Sáng sớm, có một nhóm học viên đang đeo phụ trọng huấn luyến chạy quanh sân thể dục. Tại Berna này chưa từng có tình huống như vậy.
Giai đoạn thứ nhất là huấn luyện thể năng đã kết thúc nhưng không đại biểu cho việc chương trình đặc huấn đã chấm dứt, bọn họ vẫn muốn kiên trì, chí ít là không thả lỏng bản thân.
Mọi người đều hiểu trận chiến với Cappas không chỉ vì trường học mà nhất cũng là vì chính mình.
Mỗi người đều phải tạo cho mình một mục tiêu nhất định!
Ai cũng đã xem trận chiến ngày hôm qua của Võ Thần Tự Nhận, sau trận đấu này sự phản cảm của họ dành cho Vương Bí cũng dường như cũng đã nhạt đi không ít. Trận chiến của họ với Cappas cũng giống như trận chiến giữa Võ Thần Tự Nhận và Khương Long, Võ Thần Tự Nhận có thể tạo được kỳ tích thì bọn họ cũng có thể.
Trận chiến đó cho họ thấy những tồn tại tưởng như vô địch không phải là không thể đánh bại, tất cả đều là người, đều sẽ có nhược điểm – không có gì phải sợ hãi.
Sự rời đi của Vương Bí khiến sự tự tin lúc đầu của mọi người bị sụt giảm, đây vốn là một chuyện xấu nhưng cho dù hoàn cảnh có xấu nữa thì cũng có sao – bọn họ không sợ. Mỗi người chỉ cần phát huy được toàn bộ thực lực của bản thân, sự tự tin, dũng khí. Chiến thắng chính mình – đó mới là điều quan trọng nhất!
Tạp Nhĩ là người thực hiện điều này tốt nhất, hắn tiến bộ từng ngày. Tuy sự tiến bộ này không đảm bảo cho thắng lợi của hắn nhưng sự tự tin và lạc quan của hắn đã được truyền sang mọi người.
Samantha cùng chuyên gia tâm lý cũng có những cuộc nói chuyện, động viên nhất định để khơi dậy tinh thần, lòng quyết thắng của mọi người. Toàn bộ đội ngũ đã lại khôi phục sức sống, tích cực chuẩn bị cho cuộc chiến.
Sự tự tin bắt đầu từ khổ luyện, đương nhiên khi mỗi ngày đều hoàn thành xuất sắc bài tập huấn luyện khiến tất cả mọi người càng tin tưởng hơn vào bản thân, tuy rằng không biết thực lực đề thăng ít nhiều ra sao nhưng họ biết chắc chắn mình đã mạnh hơn, mỗi ngày đều như vậy, sự tự tin cũng dần dần được tích lũy.
Vô luận đối thủ có thể nào thì họ cũng không run sợ mà sẽ phát huy ra 100% thực lực, hoặc có thể sáng tạo kỳ tích. Khí thế - thứ này rất quan trọng, nó giúp cho kẻ yếu có niềm tin chiến thắng kẻ mạnh.
Cappas quả thực cũng có một nhược điểm hết sức rõ ràng, đó chính là việc bọn họ quá mạnh mẽ nên khinh địch. Berna vẫn vậy cho dù có tăng viện thêm Alan cũng chỉ là hai tồn tại tầm thường trong mắt bọn họ, đó chính là sơ hở của bọn họ, cũng chính là cơ hội của Alan và Berna.
Một khi liên minh Alan – Berna có thể chiến thắng 1 - 2 trận thì áp lực sẽ chuyển sang bên Cappas.
Vương Động cảm thấy rất mệt. Hắn tham gia vào hai hạng mục: chiến sĩ võ trang và tinh chiến, còn những người khác chỉ tập chung vào một hạng mục duy nhất. Mã Tiểu Như tham gia vào hạng mục võ trang chiến đấu. Vương Bí không ở đây, Hồ Dương Hiên đương nhiên trở thành chủ lực không thể thiếu, trách nhiệm của hắn cũng lớn hơn. Bạn học tiểu Hồ cũng ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, hắn lúc này mới phát hiện việc ‘chấn hưng Alan’ không phải chỉ là một câu hô hào đơn giản mà được. Bọn họ khiêu chiến Cappas – đây quả thực là một việc mà hắn trước kia không tưởng tượng ra nổi. Gần đây hắn vô cùng cố gắng, tinh thần tập luyện cũng đã trở lại như hồi ở Thánh Đường.
Chu Tư Tư là một trong những chủ công của tinh chiến, đối mặt với Cappas bọn họ không hề nghĩ rằng sẽ tồn tại may mắn, mỗi người đều cần tập luyện hết sức mình mới có hi vọng thắng lợi.
Ở hạng mục võ trang chiến đấu, không cần phải nói cũng biết Vương Động là một con bài quyết định. Nhưng trụ cột tinh chiến của hắn quả thực rất kém, vận doanh và cái nhìn đại cục của hắn đều chưa ổn không ra đâu với đâu, nhưng hắn có ưu điểm về thao tác xử lý cực nhanh cùng ‘sát chiêu’ Khắc Long Thuật của hắn, bằng không lúc trước Alan cũng không thể thắng Berna.
Cho nên Vương Động cũng tiến hành huấn luyện tinh chiến.
Bạn học Vương Động lúc này đang được hưởng thụ kích thích ‘băng hỏa lưỡng trọng thiên.’
Tại hạng mục võ trang chiến đấu, HLV cho hắn, Apache, Hồ Dương Hiên, Tạo Nghị những bài huấn luyện nặng nhất – điều này khiến Vương Động thích thú. Hắn không sợ tập luyện gian khổ, mà càng huấn luyện nhiều càng làm hắn cảm thấy bản thân như đang được hưởng thụ. Chỉ là tinh chiến mới là thứ khiến hắn thống khổ.
Vương Động và Tạp Nhĩ là hai nhân vật phản diện, cơ hồ cứ mười phút lại bị nhắc nhở.
“Tạp Nhĩ, cậu là heo hay sao? Cần chú ý vận doanh, vận doanh hiểu không? Hãy động não, suy nghĩ thời cơ xuất binh có đúng không?”
HLV đập mạnh lên trên mặt bàn Tạp Nhĩ. Bạn học Tạp Nhĩ đáng thương chỉ biết im lặng. Lúc nãy bởi vì hắn cảm giác được thời cơ nên xuất quân, nhưng vừa ra đã gặp phải đại quân của đối phương, không khác nào dâng thịt vào miệng hổ.
FlyWing là một truyền kỳ tinh chiến, từng bốn lần đoạt chức quán quân tinh chiến toàn Liên Bang, đáng tiếc sau khi tòng quân lại phạm phải một sai lầm trí mạng nên xin xuất ngũ. Vài năm sau thì được Materazzi mời về làm giảng viên. Tuy tính tình của hắn không tốt nhưng Best cũng do hắn huấn luyện mà ra. Berna cũng nhờ có hắn mà phương diện tinh chiến trở lên mạnh mẽ.
Chẳng qua có giáo viên tốt còn chưa đủ, còn cần học viên tài năng nữa.
“Vương Động, Tạp Nhĩ đã là heo, cậu có biết cậu là gì không!” FlyWing đứng trước mặt Vương Động.
Bạn học Vương Động cũng cảm thấy đầu nóng lên, vận doanh quả thực rất khó, điều này cần cảm giác – nó giống như học võ, cần một chữ ‘ngộ’. Không thể không nói hắn có cảm giác rất tốt ở chiến đấu võ trang, nhưng tinh chiến vẫn còn khuyết thiếu điều này.
“Thầy giáo, chẳng lẽ là một con heo nữa sao?” Vương Động cẩn thận nói.
Cả lớp đều im lặng, rồi bỗng ồ lên cười. Từ giáo viên cho đến học sinh đều không thể nhịn được cười chảy nước mặt, người này quả thực là hài hước.
Cho dù là FlyWing luôn dữ dằn quát nạt suốt ngày nhưng nghe xong lời này cũng không nhịn được, cố mím miệng để không phì cười.
“Khụ khụ, không được cười. Khi nào thì có một con heo như vậy, cậu tuy nói vậy nhưng thật ra là nhắc nhở tôi, từ bây giờ chỉnh chỉ số APM xuống một nửa, nó sẽ khiến đầu óc cậu hoạt động nhiều hơn so với việc dùng mông suy nghĩ như bây giờ.” FlyWing nói.
Thao tác của Vương Động quả thực quá kinh khủng, nhưng cũng chính thao tác quá khinh khủng đó khiến trong thực chiến hắn phát hiện ra vấn đề của bản thân, bởi vì với một đối thủ bình thường thì có thể dùng ưu thế thao tác để giành chiến thắng nhưng nếu đối mặt với một cao thủ thực sự thì chỉ dựa vào thao tác là vô dụng, tựa như một người chỉ biết dùng sức; chỉ có cái dũng của thất phu.
Lời của FlyWing cũng đã gợi mở cho Vương Động rất nhiều, quả thực nếu thao tác chậm lại bằng với đối thủ thì sự yếu kém của bản thân sẽ lập tức bị kéo rộng ra thêm.
Học viên nơi này đều đã được trải qua huấn luyện chuyên nghiệp. Vấn đề trọng điểm cần được bồi luyện đó chính là ý thức, đây là một hạng mục trụ cột. Còn Vương Động lại rất khác, không ai dạy hắn, mà hắn tự mình học kỹ thuật. Thứ vào trước là chủ, nên khi hắn tiến hành huấn luyện cũng cần một chút thời gian cùng một vài phương pháp đặc thù.
Vương Động vốn rất thông minh cho nên lập tức hiểu được mấu chốt vấn đề.
Kỳ thực vạn pháp tương đồng, võ trang chiến đấu và tinh chiến cũng đâu có gì khác nhau; vận doanh kỳ thực chính là việc khống chế đại cục. Vương Động sở dĩ tiến bộ rất nhanh ở hạng mục võ trang chiến đấu là do ngay từ nhỏ hắn đã được ông lão dạy dỗ, cũng như tự thân nắm vững trụ cột tu hành bí quyết Đao Phong; còn tinh chiến lại khác, hắn không trải qua huấn luyện nhưng lại sở hữu ưu điểm về tốc độ đôi tay nên vận doanh đương nhiên là kém.
Bất luận thứ gì đều có hai mặt, thao tác mạnh mẽ đương nhiên là tốt nhưng nó cũng chính là trở ngại cho việc hắn nghiên cứu vận doanh. Bởi vậy nên hắn cần một giáo viên tốt để chỉ rõ nhừng gì cần chú ý cho hắn. Chỉ những người đứng ngoài mới có thể nhìn rõ mấu chốt của vấn đề.
Một điểm này đã quá đủ với Vương Động rồi.
Cho dù là học viên của Alan hay Berna đều được đối xử bình đẳng, không có sự khác biệt. FlyWing rất coi trọng Chu Tư Tư bởi sự tiến bộ của Tư Tư là rất tốt, hơn nữa tâm tư cẩn thận ổn trọng, vận doanh rất có tiềm lực không giống như mấy gã con trai bộp chà bộp chộp, cứ gặp chuyện là đánh bừa lên.
Một khi để rơi cuộc chiến rơi vào tình trạng ‘không thắng thì chết’ thì một chân đã bước vào gianh giới thất bại. Đây là một điều không nên xuất hiện với một sĩ quan chỉ huy.
Sai lầm luôn không bao giờ được phép xuất hiện.
Bởi vì trong chiến đấu đó là vô số mạng người.
Cho nên phàm là học sinh của ông ta, huấn luyện chính là thực chiến, ông ta không cho phép xuất hiện sơ xẩy.
Xin lỗi? - Đây là một từ vĩnh viễn không cần xuất hiện!
Vương Bí lúc này càng làm dấy lên ý chí chiến đấu của họ, đây quả thực là tính cách của thanh niên.
Vương Động….!
Một tiếng hét khiến mọi người giật nảy mình.
Bạn học Vương Động quả thực vô tội, ánh mắt ‘ai oán’. Những người khác cùng tham gia nhóm đặc huấn Tinh Chiến đang cười trộm, Vương Động và Tạp Nhĩ đang là hai nhân vật luôn bị đưa vào tầm ngắm để ‘dày xéo’
“Tôi đã nói với cậu một vạn tám ngàn lần rồi, không nên chỉ dựa vào tốc độ, hay sức mạnh mà là dùng vận doanh, dùng đầu óc. Đầu óc chứ không phải là bàn tay!” Một điệp khúc nữa lại được vang lên.
Bởi vì Vương Động lại thắng, nhưng trọng điểm không nằm ở việc hắn chiến thắng mà là tại trong lúc hắn đối chiến với Tư Đế Á, hắn bị đối phương dồn vào hoàn cảnh xấu nhưng nhờ vào tốc đột thao tác ăn đứt đối phương nên mới có thể chuyển bại thành thắng. Mọi người ở đây chỉ có Best là có thể thu phục Vương Động, nhưng điều kiện tiên quyết là cần vận dụng ưu thế về cái nhìn đại cục của bản thân, chiếm đủ ưu thế không để Vương Động có thời cơ phát huy điểm mạnh thao tác của mình. Còn những người khác khi đối mặt với thao tác gần như hoàn mỹ của Vương Động đều phải ‘vẫy cờ trắng’ hết.
“… Thầy giáo đừng nóng mà…. Ngài cũng biết tại thời khắc mấu chốt thì cánh tay có chút mất tự chủ.”
Vương Động cúi đầu, con người thật dễ dàng xúc động, mà nam nhân lại thuộc loại đặc biệt dễ xúc động, hắn cũng là một người ‘thích’ xúc động. Trong lúc hưng phấn thì có thể quên đi mọi thứ. Kỳ thực vận doanh của hắn có tiến bộ nhưng dưới con mắt của FlyWing thì vẫn còn rất yếu kém.
“Vậy sao, tôi sẽ chỉ cho cậu một phương pháp có thể khống chế việc mất tự chủ đó. Từ trận sau cậu chỉ được dùng tay phải hoặc tay trái, nói chung là một tay. Như vậy cậu có thể tùy ý phát huy sở trường thao tác của mình.” FlyWing bỗng nhiên nghĩ ra một biện pháp. – Một tay, để xem ngươi làm thế nào!
Chỉ khi hắn cảm giác được thao tác không còn tác dụng thì mới có thể chân chính xem trọng vận doanh.