Mục lục
[Dịch] Vũ Trang Phong Bạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CCó tiếng chuông điện thoại vang lên :”Hiệu trưởng Samantha, chúc mừng cô. Giờ đây số phiếu của cô trong Đảng đã tăng thêm 5. Đây chỉ là bước đầu tiên. Chẳng qua tôi cảm giác thấy Phí Lạp Khắc đã biết một số chuyện gì đó rồi. Ha ha, đúng là không thể gạt được tên cáo già đó. Nhưng không sao, Phí Lạp Khắc khá coi trọng cô, sự tồn tại của cô chính là mấu chốt để tương lai giúp điều chỉnh vị thế của Kim Ưng phái chủ chiến và hai đại thế gia.”

“Tôi nghĩ điều này ông ta biết rõ, vì vậy tuy có được sự ùng hộ của ông ta, nhưng dù sao lực lượng đó cũng không xác định chắc chắn nên không thể chủ quan” Mặt Samantha không chút thay đổi nói “Hiệu trưởng Samantha yêu cầu đúng là nghiêm khắc” Đối phương bật cười, tắt điện thoại đi. Có một số việc một khi bắt đầu thì không còn do mình có thể quyết định được. Nhưng dù sao Samantha dù sao vẫn có tin tưởng bảo vệ tình cảm của mình.

Ở Mặt Trăng xa xôi, mọi người đang ngồi chiêm ngưỡng lần chiến đấu của liên đội Alan – Berna với Cappas.

Dù sao cũng là học viện cùng cấp S, là đối thủ cạnh tranh bao nhiêu năm, giờ bỗng nhiên thua một trường quân đội cấp A, bọn họ không thể không tò mò được.

Không bỏ qua bất cứ tin tức gì, đó là việc của Trương gia. Trương Tĩnh chính là như vậy, cô ta cũng đang xem quá trình thi đấu.

“Vương Động…Cái tên Vương Động này sao nghe quen tai vậy nhỉ?”

Đột nhiên Trương Tĩnh nghĩ đến cái tên đã “sót” lại trên hành tinh Norton kia?!

“Hắn ta đã đến Alan!” Lúc Vương Động “thịt” Bisu, Trương Tĩnh cảm thấy ít ra còn chấp nhận được. Nhưng đến trận cùng Flash, thể hiện ra chiến thuật kinh khủng, hoàn toàn cách biệt về mặt đẳng cấp.

Đơn giản mà nói, vừa lúc Võ Thần Tự Nhận sáng tạo nên “Vũ trụ thiên không lưu”, ngắn ngủi vài ngày đã xuất hiện thêm hai siêu cấp chiến sĩ.

Lấy công làm thủ - Vũ trụ thiên không lưu! Lấy thủ làm công – Tường đồng vách sắt lưu!

Lấy ánh mắt của Trương Tĩnh đương nhiên nhìn ra được sự lợi hại của loại chiến pháp này. Trình độ của Vương Động tuyệt đối là hạng nhất. Sau đó đến lượt thi đấu võ trang chiến đấu, Trương Tĩnh yên lặng theo dõi cẩn thận.

Sau khi xem xong, Trương Tĩnh nhắm mắt lại. Đây là cái tên “được cứu” từ hành tinh Norton sao? Cô cảm nhận lại nụ cười rạng ngời của Vương Động khi đó, thực ấn tượng. Mặc dù là trong hoàn cảnh ác liệt như vậy, hắn vẫn có thể nở nụ cười tươi như vậy!

“Nhìn cái gì mà xuất thần vậy?” Một giọng nói tao nhã vang lên.

“Một người thú vị”

“Quả thực rất thú vị” Một người thanh niên trẻ tuổi im lặng nhìn màn ảnh chiến đấu, ánh mắt rất chăm chú. Thực ra với trình độ của hắn, loại trình độ chiến đấu này căn bản không xứng nằm trong mắt.

“Đàn chị, đàn chị” Đang hăm hở kéo Emma đến nơi, Mâu Tu đột nhiên ngừng lại, làm cho Emma suýt nữa đâm vào người hắn.

Thanh niên đang xem trận đấu kia xoay người lại, nở ra nụ cười tươi hoàn mỹ “Đã lâu không gặp”

Patroclus!

Vương tử của người Inventer, tượng trưng cho sự hoàn mỹ!

“Đi thôi Emma, bụng tôi hơi khó chịu” Mâu Tu nói xong liền quay người rời đi, giống như chỗ này là địa ngục không bằng.

Emma hơi xấu hổ nói “Mong bỏ qua giúp, cậu ta có tật xấu này”

“Không sao đâu. Bạn học Emma, mời vào”

Từ sau lần bị Mâu Tu kéo đến đây, hai người cũng coi như quen thuộc hơn với Trương Tĩnh, cũng thường xuyên đến phòng làm việc của Trương Tĩnh, cũng là nơi mà cô dùng để phân tích một số tư liệu.

“Chị Tĩnh, tạm ngừng chút đi”

Patroclus nói, Trương Tĩnh lập tức dừng hình ảnh lại. Patroclus cứ như vậy nhìn chăm chú Vương Động trên màn ảnh, trên mặt lộ ra nụ cười tươi.

“Có cái gì không đúng sao?” Trương Tĩnh nhịn không được hỏi.

“Bây giờ chưa xác định được. Nếu có cơ hội, tôi muốn gặp người này một chút” Patroclus chỉ Vương Động trên màn ảnh, nói.

“Cám ơn tư liệu của chị, tôi không quấy rầy mọi người nữa”

Patroclus cũng chỉ là đến đây tìm tư liệu. Emma không tìm thấy nổi một chút gì gọi là khí tức cường giả trên người hắn. Thế nhưng người này lại có thể làm cho kẻ kiêu ngạo chưa từng sợ ai như Mâu Tu đến cả cửa còn không dám bước vào!

Ở một góc xa xôi nào đó trên Trái Đất.

“Thiếu chủ bắt đầu thể hiện mình rồi”!

“Tình hình bên kia vẫn ổn chứ?”

“Hiện giờ vẫn rất nhiều nguy cơ, tôi sợ bọn họ bí quá hóa liều”

“Vậy chờ một chút đi.”

“Có cần phái một vài người bảo vệ cho Thiếu chủ không? Chẳng may có những kẻ mưu đồ thì nguy hiểm”

“Chuyện này tôi sẽ an bài. Cậu có biết một người lãnh đạo cần có một điều kiện quan trọng nhất là gì không?”

…”Đó là mạng lớn!”

Không có cái đó, dù cho có Võ Thần ở bên cạnh bảo vệ cũng chẳng tránh được.

Có mạng, cho dù Võ Thần đến muốn làm thịt thì cũng không bị thương tổn một sợi lông nào.

Mang theo uy thế chiến thắng Cappas, Samantha bắt đầu triển khai một bước cách tân nữa với Alan, đồng thời cùng Berna thành lập quan hệ trao đổi hữu hảo. Đại khái là nói chuyện chiến hữu, chứ thực ra Alan về tổng thể còn chưa thể theo kịp. Tuy nhiên hai bên đã đạt thành một hiệp nghị trao đổi học sinh. Rõ ràng ánh mắt của Materazzi rất tốt, một con hổ lãnh đạo một đám dê, dê sẽ có khí thế. Còn để một con dê lãnh đạo một đám hổ, hổ cũng sẽ mềm nhũn!

Vì khích lệ đám người Vương Động thêm hăng hái, Samantha quyết định cuối tuần dùng máy bay riêng đưa mọi người đi tham quan đại nhạc hội ở vùng địa cực.

Thưởng phạt rõ ràng, hơn nữa phần thưởng không phải là vài cuốn sách hay tiền thưởng. Lý do vì Samantha biết rõ học sinh cần cái gì, cô không phải là người cổ hủ, chỉ biết dùng phương pháp cổ hủ.

Tin này làm cho các học sinh vô cùng hưng phấn. Vùng địa cực băng tuyết chính là một trong những cảnh quan đẹp nhất của loài người. Nhất là thời điểm này đang diễn ra đại nhạc hội. Đám người tuổi trẻ 10 thì có đến 8, 9 phần muốn đi. Muốn truyện ra nhanh và đều hơn mời vào đây góp sức: http://luongson/forum/showthread.php?t=134326999 (http://4vn/forum/vcheckvirus.php?url=http%3A%2F%2Fluongson%2Ffo rum%2Fshowthread.php%3Ft%3D134326999)

Điều làm Vương Động vui vẻ không phải là cái này, mà là lại có cơ hội đi nghỉ phép cùng Samantha. Trở lại từ Cappas, Samantha bận tối mặt, hai người chỉ có thể lén dùng điện thoại gửi lời muốn nói. Dù sao cũng là ở Alan, không thể chủ quan như ở Cappas được. Chỉ cần một tin tức không hay lọt ra ngoài, điều này là một bất lợi lớn đối với tiền đồ của Samantha.

Thích một người, không phải là phá hỏng cuộc sống của cô ấy. Hơn nữa Vương Động cũng biết đường còn phải đi rất dài, hắn cần càng phải mạnh hơn!

Vương Động lớn đến thế này, chuyện vui vốn không nhiều lắm. Mặc dù hắn rất lạc quan, nhưng hạnh phúc lại là việc khác hẳn. Hiện giờ hắn có loại cảm giác này, muốn cùng người khác chia sẻ. Tiếc là ông lão không ở đây. Mình ở Cappas đã “nổi” như vậy, ông lão vẫn chưa thèm liên hệ với mình. Nếu mình đoán không nhầm, có khi ngay ngày mai ông lão khốn kiếp này lại đã xuất hiện trước mặt mình cũng nên!

Bỗng nhiên Vương Động nghĩ tới một người chắc chắn tuyệt đối sẽ không nói bí mật ra! Võ Thần Tự Nhận lập tức được gọi.

“Mèng. Ngươi có biết quấy rầy người khác là vô lễ không hả? Ồ…Tiểu tử ngươi…!” Ánh mắt Võ Thần Tự Nhận bỗng thay đổi.

Vương Động thầm nghĩ trong lòng, người này không phải cả chuyện mình không còn “zin” nữa cũng nhìn được đấy chứ? Nếu vậy hắn không phải là Võ Thần Tự Nhận nữa, mà là bố của thần Cupid ^^!

“Tiểu tử ngươi được phạt tinh tẩy tủy? Ai đã làm?” Võ Thần Tự Nhận hỏi.

“Cái gì mà phạt tinh tẩy tủy? Hơn nữa bên cạnh tôi làm gì có cao nhân nào như thế?” Vương Động bĩu môi, cứ tưởng…

“Không đúng, chẳng lẽ ngươi không cảm giác được sự biến hóa của mình sao? Tinh thuần lực tinh thuần như vậy..Cho dù là ta ra tay cũng không làm được. A a a, cảm giác vô cùng quen thuộc. Rốt cục là ai?!”

Võ Thần Tự Nhận lại chìm vào suy tư. Mà Vương Động được Võ Thần Tự Nhận nhắc nhở vậy cũng có chút tò mò. Bởi vì hắn và Samantha đang chìm đắm trong ái tình nên phản ứng với mọi chuyện xung quanh cũng chậm chạp hơn. Hắn tuy biết tinh thần lực có biến hóa, nhưng cũng không quá để ý.

“Đưa tinh thần lực của ngươi từ từ rót vào thủy tinh!”

Võ Thần Tự Nhận suy tư một lúc lâu, bỗng nhiên nói.

“Để làm gì?” Vương Động có chút khó hiểu.

“Nói nhiều, làm đi!”

Nhìn bộ dạng của Võ Thần Tự Nhận có vẻ rất lo lắng, Vương Động bèn thử vận chuyển tinh thần lực một chút. Hắn lúc này mới phát hiện ra, thuộc tính của tinh thần lực của hắn đã xảy ra biến hóa thì phải. Trong thủy tinh bỗng trào ra lực hút mạnh mẽ, làm cho hắn muốn dứt ra không được. Còn Võ Thần Tự Nhận dường như đang hấp thu cỗ tinh thần lực này, vẻ mặt ông chú cũng rất thận trọng, xem ra đây là cơ hội hắn chờ đợi, thoát khỏi không gian thủy tinh!

“Ặc, làm gì vậy. Cứ thế này tôi sẽ bị hút khô kiệt mất!”

“Ngu ngốc, vận chuyển bí quyết Đao Phong đi, đần mặt đứng đấy làm gì?!”

Vương Động không còn sự lựa chọn, lập tức vận chuyển bí quyết Đao Phong, các điểm sáng vàng trong thân thể Vương Động nở rộ, dũng mãnh tràn vào không gian thủy tinh từng đợt, làm cho Võ Thần Tự Nhận cũng hoảng sợ.

Đột nhiên giữa hai người đã sinh ra một lực hấp dẫn mạnh mẽ, khiến cả hai cùng hoảng sợ!

Ặc, đây là chuyện gì?

Bất chấp hai người đang hoang mang, một quầng sáng vàng đã bao phủ kín.

Cũng không biết sau bao lâu, Vương Động tỉnh lại. Cảm giác như vừa bị bọc trong một cái vỏ trứng vậy. Đây là chuyện gì? …Mèng, ông chú Võ Thần Tự Nhận này đúng là xui xẻo mà.

Ô-ông!

Ồ, đây là tiếng gì?

Vương Động theo bản năng dụi dụi mắt.

Lúc Vương Động nhìn kỹ rồi, hắn bỗng há hốc cả miệng, vội vàng dùng tay bịt miệng chặn không cho tiếng thét vang lên.

Đây là cái gì???

Vương Động đi lên vài bước. Trời ơi, Thượng Đế ơi! Mèng! Đây không ngờ là võ trang áo giáp!!!

Một bộ áo giáp toàn thân, dù kẻ ngu cũng bít loại toàn thân này ít nhất từ cấp 6 trở lên. Hắn giờ đã có áo giáp toàn thân??

Chẳng lẽ đây là phần thưởng của Thượng Đế cho việc trở thành…đàn ông sao???

Vương Động đang muốn xem thử võ trang áo giáp trong truyền thuyết uy lực thế nào. Võ trang áo giáp tỏa ra từng đạo ánh sáng vàng. Thế nhưng bỗng hào quang xuất hiện, sau đó nó từ từ biến thành bộ dạng của Võ Thần Tự Nhận!

Chính xác là một Võ Thần Tự Nhận đang dựng râu và trừng mắt!!

AAAAAAAAAAAAA! Điên mất thôi! Lão Tử hao tâm tổn lực tích tụ lực lượng bao lâu, kết quả chính là đem Lão Tử đây biến thành áo giáp võ trang à? Con bà nó! Con bà nó là con gấu! Không có cửa!”

Võ Thần Tự Nhận vô cùng căm phẫn. Đến cuối cùng là thằng khốn nào không biết xấu hổ đem Lão Tử nhốt vào đây?!

Vương Động lưu luyến nhìn áo giáp biến mất. Người cực nghèo như hắn, đừng nghĩ đến việc mua được. Chỉ có thể đợi lúc vào quân đội may ra được phân phát cho một bộ. Vừa rồi bởi vì quá kinh ngạc nên hắn còn chưa nhớ đến điều này!

!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK