Có thể là dó quá thông minh, hoặc cũng thể do hoàn toàn đặt mục tiêu sự nghiệp lên hàng đầu, nên Samantha cũng không có hứng thứ với tình yêu nam nữ. Từ khi cô ở Cappas đã như vậy rồi. Hiện tại như vậy, tương lại cũng không thay đổi. Từ một góc độ nào đó mà nhận xét, Samantha chính là một hình mẫu điển hình của người vì sự nghiệp.
Nhưng chỉ cần là con người thì chắc chắn sẽ cần đến tình cảm. Không thể không nói, Vương Động đột nhiên xuất hiện, quả thật đã khiến cho cô có một loại cảm giác khác lại, khó nói lên lời.
Tuy kém vài tuổi nhưng xem ngoại hình cũng không quá chênh lệch. Chỉ cần Samantha không trang điểm kiểu OL (*) và không giữ chức hiệu trưởng, cô vẫn là một nữ sinh vừa mới tốt nghiệp thôi.
(*) Trang điểm kiểu OL : Trang điểm theo kiểu nhân viên công sở.
" Có lẽ do sở thích ta hơi cổ quái." Vương Động nói với vẻ rất uỷ khuất.
"Cái gì, cậu nói tôi cổ quái hả!" Samantha sẵng giọng: "Lá gan cậu cũng không nhỏ ha. Dám châm chọc hiệu trưởng!"
"Chúng ta đã nói, hôm nay không được đề cập đến cái đó. Cô không tuân thủ cho nên phải xử phạt!" Vương Động cười nói.
"A, vậy cậu muốn xử phạt thế nào?" Samantha nở một nụ cười rất dễ thương. Cũng không phải cô không có tâm tình của nữ hài tử. Chỉ là trí lực quá cao đã khiến cô hiểu thấu rất nhiều việc nên không thường biểu lộ ra ngoài. Nhưng điều đó không có nghĩa là Samantha lại tự coi nhẹ mị lực của mình.
Không thể không nói, sâu trong con người Samantha vẫn tồn tại những ao ước của những nữ hài tử, thậm chí còn có phần hơn cả Tiểu Như. Mà đã là nữ hài tử thì ai chẳng hi vọng mình là xinh đẹp nhất.
"Thân ta một cái, thế nào?" Vương Động thầm nghiến răng, cố gắng nói ra.
Samantha cười khúc khích: "Anh bạn nhỏ, nếu có một cái kính ở đây, cậu nhất định có thể nhìn vẻ mặt cậu lúc này. Nếu là Hồ Dương Hiên, cậu ta nhất định sẽ không dùng từ thế nào đâu, vẻ mặt cũng không nên nghiêm túc như vậy. Cậu cứ làm như đang lâm trận không bằng ấy!"
Vương Động cũng biết trên phương diện này, hắn thiếu khuyết "kinh nghiệm chiến đấu" nghiêm trọng. Hơn nữa đối thủ đầu tiên của hắn cũng có mức độ khó khăn rất cao.
Nhưng mà chuyện có tính khiêu chiến thì mới thú vị. Phương án tốt nhất lúc này chính là lảng sang chuyện khác.
"Chúng ta sẽ đi đâu bây giờ?"
"Du thuyền đã chuẩn bị xong. Ngày hôm qua cậu có biểu hiện xuất sắc như vậy, như thế nào cũng phải khao cậu một bữa." Samantha chỉ về phía bờ biển xa xa.
Một chiếc du thuyển lộng lãy hiện ra trước mắt. Kỳ thật với trình độ khoa học kỹ thuật hiện nay, giá trị thực tế cả thứ này chẳng có gì, hoàn toàn là để cho đẹp. Xem ra Samantha đã chuẩn bị từ trước rồi.
Ngồi trên du thuyền, ở ngoài khơi vùng biển mỹ lệ biển Aegean hóng gió biển, nhấm nháp đồ uống đúng là có một cảm giác sảng khoái không nói lên lời. Nếu như là một chút rượu thì càng tuyệt hơn nhưng Vương Động sợ gặp phải chuyện không may. Nằm thư giãn trên boong thuyền, hắn là loại người có thể thích ứng với mọi hoàn cảnh nên khi được thư giãn, hắn tuyệt đối sẽ hưởng thụ triệt để.
Cùng với tiếng bước chân vang lên, Samantha đã bước tới. Vương Động nhỏm dậy, đang định mở miệng, nhưng hắn chợt khựng lại, quên sạch sẽ nhưng lời định nói.
Dưới ánh sáng mặt trời rực rỡ, Samantha tựa như một nữ thần đầy gợi cảm, mỹ lệ. Vương Động biết rằng, vẻ đẹp của Samantha lúc này đã làm hắn ghi nhớ suốt đời.
Nhìn bộ dạng ngây ngốc của Vương Động, Samantha cười giảo hoạt: "Anh bạn nhỏ, giúp tỷ tỷ bôi chút kem chống nắng đi."
Nói xong, Samantha liền bước đến chiếc ghế bên cạnh ghế của Vương Động, nằm dài xuống. Những đường cong lả lướt quả thực cũng khiến cho Vương Động kích thích mãnh liệt.
Bất quá đối với một thiếu niên, nhu cầu về tình cảm lại lớn hơn dục vọng, nói đơn giản, tình cảm lý trí đã chiến thắng dục vọng.
Sức sát thương của những đường cong này đối với những chàng trai đang tuổi dậy thì như Vương Động là phi thường cường liệt. Nhưng Vương Động biết, nếu cứ tiếp tục như vậy thì quyền khống chế sẽ hoàn toàn rơi vào tay Samantha. Còn mình lại trở thành một đứa trẻ mặc cho người ta định đoạt.
Bị động phòng ngự không phải là tác phong của Vương Động.
Để kem chống nắng qua một bên, anh bạn Vương Động bắt đầu suy nghĩ những ý tưởng xấu xa: "Mỹ nử tỷ tỷ, tỷ tỷ có muốn chơi trò người bay không?"
Samantha không nhịn được ngẩn ra: " Là trò gì thế?"
"nó thế này...!" Cùng với tiếng kinh hô của Samantha, Vương Động ôm lấy Samantha. Nghĩ không bằng thực hiện!
"Cậu muốn làm gì!"
Samantha chưa hề khai khiếu nên bản thân cô hoàn toàn không có chút thực lực nào. Nếu như Vương Động muốn mạnh mẽ làm điều gì đó thì cô đúng là không chống lại được.
Vèo.....
Samantha bị Vương Động ném ra khỏi du thuyền, ném ra giữa không trung. Sau đó anh bạn Vương Động lập tức khỏi động hạc lực, nhảy ra ngoài, nám sát theo, ở giữa không trung ôm lấy Samantha đang kinh hoảng.
Nếu muốn phá tan sự tỉnh táo và khống chế của Samantha thì phải tạo ra một tình huống bất ngờ.
"Anh bạn nhỏ, cậu muốn làm gì?"
Samantha bị Vương Động ôm giữa không trung, cũng không hề hoảng hốt như trong tưởng tượng của Vương Động. HIển nhiên lá gan của cô cũng lớn hơn so với suy đoán của Vương Động.
Biến hóa bất ngờ khiến cho tình huống hơi mất cân bằng. Ôm Samantha trong lòng, cuối cùng Vương Động cũng thể hiện bản lĩnh nam nhân!
Chớp mắt hai đôi môi chạm vào nhau, hai người cũng rơi vào biển cả rộng lớn.
Tõm.... Bọt nước bắn tung ra bốn phía.
Đây thực sự là một thứ cảm xúc khó có thể hình dung được, mà Vương Động chưa từng thể nghiệm bao giờ. Samantha cũng không nghĩ tới Vương Động lại lớn gan như thế.
Nụ hôn vừa rồi tuyệt đối là cực kỳ kích thích.
Rào.... Vương Động ôm Samantha trồi lên mặt nước: "Mỹ nữ tỷ tỷ, sau này không nên xem thường anh bạn nhỏ nha."
Samantha đỏ mặt: "Hứ, chỉ chạm qua thôi."
Chỉ là giờ khắc này, cô đã không thể khống chế toàn bộ như lúc đầu nữa rồi.
"Vậy lại chạm một chút nữa nhé." Vương Động không hề khách khí, cơ hội khó có được, bỏ qua cơ hội này thì đúng là không phải nam nhân.
Samantha muốn đưa tay ngăn cản, đáng tiếc là cô không có hạch lực, lại ở trong nước nên không thể nhanh bằng Vương Động.
Một nụ hôn dài đằng đẵng, Vương Động tựa như một đứa trẻ đòi hỏi không biết dừng lại, tham lam hưởng thụ đôi môi thơm. Giờ khắc, Samantha cũng trở nên mềm yếu, không hề chống cự nữa.
Một lúc lâu sau hai đôi môi mới tách ra, hai người lặng yên nhìn nhau, không nói gì.
"Cảm giác thế nào?" Ánh mắt Vương Động đột nhiên sáng lên, đột nhiên hỏi. Loại cảm giác này thật tuyệt, nó khiến cho hắn cảm thấy như mình đang là một nam nhân đỉnh thiên lập địa vậy.
"Chẳng có cảm giác gì cả!" Samantha vội bơi trở về.
"Ồ, vậy chúng ta tiếp tục cho đến khi có cảm giác mới thôi!"
"Không được, không được. Ta phải quay về!"
Du thuyền đã dừng lại cách đó không xa, chỉ là chứng kiến thấy hành động hai người nên không tiến lại gần.
"Mỹ nữ tỷ tỷ, vừa mới bắt đầu, sao lại quay về chứ. Lên!"
Vụt....
Vương Động ôm Samantha nhảy lên khỏi mặt nước. Hạch lực triển khai toàn bộ cũng đủ để duy trì sức nặng hai người trong nước. Đao Phong quyết vận chuyển toàn bộ, chỉ là lúc này cũng chẳng quan tâm đến công pháp gì nữa.
Cảnh tượng Vương Động ôm Samantha chạy băng băng trên mặt biển quả thực khiến cho người điều khiển du thuyền phải trợn mắt há hốc miệng.
Đạp sóng chạy một mạch như điên, cùng với tiếng cười khúc khích của Samantha, Vương Động cảm thấy thực sự vui vẻ. Đột nhiên Samantha nghiên người, tinh nghịch bóp mũi Vương Động. Anh bạn Vương Động đột nhiên như động cơ hết điện, tõm một cái chìm nghỉm trong nước. Một lúc sau hai người mới trồi lên, nhịn không được phá lên cười.
Lúc này, hai người mới quên đi hết thảy, ngoài trừ cười đùa thì là cười vui vẻ. Có lẽ đây là một ngày vui vẻ nhất của Vương Động từ trước tới nay.
HIển nhiên nữ nhân là bộ phần quan trọng trong cuộc đời nam nhân, nắm giữ một vị trí quan trọng không thể thay thế được.
Hai ngươi nghịch nước một hồi lâu mới quay trở lại ăn trưa. Phòng ăn là một căn phòng rất không tệ. Vẻ đẹp rực rỡ, nóng bỏng của Samantha lập tức khiến cho tất cả khách khứa phải lác mắt, ngay cả bồi bàn cũng có chút lưu luyến, cứ muốn đứng bên cạnh phục vụ.
"Xin hỏi, tôi có thể giúp gì cho ngài?" Ánh mắt tên bồi bàn cứ lưu luyến dừng trên người Samantha. Cũng chẳng trách được, thân hình nóng bỏng, đầy thách thức như vậy tuyệt đối là sát thủ giản với bất cứ anh em nào.
Có thể dễ dàng nhìn ra, mọi người đang cảm thấy chó chút khó chịu đối với Vương Động, một thằng nhãi non choẹt mà cũng có một nữ thần gợi cảm làm bạn. Nhất là trên người Vương Động lại còn mặc ací áo T - Shirt hơn mười đồng một cái.
"Ở đây các anh có gì?" Vương Động thuận miệng hỏi rồi cúi xuống nhìn thực đơn....Trên thực đơn có một dãy dài tên thức ăn dài dằng dặc, hắn hoa hết cả mắt, hoàn toàn không biết nên ăn cái gì.
"Ở chỗ chúng tôi cái gì cũng có. Từ bay trên trường đến lặn trong nước. Nhất là hải sản, đều rất tươi. Ngài muốn dùng gì?" Tên bồi bàn kiêu ngạo nói. Phàm là đàn ông thì khi đứng trước mặt mỹ nữ đề có một thứ xúc động không thể nào kiềm chế được. Đặc biệt là khi phát hiện ra không có gì cạnh tranh.
Tên bồi bàn này cũng từng gặp qua đủ mọi loại khách nhân, vừa thấy tư thế ngồi cà ánh mắt xem thực đơn đã biết đối phương căn bản không để ý tới.
Samantha cũng không nói đỡ, chỉ hứng thú nhìn Vương Động. Tên nhóc này không ngờ dám hôn mình, cũng nên giáo huấn hắn một chút!
Vương Động chăm chú nhìn thực đơn rồi chậm rãi khép lại, dùng một bộ dáng phi thường chân thành nhìn lại: "Cho tôi một suất thịt tàu ngầm kho. Cám ơn."
Không khí có chút quái dị, rồi cả đại sảnh phá lên cười như điên. Sắc mặt tên bồi bàn lập tức tái lại như gan heo, mà Samantha lại càng cười đến không ngậm miệng lại được. Đúng là ác thật.
"E hèm, thật không may, chỗ chúng tôi không có cái này...."
"Anh cho hai suất khoai tây chiên bơ, cà tím cắt lát xào qua, măng tây sốt với mực, nấm tươi ướp vani.... Sô cô la nóng và kem Mạc gia. Cứ tạm vậy đã."
Samantha nói. Tên Vương Động này tùy cơ ứng biến giỏi mà mấy cái ý tưởng xấu xa cũng thật nhiều. Nói thật hôm nay cô cũng không trông đợi gì nhiều, nhưng không ngờ lại vui vẻ như vậy.
"Xin chờ một chút." Tên bồi bàn vội vàng lui đi. Nếu có một cái lỗ dưới đất, nhất định hắn sẽ chui tọt vào.
"Mỹ nữ tỷ tỷ, biểu hiện của ta cũng không tệ chứ?" Vương Động cười nói. Đây là cách xưng hô mới của Samantha do Vương Động hắn đặt. Đúng là gần mực thì đen, cái công phu mồm mép láu lỉnh này cũng là học lỏm của ông lão.
"Cũng được." Samantha nhìn Vương Động mới một ánh mắt kiều mị.
Vì rất ít khi có thể thấy được sự ngây thơ của một nam sinh trên người Vương Động. Chuẩn xác mà nói, là sự nhiệt huyết của một nam sinh trẻ tuôi cùng sự thành thục đến kỳ lạ hỗn hợp thành, tạo thành một loại mị lực đặc biệt. Nếu như không muốn, với năng lực của Samantha thì có rất nhiều biện pháp giải tuyết.
Chỉ là dự tính ban đầu của cô đã thay đổi. Lúc đầu cô đáp ứng giao hẹn này cũng là vì Mã Tiểu Như, muốn thử xem Vương Động ra cái bộ dạng gì. Hôm nay thực sự là một bất ngờ đặc biệt.
Ăn xong đương nhiên là Vương Động trả tiêng. Bình thường nên tiết kiệm thì tiết kiệm, nhưng đến thời khắc quan trọng thì hắn chắc chắn không keo kiệt. Huống chi đây là buổi hẹn hò đầu tiên của Vương Động, lại là người hắn yêu mến, muốn lưu lại một lại kỷ niêm đẹp.
Cơm trưa xong, hai người lại đi chơi Bowling. Đây là một trong những trò Samantha yêu thích. Vương Động mặc dù mới chơi lần đầu, nhưng lại có khả năng siêu phàm. Lúc mới đầu thì thua tơi tả, nhưng chẳng bao lâu sau hắn đã nắm được kỹ xảo. Cái này chẳng liên quan gì đến hạch lực mà cần một loại cảm giác, mà Vương Động quả thật cũng cứng đầu.
Samantha yêu mến đúng là khiêu chiến, có tính khiêu chiến thì mới thú vị. Cuối cùng cô nàng cũng miễn cưỡng chiếm được chút ưu thế, thu phục Vương Động. Samantha hưng phấn quá, không nhịn được hét lên vui vẻ.
Thời gian trôi qua thật nhanh, sắc trời đã dần tối đen, hai người sánh vai đi trên bờ biển, đây là con đường trở về, không hiểu sao thời gian hôm nay lại trôi qua nhanh như vậy.
"Vương Động, hôm nay tôi rất vui." Samantha ôn nhu nói.
Vương Động biết, một số việc cuối cùng cũng sẽ không kết quả.
"Nhưng chúng ta lại không thích hợp, ít nhất là cho tới lúc này. Từ một góc độ nào đó mà nói, chúng ta đều là một loại người, đều có mục tiêu của riêng mình, toàn tâm cho mục tiêu đó... Cậu có hiểu điều này không?"
Samantha nhìn qua Vương Động. Tuy vui vẻ nhưng vẫn chưa đủ để cô động tâm. Nếu như tùy tiện một hôm dã có thể thay đổi thì Samantha cũng không còn là Samantha nữa.
Vương Động biết, một năm trải qua chiến đấu sinh tồn đã khiến hắn thành thục hơn hơn những người đồng lứa nhiều lắm. Có lẽ chính vì vậy mà mị lực thành thục của Samantha lại hấp dẫn hắn hơn là Mã Tiểu Như. Hắn cũng biết, không phải cứ vui vẻ là có thể ở cùng một chỗ.
Samantha là hiệu trưởng, cô ấy có lý tưởng của mình, hơn nữa tuyệt đối sẽ không chỉ bó buộc trong Alan. Hơn nữa hắn cũng có cuộc sống của riêng mình. Đao Phong quyết thần kỳ, Võ Thần Tự Nhận thần bí, ông lão không rõ tung tích... hắn còn rất nhiều chuyện phải làm.
Có lẽ Samantha nói đúng. Hai người căn bản là cùng một loại người. Mặc dù biết đây là một lời từ chối nhã nhặn nhưng trong lòng Vương Động cũng không quá khó tiếp nhận, hơn nữa hắn cũng nhận ra, mình không phải không có mị lực.
Vương Động cầm lấy tay Samantha, nhìn hoàng hôn trên biển biển Aegean: "Hôm nay không phải ngẫu nhiên, vậy tương lai sẽ là điều tất nhiên!"
"Anh bạn nhỏ, cậu rất tự tin đó!"
"Mỹ nữ tỷ tỷ, là tỷ tỷ nói cho ta mà."
Vương Động nắm tay Samantha, bởi vì hắn cảm giác được tâm tình của đối phương.
"Vốn tôi muốn khuyện cậu theo đuổi Tiểu Như, nhưng mà hiện giờ tôi sẽ ghen tị đấy." Samantha nửa đùa nửa thật nói.
"Ai biết được tương lai." Vương Động cũng không trả lời. Vấn đề của Mã Tiểu Như cũng giống vậy. Vấn đề của Samantha là từ bản thân, mà vấn đề của Tiểu Như lại đến từ gia thế.
Vương Động cũng không đi lo lắng xa như vậy, hết thảy cứ thuận theo tự nhiên, bất kể kết quả thế nào. Chỉ cần hắn cảm thấy đáng giá thì hắn sẽ làm.
Hoàng hôn thật đẹp, thật ấm áp, Samantha đặt nhẹ một nụ hôn lên môi Vương Động. Đây là lần đầu tiên Samantha chủ động, đồng thời cũng là lời cáo biệt.
Hai người từ từ buông tay ra. Samantha xoay người bước đi, Vương Động đã rõ ràng ý của Samantha rồi.
Có ngọt ngào nhưng cũng có đau khổ a. Đạo lý này ai cũng biết cũng hiểu, nhưng tiếp nhận nó thật sự không dễ dàng gì.
Mối tình đầu của Vương Động kết thúc ngay tại ngày bắt đầu thế đó....
Nhìn biển cả vô tận, Vương Động hét to một tiếng, hắn muốn từ bỏ con người trước kia!
Chấm dứt một giai đoạn trẻ tuổi đầy nhiệt huyết.
Samantha ngồi trên một xe lộng lẫy.
"Tiểu thư, ngài trở về Berna?"
"ĐI dạo một chút đi." Samantha nhìn ra ngoài cửa sổ, ngón tay khẽ rờ đôi môi của mình. Từ trước tới nay, cô đều toàn tâm toàn ý theo đuổi mục tiêu vĩ đại của mình, khinh thường rất nhiều thứ. Nhưng hiện tai cô đã không dám xem thường những nữ hài tử đang trầm mê trong tình yêu nữa. Loại cảm giác này quả thật không tệ, nhưng đó không phải là cuộc đời của cô!