi còn sống cũng là đệ tử Chính đạo như mình.
Lý Ngọc không muốn phá hủy thi thể của bọn hắn, hai bộ Linh Thi đang hung hãn không sợ chết lao tới, mặt đất dưới chân đột nhiên mềm nhũn, bọn hắn đạp hụt ngã vào vũng bùn vừa xuất hiện.
Mặc cho Linh Thi lực lớn vô cùng, nhưng hãm sâu vũng bùn, căn bản không có chỗ mượn lực, chỉ có thể nhọc nhằn giãy dụa.
Pháp thuật Thủy và Thổ thuộc tính kết hợp, rất là khắc chế cương thi cồng kềnh.
Lý Ngọc nhìn đệ tử Khôi Lỗi tông.
Gương mặt của đối phương giống như đúc bức họa truy nã trong tông môn.
Chính là Triệu Long đệ tử Khôi Lỗi tông.
Rất tốt, xem ra hắn không tìm lầm người.
Lý Ngọc rót pháp lực toàn thân vào phi kiếm trong tay, lần nữa chém ra.
Răng rắc!
Tiếng kiếm này không đúng, ánh kiếm không chém ra, phi kiếm trong tay đã vỡ......
Mẹ nó!
Lý Ngọc thầm mắng một tiếng, đây là phi kiếm mà tông môn phát sau khi hắn nhập môn, không ngờ giòn như thế, ngay cả pháp lực Luyện Khí tầng 15 cũng không chịu được. Cho dù Côn Lôn phái không am hiểu luyện khí, cũng không thể phát pháp bảo phế phẩm cho đệ tử chứ, hố người sao?
Sóng pháp lực mãnh liệt trong nháy mắt đó, khiến Triệu Long có cảm giác đứng trước sinh tử, đồng môn Luyện Khí tầng chín cũng không tạo cho hắn áp lực như này.
Chỉ trong nháy mắt, hắn đã nghĩ rất nhiều.
Đây là một cạm bẫy nhằm vào mình, người tới là lão quái Trúc Cơ!
Hắn chỉ là Luyện Khí tầng bảy, tuyệt không phải đối thủ của lão quái Trúc Cơ. Triệu Long không hề do dự quay người chạy, không cần hai bộ Linh Thi mà hắn phải trả giá cực lớn, khổ tâm luyện chế.
Linh Thi có thể luyện lại, tính mệnh chỉ có một.
Lý Ngọc bị tông môn hố đến cạn lời, đang muốn truy kích, sau lưng đột nhiên có tiếng.
"Sư huynh, đón kiếm!"
Một ánh bạc bay tới chỗ hắn, Lý Ngọc thuận tay nhận lấy, chém ngang về phía trước.
Ánh kiếm hình cung to lớn quét qua, dường như không có gì xảy ra.
Chém ra một kiếm này, Lý Ngọc quay đầu lại, đi đến trước mặt ba thiếu nữ giống nhau như đúc, lấy ra một bình đan dược: "Há miệng."
Trước ngực ba thiếu nữ đều có cánh hoa màu hồng, đây là ký hiệu đệ tử Nga Mi. Tông môn Chính đạo, tuy có phạm vi thế lực, nhưng thường xuyên qua lại, gặp đệ tử Nga Mi ở Võ Quốc không lạ.
Ba vị thiếu nữ nhìn thấy quần áo của hắn, cũng biết thân phận đệ tử Côn Lôn, ngoan ngoãn há miệng.
Lý Ngọc trả kiếm rồi thả ba viên Giải Độc Đan cực phẩm vào miệng các nàng, đan dược tan ngay. Chỉ trong nháy mắt, khói đen trên mặt đã dần dần lui đi, Lý Ngọc lại cho các nàng ăn một viên Cố Bản Bồi Nguyên Đan và một viên Chỉ Huyết Đan. Sau khi ăn liền mấy viên đan dược, vết thương trên người các nàng, lành nhanh đến mắt thường có thể trông thấy.
Một thiếu nữ nhìn về phía sau, nhỏ giọng hỏi: "Sư huynh, yêu nhân Khôi Lỗi tông......"
Nàng chưa dứt lời, một trận gió mát thổi qua.
Răng rắc!
Răng rắc!
Trong rừng cây phía trước, mấy chục cây to đứt ngang thân, vết cắt vuông vức như kính, mà đệ tử Khôi Lỗi tông đứng đó không nhúc nhích, hai nửa trên dưới thi thể cũng rơi xuống đất.
Một kiếm kia khiến hắn thân hồn câu diệt.
Một thiếu nữ trong mắt toàn sao, thán phục: "Sư huynh thật lợi hại!"
Thiếu nữ khác quan sát Lý Ngọc, bỗng nói: "Ngươi là Lý Ngọc sư huynh sao!"
Lý Ngọc bất ngờ: "Các ngươi biết ta?"
Thiếu nữ kia cười nói: "Đương nhiên, khôi thủ thi đấu đan đạo của Côn Lôn phái, còn lên Kỳ Nhân bảng, sao có thể không biết......"
Xem ra Ngô Thông nói không sai, sức ảnh hưởng của quyển sách kia lớn hơn Lý Ngọc tưởng tượng, thậm chí đệ tử Nga Mi cũng biết hắn. Lý Ngọc cười một tiếng: "Các ngươi vừa bị thương, ngồi thiền điều tức đi."
Ba thiếu nữ nghe vậy, lập tức ngoan ngoãn dựa vào cây, ngồi thiền điều tức.
Đầu tiên Lý Ngọc đến chỗ vũng bùn, Triệu Long chết, hai bộ Linh Thi mất khống chế, cũng không còn dị động, lẳng lặng đứng trong vũng bùn. Lý Ngọc khẽ nắm tay, thân thể của bọn hắn chậm rãi bay lên.
Lý Ngọc dùng Thủy Mạc Thuật tẩy đi nước bùn trên người bọn hắn, nhìn hai đệ tử Thục Sơn, cảm thấy thương tiếc.
Bao nhiêu đệ tử Chính đạo, cầu tiên chưa thành, đã vô tội vẫn lạc như thế.
Một lát sau, hắn đi xem thi thể đệ tử Khôi Lỗi tông đã đứt thành hai đoạn, không có cảm giác gì đặc biệt.
Không phải lần đầu hắn giết người, nhất là với kẻ đáng chết như vậy, Lý Ngọc không có lòng trắc ẩn.
Trên thi thể Triệu Long, Lý Ngọc tìm thấy mấy bình đan dược, mở ra xem thì là một ít Chỉ Huyết Đan, Hồi Khí Đan, hơn nữa chỉ có một hai đạo đan văn, khiến luyện đan sư như hắn lắc đầu, tiện tay ném sang một bên.
Đan dược rác rưởi như này, chó cũng không ăn.
Nhưng, cân nhắc đến trình độ luyện đan của Ma đạo, có đan văn là tốt rồi, không thể chọn lựa như đệ tử Côn Lôn, hắn không chê bai nữa.
Ngoại trừ mấy bình đan dược, kẻ này còn có mấy tấm phù lục đê giai, Lý Ngọc không cần dùng đến nhưng vẫn thu lại, dù sao có thể bán mấy linh tệ.
Tiếp theo, Lý Ngọc tìm rất lâu cũng chỉ thấy một cái chuông để khống chế Linh Thi, một quyển sách, hình như là công pháp tu hành của Ma đạo, Lý Ngọc cũng ném vào nhẫn chứa đồ, sau đó không còn thu hoạch.
"Nghèo rách......"
Lý Ngọc thấp giọng mắng một câu, chém xuống đầu hắn, bỏ vào hộp gỗ để bên cạnh. Cái này phải mang về tông môn trả nhiệm vụ, thi thể còn thừa thì một mồi lửa đốt, để tránh nhìn thấy buồn nôn.
Lúc về đến chỗ chị em sinh ba của Nga Mi phái, khí sắc các nàng đã tốt hơn nhiều.
Đương nhiên, chủ yếu nhờ đan dược của Lý Ngọc.
Một thiếu nữ đứng lên, uyển chuyển thi lễ với Lý Ngọc: "Đa tạ sư huynh cứu giúp, nếu không, sợ rằng chúng ta......"
Lý Ngọc cười một tiếng, nói: "Sư muội không cần khách khí, đệ tử Đạo môn là một nhà, ra ngoài nên giúp đỡ lẫn nhau."
Trò chuyện một lát, Lý Ngọc biết, ba chị em các nàng, một người tên Triệu Phán Nhi, một người tên Triệu Liên Nhi, một người tên Triệu Hinh Nhi, là đệ tử Nga Mi phái xuống núi lịch luyện, nghe nói nơi này có cương thi làm loạn, thế là đến xử lý, không ngờ trúng bẫy của đệ tử Khôi Lỗi tông.
Lý Ngọc nói: "Đệ tử Ma đạo nham hiểm xảo trá, thủ đoạn độc ác, tu vi của các ngươi nên ở tông môn tu hành thì hơn, chờ đến Trúc Cơ kỳ rồi xuống núi lịch luyện không muộn."
Triệu Phán Nhi xấu hổ: "Đa tạ sư huynh nhắc nhở, chúng ta lập tức về tông."
Lúc này, thiếu nữ bên cạnh nàng nháy mắt với Lý Ngọc: "Ai ngờ Lý sư huynh không chỉ là luyện đan sư, tu vi cũng cao như thế. Mấy người trong tông môn còn nói Lý sư huynh ngoại trừ biết luyện đan, ngoại hình đẹp, không có ưu điểm gì khác......"
Thiếu nữ khác hai tay chống nạnh, bất bình nói: "Bọn hắn ghen tị thôi, về sau ta xem ai dám tán dóc......"
P/s: Thấy có độc giả hỏi vì sao không mua thẳng linh dược, ta nhớ trước đó có đề cập, đặc biệt giải thích, linh dược cao cấp tông môn chỉ thu không bán, dược liệu nguyên thủy thì tu tiên giả không dùng thẳng được, chỉ có thể luyện thành đan dược, cho nên tông môn dự trữ, phát cho luyện đan sư cao giai.
Còn có độc giả hỏi vì sao nhân vật chính không tự luyện Thông Mạch Đan, cũng thuận tiện nói, luyện không được, một là thiếu chủ tài cao giai (không mua được), hai là pháp lực không đủ. Quyển sách này thiết lập, phẩm cấp luyện đan sư đi đôi với tu vi, pháp lực không đủ tinh thuần, luyện không ra đan dược cao giai.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK