• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 73: Dòng nước trong ở Tu Tiên giới

Thông Thiên phong.

Đại điện thí luyện.

Thí luyện huyễn cảnh tuy ban thưởng phong phú, nhưng bởi vì độ khó quá lớn, đương kim Côn Lôn có mấy vạn đệ tử, đừng nói leo lên Thí Luyện bảng, có thể xông qua năm cửa cũng đếm được trên đầu ngón tay.

Mỗi lần tham gia thí luyện, mặc kệ thành công hay không đều phải trả 100 linh tệ, cũng là một khoản phí tổn không nhỏ. Bởi vậy, ngoại trừ số ít thiên tài thì thường ngày không ai đến.

Nhưng mấy ngày nay, Lý Ngọc lấy sức một người khiến thí luyện huyễn cảnh hot trở lại.

Đại điện thí luyện thưa thớt bóng người ngày xưa, hôm nay thậm chí xếp thành hàng dài.

Một luyện đan sư có thể giết vào top 10 Thí Luyện bảng, đám pháp tu há có thể tình nguyện ở phía sau?

Lúc này, trên một ngọn núi trong không gian thí luyện.

Đối mặt con hổ lớn gầm gừ lao đến, Tống Vân Phi thay đổi phương pháp, rót tất cả pháp lực vào thân thể. Hắn song tu Kim Hỏa thuộc tính, cường độ thân thể không kém mãnh hổ, nắm đấm quấn lửa, không ngừng chào hỏi chỗ mắt, yết hầu và nhất là dái hổ......

┗|`O′|┛ gào ~ ~!

Sau một tiếng gào thống khổ, dái hổ bị đánh nát, thân thể khổng lồ cũng hóa thành bóng mờ rồi tiêu tan.

Tống Vân Phi kích động.

Ngày trước đối mặt con hổ này, hắn đều dùng pháp thuật diện rộng hệ Hỏa tiêu hao vây chết nó, tuy có thể giải quyết, nhưng cũng tiêu hao quá nửa pháp lực.

Nhưng lần này, hổ lớn vẫn tiêu tan, pháp lực trong cơ thể hắn còn bảy phần.

Lúc con bọ ngựa to lớn xuất hiện, Tống Vân Phi nhớ lời dạy của Lý Ngọc, nhất định phải lấy tốc độ nhanh nhất giải quyết yêu thú này, không cho nó thời gian khôi phục.

Trước đây gặp con bọ ngựa này, hắn phòng ngự là chính, lần này thì chủ động tiến công. Sau một phen điên cuồng tiến công như gió lớn mưa rào, Tống Vân Phi ôm đầu bọ ngựa kéo ra......

Yêu thú bọ ngựa tiêu tan, pháp lực của Tống Vân Phi còn bốn phần, mà trước đây thì đã dầu hết đèn tắt, pháp lực không được một phần.

Hắn thậm chí có vẻ sảng khoái.

Cảm giác quyền quyền đến thịt này thoải mái hơn oanh tạc pháp thuật nhiều.

Lần nữa đối mặt mãng xà Thủy thuộc tính, Tống Vân Phi có đủ pháp lực ứng đối. Bị mãng xà cuốn lấy, hắn không hoảng loạn, bàn tay hiện ánh vàng như hóa thành dao sắc, cắt xẻ thân thể nó. Cùng lúc đó, pháp lực Hỏa thuộc tính bộc phát trong thân thể mãng xà.

Sau khi mãng xà tiêu tan, yêu cầm toàn thân ngập trong lửa huyễn hóa ra.

Lần này, pháp lực của Tống Vân Phi đã tiêu hao gần hết, thân thể tan đi trong ngọn lửa mà yêu cầm phun ra.

......

Đại điện thí luyện.

Tống Vân Phi ra khỏi không gian thí luyện, cúi đầu nhìn đôi tay của mình, vẻ mặt khó tin.

Vừa rồi hắn dựa theo kỹ xảo được Lý Ngọc truyền thụ, lại xông thí luyện.

Hiệu quả dựng sào thấy bóng.

Ngày trước hắn chỉ có thể qua cửa thứ hai, đánh giết con hổ và bọ ngựa xong thì pháp lực không còn mấy, thất bại ở cửa mãng xà Thủy thuộc tính, bị yêu mãng quấn lấy.

Nhưng lần này được Lý Ngọc dạy bảo, hắn chuyển biến mạch suy nghĩ, tiết kiệm rất nhiều pháp lực, rất nhẹ nhàng xông vào cửa thứ tư, nhìn thấy yêu cầm hệ Hỏa.

Tuy kết quả cuối cùng vẫn là thất bại, nhưng tốt hơn thành tích trước đây nhiều.

Nói rõ, Lý Ngọc không lừa hắn.

Y thật sự nói bí quyết vượt ải cho hắn......

Còn pháp lực tương tự, phương pháp giống nhau, Lý Ngọc có thể xông vào top 10, hắn chỉ có thể dừng bước cửa thứ tư, Tống Vân Phi cũng rất rõ nguyên nhân.

Không phải Lý Ngọc giấu một tay, mà hắn là năm linh mạch cực kỳ hiếm thấy, khắc chế tất cả yêu thú, tốc độ thông quan đương nhiên nhanh hơn. Người tu hai linh mạch không thể phục chế thành công của hắn.

Nếu Tống Vân Phi là năm linh mạch, hắn cũng có lòng tin xông qua toàn bộ năm cửa.

Nhưng có được thì có mất, hiển nhiên không thể vì leo lên Thí Luyện bảng mà từ bỏ tiên đồ.

Lúc này, chỗ khác trong đại điện thí luyện, một đệ tử trẻ tuổi ngạc nhiên hỏi Tống Vân Phi: "Vân Phi, lần này ngươi ở không gian thí luyện lâu hơn trước đây nhiều, chẳng lẽ có lĩnh ngộ gì?"

Tống Vân Phi nhìn sang cười nói: "Nếu có thể thì sớm đã lĩnh ngộ được, nào phải chờ đến hôm nay. Ta vừa đi Tử Vân phong bái phỏng Lý Ngọc sư đệ, hắn dạy ta phương pháp này. Không ngờ có thể xông thí luyện như thế......"

Đệ tử trẻ kia kinh ngạc: "Cái gì, Lý sư đệ nói bí quyết cho ngươi?"

Tống Vân Phi nói lời trong lòng: "Lý sư đệ rất hiền hoà, lòng dạ cũng rộng lớn hơn ngươi tưởng nhiều. Ta vừa dựa theo phương pháp hắn dạy mà đã xông đến cửa thứ tư, đến khi thuần thục hơn, chắc có thể tới cửa thứ năm......"

Hắn không nói nhiều hơn, dù sao mình không được Lý Ngọc cho phép.

Mà bao gồm đệ tử kia, trong đại điện thí luyện lúc này, không ít người chuẩn bị xông thí luyện huyễn cảnh nghe thấy Tống Vân Phi nói, đều rục rà rục rịch.

......

Tử Vân phong thường ngày rất ít có người tới, hôm nay đặc biệt náo nhiệt.

Liên tục có bóng người từ các phong bay tới, rơi trên Tử Vân phong.

Biệt viện số 69.

Sau Tống Vân Phi, Lý Ngọc đã tiễn 15 vị khách tới thăm.

Tống Vân Phi rời khỏi không bao lâu, đệ tử Côn Lôn muốn xông thí luyện huyễn cảnh đã xếp thành hàng dài ngoài biệt viện của hắn, nhao nhao nghe ngóng kỹ xảo xông thí luyện.

Người có năng lực xông thí luyện huyễn cảnh đều có thân phận, không phải đệ tử của trưởng lão Kim Đan kỳ thì là hậu nhân của tổ sư Nguyên Anh kỳ, Lý Ngọc không tiện đuổi hết ngoài cửa.

Hơn nữa, bọn hắn đều mang theo lễ vật lúc bái phỏng, tuy không quý giá mấy, nhưng đích thực dụng tâm.

Biết Lý Ngọc nuôi linh sủng, Khai Linh Đan, Tẩy Tủy Đan và đan dược hữu dụng với Linh Nhi, bọn hắn tặng cả đống. Ít nhất trong một năm, Lý Ngọc không cần tự mình đi mua.

Chu Tử Tuyền còn thu được nhiều lễ vật hơn. Vòng ngọc thoa ngọc, vòng tay hoa tai, không chỉ có thể đeo, thời khắc mấu chốt có thể làm pháp khí, nàng ở trước gương thử mãi không hết......

Như vậy mãi cũng không ổn, ngoại trừ đón khách, hắn không thể làm việc gì khác.

Thế là Lý Ngọc tìm một cái bảng gỗ lớn, viết kinh nghiệm xông thí luyện huyễn cảnh, đánh dấu đặc điểm và nhược điểm của mỗi con yêu thú trên đó.

Dựng bảng gỗ trước cửa biệt viện, tất cả mọi người có thể nhìn thấy, như vậy không lo bị quấy rối.

Thật ra không tính là kỹ xảo, chỉ là pháp tu bị thói quen và kiến thức của mình hạn chế.

Bình thường bọn hắn đấu pháp đều đứng xa phóng pháp thuật hay ném phù lục, sẽ không đánh giáp lá cà. Tu tiên giả Luyện Khí kỳ bị cận thân sẽ rất nguy hiểm, làm thế là để bảo vệ bản thân.

Lý Ngọc thì tương phản, hắn thích khoái cảm quyền quyền đến thịt, hơn nữa tập trung vào hiệu suất. Mỗi tia pháp lực tiêu hao đều có tác dụng, chứ không lãng phí vào đặc hiệu ngầu lòi.

Thí luyện huyễn cảnh không phải yêu thú thật, không bị thương, càng không có nguy hiểm tính mạng, có thể yên tâm cận chiến.

Làm như vậy, hắn có thể yên ổn nghỉ ngơi, không bị quấy rối.

Thật ra chủ yếu là, đệ tử có thân phận địa vị và kinh tế đều đã đến, những đệ tử tới cửa sau đó không mang lễ vật, không biết lễ nghĩa chỉ muốn ăn quịt, Lý Ngọc thật sự không chịu nổi......

Sau khi Lý Ngọc công bố bí quyết xông thí luyện huyễn cảnh, càng nhiều đệ tử Côn Lôn tụ tập ở Thông Thiên phong.

Trong đại điện thí luyện, ngày càng nhiều người ra khỏi không gian huyễn cảnh, đều có vẻ kinh hỉ.

Dựa theo phương pháp của Lý Ngọc, tuy bọn hắn không leo lên Thí Luyện bảng, nhưng so với ghi chép của chính mình thì cao hơn rõ rệt. Có người trước đây chỉ có thể xông qua cửa thứ hai, bây giờ rất nhẹ nhàng xông qua cửa thứ ba, có người trước đây dừng bước ở cửa thứ ba, rốt cuộc xông đến cửa thứ tư......

Ngoại trừ mừng rỡ, bọn hắn cũng rất chấn động.

Lý Ngọc sư đệ...... Dạy thật!

Tuy mọi người đều là đệ tử Côn Lôn, nhưng tài nguyên tông môn có hạn, các đệ tử phải cạnh tranh với nhau. Phần lớn đệ tử lĩnh ngộ được pháp thuật lợi hại hoặc là kỹ xảo luyện đan luyện khí và tu hành, nhất định sẽ giấu giếm, thời khắc mấu chốt hót một tiếng kinh người, lực áp quần hùng, tranh thủ đầy đủ lợi ích cho mình......

Nếu là bọn hắn, nhất định sẽ không nói bí kỹ cho người khác.

Đừng nói chỉ là một người xa lạ, cho dù là sư phụ, lúc dạy dỗ bọn hắn cũng sẽ bảo lưu.

Nhưng có một người không thân chẳng quen, cũng không phải thầy trò, lại có thể vô tư chia sẻ những kinh nghiệm quý giá này, không cầu báo đáp. Có đức độ như thế, đủ khiến phần lớn người xấu hổ.

Mà sự tích của hắn còn không chỉ vậy.

Thi đấu đan đạo kết thúc không bao lâu, Trịnh sư muội được hắn chỉ điểm, đã vào Thiên Nhân Chi Cảnh mà luyện đan sư tha thiết ước mơ.

Về sau, hắn vô tư chia sẻ kỹ xảo vào Thiên Nhân Chi Cảnh cho tất cả luyện đan sư, căn bản không hề tàng tư.

Đây là lòng dạ rộng lớn thế nào?

Với Lý Ngọc, tất cả mọi người có thể nói hắn ăn bám, dựa vào nữ nhân mới có thực lực bây giờ, nhưng không ai có thể phủ nhận nhân phẩm của hắn. Ở Tu Tiên giới ngươi lừa ta gạt, người người chỉ vì mình, hắn chính là một dòng nước trong hiếm thấy.

Người này đáng thâm giao.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK