Một lúc sau, Mã Tiểu Như mở ra hai mắt. Bạn học Vương Động rất cao hứng.
“A, tỉnh rồi. Thế nào, có hiệu quả không? Thành công chứ??” Vương Động vội vàng hỏi
Mặt Tiểu Như đỏ hồng, có lẽ do vừa mới đột phá thành công nên tâm tình đặc biệt kích động, thấy bộ dáng Vương Động lại quan tâm thế nên cô thấy vô cùng ấm áp.
Tiểu Như gật đầu!
“Ha ha, mình đã nói cậu nhất định có thể làm được mà!” Vương Động khoa tay.
“Lần này thật sự phải cảm ơn cậu, nếu không mình cũng không biết phải làm thế nào nữa”
“Không cần, cậu cứ nói khách sáo thế mình cũng ngại. Mình đói bụng rồi” Bạn học Vương Động tuy uống khá nhiều nước rồi, nhưng dù sao cũng không đủ no được.
Tiểu Như đỏ mặt, bỗng thấy vui mừng khó tả. “Chúng ta đi xuống bếp xem có còn món gì ngon không nhé”
“Ha ha, tốt quá. Mình thích nhất là ăn no mặc ấm”
Kỳ thực bạn học Vương Động cũng lâu lắm rồi không vào bếp.
Lúc này đã khá muộn, Tiểu Như cũng không muốn đánh thức người giúp việc. Hai người giống hai tên trộm nhỏ lén lút chui vào bếp. Vương Động chỉ có một cảm giác, đó là cái bếp này lớn hơn bếp của hắn với ông lão trước đây rất nhiều.
Ông lão trước đây luôn “chém gió” rằng lão là xuất thân nhà giàu có. Trước kia không rõ thế nào, nhưng giờ đây mới biết thế nào gọi là nhà giàu.
Ai da. Ông lão này cũng thật là…Đi lâu vậy mà không có chút tin tức gì, chẳng lẽ vui quên cả đường về?
“Tiếp!”
Trên mặt Vương Động bị Tiểu Như bôi một cục bơ trắng như tuyết, còn Tiểu công chúa thì đứng cười hi hi.
Vương Động lắc đầu, thở dài, giả vờ trầm giọng nói :”Đây là cô chọc ta. Đừng trách bản đại hiệp không khách khí!”
Nói rồi tay cầm hai miếng bơ lao vọt tới, khiến cho Tiểu Như sợ hãi vội vàng tránh né :”Đại hiệp cái nỗi gì, đại tôm tép thì có ý!”
“Giỏi! Lại còn dám trêu chọc ta. Xem ta xử lý cô thế nào. Bạch Hạc lượng sí!”
Khuôn mặt trắng trẻo của bạn học Tiểu Như đáng thương bỗng bị tên “Ác ôn” quệt lên hai vệt bơ, chẳng qua nhìn vậy lại càng thêm “ngon”
Kỳ thực đây mới đúng là niềm vui của lứa tuổi này.
Tiểu Như ngồi ở một bên lẳng lặng nhìn Vương Động “đánh chén”, thỉnh thoảng lại rót cho Vương Động nước. Một người ăn ngon lành, một người nhìn không rời mắt. Cô lúc này không ngờ cảm nhận được một loại hạnh phúc, thậm chí quên luôn cả chuyện vừa đột phá thành công.
Thích một người đại khái thực sự chẳng cần lý do gì cả.
Trước kia còn không xác định rõ được, hoặc là vẫn còn băn khoăn, nhưng hiện giờ Tiểu Như có thể khẳng định, cô thực sự thích Vương Động.
“Ồ, cậu không ăn sao? Cái này thực sự rất ngon đó!”
“Cậu ăn đi, uống chút nước, cẩn thận kẻo nghẹn!”
“Yên tâm đi, thân thể mình là do chất đặc biệt chế tạo thành, cái gì cũng có thể nuốt hết. Nhớ ngày đó ở hành tinh Norton…Thôi quên đi, nói ra sợ ảnh hưởng đến bữa ăn ngon!”
Mặc dù bạn học Vương Động khá dễ tính, nhưng nghĩ đến viên thuốc ghê tởm kia vẫn có chút không chịu nổi.
“Nếm thử chút nước dưa tuyết này đi, rất dễ uống”
“Ừ, ừ, đúng là dễ uống thật”
“Muốn thêm ly nữa không?”
“Ừ, ừ!”
Thấy Vương Động ăn uống vui vẻ, Tiểu Như cũng rất vui. Cô giống như một người vợ hiền không ngừng tiếp thức ăn ngon đến trước mặt Vương Động.
Chẳng qua, hai người không về khiến cho có người không ngủ được. Tư Tư cả tối không ngừng nhìn xuống dưới lầu, thấy không sáng đèn, chứng tỏ tên chết tiệt Vương Động kia cả đêm không về ngủ!
Mà bạn học Tiểu Hồ được cử đi tìm Vương Động, kết quả người không thấy đâu, điện thoại cũng không trả lời, chỉ biết hắn ở chỗ Mã Tiểu Như không về.
Thời gian rời đi Berna cũng không nhiều lắm. Thầy giáo không dạy thêm tri thức nữa, thời gian còn lại để cho mọi người tự mình chuẩn bị. Nếu gặp phải vấn đề gì, các giáo viên cũng sẵn sàng giải đáp toàn bộ.
Xem tình báo của Cappas xong, mọi người đều có sự tự đánh giá. Tạp Nhĩ tự giam mình trong phòng luyện tinh chiến, bảo là muốn bế quan nghiên cứu chiến thuật bí mật. Anh em họ Trương cùng với Lumi thì đang nghiên cứu đối sách. Đối phương quá mức mạnh mẽ, không nghĩ sát chiêu thì phần thắng quả thực quá thấp.
Mà đội áo giáp trọng trang cũng điên cuồng luyện tập, không còn lựa chọn nào khác cả.
Vương Động cũng bận rộn tự chuẩn bị. Cảm giác thao tác tinh chiến của hắn càng ngày càng tốt, mấu chốt là ở chữ “ngộ”. Loại cảm giác đó vô cùng kỳ lạ, ở thời điểm thao tác, anh có thể biết được mình đang làm cái gì, sắp muốn làm cái gì, đồng thời anh cũng biết đối thủ đang làm gì, và sắp muốn làm gì. Đó là chiến thuật phán đoán tâm lý.
Ban đặc biệt tồn tại, cùng với sự ủng hộ việc khiêu chiến Cappas khiến cho toàn bộ Alan xuất hiện một bầu không khí rất quang vinh. Samantha cũng không phải chỉ lo cho mỗi đội đặc huấn, đối với các học sinh khác trong trường cũng không hề buông lơi. Cô vận dụng đủ loại quan hệ, tranh thủ được một số điều kiện thuận lợi trợ giúp hoạt động của các học sinh.
Trường quân đội thì cũng là trường học. Nhất là tình huống trước mắt, ngồi chờ thời là không ổn, phải chủ động đứng lên. Bị động chỉ có chết đối. Phải trong ngoài cùng vận động!
Samantha cũng không vội vàng. Đầu tiên cô đẩy địa vị của Alan ở Thượng Kinh tăng dần lên, mặc dù giờ đã trở thành học viện quân sự tốt nhất, nhưng việc cô muốn chính là làm sống lại ký ức của mọi người về một học viện VĨ ĐẠI!
Điều kiện trường học được cải thiện, cạnh tranh càng trở nên kịch liệt. Điều này quả thật làm cho các học sinh có chút không thích ứng được, nhưng dù sao đây chính là sinh tồn, khôn sống mống chết. Đương nhiên có một bộ phận bị đào thải, thậm chí còn đuổi học không ít người. Trước kia Alan quả là rất lộn xộn, giờ Samantha đã thể hiện ra thủ đoạn mạnh mẽ, các loại dùng quan hệ để xin xỏ thì quên đi. Truyện "Võ Trang Gió Lốc "
Dưới sự khẩn trương chuẩn bị, vài ngày thời gian đã trôi qua rất nhanh. Cuối tuần đã tới. Chẳng qua bọn họ khởi hành là chiều chủ nhật, lần này thời gian đi Cappas tương đối dài bởi vì trao đổi không riêng gì Alan liên hợp cùng Berna, mà còn có 4 học viện đồng cấp khác, thực lực không thể coi thường được.
Nhưng Cappas ngay cà có khí phách thế nào, đối với bọn họ mà nói, 5 trường chính là xa luân chiến. Chẳng qua Cappas cũng không để ý lắm, vì bọn họ đủ mạnh!
Thế nên 5 trường quân đội chính là có chung mục đích!
Thời gian trao đổi có lẽ phải kéo dài 1 tuần.
Samantha cùng với Materazzi triệu tập các học sinh. Đặc huấn đã chấm dứt, nhìn mọi người đều cố gắng để hoàn thành đặc huấn, Materazzi nhìn các học sinh tinh thần phấn chấn, đột nhiên cảm giác được thắng thua không còn quan trọng nữa. Có lẽ già thật rồi…Sau khi thua bởi Alan, Materazzi đã nhận ra nhiều điều. Chỉ cần phát huy được giá trị chân chính, đó mới phù hợp nhất với các học sinh.
Danh sách dự thi :
Tin tức đối kháng :
Chính : Trương Thái Trương Viêm
Dự bị : Lumi
Trọng trang áo giáp khống chế :
Chính : Sử Tạp Lôi
Dự bị : Dida
Tinh chiến :
Chính : Điền Bắc, Chu Tư Tư, Vương Động
Dự bị : Tạp Nhĩ
Võ trang chiến đấu:
Chính : Vương Động, Mã Tiểu Như, Hồ Dương Hiên, Apache, Tào Nghị
Dự bị : La Mạn Mạn, Na Gia
Tuy có người trúng cử, có người bị đào thải, nhưng bất kể thế nào, lần này các học sinh đều hướng về Cappas. Tuy không thể tham gia chiến đấu, nhưng kinh nghiệm đạt được lần này thực sự vô cùng quan trọng trong đời.
Bạn học Tạp Nhĩ nghe thấy mình không ngờ được dự bị, quả thực giật mình. Hắn vốn nghĩ bản thân mình phải là người đầu tiên bị loại mới đúng.
“Các bạn học, thứ 7 nghỉ ngơi thư giãn cho tốt. Chủ nhật chúng ta đến Cappas!”
“Vâng!”
Vương Động vụng trộm “tặng” Samantha một ánh mắt, làm cho Samantha hoảng sợ, may mắn không ai chú ý, tên nhóc này quả là thích đùa với lửa! Truyện "Võ Trang Gió Lốc "
Tất cả mọi người đều tự về chuẩn bị. Mà người bất ngờ trúng cử là Tạp Nhĩ lại chui vào trong phòng luyện tinh chiến tiếp tục “cày!”
“Tiền bối, vì sao lại chọn Tạp Nhĩ?”
Tư Đế Á của Berna có thành tích rõ ràng tốt hơn Tạp Nhĩ, mặc dù Tạp Nhĩ rất cố gắng, nhưng dường như vẫn còn sự chênh lệch rất lớn.
Materazzi mỉm cười :”Đây là được 6 đề cử. Đại khái tên nhóc đó có điểm đặc biệt nên mới được đi”
Samantha cũng gật đầu. Lần này chọn người đi cũng là căn cứ vào thành tức và các giáo quan đề cử.
Những giáo viên lão luyện này sẽ không chỉ nhìn thành tích mặt ngoài, mà là nhìn ở tiềm lực bên trong nữa. Rõ ràng Tạp Nhĩ đã thể hiện đặc biệt nên lấy được sự tín nhiệm của họ.
Nhưng, có được tiềm chất trở nên mạnh mẽ chưa chắc nhất định sẽ trở nên mạnh mẽ, còn rất nhiều nhân tố ảnh hưởng. Bản thân là quan trọng nhất, có thể tiến đến đâu, phải tự nhìn vào Tạp Nhĩ.
“Sư phụ, ngày hôm qua cậu cùng Mã Tiểu Như không làm gì chứ?” Tư Tư trực tiếp hỏi.
“Đương nhiên làm!”
“Cậu..!”
“Mình giúp nàng đột phá, hơn nữa còn thành công. Phần thắng của chúng ta lại tăng thêm rồi” Vương Động cười nói.
“Cậu..” “Thật xấu xa!” Tư Tư dậm chân một cái rồi chạy vào ký túc xá.
Vương Động nhìn trời, gãi gãi đầu. Mình lại sai rồi sao? Lòng dạ con gái quả là khó lòng nắm bắt. Truyện "Võ Trang Gió Lốc "
Bạn học Vương Động chuẩn bị cũng khá đơn giản. Nhà của hắn có tí tẹo đồ đạc, nếu nói có gì mới thì đó chính là đồng phục trường mới phát. Vì vậy Vương Động đã “thu hoạch” được thêm một bộ để thay.
“Ông chú à, xuất hiện đi. Có muốn đánh một hồi không?”
Vương Động gõ gõ không gian thủy tinh nói.
“Mèng, ai là ông chú. Bản cao thủ đây đang còn tráng niên!” Võ Thần Tự Nhận xông ra.
“Thôi đi, nếu tính đúng là, phải gọi chú là lão quỷ” Vương Động khoát tay. Người này thế mà lại thích cưa sừng làm nghé ạ!
“Hừ, còn không mau đi thôi. Nhìn cái gì, lần này đừng hi vọng ta sẽ dạy ngươi cái gì!”
“Quỷ hẹp hòi, uống nước lạnh!” Vương Động đóng cửa lại, đi đến Thiên Đường Mộng Ảo.
Ông chủ vừa thấy hắn lập tức tươi cười rạng rỡ. Mèo chiêu tài đây rồi, quả là lâu không gặp.
“Ông chủ, còn chỗ không?”
“Có chứ, khách quen luôn có sẵn chỗ ưu tiên. Đi thôi, vẫn chỗ cũ!”
Lần này ông chủ cười nhìn đích thực giống mèo chiêu tài.
Vương Động ngồi vào vị trí quen thuộc, cảm giác thật thoải mái. Hai tay khẽ động, hình ảnh ảo bắt đầu xuất hiện.
Píp – Píp.
Hệ thống thông báo : Võ Thần Tự Nhận login!
Lập tức chấn động nhanh chóng khuếch tán khắp nơi, bởi vì có vô số người chờ đợi lúc này. Cuối tuần, đó là thời điểm mà Võ Thần Tự Nhận thích xuất hiện nhất.
Bất kể Võ Thần Tự Nhận có đến hay không, đều có những fan chuyên môn đợi hắn.
http:///forum/images/misc/noiquy_06.pnghttp:///forum/images/misc/noiquy_07.png