Samantha có thể qua mắt nhiều người khác nhưng không thể nào giấu được Phí Lạp Khắc. Samantha sở dĩ tiếp nhận Alan, chính là vì muốn đi lên sân khấu chính trị. Mà sau lưng cô còn có Mã gia hỗ trợ. Mã gia khẳng định không muốn dựa dẫm mãi vào người khác, nếu hậu nhân của Gia Nhĩ Ba có thể ở trên chính đàn sáng tạo nên sự nghiệp lẫy lừng, có thể coi đó là một con đường của Mã gia.
Loại việc tối mật này cũng chỉ có người thân phận cao cấp đặc biệt như Phí Lạp Khắc mới có thể biết được.
Chính là Samantha không nên vội vã, có nhiều người bí quá hay hóa liều.
Nói tóm lại là Phí Lạp Khắc có ấn tượng rất tốt đối với cô gái xuất thân từ Cappas này. Liên Bang địa cầu cần có một luồng gió mới, chỉ có như vậy mới có thể cam đoan địa vị của Trái Đất.
Chính vì vậy ông ta rất hoan nghênh lực lượng “mới” như Samantha vậy!
Chỉ là, muốn lặp lại kỳ tích của Gia Nhĩ Ba năm đó là rất khó. Vì dù sao Chiến Sĩ Đao Phong chỉ có một, hơn nữa thần không phải lần nào cũng chiếu cố loài người.
Vấn đề là chỉ cần kiên nhẫn, thế nào cũng có cơ hội.
Đáng tiếc chính là Phí Lạp Khắc đã hơi đánh giá cao Samantha. Nếu như quả thật tuyệt vọng, cho dù mặt ngoài bình tĩnh, trong lòng Samantha cũng sẽ không dễ chịu gì. Bất kể ai nếu đã đi đến bước này, sắp đạt được một cơ hội chấn động cả Liên Bang địa cầu chắc chắn sẽ không muốn bỏ cuộc. Cảm giác thất bại trong gang tấc cũng không dễ chịu.
Không nghĩ đến, quả thực quá khó. Hiện giờ đã rất gần thắng lợi, vậy mà…Nếu đổi lại là người khác ai cũng không chịu nổi.
Samantha bình tĩnh bởi vì cục diện như vậy cô đã sớm nghĩ tới. Để cho Mã Tiểu Như triệt tiêu Lý Nhược Nhi cũng là chiến lược của cô. Giờ còn lại là phần của Vương Động.
Cô không biết có nên tin tưởng chàng trai này không. Thậm chí cô có cảm giác mình không nên quyết định như vậy. Quá mức chủ quan! Chỉ là cô vẫn cứ làm thế, có lẽ sâu trong tim, cô muốn một sự kết thúc, đồng thời cũng cho mình một cơ hội.
Nếu Vương Động thắng, cô có thể cho mình một lý do để hưởng thụ tình yêu. Nếu như thua, cô cũng có thể lùi từng bước, tiếp tục giấc mộng không thể dừng lại được này.
Đó không chỉ là giấc mộng của cô mà còn có nhiều người đứng sau đó. Một khi đã bắt đầu, cô không thể nói buông tha là buông được.
Vương Động đi tới, mỉm cười nhìn Ciscoco “Nếu cần nghỉ một chốc lát đi. Tôi sẽ đợi, không sao đâu!”
Ciscoco hơi sững sờ. Quả là to gan. Trừ lúc đấu với Apache tiêu hao một chút, kỳ thực trận đấu với Tào Nghị không tính là tiêu hao. Đó là chênh lệch về thực lực. Chiến sĩ cấp 5 quả thực cao hơn chiến sĩ cấp 4 rất nhiều. Trừ khi có đặc thù thiên phú như Apache, bằng không sẽ không thể nào có nổi một chút cơ hội nào.
Đương nhiên Võ Thần Tự Nhận là một trường hợp đặc biệt.
“Không cần, cứ tiến hành đúng thời gian quy định là được!” Ciscoco bình tĩnh nói. Sau khi trải qua một trận đấu với Võ Thần Tự Nhận, hắn đã học được sự bình tĩnh. Đối với việc thắng thua có thể dùng góc độ khác để nhìn nhận. Quan trọng nhất là hắn biết mình cần gì. Đó không đơn giản là thắng lợi, mà là lực lượng. Lực lượng càng mạnh hơn, hắn cần hướng tới cực hạn võ đạo để đi đến!
Vừa nhìn thấy Vương Động lên sân khấu, toàn bộ hội trường bắt đầu xì xào bàn tán, tiếng ồn càng lúc càng lớn. Điều này khiến cho một số nhân vật lớn phải chú ý.
Cáp Nhĩ Mông lại gần khẽ nói vào tai của Phí Lạp Khắc. Nghe xong Phí Lạp Khắc không nhịn được cười hiểu ý :”Chà, còn có tài năng trẻ như vậy? Quả là phúc của Liên Bang địa cầu. Tôi cần chú ý xem mới được” T
Vừa nghe Phí Lạp Khắc nói với vẻ coi trọng như vậy, các nhân vật lớn xung quanh lại càng thêm chú ý.
Là người duy nhất qua ải sinh tồn độ khó cấp S, đương nhiên có thể coi là may mắn hoặc có chút tiểu xảo. Nhưng ở thi Tinh chiến, liên tục đánh bại Bisu và Flash, hai thiên tài tinh chiến của Cappas, đó là chuyện không phải đùa!
Học sinh thú vị như vậy giờ lại thi võ trang chiến đấu, liệu sẽ thể hiện gì đây?
Võ trang chiến đấu trận thứ 4, cũng là trận cuối của Cappas. Nếu thắng trận này thì đại hội trao đổi lần này coi như kết thúc.
Hai tuyển thủ tiến nhập trạng thái chiến đấu.
Ciscoco nhìn Vương Động. Không ngờ tới người cuối cùng của Alan lên đài không phải là Mã Tiểu Như mà là người này. Hắn ở trong khảo nghiệm sinh tồn đã tạo nên một bất ngờ ngoài ý muốn, nghe đồn là vì người này khá hiểu rõ về tộc Zago. Nhưng tiếc lần này đối thủ của hắn là người chứ không phải là sâu, bọn sâu ngu xuẩn dễ bị mê hoặc, nhưng người thì khác hẳn.
Hai bên tuyển thủ bắt đầu chiến đấu.
Ciscoco hiện giờ đang ở trạng thái chiến đấu tốt nhất. Hắn nắm chắc khả năng giải quyết trận chiến này. Tiếc nhất chỉ là không có cơ hội thử lĩnh giáo một chút Ma Nữ quyết.
Vương Động thì lại có vẻ…khẩn trương, hết sức chăm chú, cả người cứng đơ, bộ dáng như gặp đại địch vậy!
Trái lại Ciscoco ngoài lỏng nhưng trong chặt, vẻ mặt tự nhiên quan sát trạng thái của Vương Động. Tinh thần lực không tệ, nhưng còn chưa đến cấp 5. Trừ phi tu luyện siêu cấp công pháp, bằng không sẽ chẳng có phần thắng nào.
“Cậu cảm thấy được sao bao lâu thì kết thúc?”
“3 phút?”
“Còn phải xem Ciscoco có dùng tinh thần lực cấp 5 không đã. Nếu dùng, đại khái vài giây là phân thắng bại rồi”
“Cũng không sao. Alan và Berna đến được mức này là nổi danh lắm rồi!”
Các học sinh học viện khác tranh luận một hồi. Ai ngờ được đội ngũ lúc trước không được ai xem trọng mà có thể “dạy dỗ” được Cappas mấy lần như vậy.
“Xem ra không có dịp lên sân khấu rồi. Cappas đúng là Cappas, khác hẳn mấy loại học viện Top dưới!” Hoa Lợi vừa thấy vẻ mặt của Vương Bí đã cảm thấy khó chịu. Nhìn bộ dạng hắn dường như trận đấu mới chỉ bắt đầu.
Vương Bí lạnh lùng đảo ánh mắt qua, không để ý đến Hoa Lợi mà đứng lên nói với Thái Luân Tư một bên :”Đội trưởng, tôi cảm thấy nóng”
Lần này ngay cả Thái Luân Tư cũng cảm thấy Vương Bí có chút thái quá. Thân là chiến sĩ cấp 5, Ciscoco cho dù không thể tung hoành trong các hạt giống năm 2, nhưng tuyệt đối cũng là đỉnh cấp. Vương Bí quá cuồng vọng rồi, Dũng Sĩ quyền của hắn tuy lợi hại, nhưng cũng không nhất định có thể khiêu chiến vượt cấp.
Vương Động hơi khom người xuống, vẫn đứng im chờ sẵn đón địch. Dường như là “không dám” ra tay, đôi mắt mở to nhìn chằm chằm Ciscoco. Rõ ràng là Ciscoco mà không ra tay thì hắn cũng “không dám” xuất thủ.
Trên khuôn mặt lạnh như băng của Ciscoco cũng lộ ra một tia bất đắc dĩ. Xem ra thân phận chiến sĩ cấp 5 của hắn đã dọa đối thủ rồi. Đối phương dưới trạng thái khẩn trương như vậy, sợ rằng ngay cả phát huy hết thực lực bản thân chưa chắc đã làm được, nói gì đến giành thắng lợi.
Đã vậy, cũng nên..chấm dứt thôi!
Ciscoco ra tay! Nhanh như làn gió, thủ kiếm ngập tràn sát khí, một đạo hàn quang đánh thắng về cổ của Vương Động, một kích chấm dứt!
Mà vốn vẫn đang trong trạng thái “khẩn trương lo lắng”, hai mắt Vương Động bỗng bắn ra ánh sáng mãnh liệt, một tiếng quát lớn như sấm nổ giữa trời quang, tung ra một đấm!
Không thèm nhìn công kích của Ciscoco, đây mới là khí phách “Hận đời vô đối!”
Lúc này Ciscoco muốn biến chiêu cũng đã chậm, trong nháy mắt muốn đề cao tinh thần lực cũng đã không kịp rồi!
Mà một đấm này của Vương Động chính là một loại quyền pháp cơ bản nhất mà ai cũng biết, nhưng lại phát ra tiếng nổ như sấm vậy!
Một đấm, dứt đẹp Ciscoco!
Nhanh, chuẩn , độc!
Toàn bộ quá trình không đến 2 giây đồng hồ!
Trận đấu chấm dứt, liên đội Alan và Berna gỡ được 1 trận!
Có thể nói là rất nhiều người còn không kịp phản ứng, máu còn chưa kịp lên não, không hiểu chuyện gì xảy ra “Này, vừa mới hô bắt đầu mà, sao lại kết thúc chứ?”
Vương Động thư giãn gân cốt một chút. Hắn cũng cần đánh nhanh thắng nhanh. Đối với một đối thủ từng đánh bại, Vương Động cũng không có nhiều hứng thú lắm. Hắn hiểu quá rõ chiến pháp của Ciscoco, mặc dù tinh thần lực đề cao rất nhiều, nhưng đối với Vương Động mà nói không ăn thua! Kỳ thực trừ tinh thần lực đề cao ra, kỹ năng chiến đấu của Ciscoco cũng không có gì mới mẻ, ngược lại còn kém hơn. Rõ ràng Ciscoco đổ tội thất bại lần trước là do tinh thần lực không đủ cho nên dưới sự kích thích, tinh thần lực đã đột phá. Nhưng giờ hắn lại mắc phải một sai lầm lớn, đó là quá tin tưởng ở tinh thần lực mà xem nhẹ các thứ khác. Hạch lực tăng cường chỉ là một điều kiện, còn kỹ năng chiến đấu bản thân phải rèn luyện hàng ngày cũng càng cần phải đề cao thêm một bước!
Nói tóm lại, Ciscoco chỉ đáng cho hắn xuất 1 quyền!
Kết quả này làm cho mọi người chấn động. Ai ngờ được Vương Động lại “hung mãnh” như thế. Người này nhìn bề ngoài cũng không phải âm hiểm, rõ ràng lúc bắt đầu không phải hắn “khẩn trương” mà là đang súc thế chờ đợi. Tiếc là Ciscoco quá mức tự tin, lại còn tưởng là đối phương “sợ”, nên lúc tung công kích ra muốn biến chiêu thì đã không kịp nữa rồi!
Đương nhiên vấn đề quan trọng nhất không ai để ý đến là, Vương Động làm thế được thì phải hiểu rõ chiêu số của Ciscoco đến thế nào, mới có thể tính toán thời cơ phi thường chuẩn như vậy!
Đợi đến lúc “hiểu ra” mọi chuyện, các học sinh dưới khán đài tranh cãi ầm ĩ, thậm chí còn chửi Vương Động quá “thâm hiểm”!
Chắc là cố ý giả vờ sợ hãi, sau đó đột nhiên tấn công “bất ngờ” đánh hiểm.
Nhất thời, bao nhiêu lời “bình loạn + chửi rủa” vang lên không ngừng. Mà Ciscoco cũng có chút không cam tâm. Quá bất ngờ, hắn căn bản chưa kịp chuẩn bị tốt.
Mà Vương Động đương nhiên không quan tâm, hắn biết trận tiếp theo mới là ác liệt!
Mà một số cao thủ khác lại có cách nhìn chuẩn hơn. “Một kích tất sát” đâu có dễ mà đánh ra như vậy! Ciscoco có tinh thần lực cao hơn một cấp, chỉ có hắn mới miểu sát người khác thì có. Cho dù tinh thần lực của hắn chưa kịp tăng đến đỉnh, nhưng đối với thế cục và khả năng phán đoán đều “trên cơ” Vương Động. Thế như bị miểu sát quả là khiến người ta không thể tưởng tượng được. Rõ ràng Vương Động nắm thời gian công kích thực sự vừa độc vừa chuẩn, cảm giác như là cực kỳ quen thuộc Ciscoco vậy!
Chính là tình huống của Vương Động không thể có khả năng hiểu biết Ciscoco rõ như vậy được. Nếu vậy…chỉ dựa vào xem mấy trận chiến trước mà nhìn ra được, vậy quá đáng sợ!
Cáp Nhĩ Mông là hiểu rõ nhất. Ciscoco sau trận đánh với Võ Thần Tự Nhận, trạng thái còn chưa khôi phục tới đỉnh. Không phải vấn đề hạch lực mà là trạng thái cùng với lòng tin. Cậu ta đã mất đi sức phán đoán chuẩn xác. Giống như vừa rồi, đối thủ rõ ràng thực đáng sợ, vậy mà cậu ta lại tùy tiện công kích, để đối thủ cho một kích trí mạng. Rõ ràng Vương Động này có khả năng phán đoán cực kỳ lợi hại!
Dường như chỉ có Thiết Mạc – Trương gia có Thiên Tâm Thông mới có thể khống chế toàn diện hoàn hảo như vậy.
Đám người Hoa Lợi đại khái cũng không ngờ đến, Ciscoco thế mà phạm phải sai lầm. Đây không phải là thực lực chân chính của hắn. Nhưng đó là chiến đấu, thực lực mạnh hơn không có nghĩa sẽ giành thắng lợi cuối cùng. Chỉ có thể nói tên Vương Động này “may mắn” mấy lần rồi. Hay là phán đoán của Vương Bí “chuẩn”???
Vương Bí cùng Vương Động cuối cùng đã gặp mặt trên võ đài!
Lúc đám người Vương Động đến Cappas, vẫn chưa có dịp gặp mặt. Nhưng có một số việc chung quy không thể nào tránh được.
Vương Bí dường như đang có chuyện gì cần thương lượng với giáo viên. Mà giáo viên lại có vẻ do dự, lại đi tìm Cáp Nhĩ Mông để hỏi ý kiến.
“Học trưởng, tên nhóc Vương Bí này liệu có nhường không? Tôi thấy có chút lo lắng” Hoa Lợi lo âu nói.
Thái Luân Tư liếc mắt nhìn Hoa Lợi một cái :”Cậu nói ít đi thì tốt!”